Cảm thụ văn học lớp 3 bài Hội vật
Hội vật
1. Tiếng trống vật nổi lên dồn dập. Người tứ xứ đổ về như nước chảy. Ai cũng
náo nức muốn được xem mặt, xem tài ông Cản Ngũ. Người ta chen lấn nhau,
quây kín quanh sới vật, nhiều người phải trèo lên những cây cao gần đấy xem
cho rõ.
2. Ngay nhịp trống đầu, Quắm Đen đã lăn xả vào ông Cản Ngũ. Anh vờn bên
trái, đánh bên phải, dứ trên, đánh dưới, thoắt biến, thoắt hoá khôn lường. Trái
lại ông Cản Ngũ có vẻ lớ ngớ, chậm chạp. Hai tay ông lúc nào cũng dang rộng,
để sát xuống mặt đất, xoay xoay chống đỡ… Keo vật xem chừng chán ngắt.
3. Ông Cản Ngũ bỗng bước hụt, mất đà chúi xuống. Quắm Đen nhanh như cắt,
luồn qua hai cánh tay ông, ôm lấy một bên chân ông, bốc lên. Người xem bốn
phía xung quanh reo ồ cả lên. Thôi thế là ông Cản Ngũ ngã rồi, nhất định ngã
rồi, có khoẻ bằng voi cũng phải ngã!
4. Tiếng trống dồn lên gấp rút, giục giã. Ông cản Ngũ vẫn chưa ngã. ông vẫn
đứng như cây trồng giữa sới. Còn Quắm Đen thì đang loay hoay, gò lưng lại,
không sao bê nổi chân ông lên. Cái chân tựa như bằng cột sắt chứ không phải
là chân người nữa.
5. Ông Cản Ngũ vẫn đứng nghiêng mình nhìn Quắm Đen mồ hôi mồ kê nhễ
nhại dưới chân. Lúc lâu, ông mới thò tay xuống nắm lấy khố Quắm Đen, nhấc
bổng anh ta lên, coi nhẹ nhàng như giơ con ếch có buộc sợi rơm ngang bụng
vậy.
Theo Kim Lân
Cách đọc
Là một bài văn tường thuật và miêu tả một keo vật, một keo vật rất sôi nổi, đầy
bất ngờ, cho nên tuỳ diễn biến mà đọc tốc độ khác nhau: đọc hơi chậm đoạn 1
để hình dung quang cảnh toàn hội vật; đọc nhanh đoạn 2, 3, 4 để thấy khí thế
dồn dập và ưu thế nổi trội của anh Quắm Đen; đọc chậm đoạn 5 để làm nổi bật
động tác chậm rãi, chính xác, chắc thắng của ông Cản Ngũ
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Gợi ý cảm thụ
Hội vật là một truyền thống của nhiều làng quê Việt Nam xưa (và nay nhiều
nơi vẫn còn). Hội thường tổ chức về mùa xuân, thu hút đông đảo cả người thi
đấu và người xem.
Nếu em nào có dịp đọc cả truyện này (truyện ông Cản Ngũ) sẽ thấy đây là một
hội vật đặc biệt của làng năm ấy. Ông Cản Ngũ, người từng vô địch năm tỉnh
lớn nhất xứ Bắc, là khách phương xa đến tham gia “phá giải” của làng.
Làng cử anh Quắm Đen, một đô vật vào bậc nhất của tỉnh Bắc Ninh, học trò
yêu của cụ Cả Lẫm, được cụ truyền cho những miếng bí truyền, ra đấu với ông
Cản Ngũ. Đoạn trích Hội vật trong sách giáo khoa kể về trận đấu này.
Vào đầu trận đấu, Quắm Đen cậy khoẻ và nhanh, ra đòn tới tấp. Ông Cản Ngũ
thì chậm chạp, lúng túng. Khi ông Cản Ngũ bước hụt, mất thế, ai cũng tưởng
ông thua, nhưng điều bất ngờ đã xảy ra: dù Quắm Đen gò lưng lại nhưng không
sao bê nổi chân ông lên, vì cái chân tựa như bằng cột sắt chứ không phải là
chân người nữa. Cuối cùng, ông Cản Ngũ thò tay xuống nắm lấy khố Quắm
Đen, nhấc bổng anh ta lên, nhẹ nhàng như giơ con ếch.
Như vậy thực ra không phải ông Cản Ngũ kém tài. Thực ra ông trên “cơ”
Quắm Đen nhiều lần nên không cần đánh lại. Ông cứ để cho Quắm Đen trổ tài,
để người xem hồi hộp. Khi muốn kết thúc, chỉ cần một đòn nhẹ nhàng là ông
thắng tuyệt đối.
Nếu đọc cả phần sau của truyện, ta thấy thực ra việc đi vật của ông Cản Ngũ
chỉ là cách đi tìm người tài cho nghĩa quân Bãi Sậy. Ông Cản Ngũ yêu quý tài
năng và tinh thần chiến đấu của Quắm Đen vô cùng. Sau hội vật này, ông đã
nhận anh làm học trò.
Tham khảo chi tiết các bài giải lớp 3 tại đây:
https://vndoc.com/giai-vo-bai-tap-tieng-viet-3
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
- Xem thêm -