1
M
Đ U
Suy dinh dư ng tr em v n là tình tr ng ph bi n
nhi u qu c gia trên
th gi i trong đó có Vi t Nam. Suy dinh dư ng gây ra nhi u thi t h i v kinh
t , làm ch m phát tri n kinh t b i nó tr c ti p nh hư ng t i ch t lư ng
ngu n nhân l c, nh hư ng t i gi ng nòi. Suy dinh dư ng thư ng đi đôi v i
nghèo đói.
Theo T ch c y t th gi i năm 2010, g n 13 tri u tr sơ sinh hàng năm
b suy dinh dư ng bào thai hay có cân n ng sơ sinh th p dư i 2500g. T l
suy dinh dư ng nh cân
các nư c đang phát tri n gi m t 31% năm 1990
xu ng còn 26% năm 2008 trên ph m vi toàn th gi i, theo t ng khu v c, m c
gi m có nhi u khác bi t: gi m t 54% xu ng còn 48%
t 31% xu ng còn 27%
vùng Nam Á, gi m
vùng C n Sahara, gi m t 23% xu ng còn 14%
các nư c Đông Á và Thái Bình Dương. Qua theo dõi nhi u năm, m c dù các
s li u đã ch ra nh ng ti n b trong gi m tình tr ng suy dinh dư ng, nhưng
h u h t các nư c đang phát tri n suy dinh dư ng v n là m t v n đ đáng lo
ng i. Theo báo cáo c a t ch c Nhi đ ng Liên hi p qu c (UNICEF) năm
2010 v n còn kho ng 171 tri u tr b SDD th p còi, kho ng 115 tri u tr
b
SDD g y còm và kho ng 20 tri u trư ng h p t vong tr em liên quan t i suy
dinh dư ng n ng [138].
T i Vi t Nam, suy dinh dư ng, thi u vi ch t dinh dư ng v n là v n đ
có ý nghĩa s c kh e c ng đ ng. Năm 2010, t l suy dinh dư ng th nh cân
c a toàn qu c là 17,5%, t l suy dinh dư ng th p còi chung toàn qu c là
29,3%. Ư c tính đ n năm 2010, nư c ta có g n 1,3 tri u tr dư i 5 tu i suy
dinh dư ng nh cân, kho ng 2,1 tri u tr suy dinh dư ng th p còi và kho ng
520.000 tr em suy dinh dư ng g y còm. Phân b suy dinh dư ng không
đ ng đ u
các vùng sinh thái khác nhau, t l th p còi
vùng Tây B c, Đông
B c, B c mi n Trung và Tây Nguyên còn cao, dao đ ng t 35% -40% [57].
2
Các nguyên nhân tr c ti p c a suy dinh dư ng tr em là suy dinh dư ng
bào thai, kh u ph n ăn c a tr b thi u v s lư ng và ch t lư ng, tình tr ng
nhi m khu n. Nguyên nhân sâu xa c a suy dinh dư ng tr em bao g m nh ng
b t c p trong d ch v chăm sóc bà m tr em, các v n đ v nư c s ch, v
sinh môi trư ng, nhà . M t nguyên nhân g c r không th không nh c đ n,
đó là tình tr ng đói nghèo, l c h u v phát tri n nói chung, bao g m c s m t
bình đ ng v kinh t [6], [7], [18], [142],[146].
các nư c đang phát tri n, trong đó có Vi t Nam, kh u ph n ăn ch
y u d a vào các th c ph m có ngu n g c t ngũ c c, trong đó g o cung c p
trên 70% năng lư ng kh u ph n. Nh ng kh u ph n này thư ng b thi u h t
lyzin, m t trong s các axit amin c n thi t mà cơ th không th t t ng h p
đư c. Khi thi u axit amin này làm cho quá trình t ng h p protein kém hi u
qu , gi m giá tr dinh dư ng c a b a ăn. T i các vùng nông thôn Vi t Nam,
g o v n là th c ph m cơ b n cho ch bi n các b a ăn b sung c a tr nh ,
c ng v i nư c m m, m , mì chính, ho c đư ng kính. V i ch đ ăn nghèo
dinh dư ng như v y, b a ăn c a tr thư ng thi u năng lư ng, các axít amin
c n thi t, đ c bi t là thi u các vitamin và khoáng ch t cho tăng trư ng và phát
tri n c a tr em[14],[15],[21],[27],[33]. Vòng xo n b nh lý gi a thi u ăn,
b nh t t và SDD ngày càng n ng thêm: thi u lyzin, thi u vitamin và ch t
khoáng... làm tr lư i ăn, ch m l n, gi m ch c năng mi n d ch, d m c b nh
nhi m khu n... d n đ n SDD. C t đ t vòng xo n này b ng b sung VCDD và
lyzin giúp tr ăn ngon mi ng hơn, tăng t c đ phát tri n th l c, tăng kh
năng mi n d ch là r t c n thi t cho phòng ch ng SDD
tr nh , đ c bi t giai
đo n ăn b sung 6-24 tháng tu i [20], [50],[54], [56].
Trong nh ng năm qua, các nghiên c u v th c ph m b sung dinh
dư ng cho tr nh như th c ăn b sung có đ m đ năng lư ng cao, các th c
ăn có tăng cư ng vi ch t vào th c ph m đã đư c tri n khai m nh m và đem
3
l i hi u qu kh quan như b t dinh dư ng v i s có m t c a b t ngũ c c n y
m m đã làm cho b t n u chín có đ m đ năng lư ng cao khi đư c n u v i
cùng lư ng b t khô như bình thư ng giúp phòng ch ng và ph c h i suy dinh
dư ng, bánh quy có b sung s t, k m, canxi, nư c m m b sung s t, b t dinh
dư ng b sung đa vi ch t [3],[9], [12], [14], [15], [38]... Đây là nh ng s n
ph m có giá tr trong c i thi n tình tr ng suy dinh dư ng, thi u VCDD tr em,
nhưng giá c c a các s n ph m còn cao so v i kinh t c a các vùng nghèo,
như b t dinh dư ng có giá 80000 đ ng/kg, bánh bích quy có giá 100
000đ ng/kg...
M t khác, v i đ c đi m th c ăn b sung c a tr em các vùng núi, vùng
Tây nguyên, vùng nông thôn nghèo ch ch y u là cháo g o tr ng, thi u
protein và thi u VCDD trong ch đ ăn, hoàn c nh kinh t c a gia đình khó
khăn, b m không có nhi u th i gian chăm sóc tr thì vi c ti p c n thư ng
xuyên v i các s n ph m dinh dư ng trên là khó khăn.
M t gi i pháp kh thi và b n v ng đ phòng và ch ng thi u vi ch t cho
tr em, đ c bi t là tr em l a tu i 6-24 tháng tu i
vùng khó khăn (Vùng núi,
vùng Tây nguyên, vùng nông thôn nghèo) là h t s c c n thi t. Đ c đi m c a
s n ph m b sung này là d a trên các th c ăn truy n th ng c a đ a phương,
giúp c i thi n t ng h p protein và thi u VCDD trong ch đ ăn, có giá c h p
lý và ti n l i khi s d ng. Chính vì v y, chúng tôi ti n hành nghiên c u đ tài:
“Nghiên c u công ngh s n xu t và đánh giá hi u qu c a s n ph m giàu
lyzin và vi ch t dinh dư ng đ n tình tr ng dinh dư ng và b nh t t c a tr
6-12 tháng tu i”.
4
M C TIÊU NGHIÊN C U
1. M c tiêu chung
Nghiên c u công th c và qui trình s n xu t gói s n ph m giàu lyzin và
VCDD; đánh giá hi u qu s d ng s n ph m trong th i gian 6 tháng đ n tình
tr ng dinh dư ng, b nh t t
tr em 6-12 tháng tu i t i huy n Yên Phong, t nh
B c Ninh.
2. M c tiêu c th
1. Nghiên c u công th c và qui trình s n xu t gói s n ph m giàu lyzin và
VCDD
2. Đánh giá hi u qu c a b sung s n ph m đ n các ch s nhân tr c(cân
n ng, chi u cao) và hoá sinh (vitamin A, s t, k m) c a tr .
3. Đánh giá hi u qu c a b sung s n ph m đ n các ch s b nh t t c a tr
(tiêu ch y, hô h p).
Gi thuy t nghiên c u:
1. Gói s n ph m giàu lyzin và vi ch t đư c s n xu t, bù đ p đ nhu c u
lyzin, cung c p thêm 50-70% nhu c u các vitamin và ch t khoáng cho tr . S n
ph m đ m b o VSATTP, tr ch p nh n ăn gói s n ph m khi b sung vào b a
ăn.
2. B sung lyzin và các VCDD trên tr 6-12 tháng tu i có hi u qu t t c i
thi n tình tr ng dinh dư ng, VCDD, b nh tiêu ch y và NKHH
tr .
5
CHƯƠNG 1. T NG QUAN
1.1. TH C TR NG TÌNH TR NG DINH DƯ NG VÀ KH U PH N
LYZIN C A TR EM NÔNG THÔN VI T NAM
1.1.1. Khái ni m và th c tr ng SDD, thi u VCDD tr em
Khái ni m v tình tr ng dinh dư ng
Tình tr ng dinh dư ng là t p h p các đ c đi m ch c ph n, c u trúc và
hoá sinh ph n ánh m c đáp ng nhu c u dinh dư ng c a cơ th . Tình tr ng
dinh dư ng c a cá th là k t qu c a ăn u ng và s d ng các ch t dinh dư ng
c a cơ th . Tình tr ng dinh dư ng c a m t qu n th dân cư đư c th hi n
b ng t l c a các cá th b tác đ ng b i các v n đ v dinh dư ng. Tình tr ng
dinh dư ng c a tr em dư i 5 tu i thư ng đư c coi là đ i di n cho tình hình
dinh dư ng và th c ph m c a m t c ng đ ng và có th s d ng đ so sánh
v i s
li u c a các qu c gia ho c gi a các c ng đ ng khác nhau [60],
[61],[66].
Suy dinh dư ng tr em trên th gi i
Theo T ch c y t th gi i năm 2010, g n 13 tri u tr sơ sinh hàng năm b
SDD bào thai hay có cân n ng sơ sinh th p dư i 2500g. T l SDD nh cân
các nư c đang phát tri n gi m t 31% năm 1990 xu ng còn 26% năm 2008
trên ph m vi toàn th gi i, theo t ng khu v c, m c gi m có nhi u khác bi t.
Không có s khác bi t gi a tr trai và tr gái v t l SDD th nh cân. Tr em
nông thôn có nguy cơ SDD nh cân cao hơn tr thành ph , tr con nhà nghèo
có nguy cơ SDD nh cân cao hơn tr con nhà giàu [95],[96], [138],[145].
Suy dinh dư ng th p còi có m c đ tr m tr ng hơn SDD th nh cân trên
ph m vi toàn th gi i.
các nư c đang phát tri n, tr nông thôn có nguy cơ
m c SDD th p còi cao g p 1,5 l n so v i tr thành ph . Chi u hư ng gi m
SDD th p còi
tr em dư i 5 tu i cũng tương t như v i SDD nh cân. T l
6
SDD th p còi c a Châu Phi là cao nh t (38,7% năm 2007), ti p đ n là Châu Á
(30,6% năm 2007) và Châu m la tinh và vùng Caribê (14,8% năm 2007). T
l SDD th p còi
các nư c đang phát tri n là 31,2 % (2007), toàn th gi i là
38,7% (1990), 29,7% (2005) và 28,5% (2007)[ 141], [142], [145].
D đoán đ n năm 2020, t l SDD th p còi trên toàn th gi i ti p t c
gi m, t l th p còi
các nư c đang phát tri n s
16,3% năm 2020 (29,8% năm 2000).
gi m xu ng còn kho ng
Châu Phi m c đ gi m ít hơn t 34,9%
(năm 2000) xu ng còn 31,1% ( năm 2020) .
Châu Á, Châu M La tinh và
Carribe, t l SDD th p còi s ti p t c gi m đ u đ n [97].
Suy dinh dư ng tr em t i Vi t Nam
SDD protein năng lư ng
tr em Vi t Nam còn là v n đ nghiêm tr ng
đ i v i s c kh e c ng đ ng và phát tri n kinh t xã h i trong th i gian t i. T
l SDD
nhóm tr dư i 6 tháng là th p nh t, sau đó tăng nhanh vào lúc tr t
6 đ n 24 tháng tu i do v n đ nuôi con b ng s a m và ăn b sung chưa h p
lý. T l SDD th nh cân
tr em dư i 5 tu i đã gi m t 30,1% năm 2002
xu ng còn 17,5 % năm 2010. T l SDD th th p còi đã gi m t 33,0% năm
2002 xu ng còn 29,3% năm 2010 [10],57].
40
35
29.6
33.9
31.9
32.6
29.3
30
25
20
25.1
T l s uy dinh
dư ng nh
c ân (c ân
năng/tu i)
23.4
21.2
19.9
15
17.5
10
T l s uy dinh
dư ng th p
c òi (c hi u
c ao/tu i)
5
0
2005
2006
2007
2008
2009/2010
Hình 1.1. Di n bi n t l SDD tr em dư i 5 tu i [57]
T l SDD nh cân và t l SDD th p còi cũng khác nhau r t nhi u gi a
các vùng sinh thái. T l cao nh t
vùng Tây Nguyên (24,7% v i SDD nh
7
cân và 35,2% v i SDD th p còi) là vùng nghèo, còn nhi u khó khăn, mùa
màng thư ng xuyên ch u tác đ ng n ng n b i thiên tai, lũ l t.
vùng Đông
Nam B t l SDD th p hơn so v i các vùng khác (10,7% v i SDD nh cân
và 19,2% v i SDD th p còi), th p nh t trong các vùng sinh thái c a c nư c
[56].
Hình 1.2. Ch nh l ch v t l SDD th p còi gi a
các vùng sinh thái[56]
T l SDD th p còi cao nh t
vùng Tây Nguyên (35,2%), Trung du và
mi n núi phía B c (33,7%), th p nh t
vùng đ ng b ng sông H ng (25,5%)
và vùng Đông Nam B (19,2%) [49], [56].
Hình 1.3. T l SDD theo tình tr ng kinh t xã h i [56]
SDD có liên quan m t thi t v i tình tr ng kinh t , xã h i c a ngư i dân.
T l SDD nh cân c a tr em
vùng nông thôn (17,9%) cao hơn vùng thành
th (14,1%) và vùng nghèo (27%) cao hơn so v i vùng bình thư ng (14%).
8
Tương t , t l SDD th p còi c a tr em
vùng nông thôn (28,9%) cao hơn
vùng thành th (19,1%) và vùng nghèo (35,7%) cao hơn so v i vùng không
nghèo (25,6%) [56].
Th i kỳ tr 6-24 tháng, là th i kỳ tr có nguy cơ b SDD cao nh t. SDD
tr em xu t hi n s m ngay sau khi sinh và tăng nhanh trong hai năm đ u
đ i, giai đo n bú s a m và b t đ u tr đư c ăn b sung các th c ăn ngoài s a
m . SDD th nh cân tăng nhanh trong năm đ u tiên, ti p t c tăng trong năm
th 2 và đ t t l cao nh t lúc tr đư c 36 - 41 tháng tu i. SDD th p còi xu t
hi n s m ngay trong 6 tháng tu i đ u tiên, tăng nhanh t tháng 6 đ n 23 tháng
và g n như đi ngang, th m chí gi m đi vào 54-59 tháng tu i, như v y nh ng
can thi p s m, ngay t khi đ t i dư i 24 tháng tu i - giai đo n bú m và ăn
b sung - là r t c n thi t đ góp ph n gi m SDD th p còi
tr em dư i 5 tu i
[56].
Hình 1.4. T l SDD tr em dư i 2 tu i[56]
T l ph n tu i sinh đ b thi u máu dinh dư ng là 28,8%, t l này
ph n mang thai là 36,5%. T l tr em dư i 5 tu i b thi u máu dinh dư ng
là r t cao (29,2%) và khác bi t khá l n gi a các vùng sinh thái, t l cao nh t
vùng núi phía B c (35,5%), th p nh t
vùng Đ ng B ng sông H ng
(23,9%). T l thi u Vitamin A ti n lâm sàng (n ng đ
0,7 mol/L)
retinol huy t thanh <
tr em dư i 5 tu i là 14,2%, g n t i ngư ng phân lo i c a t
ch c Y t th gi i v t l thi u Vitamin A ti n lâm sàng có ý nghĩa s c kh e
9
c ng đ ng là 15% [56],[].
37.6
36.7
35
36.5
34.1
T l thi u
máu
tr em
32.2
29.2
28.8
26.7
24.3
20
2000
2006
T l thi u
máu
ph
n l a tu i
s inh đ
T l thi u
máu
ph
n c ó thai
2008
Hình 1.5. T l thi u máu c a ph n và tr em[56]
1.1.2. Các y u t
nh hư ng t i SDD tr em
Năm 1998, UNICEF đã phát tri n mô hình nguyên nhân SDD. Mô hình
này cho th y nguyên nhân c a SDD mang tính đa ngành và đa c p, liên quan
ch t ch v i các v n đ y t , lương th c th c ph m và th c hành chăm sóc tr
t i h gia đình. Mô hình này ch ra các nguyên nhân
các c p đ khác nhau:
nguyên nhân tr c ti p, nguyên nhân cơ b n, nguyên nhân sâu xa và các y u t
c p đ này liên quan/ nh hư ng đ n nguyên nhân
các c p đ khác.
1.1.2.1. Nguyên nhân tr c ti p ph i k đ n là kh u ph n (thi u ăn v s
lư ng và m t cân đ i v ch t lư ng) và m c các b nh nhi m khu n.
a.Y u t v kh u ph n
Kh u ph n thi u v s lư ng và ch t lư ng là y u t quan tr ng nh
hư ng tr c ti p t i tình tr ng dinh dư ng. Ch t lư ng kh u ph n c n quan
tâm đ ng th i v i s lư ng kh u ph n, trong đó vai trò c a protein đ ng v t,
ch t béo, các vi ch t, vitamin, các axit amin và axit béo c n thi t là r t quan
tr ng [59],[60],[61].
Theo Jelliffe, các th b nh SDD protein - năng lư ng đ u có liên quan
t i kh u ph n ăn thi u protein và thi u năng lư ng
các m c đ khác nhau.
Tr em trư c tu i h c đư ng là đ i tư ng b SDD cao, n u không đư c ăn
đ y đ s lư ng và ch t lư ng s có nguy cơ cao b SDD [59],[60],[61].
10
Các nghiên c u ch ra r ng nh ng tr em s ng
các vùng có kh u ph n
ch y u t các lo i ngũ c c, khoai c thư ng có nguy cơ thi u protein, thi u
acid amin c n thi t mà cơ th không t t ng h p [59],[60],[61].
Ba y u t quan tr ng nh t nh hư ng đ n SDD là không đ m b o an
ninh th c ph m, thi u chăm sóc và b nh t t. Các y u t này ch u nh hư ng
l n c a đói nghèo. Th c ph m ngu n g c đ ng v t có vai trò quan tr ng trong
ch đ ăn c a tr , vì đó là ngu n cung c p protein có giá tr sinh h c cao và
các VCDD. Ch đ ăn nghèo th c ăn đ ng v t là m t y u t nguy cơ quan
tr ng c a SDD th p còi.
S a m và th c ăn b sung đóng vai trò quan tr ng đ i v i th i gian b
SDD và th lo i SDD. Các quan ni m dinh dư ng sai l m c a ngư i m ho c
gia đình trong v n đ chăm sóc thai s n, nuôi con b ng s a m và ăn b sung
là nh ng nguyên nhân quan tr ng, tr c ti p làm cho tr d b SDD. Tr không
đư c bú s a m , ho c bú chai nhưng s lư ng s a không đ , d ng c bú s a
không đ m b o v sinh đ u có th d n đ n SDD. Khi cho tr ăn b sung
mu n, như
m t s nư c châu Phi, các trư ng h p SDD n ng thư ng x y ra
lúc tr đư c 2 tu i. Cho ăn b sung quá s m, ho c cho tr ăn th c ăn đ c quá,
s lư ng không đ , năng lư ng, protein trong kh u ph n th p cũng là nh ng
nguyên nhân làm tr d m c SDD.
Vi ch t dinh dư ng và th p còi: Cho đ n nay, các nghiên c u can thi p
nh m b sung các ch t dinh dư ng riêng r như protein, k m, iod và các
vitamin A cho các k t qu chưa nh t quán, nhi u kh năng do các qu n th
dân cư đó thi u đ ng th i nhi u ch t dinh dư ng. M t khác, ph n l n các can
thi p có th chưa t p trung vào l a tu i nh nh t và th i kỳ tăng trư ng chi u
cao nhi u nh t. Nhi u chuyên gia cho r ng các can thi p v th c ph m, thông
qua đư ng ăn u ng là các can thi p hi u qu và b n v ng, c n đư c quan tâm
11
hơn là các can thi p c i thi n tình tr ng dinh dư ng t p trung vào m t s ch t
dinh dư ng đơn l (tr can thi p c i thi n tình tr ng thi u i t) [82].
b.Y u t v b nh nhi m trùng
Vòng xo n b nh lý gi a các b nh nhi m trùng
tr em và SDD đã
đư c ch ng minh. B nh nhi m trùng d n đ n SDD, SDD làm tr d m c b nh
nhi m trùng, làm tăng m c đ tr m tr ng c a b nh, vòng xo n b nh lý c th
ti p di n n u không có can thi p ho c x trí phù h p. Nhi m trùng, đ c bi t là
tiêu ch y nh hư ng đ n tình tr ng dinh dư ng c a tr em. Tiêu ch y d n đ n
các t n thương đư ng tiêu hóa do đó làm gi m h p thu, đ c bi t các vi ch t,
làm cho kháng nguyên và các vi khu n đi qua nhi u hơn và d dàng xâm
nh p. Nhi m trùng làm tăng s hao h t các ch t dinh dư ng, tr bi ng ăn và
ăn v i s lư ng ít hơn do gi m ngon mi ng. Các nghiên c u ư c tính r ng
nhi m trùng nh hư ng đ n 30% s gi m chi u cao
tr em. Nh ng tr có
HIV thư ng b tiêu ch y và kéo theo là tình tr ng SDD. Nhi m khu n d đưa
đ n SDD do r i lo n tiêu hoá, và ngư c l i SDD d d n t i nhi m khu n do
đ kháng gi m. Do đó, t l SDD có th dao đ ng theo mùa và thư ng cao
trong nh ng mùa có các b nh nhi m khu n lưu hành
m c cao (tiêu ch y,
viêm hô h p, s t rét). Bên c nh tiêu ch y, các b nh nhi m trùng khác cũng nh
hư ng nhi u t i dinh dư ng như nhi m khu n đư ng hô h p, s i và các b nh ký
sinh trùng đư ng ru t [24],[57],[60],[61],[69].
1.1.2.2. Nguyên nhân ti m tàng
Nguyên nhân ti m tàng c a SDD do s b t c p trong d ch v chăm sóc
bà m tr em, thi u ki n th c c a ngư i chăm sóc tr , y u t chăm sóc c a gia
đình, các v n đ nư c s ch, v sinh môi trư ng và tình tr ng nhà
không đ m
b o, m t v sinh.
Y u t không kém quan tr ng đó là s chăm sóc c a m đ i v i con.
Khi đ i s ng khá hơn, gia đình ít con, trình đ văn hóa ngư i m cao hơn thì
12
th i gian ngư i m dành cho đ a tr nhi u hơn và th c hành dinh dư ng cũng
như chăm sóc tr t t hơn và ngư c l i[60],[68],[69].
1.1.2.3. Nguyên nhân cơ b n
Nguyên nhân cơ b n c a SDD là tình tr ng đói nghèo, l c h u v các
m t phát tri n nói chung, bao g m c m t bình đ ng v kinh t . Trong quá
trình phát tri n kinh t hi n nay c a các nư c phát tri n, kho ng cách giàu
nghèo ngày càng gia tăng, tác đ ng đ n xã h i ngày càng sâu s c. T ng đi u
tra dinh dư ng Vi t Nam (2000) đã ch ra y u t kinh t góp ph n quan tr ng
liên quan đ n dinh dư ng. Nhìn chung các h gia đình ph i dành t 40-60%
kinh phí chi tiêu đ dùng cho ăn u ng, t l cao nh t là
vùng Tây B c và các
xã nghèo (64%). Chi tiêu cho ăn u ng càng nhi u thì các kho n chi tiêu cho
chăm sóc y t , giáo d c và các nhu c u khác s gi m đi, nh hư ng nhi u đ n
ch t lư ng đ i s ng và vi c chăm lo cho con cái [56],[68],[69].
Các nghiên c u đã ch ra có s tương quan gi a m c đ SDD th p còi và
các ch s v s m t cân b ng kinh t trong xã h i (ch s m c đ nghèo). Đó
là s tương quan ngư c chi u gi a ch s t p trung v công b ng kinh t xã
h i
nhóm nghèo v i nhóm ngư i giàu, ngư i nghèo có nguy cơ SDD cao
hơn ngư i giàu, t l SDD th p còi cao hơn
nhóm nghèo và nư c nghèo.
1.1.3. Kh u ph n ăn c a tr em dư i 5 tu i
1.1.3.1. B a ăn b sung c a tr em Vi t Nam ch y u là g o, thi u v s
lư ng và m t cân đ i v ch t lư ng
Các nghiên c u đã ch ra r ng ch đ ăn b sung c a tr em Vi t Nam,
nh t là
các vùng nông thôn nghèo có th i gian ăn b sung quá s m, thành
ph n ch y u là g o, b a ăn còn thi u c v s lư ng và ch t lư ng các ch t
dinh dư ng.
13
Các nghiên c u
các nư c đang phát tri n trên th gi i đã cho th y tr
thư ng đư c cho ăn b sung s m ngay t tháng th 2 và th 3 sau sinh, th m
chí ngay trong tháng tu i đ u tiên [87].
Nghiên c u c a Nguy n Đình Quang và Vũ Quang Khánh năm (1989)
vùng dân cư ven bi n Nam B trên 185 tr dân t c Thái
m t vùng núi phía
B c Vi t Nam cho th y, s tr đư c ăn b sung trư c 3 tháng là 43,3%; ch t
lư ng b a ăn b sung nghèo nàn, ch y u là g o, thi u các th c ph m giàu
đ m, thi u giàu m , rau xanh [38].
Tìm hi u khía c nh văn hoá - xã h i v quy t đ nh nuôi tr nh c a bà
m t i m t vùng đ ng b ng B c B , Hà Huy Khôi, Nguy n Công Kh n và CS
(1993) cho th y tr đư c ăn b sung khá s m trong 2-3 tháng đ u tiên sau
sinh; th c ăn ch y u là b t g o, mu i, nư c m m[20].
Năm 1993, nghiên c u
Ninh Bình cho th y 97,9% bà m cho con ăn b
sung s m, hơn 40% bà m không cho con ăn rau xanh, d u m trong th i gian
ăn b sung n u tr b tiêu ch y, hơn 50% bà m thi u các ki n th c v nuôi
dư ng con cái và chăm sóc s c kh e cho b n thân[23].
M t nghiên c u
Hà Tĩnh (1996) cho th y: 56,3% bà m đã bi t thêm
đ u xanh vào b t, nhưng tr v n đư c ăn ch y u là b t đư ng (59,4%), d u
m và rau xanh trong b t h u như không có. Nghiên c u c a Tr nh B o Ng c
(1999) t i xã Bình Tú thu c t nh Qu ng Nam v tình hình ăn b sung và giá tr
dinh dư ng c a kh u ph n ăn b sung c a tr em nh n th y r ng: năng lư ng
kh u ph n ăn c a tr 6-9 tháng tu i ch đ t 70% so v i nhu c u đ ngh , m c dù
tr đã đư c ăn t 2-4 b a /ngày v i th c ăn r t đ c và đ m đ năng lư ng
m c
80 kcal/100g. Tác gi cũng đưa ra nh n xét r ng: y u t ch y u nh hư ng đ n
năng lư ng kh u ph n là s lư ng th c ăn ăn đư c trong b a là quá ít, ch 13g
b t/b a. V i lư ng th c ăn này ch chi m kho ng 40% so v i s c ch a c a d dày
14
là 30g b t/b a. Lư ng s t và k m trong kh u ph n ch đ t tương ng là 13% và
23% nhu c u đ ngh [38].
Nghiên c u c a Nguy n Xuân Ninh (2003) v kh u ph n ăn c a tr t i
huy n Đ ng H , Thái Nguyên th y r ng trong kh u ph n ăn b sung c a tr
g o đư c tiêu th ch y u (24,9 g/ngày), trong kh u ph n đã có đ u đ nhưng
chi m t l r t th p, trung bình là 0,5 g/ngày. M c tiêu th trung bình c a d u
m , th t và hoa qu tương ng là 3,6; 2,1 và 5,7g/tr /ngày. Đây là m c r t
th p v tiêu th th c ăn b sung c a tr đ có th đáp ng nhu c u dinh dư ng
khuy n ngh đ i v i tr
l a tu i này [28].
Theo nghiên c u c a t Ng và c ng s năm 2007 t i C m Khê, Phú
Th cho th y đ n tháng th 4, đã có 73,3% tr đư c cho ăn b sung, đ n 6
tháng tu i thì h u h t tr đã ăn b sung (98,7%). Th i gian ăn b sung trung
bình là 3,25 tháng. Năng lư ng kh u ph n c a tr đã đư c c i thi n, lư ng
protein có tăng nh ng lipít l i gi m [33].
Năm 2007, Ph m Văn Phú đã ti n hành đi u tra v th c tr ng ăn b
sung t i Qu ng Nam, k t qu cho th y trong 239 b a b t đư c đi u tra có 173
(72,4%) b a là b t dinh dư ng ăn li n, 66 (27,6%) b a là b t g o do gia đình
t ch bi n. Ch có 15 b a có th t, 26 b a có đ u nành và 45 b a có đ u xanh.
Không có b a nào có cá, tôm, cua, h i s n, tr ng s a và rau qu [36].
Theo nghiên c u v kh u ph n c a Vi n Dinh Dư ng (2007) cho th y
vùng nông thôn, ngu n cung c p năng lư ng t gluxít v n chi m t tr ng
cao hơn so v i vùng thành th (69,9%
nông thôn và 58,4 %
thành th )
[30].
V tình hình nuôi con b ng s a m và ăn b sung c a tr năm 2010 cho
th y t l bú s a m hoàn toàn trong 6 tháng đ u tăng lên hàng năm, nhưng
m c tăng còn th p so v i m c tiêu đ ra [56].
15
Hình 1.6. Tình hình th c hành ăn b sung năm 2010
T l cho ăn b sung s m là r t cao, đ c bi t
tháng th 4 do là thi u
ki n th c, hi u bi t v l i ích c a s a m , thi u hư ng d n th c hành v cho
ăn b sung h p lý, đi làm tr l i c a ngư i m và do tác đ ng qu ng cáo c a
các hãng s a, hãng th c ph m. B a ăn b sung c a tr thi u v s lư ng và
ch t lư ng, đ c bi t trong nhưng tháng đ u c a giai đo n ăn b sung là
nguyên nhân quan tr ng c a tình tr ng SDD s m c a tr nh . H u h t các bà
m không s d ng các th c ph m giàu dinh dư ng (gan, tr ng..) và vitamin
(các lo i rau, qu ) cho b a ăn c a tr do thi u hi u bi t.
Nguyên nhân cho tr ăn b sung s m là do hi u bi t không đ y đ v
s a m và th c ăn b sung c a ngư i m và các thành viên khác trong gia
đình, không dám cho tr ăn thêm d u m , rau xanh, vì ngư i m ph i đi làm
tr l i, do ni m tin sai l m v cho ăn b sung s m giúp tr kh e m nh, vì tác
đ ng b i các qu ng cáo v các th c ph m cho ăn b sung. V n đ nghèo đói,
không có ti n đ mua th c ph m thư ng xuyên cho b a ăn c a tr cũng là
nguyên nhân d n đ n tr SDD [18],[21], [27], [28], [31], [52].
1.1.3.2. B a ăn c a tr em
m t s vùng có nguy cơ thi u lyzin
Lyzin là m t axit amin không thay th d ng L-Axitamin có công th c
hóa h c là HO2CCH(NH2)(CH2)4NH2.
16
Hình 1.7. C u trúc hóa h c c a Lyzin
Lyzin là axít amin có vai trò kháng th , thành ph n c a hóc môn tăng
trư ng, đi u hòa h p thu canxi và duy trì khung xương c a tr em và ngư i
trư ng thành. Lyzin là m t trong s các axitamin c n thi t c a cơ th . Nó
không th t t ng h p đư c mà ph i đưa t bên ngoài vào b ng th c ăn. Khi
thi u axit amin Lyzin làm cho protein đư c t ng h p ít hơn, làm gi m giá tr
dinh dư ng c a kh u ph n ăn. Lyzin r t quan tr ng đ i v i s phát tri n cơ
th , nó đóng vai trò chính trong vi c chuy n đ i acid béo thành năng lư ng,
duy trì lư ng canxi, đóng vai trò quan tr ng đ i v i vi c t o xương và t bào
liên k t như t bào bi u mô, dây ch ng và s n kh p. Ngoài ra, lyzin còn giúp
tr ăn ngon mi ng, gia tăng chuy n hoá, h p thu t i đa ch t dinh dư ng. Vi c
thi u h t lyzin có th khi n tr ch m l n, bi ng ăn, d thi u men tiêu hoá và
n i ti t t [121].
Th c ph m chính c a các qu c gia, các vùng và các h gia đình là n n
t ng cơ b n c a tình tr ng dinh dư ng trong gia đình. Ph n l n các dân cư
nghèo và tình tr ng dinh dư ng kém trên th gi i có ch đ ăn ch y u d a
vào ngũ c c. V i ch đ ăn này thư ng nghèo v các VCDD, trong đó có
lyzin. K t qu so sánh lư ng th c ph m tiêu th
ra r ng
các nư c khác nhau đã ch
các nư c giàu, lư ng th c ăn đ ng v t tiêu th l n, trong khi các
nư c nghèo tiêu th th c ăn đ ng v t ít, ch y u d a vào ngũ c c. Nh ng
17
phân tích sâu hơn đã ch ra r ng trong s các axit amin, lyzin là axit amin
khác nhau l n nh t gi a ch đ ăn c a ngư i giàu và ngư i nghèo. Theo b ng
thành ph n các axit amin, lư ng lyzin trong ngũ c c t
26 đ n 38mg/g
protein, trong khi đó lư ng lyzin trong th c ăn đ ng v t cao hơn, t 70 đ n
100 mg/g protein [121], [127], [139].
V i kh u ph n ăn c a ngư i dân ch y u là ngũ c c, như là b t m ,
g o, ngũ c c, đ u tương, khoai tây, các s n ph m t đ ng v t như th t, s a,
tr ng, cá...Pellett đã đưa ra công th c tính hàm lư ng lyzin trong kh u ph n
ăn như sau [83].
Lyzin (mg/ngày) = 86,3AP + 19,8CP + 63,6 PSP +599
AP(animal protein): protein đ ng v t (g/ngày); CP (cereal protein):
c c(g/ngày); PSP (poy - soybean protein): protein đ u đ (g/ngày).
protein ngũ
Sau đó hàm lư ng lyzin (mg/g protein) đư c tính theo lư ng lyzin t ng s
trong ngày chia cho t ng lư ng protein. T k t qu này cho phép ư c tính lư ng
lyzin trong th c ăn đ ng v t và th c v t. Tình tr ng kinh t c a các h gia
đình
nh hư ng r t l n t i ch t lư ng protein trong ch
đ
ăn [69],
[70],[71],[86],[88].
Nhu c u Lyzin
Theo khuy n cáo c a FAO/WHO, nhu c u lyzin v i ngư i trư ng
thành là 45mg/g protein tương đương 2450 mg/ngày (Nhu c u protein c a tr
em ít nh t là 69mg/g). Trên th c t nhu c u chung c a qu n th dân cư có th
cao hơn, b i vì nhu c u c a tr em và ph n mang thai, cho con bú l n hơn
so v i ngư i trư ng thành. Khi lư ng lyzin trong kh u ph n ăn
ho c dư i 45mg/g protein có th
[80],[98],[127].
m c b ng
coi như có nguy cơ thi u lyzin
18
B ng 1.1. Năng lư ng, protein (t ng s , đ ng v t, ngũ c c, đ u đ ) và ư c
tính lư ng lyzin m t s nhóm nư c trên th gi i
Năng lương
Vùng
(kcal/ngày)
Nư c
phát
tri n
Toàn
th
gi i
Châu
Á
Nư c
đang
phát
tri n
C n
Sahara
Châu
Phi
protein protein protein protein
lyzin
lyzin
t ng
đ ng
ngũ
đ uđ
(mg/g
(mg/ngày)
s (g/ngày) v t(%) c c(%) (%)
protein
3285
99,4
56,1
29,2
2,8
6167
62,0
2807
76,0
37,0
42,5
7,8
4039
53,1
2701
71,3
29,9
48,0
9,5
3547
49,7
2675
69,6
29,5
47,8
9,6
3454
49,6
2229
53,9
19,5
49,5
12,6
2466
45,8
2444
61,5
21,0
53,3
10,2
2762
44,9
Ngu n: (*)T ch c nông lương qu c t (FAO)(2004) [80].
các nư c phát tri n, giá tr năng lư ng cung c p t các b a ăn là
3 285kcal và 99,4 g protein/ngày v i 56,1 % t ngu n protein đ ng v t. Trong
khi đó,
các nư c đang phát tri n, giá tr năng lư ng cung c p t các b a ăn
th p, v i 69,6g protein/ngày trong đó ch có 29,5% t ngu n protein đ ng v t.
Hàm lư ng lyzin trong kh u ph n ăn
các nư c phát tri n là 6167mg/ngày
cũng cao g n g p hai l n so v i hàm lư ng Lyzin trong kh u ph n
đang phát tri n (3454 mg/ngày).
t ng s protein, nhưng
như
các nư c
B c M , protein đ ng v t cung c p 63%
các nư c nghèo giá tr này chưa đ n 20%, th m chí
Bangladesh t l này ch đ t 12,8% c a t ng lư ng protein là t ngu n
đ ng v t [80],[79],[87],[140].
19
B ng 1.2. Năng lư ng, protein (t ng s , đ ng v t, ngũ c c, đ u đ ) và
ư c tính lư ng lyzin Vi t Nam
Năng lương protein t ng
(kcal/ngày) s (g/ngày)
Vùng
Đ ng b ng sông
H ng và sông
C u Long
Tây Nguyên và
Tây B c
Nông thôn
Thành th
protein
đ ng
v t(%)
protein
ngũ
c c(%)
protein
lyzin
lyzin
đ uđ
(mg/g
(mg/ngày)
(%)
protein
1903-1970
61,5
40,6
55,2
4,1
3590,7
58,4
2020-2035
45,0
25,6
71,8
2,5
2309,3
51,2
53,6
30,2
61,3
8,4
2935,7
54,8
64,2
41,8
41,4
16,8
4135,5
64,3
-
-
T ng đi u tra dinh dư ng năm 2000, Vi n Dinh dư ng, B Y t [56]
Vi t Nam, lư ng protein t ng s tiêu th trong ngày cũng th p so v i
m c c a các nư c đang phát tri n, protein ngu n đ ng v t dao đ ng trong
kho ng 25-40% t ng s tùy theo vùng, th p nh t
các vùng nông thôn. M c
lyzin ư c tính trong kh u ph n cũng ch đ t kho ng 51,2 đ n 64,3 mg/g
protein.
1.1.4. Các gi i pháp phòng ch ng và can thi p
Hi n nay, các bi n pháp phòng ch ng SDD t p trung vào 3 nhóm gi i
pháp chính: tăng lư ng dinh dư ng ăn vào, b sung vi ch t và gi m gánh
n ng b nh t t [80].
- Nhóm gi i pháp th 1: Tăng lư ng dinh dư ng ăn vào (c ch t lư ng
và s lư ng), bao g m các can thi p: b sung năng lư ng và protein cho ph
n mang thai, khuy n khích nuôi con b ng s a m , c i thi n ch t lư ng b a
ăn b sung cho tr .
- Nhóm gi i pháp th
2: B sung vi ch t ch t dinh dư ng (vitamin,
khoáng ch t, axit amin…), bao g m các can thi p: b sung s t, acid folic,
20
vitamin A, canci cho ph n mang thai, b sung mu i i t, vitamin A và k m
cho tr .
- Nhóm gi i pháp th 3: L ng ghép can thi p dinh dư ng v i các chương
trình chăm sóc s c kh e t i c ng đ ng.
v C i thi n kh u ph n ăn c v ch t lư ng và s lư ng
V i tr em, các can thi p nh m khuy n khích nuôi con b ng s a m h p
lý làm gi m t l t vong tr [64]. Các can thi p tăng cư ng kh u ph n năng
lư ng c a th c ăn b sung cũng có hi u qu trong c i thi n cân n ng, chi u
cao c a tr em.
Chương trình th c ăn b sung thư ng cung c p hay h tr b a ăn ho c
th c ph m v i giá th p hay mi n phí cho các nhóm đ i tư ng có nguy cơ cao
v i các m c tiêu sau: Đ c i thi n t c đ phát tri n, tình tr ng dinh dư ng và
s c kho nói chung đ tăng s c đ kháng cho nhóm có nguy cơ cao. Đ c bi t
là
các h gia đình có thu nh p th p [53],[149].
v B sung vi ch t
Trư c tình hình thi u VCDD đã tr thành m t v n đ s c kho có ý
nghĩa c ng đ ng, vi c ph i tìm ra nh ng gi i pháp chi n lư c đ phòng ch ng
là m t vi c làm vô cùng c n thi t.
B sung vi ch t b ng đư ng u ng (supplementation)
Các ch t dinh dư ng đư c s n xu t dư i d ng thu c, s d ng trong
các chương trình ng n h n, nh m b sung cho nh ng đ i tư ng có nguy cơ
b thi u h t cao và thư ng
nh ng nơi mà tình tr ng thi u VCDD
t l
cao, có ý nghĩa s c kho c ng đ ng. Bi n pháp này nh m c i thi n nhanh
tình tr ng thi u VCDD
c ng đ ng đ i v i nh ng nhóm đ i tư ng có
nguy cơ đư c xác đ nh rõ. Nh ng chương trình b sung các ch t dinh dư ng
đã đư c th c hi n là b sung viên nang vitamin A, viên nang iod, viên s t,
vitamin K...
nư c ta, chương trình b sung viên nang vitamin A li u cao cho
tr nh , ph n ngay sau sinh, b sung viên s t cho ph n có thai đã thu
đư c nh ng thành công kh quan [37],[80].
- Xem thêm -