Tác Giả: Thủy Tụ Nhân Gia
Thể Loại: Ngôn Tình, Tình Cảm
Dịch Giả: vficland
Muïc Luïc
Giới thiệu:
Quyển 1
Chương 1: Chúng ta ly hôn đi?
Chương 2: Chị cũng có ngày hôm nay
Chương 3: Anh rể tạo phản ?
Chương 4: Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
Chương 5: Ông xã không trở về nhà
Chương 6: Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
Chương 7: Tôi và Gia Tuấn cãi nhau
Chương 8: Quan hệ giữa đàn ông và đàn bà
Chương 9: Lúc mới quen Gia Tuấn
Chương 10: Lúc mới quen Gia Tuấn – Ôn nhu hơn gió
Chương 11: Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
Chương 12: Ly hôn? Đời sau không như đời trước
Chương 13: Bầu không khí căng thẳng trước buổi tối
Chương 14: Anh muốn ở riêng
Chương 16: Ông xã đi khỏi
Quyển 2
Chương 1: Cuộc hôn nhân của tôi
Chương 2: Chệch quỹ đạo (1)
Chương 3: Chệch quỹ đạo (2)
Chương 4: Chệch quỹ đạo (3)
Chương 5: Mẹ chồng, nàng dâu, em chồng, ba người đàn bà ba phần trái tim
Chương 6: Chệch quỹ đạo (4)
Chương 7: Chệch quỹ đạo (5)
Chương 8: Chệch quỹ đạo (6)
Chương 9: Kích tình cùng dũng khí
Chương 10: Sóng gió nhầm mang thai
Chương 11: Bệnh
Chương 12: Yêu em chưa đủ, con tim phân thành hai cực
Chương 13: Tôi không buông tay được
Quyển 3
Chương 1: Người đàn ông của tôi là Trần Thế Mỹ
Chương 2: Hiệp nghị ly hôn
Chương 3
Chương 4
Chương 5: Không ngờ anh bảo vệ cô ta như vậy
Chương 6: Bữa ăn gia đình? Bữa ăn tối?
Chương 7: Bữa ăn gia đình
Chương 8: So chiêu ly hôn
Chương 9: Tôi phải đánh một trận đại chiến ly hôn thật đẹp
Chương 10: Học cách
>Chương 11: Dùng trái tim yêu thương để cảm động chồng
Chương 12: Rốt cuộc người đàn ông không thỏa mãn ở đâu?
Chương 13: Dụ ông xã yêu lên giường!
Chương 14: Có đúng là mang thai hay không?
Chương 15: Tôi có bùa hộ mệnh mới
Chương 16: Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba
Chương 17
Chương 18: Núi lượn đường quanh, thay đổi chiến tuyến
Chương 19: Kẻ thứ ba lộ diện
Chương 20: Ông xã chột dạ
Chương 21: Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới thơm
Chương 22: Người đàn ông hèn hạ
Chương 23: Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ
Chương 24: Mâu thuẫn chị dâu – em chồng
Chương 25
Chương 26: Cô muốn ăn cắp xúc xích của tôi?
Chương 27: Lật bài
Chương 28: Mâu thuẫn trong cuộc sống
Chương 29: Lại xảy ra chuyện
Chương 30: Bốn bề báo hiệu bất ổn
Chương 31: Tôi rất bị động
Chương 32: Điều kiện của Quách Sắc
Chương 33: Vợ chồng chúng tôi giao đấu
Chương 34: Tôi và Gia Tuấn khai thông
Chương 35: Cuộc chiến trên giường
Chương 36: Tôi tha thứ cho anh
Chương 37: Lại xảy ra chuyện
Chương 38: Mẫu thuẫn với mẹ chồng
Chương 39: Tát cô em chồng
Chương 40: Hôn nhân là một quá trình tha thứ.
Chương 41: Tớ muốn ăn thịt
Chương 42: Gia Tuấn gạt tôi
Quyển 4
Chương 1: Tai nạn xe
Chương 2: Đau xé tim
Chương 3: Vợ chồng xa lạ
Chương 4: Anh đến đón em về nhà
Chương 5: Hôn nhân, không chỉ đơn giản là tình yêu
Chương 6: Giận tím mặt
Chương 7: Phiên tòa ly hôn, biểu hiện của Gia Tuấn
Chương 8: Đi làm lại
Chương 9: Cuộc hẹn xấu
Chương 10: Sau khi ly hôn, lần đầu tiên
Chương 11: Chiến thuật của Gia Tuấn, ám độ Trần Thương
Chương 12: Cơ hội bất ngờ
Chương 13
Chương 14
Chương 15: Nam phụ xuất hiện
Chương 16: Nhất dạ phu thê bách dạ ân
Chương 17: Đinh Đinh phiêu lưu ký, anh ta là ai?
Chương 18: Bùi Vĩnh Diễm, thu hoạch bất ngờ
Chương 19: Tôi nói chuyện với Bùi Vĩnh Diễm
Chương 20: Tâm ma không nhìn thấy được
Chương 21: Thư của Gia Tuấn
Chương 22: Bùi Vĩnh Diễm?? Đồ chó con??
Chương 23: Hôm nay chị có bạn, không nhận phục vụ của cậu
Chương 24: Anh có muốn lên giường với tôi không?
Chương 25: Chòm sao Orion là cái quái gì?
Chương 26: Chòm sao Orion đại diện cho sự can đảm
Chương 27: Phó Gia Tuấn, anh là con chuột từ trong cống chui ra
Chương 28: Vợ chồng đấu trận
Chương 29: Quyết đấu trên tòa, một nữ- hai nam- ba
Chương 30: Công tử đa tình, Gia Tuấn có tình
Chương 31: Tình yêu làm cho tất cả đều dễ dàng thay đổi
Chương 32: Mây đen lại đến
Chương 33: Họa từ trong nội bộ
Chương 34: Là ai hãm hại Phó Gia Tuấn
Chương 35: Hai người đàn ông ngầm tranh đoạt
Chương 36: Cạnh tranh giữa hai người đàn ông, tôn quý và mạnh mẽ
Chương 37: Phó Gia Tuấn, anh khiến em quá thất vọng
Chương 38: Tiểu Tứ tuyên chiến, cạnh tranh công khai
Chương 39: Đinh Đinh bị thương, Vĩnh Diễm nóng lòng
Chương 40: Quách Sắc ra điều kiện, tôi tuyệt đối không thoả hiệp
Chương 41: Đối thoại đáng yêu giữa Vĩnh Diễm IQ cao và Đinh Đinh IQ
Chương 42: Đả đảo hồ ly tinh
Chương 43: Vĩnh Diễm gặp nạn, Đinh Đinh cứu giúp.
Chương 44: Rất muốn nhìn em
Chương 45: Bà Bùi có ý gì?
Chương 46: Bùi Vĩnh Diễm chặn đường trong mưa
Chương 47: Vĩnh Diễm nói rõ, Gia Tuấn bỏ đi
Chương 48: Gia Tuấn mất tích, tôi phải làm gì bây giờ?
Chương 49: Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi
Chương 50: Sự kiên quyết của Gia Tuấn
Chương 51: Thỏa thuận ly hôn
Chương 52: Chúng tôi ly hôn
Chương 53: Bộ dạng của chồng trước
Chương 54: Gia Tuấn đuổi đến
Chương 55: Chân tướng của vụ ly hôn
Chương 56: Lòng tôi đau như dao cắt
Quyển 5
Chương 1: Tình cảm vấn vương chưa dứt
Chương 2: Tuy rằng tôi thất học nhưng còn thông minh hơn hắn
Chương 3: Lần hẹn hò lãng mạn đầu tiên sau khi xa cách
Chương 4: Cái này nếu giết rồi ăn thịt, liệu có được một nghìn cân không?
Chương 5: Hẹn hò và bắt đầu cuộc sống mới
Chương 6: Anh ta hôn lên nước mắt tôi
Chương 7: Lý trí mâu thuẫn trong lúc triền miên
Chương 8: Tôi bị hãm hại, Gia Tuấn khuyên giải
Chương 9: Gia Tuấn: “Anh không nên để em đi.”
Chương 10: Tôi hoàn toàn bị hãm hại
Chương 11: Tôi không quan tâm đến con trai của ông
Chương 12: Sau khi rời khỏi, một lần nữa tôi bắt đầu lại
Chương 13: Cuộc sống bị chồng ruồng bỏ, thật không biết là nên khóc hay nên cười
Chương 14: Phấn khích
Chương 15: Vô cùng khó xử
Chương 16: Dùng chất thải làm ám khí...
Chương 17: Chiến đấu lấy số khám bệnh ch
Chương 18: Phó Gia Tuấn —— Gặp lại Đinh Đinh
Chương 19: Phó Gia Tuấn —— Tôi vẫn luôn yêu cô ấy như trước kia
Chương 20: Phó Gia Tuấn —— Tài trí của Đinh Đinh khiến tôi cảm phục
Chương 21: Đối mặt với tình cảm
Chương 22: Gặp lại Bùi Vĩnh Diễm
Chương 23: Bùi Vĩnh Diễm, anh không phải là Đổng Vĩnh (1), mà anh là Nhị Lang Thần (2)
Chương 24: Bùi Vĩnh Diễm —— Bởi vì anh yêu em
Chương 25: Sự theo đuổi của Bùi Vĩnh Diễm
Chương 26: Tôi đón
Chương 27: Đá quý Tanzanite, vị khách nữ kỳ lạ
Chương 28: Tôi gặp phải tình địch
Chương 29: Triền miên đứt
Chương 30: Xem Đinh Đinh đối đá
Chương 31: :Không chút khách khí đánh bại tình địch
Chương 32: Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình?
Chương 33: Một Tiểu Đinh Đinh nhanh mồm nhanh miệng
Chương 34: Ý em là muốn chia tay với anh sao?
Chương 35: Tôi chỉ có một câu: ‘Dù có chết cũng không khuất phục.’
Chương 36: Chồng cũ đến hóa giải mối nguy
Chương 37: Ở hiền gặp lành, thoát khỏi nguy hiểm thành công
Chương 38: Tình cảm sâu nặng không có kết quả, Bùi Vĩnh Diễm bị hạ nốc-ao
Chương 39: :Đối với Vĩnh Diễm, tôi vừa yêu, lại vừa muốn quên đi
Chương 40: Trăm hoa đã tàn, lá rụng về cội
Quyển 6
Chương 1: Lá thư của Vĩnh Diễm
Chương 2: Dự tiệc gặp mặt cùng chồng cũ
Chương 3: Sự triền miên dịu dàng trong ký ức
Chương 4: Tôi thân mật cùng chồng cũ
Chương 5: Chứng bệnh của Gia Tuấn bắt đầu bộc
Chương 6: Không cần biết là sáng suốt hay là ngu muội, tóm lại không thể để tinh thần sa sút
Chương 7: Tâm sự của Gia Tuấn
Chương 8: Thay đổi bản thân vì Gia Tuấn
Chương 9: Gia Tuấn bị đâm, ai là hung thủ?
Chương 10: Đại kết cục
Chương 11: Đại kết cục. (Phần 2)
Phiên Ngoại
Phiên ngoại 1: Phó Gia Tuấn: Mùa xuân của tôi
Phiên ngoại 2: Bùi Vĩnh Diễm: Mùa đông bên hồ Ontario.
Phiên ngoại 3: Những câu nói hay trong truyện
Giới thiệu:
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi!
Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly hôn thì, anh ta lại sống
chết không chịu vậy? Binh thư có 36 kế, trong đại chiến ly hôn, 36 trận so chiêu thay phiên trình diễn,
kết cục anh ly hay không ly?
Quyển 1
Chương 1: Chúng ta ly hôn đi?
Cuộc sống hạnh phúc là một dạng cuộc sống kiểu gì chứ ?
Để tôi nói cho bạn nghe, trước khi lấy chồng, cha mẹ thương yêu, sau khi lấy chồng, ông xã cưng
chiều, bản thân không phải quan tâm tới chuyện gì cả, áo cơm không lo, khỏe mạnh vui vẻ, đây là cuộc
sống hạnh phúc lũy thừa lên rất cao.
Tôi tên là Đinh Đinh, năm nay 27 tuổi, tôi chính là một người phụ nữ hạnh phúc.
Chồng tôi tên Phó Gia Tuấn, là một luật sư, lớn hơn tôi 8 tuổi, chín chắn chững chạc, cao lớn đẹp
trai, cùng tôi lại càng đẹp đôi, thập phần tương xứng.
Tôi là một người phụ nữ hạnh phúc, vì sao lại nói vậy, bởi vì tôi quả thật phù hợp điều kiện của
một người phụ nữ trẻ tuổi hạnh phúc có thể có được hết thảy.
Tôi khá hài lòng với hiện trạng của tôi, hài lòng nhất là, chồng tôi, cực kỳ quan tâm yêu thương tôi,
phụ nữ ấy à, thành tựu cả đời không ngoài là, gả cho một người tốt, hạnh phúc sống quãng đời còn lại,
cho nên tôi mới hài lòng.
Đột nhiên có một ngày
Tôi đang trình diễn bộ quần áo mới mua với chồng, tôi hỏi anh : « Gia Tuấn, anh xem, em mặc bộ
này nhìn được không ? »
Chồng tôi, Phó Gia Tuấn, đang ngồi ở trên sô pha, chân trái gác lên đùi phải, khoanh tay, mắt nhìn
tôi từ trên xuống dưới, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt trong suốt.
Tôi đổi xong quần áo, đang chờ anh giống như trước, nghiêm túc khen tôi vài câu.
Nhưng là anh chờ một lát, rồi lại rất bình tĩnh nói một câu : « Đinh Đinh, chúng ta ly hôn đi ? »
A?
Ly hôn ?
★★★★★★★★
Quyển 1
Chương 2: Chị cũng có ngày hôm nay
Tôi thực lòng nghi ngờ tai mình, chần chờ một chút, tôi lại hỏi anh, “Anh đang nói gì vậy?”
Anh nhìn tôi, ánh mắt bình tĩnh gặp mắt tôi, tôi thích nó, thích cặp mắt quen thuộc này, nhưng mà
hiện giờ cặp mắt đẹp kia lại sâu không lường được, tôi không còn cảm giác được độ ấm áp, cũng
không cảm giác được độ sâu của nó nữa, lần này anh lặp lại một lần nữa : « Đinh Đinh, chúng ta ly
hôn đi. »
Lúc này tôi mới nghe hiểu được !
Tim bùm một tiếng.
Lúc trước khi anh cầu hôn tôi, tôi cũng là như vậy, mắt trừng thật to, miệng mở ra không khép
Ngày đó, anh thật chân thành, ôn nhu, thâm tình nồng ý, trong ánh mắt tràn ngập ngọt ngào nhìn tôi,
“Đinh Đinh, chúng ta kết hôn được không?”
Thật giống chuyện xảy ra trước đây, cảnh tượng cầu hôn thề nguyền son sắt, suốt đời khiến tôi khó
quên, nhưng hiện tại thì sao?
Trời ạ, tôi nhất định là nghe lầm !
Tôi nhức đầu.
Cúi đầu, tôi nhìn nhìn quần áo trên người, sau đó lại ngơ ngơ hỏi anh:“Gia Tuấn, anh không phải là
ngại bộ đồ này đắt tiền chứ?”
Gia Tuấn khẽ thở dài, bàn tay đặt trên tay vịn sô pha nhẹ nhàng vỗ 2 cái, muốn nói lại thôi, rốt cục
vẫn là không nói gì.
Anh đứng lên, đi tới bên cạnh cửa lấy áo khoác của xuống, thong thả mặc lên, lúc cài khuy áo anh
nói: “Buổi tối anh không trở lại ăn cơm, tự em làm chút gì ăn đi!”
Tôi nhấc váy, vui vẻ chạy đến bên người anh, ngẩng khuôn mặt nhỏ nanh lên, giống như đứa trẻ hỏi
anh: “Gia Tuấn, anh phải đi ra ngoài ăn cơm?”
“Đúng vậy!”
“Hôm nay vì sao không mang theo em? Anh xem, em vừa mua quần áo, em lại đi sửa sang lại một
chút đầu tóc……”
Anh nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên, tôi lại vừa lòng , anh nâng cằm tôi lên, bước tiếp theo, hẳn là hôn
một cái lên miệng tôi.
Không nghĩ tới, anh lại không có hôn, chỉ là lấy ngón tay nhẹ nhàng đưa lên môi tôi, sau đó, anh ra
khỏi nhà.
Tôi đứng tại chỗ.
Suy nghĩ trong chốc lát, tôi chạy nhanh đến bên cửa sổ, tôi nhìn thấy Gia Tuấn ở bãi đỗ xe dưới lầu
khu nhà, anh lên xe, sau đó xe rời khỏi khu nhà.
Anh đi rồi, anh đi rồi, tôi chính mình đứng ở trong nhà, bắt đầu hồi tưởng lại chuyện xảy ra năm
phút vừa rồi.
Chồng tôi muốn ly hôn với tôi? Vì sao?
Tôi nghĩ không ra nguyên nhân, chúng tôi vẫn là vợ chồng thực ân ái, ngay tháng trước, tôi còn tổ
chức sinh nhật cho anh, ngày hôm đó chúng tôi không có ở nhà, chúng tôi đi ở khách sạn, một đêm cực
kỳ lãng mạn cực kỳ ấm áp, đêm đó, anh ôm tôi, cởi hết quần áo của tôi, đặt tôi lên trên giường ôn nhu
hôn tôi, tôi tận tình hưởng thụ sự sủng ái của chồng, nghe được anh nói với tôi: Đinh Đinh, anh yêu em.
……
Bây giờ anh muốn ly hôn với tôi?
Cả người tôi trở nên phát run, trong chốc lát ngây người, rồi người lại trở nên hoảng hốt, phụ nữ
trong lúc hoang mang bối rối nói chung đều muốn tìm người nghe, suy nghĩ một chút, tôi lập tức gọi
điện thoại cho em gái tôi – Đinh Đang.
“Đinh Đang, đã xảy ra một chuyện thực không vui.”
“Nói đi!”
“Anh rể em vừa rồi nói với chị một câu mà chị vô cùng khó hiểu, nhưng mà lại là câu nói đặc biệt
không muốn nghe.”
“Lời nói dễ nghe thì nghe nhiều, lời nói khó nghe thì không để ý đến anh ta làm gì.”
Coi xem, cô em này của tôi, vài câu nói trên nguyên tắc là vô cùng rõ ràng, rốt cuộc lại có thể làm
cho người ta buông bỏ được phiền não cùng hoang mang.
Tôi trở nên ngập ngừng: “Đinh Đang, anh rể em vừa rồi nói, ‘Đinh Đinh, chúng ta ly hôn đi’”
Đinh Đang bên kia đầu tiên là trầm mặc một chút, tôi phỏng chừng nó cũng là lắp bắp kinh hãi, sau
đó tôi nghĩ nó sẽ giúp tôi phân nguyên nhân, hoặc là còn thật sự giải thích rõ cho tôi.
Không ngờ Đinh Đang lại phang một cú sấm sét nơi bình địa.
“Được, thật sự là được, không thể tưởng được chị cũng có ngày hôm nay.”
★★★★★★★★
Quyển 1
Chương 3: Anh rể tạo phản ?
Tôi gần như đã chết ngất.
Trời ạ, đây là lời nói của cô em gái ruột tôi sao ? Lúc anh rể đưa ra yêu cầu muốn ly hôn với chị
mình, nó không phải trước tiên nên nói an ủi tôi sao, thế nhưng câu nói đầu tiên lại chính là, chị cũng
có ngày hôm nay ?
Tôi giận đến cả người phát run : « Đinh Đang, em có ý gì vậy ! »
Đinh Đang không tổn thương tôi nữa, nó hỏi tôi, « Chồng chị nói những lời đó trong hoàn cảnh gì,
với sắc mặt nào ? »
Tôi nghĩ xong rồi nói, « Hôm nay chị mua một bộ quần áo mới, lúc chị mặc lên cho anh ấy xem,
anh ấy vô cùng bình tĩnh nói với chị những lời đó. »
Đinh Đang suy nghĩ xong rồi nói : « Chị chờ em, em tan học xong liền qua. »
Tôi thở dài.
Cô em gái này của tôi tên là Đinh Đang, nhỏ hơn tôi 7 tuổi, bởi vì tuổi tác của nó, tôi quả thực hận
cha mẹ một phen, khi tôi mới được hưởng thụ 7 năm cha mẹ chuyên chế yêu thương thì đột nhiên không
dưng cho tôi thêm một đứa
Cô em này có tính cách hoàn toàn không giống tôi, nó thông minh đáng yêu, lanh lợi ngoan ngoãn,
liền giống như tiểu Hoàng Dung, so sánh với nó, tôi thực ra lại là một người mười phần chất phác.
Khó trách mẹ cũng thường nói : « Ta sinh hai đứa con gái, một đứa ngu ngốc như heo, một đứa tinh
ranh như khỉ. » A, heo kia đương nhiên là chỉ tôi, khỉ, tất nhiên là chỉ em gái tôi.
Rất nhanh, Đinh Đang đã đến đây, tôi mở cửa ra.
Cô em xinh đẹp yêu quý của tôi để tóc ngắn quăn dài quá vai, bồng bềnh ra, ánh nắng lấp lánh chui
vào trong mái tóc ngắn, mắt nhìn thoáng qua, liền cảm thấy hương vị ngọt ngào mê người giống như
quả đào chín mọng, tuổi tác quả thật là pháp bảo chiến thắng của phụ nữ.
Tôi đóng cửa lại.
« Vội vàng gọi em tới đây, sẽ không quấy rầy em hẹn hò chứ ? »
« Em nào có bạn trai ? Hơn nữa, cho dù yêu đương, em cũng sẽ không tính yêu sớm lúc còn ở đại
học thế này, thị phi thành bại mọi chuyện khó liệu, như vậy yêu sớm để làm gì ? »
Đinh Đang lúc này mới phát hiện quần áo mới trên người tôi, nó đánh giá từ trên xuống dưới, chậc
chậc khen.
“Không thể không nói một điều là, chị em là một người phụ nữ rất được, như hoa như ngọc, xinh
đẹp nhỏ nhắn động lòng người, nói như Vi Tiểu Bảo thì là, nữ nhân xinh đẹp như vậy, phải làm lão bà
của ta hoặc là bán đến Lệ xuân viện.”
Tôi tức giận lại muốn đánh nó,“Em nói bậy cái gì chứ?”
Đinh Đang lúc này mới thôi không trêu chọc , nó nhìn tôi, thấy trong mắt tôi hết thảy đều là ánh tối
sầm, mờ mịt.
Nó hỏi tôi: “Chị, chồng chị thật sự tạo phản sao?”
★★★★
Quyển 1
Chương 4: Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
Tôi vô cùng mơ hồ, không biết nên kể lại thế nào.
Đinh Đang nói: “Mẹ vẫn nói, ta sinh hai đứa con gái, một đứa tựa như bạch ngọc, một đứa tựa như
củ cải, như chị Đinh Đinh chính là bạch ngọc trong lòng mẹ, đẹp đến có thể chiếu rọi xung quanh, em
chính là củ cải, chỉ xứng cắt dầm rau trộn. Em đây thực không hiểu, diện mạo chị như vậy, người đàn
ông nào lấy được về đều phải tốn công chết thôi, làm sao lại bỏ được mà đề nghị ly hôn với chị chứ?”
Tôi cũng ngây ngốc nói, “Nhưng Gia Tuấn vì sao phải nói như vậy? Biểu tình ngay lúc đó của anh
ấy rất trang trọng, hoàn toàn không giống như đang nói đùa.”
Đinh Đang không trêu chọc nữa, nó suy nghĩ xong, phân tích cho tôi: “Chị à, đàn ông thông minh
thường sẽ lấy một người phụ nữ ngốc một chút, lại nuôi một nhân tình vô cùng thông minh, như vậy hắn
có thể có một người vợ quản lý việc nhà cửa cho hắn cùng một nhân tình có thể hầu hắn nói chuyện.
Chồng chị thuộc loại đàn ông này.”
Tôi không cam lòng ngắt lời nó: ”Ý em là, em nói chị ngốc?”
Đinh Đang hừ lạnh: “Chị không ngốc sao? Điều khiển từ xa dùng thế nào cũng không nghĩ động
não, tất cả đồ điện trong nhà đều cần anh rể điều chỉnh hết mới đến dùng, chị nói chị không ngốc ư?”
Tôi không phục nói: ”Thì là chị ngốc, chị cô ngốc không phải là ngày một ngày hai nha, lúc chị
quen biết anh rể cô cũng đã là như vậy, sao anh ấy vẫn còn lấy chị?”
Đinh Đang lắc đầu, nó lấy dao gọt táo ăn.
”Chị à, lúc anh chị đang yêu nhau ở giai đoạn hoàng kim thì kết hôn, thời kỳ sinh mệnh của tình yêu
kéo dài được bao lâu? Ba năm thôi, năm thứ nhất là thời kỳ thăm dò, năm thứ hai là thời kỳ thể
nghiệm, năm thứ ba là thời kỳ gắn bó, qua ba năm chính là thời kỳ khoan dung và nhân nhượng, chị và
anh rể lúc đang trong giai đoạn yêu đối phương nhất thì kết hôn, hiện giờ đã kết hôn được 4 năm, lập
tức sẽ tới năm thứ 7, cái dớp 7 năm, chị không phải không rõ, đến thời điểm đó rồi.”
Tôi lúc này choáng váng, cái dớp 7 năm? Chúng tôi hiện giờ mới là 6 năm mà.
Đinh Đang nói tiếp: “Phụ nữ trở thành người vợ bị ghẻ lạnh, có 2 loại biểu hiện, một loại phụ nữ
là, ngày nào cũng xoay quanh bệ bếp, rối bù, lôi thôi lếch thếch, loại phụ nữ này đàn ông đương nhiên
không thích, một loại khác, lại là ăn mặc rất đẹp, ngày nào cũng trừ bỏ đi dạo phố đánh bài, ngủ dưỡng
nhan, không có việc gì làm, càng ngày càng xa cách không thông với đàn ông trong tư tưởng, cái loại
phụ nữ thứ hai này, chính là như chị vậy.”
Tôi sững sờ tại chỗ, đúng, Đinh Đang nói không sai, những đạo lý này tôi cũng biết, nhưng mà, lẽ
nào tôi là loại thứ hai?
Đinh Đang ăn táo, tôi lại không rõ mà truy vấn nó tiếp: ”Chị đây có gì sai? Chị vì Gia Tuấn mà
cũng không cần công tác, an tâm trông coi nhà cửa, toàn tâm toàn ý chiếu cố anh ấy, chị có gì sai chứ?
Là bởi vì như vậy mà anh ấy muốn ly hôn với chị sao?”
Đinh Đang than thở: ”Chị à, chính bởi chị vì anh ấy, cái gì cũng từ bỏ, an tâm ở nhà làm con gà
mái già, anh ta cho cái gì chị mổ cái đó, cho nên chị dần dần mất đi chính mình, từ con gà cẩm mao
ban đầu biến thành con gà bạch điều hiện tại, trừ bỏ hầu anh ta trên giường ngủ, ngoài ra không có gì
mới mẻ đáng nỏi, đàn bà như chị, một ngày nhìn còn mới mẻ, nhưng một năm liền đã nhìn mỏi mắt rồi,
chồng chị tinh anh tháo vát như vậy, đương nhiên sẽ chê chị thiếu tiêu chuẩn, đàn bà bên ngoài hình
hình sắc sắc, phong tao quyến rũ, khôn khéo có năng lực, người nào mà không mạnh hơn chị?”
Tôi nhất thời yếu lòng, lời Đinh Đang nói chính là tình hình thực tế sao?
”Đinh Đang, ý của em là anh rể em có người ở bên ngoài sao?”
Đinh Đang suy nghĩ, không ăn táo nữa, ngược lại cũng nghi hoặc nói với tôi, ”Chị, không hắn là
vậy, chồng chị thực ra là người tốt, cũng rất cưng chiều chị, nói không chừng, anh ấy chỉ là dọa chị.”
Tôi hoang mang lo sợ, người bắt đầu run rẩy.
Đinh Đang nói tuy bình thản, nhưng sắc bén không gì sánh được.
”Chị, chị tuy diện mạo xinh đẹp, nhưng đó là vốn liếng của chị sao? Bây giờ đàn bà đẹp có rất
nhiều, đẹp, thông minh, yêu thích sự nghiệp mới là hồng nhan lý tưởng của đàn ông, mà xã hội hiện tại
áp lực lớn như vậy, đàn bà muốn sống cũng phải cạnh tranh ba phần thiên hạ giống như đàn ông, đàn
bà giống như chị, ngày nào cũng đều ăn no ngủ kỹ, không có việc gì liền đi dạo phố, cho rằng làm bữa
cơm cho ông xã ăn, dỗ dành ông xã ở trên giường, sớm bị xã hội đào thải rồi.”
Tôi đã bị xã hội đào thải rồi?
Tôi mờ mịt không biết nghe xong được bao lâu, chỉ biết là, cuối cùng Đinh Đang còn trang trọng
ném lại một câu:
“Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị!”
★★★★★★★★
Quyển 1
Chương 5: Ông xã không trở về nhà
Đinh Đang đi rồi, trời cũng đã tối, tôi chôn vùi trong bóng đêm.
Lời nói của Đinh Đang lặp lại vang vọng bên tai tôi, kỳ thật tôi không phải không hiểu đạo lý, bên
cạnh cũng có bạn gái ly hôn , mấy ngày hôm trước còn có một vị bằng hữu gọi điện thoại nói: “Đinh
Đinh, tớ đổi chồng mới.”
Tôi lúc ấy liền sửng sốt, cừ thật, cậu nói như thế nào ly liền ly, quá trình ly hôn thật giống như cắt
một gốc cây cải trắng
“Đinh Đinh, kỳ thật có đôi khi cảm thấy ly hôn thực đáng sợ, tất cả bạn bè thân thích đều tới
khuyên ngăn cản, nhưng thực ra đến thời điểm ly hôn, chỉ cần một quyết tâm, ký chữ, hết thảy liền xong
rồi.”
Tôi nghe mà trợn mắt há hốc mồm.
Tôi thật sự không thể tưởng tượng, ly hôn lại là chuyện ung dung nhẹ nhàng như vậy, một đôi vợ
chồng không phải là trải qua từ thời kỳ yêu đương, mưa gió sao, chậm thì vài năm, lâu thì hơn mười
năm, không có tình yêu cũng có tình thân đi, ly hôn, nói ly liền ly sao?
Đầu tôi phát đau.
Không đúng không đúng, tôi và Gia Tuấn sẽ không đi đến một ngày như vậy, câu ly hôn kia, chính
là anh thuận miệng giả bộ nói đi?
Tôi thật muốn gọi điện thoại cho Gia Tuấn, tối nay anh ở bên ngoài ăn cơm, lát nữa anh trở lại
chúng tôi đối mặt thế nào đây?
Tôi liền ngây ngốc như vậy ngồi ở trong bóng tối, quần áo mới bị tôi ngồi đến nhàu, suy nghĩ một
chút, tôi rốt cục thay quần áo mới ra, kéo mở ngăn tủ ra, tôi đột nhiên đỏ mặt một trận, một cái tủ quần
áo, hai bên ngăn tôi và Gia Tuấn mỗi người một bên, nhìn bên tôi, đầy ngăn tủ là tơ lụa vải vóc, chật
đến không nhét được vào, liền giống như người đàn bè điên cuồng muốn giảm béo, rõ ràng biết cái bộ
quần áo này không chứa được thân hình mập mạp của mình mà còn muốn liều mạng chen vào bộ đồ
chật, còn bên Gia Tuấn đâu, trừ bỏ mấy bộ tây trang chỉnh tề, hai bộ quần áo ở nhà hưu, anh không còn
gì khác nữa, so sánh mà nói, tủ quần áo của tôi giống như hầm ngầm của tham quan, bên Gia Tuấn kia
lại chỉnh tề giống như phòng ốc sơ sài của quan thanh liêm, tôi nhất thời bị đỏ mặt.
Thích mua sắm, tôi trời sinh không có lực miễn dịch với các cửa hàng, lần nào tôi cũng đều kiệt
lực khắc chế chính mình, tự nói với bản thân, không nên cứ hãm sâu mãi, bị ngôn từ ba hoa của người
bán hàng che mắt, không cần mua không cần mua, nhưng mỗi lần đi qua quầy nữ trang, nhìn trang phục
xinh đẹp, tôi rốt cục vẫn là bất động bước chân. Mà cuối cùng kết quả làm tôi nghiến răng nghiến lợi
chính là, tôi lại bất đắc dĩ ôm một bộ hoặc là vài món quần áo
Gia Tuấn có phải vì nguyên nhân đó mà giận tôi hay không?
Nhưng mà tôi vắt hết óc ăn mặc đẹp, không phải là để làm cho anh thích tôi sao?
Gia Tuấn là luật sư, một vị luật sư cực sắc sảo cực thành công, lúc trước khi chúng tôi quen nhau,
anh cũng đã có chút danh tiếng, chỉ là không có tự lập công ty. Hiện tại vài năm trôi qua, anh có phòng
làm việc của chính mình, có trợ thủ, làm án kiện cũng dần dần lớn hơn. Một ít án kiện nhỏ, không cần
anh tự mình đi làm, chỉ cần trợ thủ xuất mã, người trong ngành nghe thấy danh anh đều đã cho anh ba
phần mặt mũi, Gia Tuấn mới ba mươi lăm tuổi, nhưng mà lại đánh thắng nhiều vụ kiện như vậy, anh
thực sự đáng để làm cho tôi kiêu ngạo.
Rất nhiều thời điểm anh phải đi xã giao với khách hàng, lúc cần mang vợ theo, anh đương nhiên sẽ
mang tôi theo, mỗi lần đến lúc đó, ta đều không chê vào đâu được, không kiêu ngạo không siểm nịnh
lại dịu dàng động lòng người dựa sát vào anh, tôi cũng đã từng học đại học, biết khi nào nên cười khi
nào nên trang trọng, cho nên tôi ngôn ngữ cẩn thận, cử chỉ cởi mở, khi xuất hiện ở cộng đồng, vợ chồng
chúng tôi nói chung có thể nhất trí trong hành động.
Tôi chưa để Gia Tuấn mất mặt, thường xuyên lúc trở về, anh đều hài lòng khen ngợi tôi: “Đinh
Đinh, ai cũng không đẹp bằng em.”
Tôi không chút nghi ngờ, anh là nói thật lòng, ngay cả lúc rảnh rỗi trong bữa cơm, mọi người nói
chuyện phiếm, anh cũng sẽ tự nhiên ở dưới bàn, nắm tay tôi, hoặc là duỗi tay qua khoác lên một bên
đầu vai tôi, khẽ vỗ nhẹ, che chở nói không nên lời.
Tôi yêu Gia Tuấn, Gia Tuấn cũng yêu tôi. Nhưng là vì sao người yêu nhất này lại dám nói ra một
câu kinh thiên động địa như vậy?
Nghĩ không rõ, tôi làm sai cái gì, tôi không hiểu.
Miên man suy nghĩ thật lâu, tôi bỗng nhiên phát bực, chỉ vì một câu nói phá hỏng, tôi căng thẳng
như thanh sắt, có thể Gia Tuấn chỉ là tùy tiện nói ra, dọa tôi thôi.
Đúng, tôi nhìn giờ, trời ạ, sắp mười giờ rồi, Gia Tuấn ở bên ngoài uống rượu sao? Vì sao lâu như
vậy còn chưa trở về?
Tôi lập tức lấy di động gọi điện cho anh, đột nhiên, tôi giống như cô gái nhỏ lần đầu hẹn hò, cầm
di động, tay run run, tim khẽ bay bay.
Điện thoại thông, tôi nhanh nhảu nói: “Gia Tuấn?”
Anh bên kia im ắng, không có tạp âm, anh trả lời, giọng nói vẫn như trước, nhưng dường như lại
không có độ ấm gì , “Chuyện gì?”
Tôi ngập ngừng: “Chừng nào anh về?”
Bên anh trầm mặc một chút, tiếp đó trả lời: “Đinh Đinh, đêm nay anh không về, có hai người bạn
tới đây, anh tiếp bọn họ.”
A?
Ông xã tôi đêm nay không trở về nhà ?
★★★★★★★★
Quyển 1
Chương 6: Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
Ông xã tôi đêm nay không trở về nhà ?
Đây chính là điều gần như không bao giờ có, bình thường anh sẽ chỉ ăn ở bên ngoài, nhưng anh
tuyệt đối sẽ về ngủ nhà ngủ đêm a!
Suy nghĩ một chút, tôi nói với Gia Tuấn: ”Ông xã, cho dù anh phải nói chuyện tới đêm khuya với
bạn anh, nhưng anh rốt cuộc cũng là người có gia đình rồi, nói chung nên về nhà, cho dù bạn bè tốt
cũng không bằng vợ chồng mà, trở về đi!”
Bên kia Gia Tuấn do dự một chút, cuối cùng anh vẫn trả lời tôi, ”Đinh Đinh, hôm nay anh thực sự
không về đâu, mấy ngày nay anh bề bộn nhiều việc, không về nhà được, em không cần chờ anh.”
Tôi nghi ngờ tai mình nghe nhầm rồi, Gia Tuấn không ngờ lại nói như vậy? Tôi nhớ rất rõ, từ trước
cho dù anh làm việc khuya tới đâu, anh cũng đều sẽ về nhà, dù cho có đôi khi anh suy nghĩ đến tư liệu
mệt đến nỗi xe cũng không nổ máy, là trợ lý đưa anh trở về, anh cũng sẽ trở về. Thế nhưng bây giờ?
Tôi khẩn trương, tay cầm chặt di động, lòng bàn tay nắm di động ướt đẫm mồ hôi, di động gần như
muốn tuột ra khỏi lòng bàn tay rơi xuống dưới.
Anh lại hỏi tôi: “Em còn có việc gì sao?”
Tôi nghe thấy tiếng động rất nhỏ ở bên trong, Gia Tuấn đang quay bút, Gia Tuấn có một thói quen,
tay trái cầm di động, tay phải sẽ lấy một cây bút chì, dùng ngón cái ngón trỏ ngón giữa, ba đầu ngón
tay nhanh chóng xoay tròn, anh xoay rất nhanh, kỳ quái là, một động tác đơn giản như vậy, tôi vẫn
không học được.
Tôi dè dặt hỏi anh: ”Gia Tuấn, anh ở đâu thế?”
Anh dừng một chút trả lời tôi, ”Anh ở khách sạn, tiếp hai người bạn.”
Tôi à một tiếng, trực giác mẫn cảm nói cho tôi biết, không đúng, anh không ở khách sạn, anh bây
giờ còn đang ở phòng làm việc.
Vì sao muốn gạt tôi? Quan hệ vợ chồng là một loại quan hệ thân mật nhất ngoài quan hệ huyết
thống, nó có khả năng khiến hai người xa lạ chặt chẽ gắn bó với nhau, nhưng hiện giờ, anh nói tuy nghe
có vẻ bình tĩnh như vậy, nhưng khiến tôi cảm thấy xa cách không chạm tới được, tôi không nắm được
trạng thái tâm lý của anh, không cách nào truy theo thế giới tâm lý của anh, tôi cùng anh, thật là xa
cách.
Anh hỏi tôi: ”Đinh Đinh, em còn có việc gì sao?”
Tôi ngập ngừng, không thể làm gì khác hơn đành nói: ”Không có chuyện gì nữa.”
Anh ừ một tiếng, lần này, không đợi tôi nói gì nữa, anh tắt
Tôi nhất thời phát lạnh, ngây người ra.
Giữa chúng tôi thực sự đã xảy ra vấn đề.
Tôi ngồi trên sô pha, tư thế cứng ngắc, vai cùng đằng sau lưng đứng thẳng tắp, dần dần tôi bắt đầu
có chút tê dại.
Đợi thật lâu, tôi đột nhiên nổi lên một ý nghĩ kỳ quái.
Gia Tuấn đang gạt tôi, tại sao? Anh rõ ràng đang ở phòng làm việc, vì sao muốn gạt tôi là đang ở
khách sạn? Lẽ nào anh xem xong tư liệu một hồi, sẽ không ngủ ở phòng làm việc, mà sẽ đóng cửa lại,
len lén đi đến chỗ ai đó?
Lời nói của Đinh Đang lại vang lên bên tai tôi.
Đàn ông muốn ly hôn, đơn giản chính là bởi bất mãn với hôn nhân, đã mất đi hứng thú với bạn đời,
nguyên nhân lớn nhất chính là ngoại tình…
Gia Tuấn đã ngoại tình!
Nhất định là vậy.
Không được, tôi không thể ngồi khô ở đây, tôi phải mau chân đến xem anh đang làm cái gì. Nếu
Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi, chung quy sẽ có một nguyên nhân, dù sao đi nữa đêm nay sẽ là một
đêm mất ngủ, so với ngồi khô như thế này, không bằng tôi thử đi tìm một chút nguyên nhân?
Ý định không thể thu hồi lại, tôi gần như chỉ trong một phút đồng hồ đã liền quyết định, sau đó tôi
cầm ví lên, mặc áo khoác liền ra khỏi nhà.
Đi ra ngoài tôi phát hiện sương mù đã bắt đầu giăng, đêm có chút sâu, màn sương bên người bao
phủ lấy tôi, tôi thật giống như đi vào một không gian kỳ dị lại mờ mịt, lúc ra khỏi nhà tôi có một khắc
do dự, hốt hoảng đi ra ngoài thế này, rốt cuộc là muốn lấy được đáp án gì đây? Nghĩ muốn xem Gia
Tuấn đang làm gì sao? Mô phỏng theo oán phụ đi rình trộm trên TV Tôi ngoắc tay, xe taxi dừng lại bên
cạnh tôi, lên xe tài xế hỏi tôi đi đâu, tôi vẫn còn đang do dự, cuối cùng vẫn là nói cho anh ta địa chỉ
tòa công sở của Gia Tuấn.
Rất nhanh, tôi đã tới dưới tòa công sở của Gia Tuấn, xuống xe tôi liền nhìn lên tầng của Gia Tuấn,
quả nhiên, tầng lầu sáng đèn, anh đang ở phòng làm việc.
Tôi lặng lẽ vào tòa công sở, đêm khuya, bóng dáng tôi dưới ánh sáng chiếu lên tường thon dài
khác thường, dù không muốn phát ra âm thanh, nhưng giày cao gót 5 phân vẫn lộp cộp gõ vang vọng,
tôi vào thang máy, ở trong thang máy, tôi chỉnh lại một chút cái áo khoác da cừu lộn màu tím này.
Thang máy ngừng lại ở tầng 15, tim đập loạn lên, vào tầng thì tốt rồi, hành lang tầng này bởi vì
không gian khá chật, nên tiếng vang tương đối nhỏ đi một chút.
Phòng thứ hai bên tay trái hành làng là phòng làm việc của Gia Tuấn, trên hành lang không bật đèn,
tôi lặng lẽ đi tới.
Đứng ở bên ngoài phòng của anh, tôi dừng bước.
Cửa phòng làm việc của Gia Tuấn cũng không phải là gỗ kín hẳn, mặt trên có hai miếng kính chạm
hoa, xuyên qua kính, tôi nhìn vào bên trong, bên ngoài hành lang hoàn toàn tối đen, bóng dáng tôi dễ
dàng chôn vùi trong bóng tối.
Vừa nhìn, cả người tôi máu đông lại.
Phòng làm việc sáng đèn, Gia Tuấn quả nhiên ở bên trong, anh nửa nằm ở sô pha, trên người đắp
áo khoác của chính mình, nhưng anh cũng không phải một mình ở trong phòng làm việc, có một người
phụ nữ đứng trước mặt anh, người này vóc dáng cao ráo thon thả, còn Gia Tuấn thì, tay anh đang khoác
- Xem thêm -