luan van,khoa luan, thac si , su pham1document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
M.Gorky đã từng nói: “Văn học giúp con người hiểu được bản
thân mình, nâng cao niềm tin vào bản thân mình và làm nảy nở ở con
người khát vọng hướng tới chân lí”.
Hơn hai thập kỉ trôi qua, kể từ khi Nguyễn Tuân vào cõi vĩnh
hằng, có lẽ con người “suốt đời đi tìm cái Đẹp” ấy không phải băn
khoăn hối tiếc điều gì nữa bởi những gì ông cống hiến cho nền văn học
Việt Nam hiện đại đã chứng tỏ ông là một nhà văn lớn, một phong cách
tiêu biểu trong nền văn học dân tộc nửa sau thế kỉ XX.
Nguyễn Tuân là một trong số những tác giả lớn của nền văn học
Việt Nam và là 1 trong 9 tác giả có mặt trong cuốn “sổ vàng lưu niệm’’
của nhà trường phổ thông. Những tác phẩm của ông được đưa vào
chương trình văn học phổ thông đã chiếm trọn tình cảm yêu mến, trân
trọng của giáo viên và học sinh. Nhưng không phải ai yêu mến Nguyễn
Tuân cũng hiểu văn và con người ông. Vì thế đã có không ít nhà nghiên
cứu khai thác truyện ngắn của Nguyễn Tuân trên nhiều phương diện: nội
dung, hình thức cũng như phong cách nghệ thuật của nhà văn…Tuy
nhiên việc tìm hiểu, nghiên cứu tác giả Nguyễn Tuân, đặc biệt là thế
giới nhân vật trong truyện ngắn của ông sẽ giúp ta hiểu và cảm nhận sâu
sắc về tác giả hơn. Do đó với mong muốn là có cái nhìn tương đối toàn
diện về thế giới nhân vật trong sáng tác của Nguyễn Tuân chúng tôi
mạnh dạn lựa chọn đề tài: “Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn
của Nguyễn Tuân” để tìm hiểu và nghiên cứu.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
1
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc1bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham2document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Xuất phát từ thực tế: Nguyễn Tuân là một tác giả được đưa vào
giảng dạy trong chương trình văn học phổ thông, Cao đẳng và Đại học.
Trong chương trình văn học Trung học phổ thông, tác phẩm của ông đã
góp phần bồi dưỡng tâm hồn học sinh, giúp học sinh thêm yêu mến “cái
Đẹp”, vươn tới giá trị “chân - thiện - mĩ”. Cho nên chúng tôi thấy rằng,
việc tìm hiểu thế giới nhân vật trong sáng tác của Nguyễn Tuân có ý
nghĩa thực tiễn quan trọng đối với công tác giảng dạy sau này của chính
bản thân tôi - một giáo viên văn trong tương lai.
Chọn và thực hiện đề tài này còn có ý nghĩa giúp cho bản thân tôi
hiểu sâu sắc, nắm vững tác giả Nguyễn Tuân và bước đầu tập làm quen
với việc nghiên cứu khoa học.
Chúng tôi đặt vấn đề “Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu
ngôn của Nguyễn Tuân’’ những mong góp phần nâng cao chất lượng
giảng dạy tác giả Nguyễn Tuân và hy vọng sẽ đóng góp sức mình vào
việc nâng cao chất lượng giảng dạy văn trong nhà trường.
2. Lịch sử vấn đề
Nguyễn Tuân là một trong số các tác giả lớn của nền văn học Việt
Nam với một khối lượng tác phẩm đồ sộ, một phong cách riêng độc đáo
và đặc sắc, Nguyễn Tuân đã khẳng định được vị trí của mình trên văn
đàn văn học Việt Nam.
Hành trang trên đường văn và đường đời của Nguyễn Tuân là một
ngòi bút với một tâm hồn tự do phóng túng, ưa khám phá cái đẹp. Thạch
Lam là người hiểu sâu xa về chân tài nghệ thuật đó của Nguyễn
Tuân:“Trong cái vội vàng cẩu thả của những tác phẩm văn học xuất bản
gần đây, những sản phẩm đã hạ thấp văn chương xuống mức giá trị của
một sự đua đòi, người ta lấy làm sung sướng khi thấy một nhà văn kính
SV: TrÇn ThÞ Hµ
2
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc2bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham3document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
trọng và yêu mến cái đẹp, coi công việc sáng tạo là những công việc quý
báu và thiêng liêng. Nguyễn Tuân lại còn một điểm khác đáng kính nữa,
ông yêu mến và tham tiếc những cái đã qua và cố sức làm sống lại cả
một thời xưa cũ, một thời gần chúng ta quá, nhưng mà đối với chúng ta
như đã xa lạ vì không ai gợi đến vẻ đẹp và những cao quý riêng. Nguyễn
Tuân có lẽ là người đầu tiên làm việc ấy” [19,73].
Chính vì thế, Nguyễn Tuân – con người và tác phẩm của ông là
đề tài hấp dẫn bút mực của nhiều nhà nghiên cứu. Và đã nhiều năm qua,
Nguyễn Tuân trở thành đề tài nghiên cứu của đông đảo các nhà văn, nhà
phê bình văn học trong và ngoài nước. Họ không chỉ nghiên cứu những
vấn đề về cuộc đời mà còn nghiên cứu tác phẩm của ông ở nhiều góc độ
khác nhau.
Trong số các nhà nghiên cứu “tâm huyết” với nhà văn Nguyễn
Tuân, trước hết ta phải kể đến Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh. Ông không
phải là người đầu tiên nghiên cứu tác giả Nguyễn Tuân, nhưng lại là
người nghiên cứu Nguyễn Tuân một cách khá toàn diện và sâu sắc. Các
bài viết của ông đã cung cấp cho người đọc một cái nhìn bao quát về
Nguyễn Tuân từ thân thế, sự nghiệp đến quan điểm nghệ thuật, đặc
trưng thể loại, nghệ thuật ngôn từ…Bên cạnh đó còn có Gs Phong Lê,
Phan Cự Đệ, Trương Chính, nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Phan, Vương Trí
Nhàn, Hà Văn Đức… Ngoài phần giới thiệu chung về quá trình sáng tác
của Nguyễn Tuân, mỗi người lại chú ý đến một vài khía cạnh tiêu biểu
của ông. Chẳng hạn, Gs Phong Lê nhấn mạnh cái “tôi” và thể loại tuỳ
bút. Gs Phan Cự Đệ tập trung nêu bật phong cách nghệ thuật thông qua
việc phân tích cái “tôi” của Nguyễn Tuân qua các thời kỳ. Ngoài ra
người được mệnh danh là “nhà nghệ sĩ ngôn từ đã đưa cái đẹp thăng
SV: TrÇn ThÞ Hµ
3
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc3bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham4document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
hoa”, “người đi tìm cái đẹp, cái thật” đã được nhắc tới nhiều lần trong
bài viết của nhà văn Nguyễn Đình Thi, Hà Văn Đức… Đặc biệt thế giới
nhân vật trong sáng tác của Nguyễn Tuân đã trở thành một đề tài hấp
dẫn, lôi cuốn các nhà nghiên cứu. Cụ thể như:
Vũ Ngọc Phan trong bài viết về “Tác giả Nguyễn Tuân” đã nhận
xét về thế giới nhân vật của ông như sau: “Hệ thống nhân vật của
Nguyễn Tuân thường mang dáng vẻ riêng, độc đáo và rất đẹp, vẻ đẹp
của tài hoa của nhân cách. Ở cả hai giai đoạn sáng tác nhà văn luôn
trân trọng những đấng tài hoa và say mê miêu tả, chiêm ngưỡng họ.
Mỗi nhân vật thường sành hơn người ở một thú chơi hoặc một món nghề
nào đó đầy tính nghệ thuật. Đó là cụ Kép, cụ Sáu, cụ Nghè Móm, ông
Phó Sử, ông Cử Hai,…những nghệ sĩ bậc thầy của nghệ thuật uống trà,
uống rượu, chơi đàn kéo quân và đánh bạc bằng thơ (trong Vang bóng
một thời), là ông Thông Phú lắm tài nhiều tật, cuối cùng đã gục trên
một ván cờ đất vì uất ức (trong Chiếc lư đồng mắt cua). Tài hoa một khi
đi kèm với nhân cách cao thượng thì càng đáng kính trọng. Nhân vật
Huấn Cao tài hoa với khí phách, nghị lực phi thường là một tính cách
tiêu biểu được Nguyễn Tuân rất mực yêu thích”[20].
Như Phong trong bài “Về mấy khuynh hướng phức tạp trong
văn học gần đây” (Bình luận văn học, Nxb Văn học, 1964) đã viết:
“Nguyễn Tuân ngày xưa viết về Vang bóng một thời, Một chuyến đi,
Chiếc lư đồng mắt cua, Thiếu quê hương và đưa vào văn học nước ta
một kiểu người dáng phóng túng mà bụng ích kỉ, trốn kệ cuộc đời, chỉ
thích hưởng lạc, chắp tay nâng sự hưởng lạc lên thành một triết lí, một
đạo sống, cho rằng hưởng lạc là khát vọng thoát li của những tâm hồn
thanh cao, phản ứng với đám người dung tục quanh mình, càng biết
SV: TrÇn ThÞ Hµ
4
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc4bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham5document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
hưởng cuộc sống cầu kì tinh vi bao nhiêu thì càng là người đạt bấy
nhiêu…” [6,74].
Nguyễn Đăng Mạnh, Phan Cự Đệ đều tiếp cận đến quan điểm
nghệ thuật và nhân vật trong sáng tác của Nguyễn Tuân nhưng với bài
“Nguyễn Tuân con người và văn nghiệp” thì Nguyễn Đăng Mạnh đã
nhấn mạnh: “Nói đến Nguyễn Tuân người ta thường nghĩ đến một nhà
văn của quan điểm duy mĩ, chỉ trọng cái đẹp hình thức, không cần nội
dung, chủ trương viết văn không khuynh hướng, nghĩa là muốn đặt nghệ
thuật lên mọi thứ thiện, ác ở đời. Quan điểm ấy thể hiện ở những nhân
vật ưa thích nhất của ông trước cách mạng: những con người tài hoa,
tài tử dù tĩnh tại hay xê dịch đối với cuộc sống, đối với quê hương chỉ là
những kẻ sống tạm nhờ, những con người sinh ra dường như chỉ để
ngắm đời, ngoạn cảnh cho cảm giác được no nê thanh sắc, và để trổ tài
khoe chữ, chứ không chịu gánh lấy một trách nhiệm xã hội nào…Chẳng
phải thế giới nhân vật của ông chỉ gồm hai loại người đó sao: loại tài
hoa tài tử (hoặc tạo ra nghệ thuật, hoặc sống một cách nghệ thuật), và
đối lập với nó, trước hết là bọn trưởng giả ngu dốt, bọn con buôn vụ lợi
phàm tục” [11,272].
Hay trong bài “Đọc lại chữ người tử tù của Nguyễn Tuân”,
Nguyễn Đăng Mạnh cũng viết: “Những nhà văn có phong cách độc đáo
đều tạo ra cho mình một thế giới nhân vật riêng. Thế giới nhân vật của
Nguyễn Tuân, nói chung, gồm hai loại người đối lập nhau: loại tài hoa
nghệ sĩ, có nhân cách, có “thiên lương”, tự đặt mình lên trên hạng
người thứ hai, gồm những kẻ tiếu nhân phàm tục, bằng thái độ ngạo
đời, khinh bạc. Loại người thứ nhất theo Nguyễn Tuân thường là những
tâm hồn đẹp còn sót lại của một thời đã qua nay chỉ còn là “vang
SV: TrÇn ThÞ Hµ
5
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc5bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham6document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
bóng”. Loại người ấy cố nhiên là hiếm hoi. Còn kẻ tiểu nhân phàm tục
thì đầy rẫy trong thiên hạ” [11,337].
Điều đó cho ta thấy rằng, nhân vật trong sáng tác của ông nói
chung thường là những con người tài hoa tài tử, thích phiêu du qua các
miền vô định không mục đích, không phương hướng. Họ là những con
người của một thời đã qua, nay chỉ còn “vang bóng’’. Nhưng với một
tâm hồn tự do phóng túng, ưa khám phá cái đẹp, họ đã được Nguyễn
Tuân làm sống dậy qua những trang văn tinh tế của mình. Và nói đến
sáng tác của Nguyễn Tuân thì chúng ta phải kể tới các tác phẩm trong
tập truyện Yêu ngôn. Với các tác phẩm ở trong tập truyện này, Nguyễn
Tuân càng chứng tỏ được phong cách độc đáo, ưa khám phá cái đẹp của
mình. Bởi vậy mà một số phương diện trong Yêu ngôn đã trở thành đề
tài nghiên cứu của nhiều nhà văn, nhà phê bình nổi tiếng.
Gs Nguyễn Đăng Mạnh với bài viết “Nguyễn Tuân viết Yêu
ngôn” đã nhận định: “Tác giả có ý thức gia công nhiều vào cái phía
thần kỳ quái đản của nhân vật, cảnh vật, tình tiết, chi tiết và nhất là vào
cái không khí ma quái của truyện. Nhưng xem ra truyện của Nguyễn
Tuân, dù là yêu ngôn đi nữa vẫn có nội dung đạo lý, luân lý của nó.
Điều này thể hiện rõ nhất ở tính cách của các nhân vật” [11, 313]. Và
ông cũng đã nhận định: “Để viết được những trang văn như thế, tôi cho
rằng Nguyễn Tuân phải thật sự đắm mình trong thế giới nghệ thuật mà
mình sáng tạo nên. Có nghĩa là ông phải sống thật sự với những hồn ma
kia để quan sát, cảm xúc và ngẫm nghĩ. Nhờ thế ông đã có thể tạo ra
được những cảnh tượng mà người đọc khó phân biệt được là âm hay là
dương, là người sống hay người chết, là thế giới ông tưởng tượng ra
SV: TrÇn ThÞ Hµ
6
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc6bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham7document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
hay những điều ông tin thật như thế và nhìn thấy như thế thật…”
[11,315].
Nhà nghiên cứu Phong Lê, với bài viết Nguyễn Tuân trong tuỳ
bút nhận định: Trước cách mạng tháng Tám, cái “tôi” cô đơn, ích kỉ của
Nguyễn Tuân do “cách biệt hoàn toàn với cuộc sống của cá nhân” nên
không tránh khỏi có lúc, nhà văn đi lạc sang một thế giới khác, cái thế
giới kinh dị ma quái như trong Trên đỉnh non tản, Khoa thi cuối cùng,
Loạn âm…và sau này là Chùa Đàn”.
Nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn trong bài viết: “Một số suy nghĩ
về Nguyễn Tuân và Yêu ngôn” đã viết: “một khía cạnh quán xuyến
trong các tác phẩm mang tính cách Yêu ngôn của Nguyễn Tuân, chẳng
qua nó chỉ là một cách để giúp tác giả trình bày quan niệm của mình về
thế giới thực và cái đẹp trên đời này. Nói một cách đơn giản cái thực
bao giờ cũng lung linh ẩn hiện, mà cái đẹp cũng vậy, nhiều khi phải đi
đến cùng của sự kì quái người ta mới gặp được cái đẹp. Thành thử đọc
Nguyễn Tuân không có gì phải sợ, tuy nhiên cái sự rờn rợn thì không
thiếu nó, thứ hiệu quả nghệ thuật mà trong văn học Việt Nam hiện đại,
chỉ tác giả “vang bóng một thời” mới biết làm và thực sự họ đã làm
không ai bắt chước nổi”. Điều đó có nghĩa Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ
luôn đi tìm và khám phá cái đẹp ở nhiều phương diện, thế giới khác
nhau kể cả ở thế giới yêu ma, quỷ quái [20].
Nhận xét trên của nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn đúng như
Nguyễn Tuân đã tự coi mình: “là người lỗi lạc, sống một cách đặc biệt,
không giống ai và không cho ai bắt chước được mình, chết là mang cả
cái bản chính đi chứ không để lại một bản sao nguyên nào cả” [1,601].
Ông cố gắng thể hiện cái “tôi” của mình, một cái “tôi” tìm về những giá
SV: TrÇn ThÞ Hµ
7
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc7bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham8document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
trị của quá khứ, tôn thờ một cái đẹp hợp với chất giọng nghệ sĩ lãng
mạn, không gắn với một ai và không cho ai gắn vào. Bởi vậy mà trong
bài “Nguyễn Tuân - người săn tìm cái đẹp”, Nguyễn Thành đã viết:
“Nguyễn Tuân trân trọng những con người tài hoa và say mê miêu tả,
chiêm ngưỡng họ”.
Hoàng Nhân khi so sánh về tư tưởng giữa André Gide và Nguyễn
Tuân cũng đã nhận xét: “Nguyễn Tuân trước cách mạng tháng Tám, sau
bao cuộc tìm kiếm để sống và sáng tạo vẫn chưa tự mình giải quyết
được mâu thuẫn của bản thân và tỏ ra bế tắc với tác phẩm hướng tới ma
quái như Xác ngọc lam, Đới roi, Rượu bệnh”.
Như vậy chúng tôi thấy rằng, tập truyện Yêu ngôn của Nguyễn
Tuân nói chung đã được một số ít tác giả đề cập đến nhưng họ mới chỉ
dừng laị ở những nhận xét khái quát chứ chưa đi sâu tìm hiểu một cách
chi tiết, cụ thể. Do đó việc “Tìm hiểu thế giới nhân vật trong tập truyện
Yêu ngôn của Nguyễn Tuân” vẫn còn là một vấn đề còn bỏ ngỏ. Vì vậy
với việc thực hiện đề tài khoá luận này chúng tôi mong muốn góp phần
nhỏ vào sự khẳng định phong cách nghệ thuật độc đáo của nhà văn
Nguyễn Tuân.
3. Mục đích và nhiệm vụ
3.1 Mục đích
Nghiên cứu đề tài “Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn
của Nguyễn Tuân”, chúng tôi chú trọng làm nổi bật được nét độc đáo
của thế giới nhân vật trong sáng tác Nguyễn Tuân. Từ đó thấy được vị
trí của nhà văn cũng như những đóng góp quan trọng của Nguyễn Tuân
đối với quá trình hiện đại hoá văn học dân tộc.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
8
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc8bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham9document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
3.2 Nhiệm vụ
Tổng hợp các vấn đề lí thuyết có liên quan đến đề tài.
Vận dụng các phương pháp phân tích để thấy được nét độc đáo
của thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn.
4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu
4.1 Đối tượng nghiên cứu:
Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn của Nguyễn Tuân.
4.2 Phạm vi nghiên cứu:
Tìm hiểu thế giới nhân vật qua 8 truyện ngắn của Nguyễn Tuân
trong tập Yêu ngôn, Nxb Hội nhà văn, HN 1998.
5. Phương pháp nghiên cứu
Phương pháp hệ thống
Phương pháp so sánh
Phương pháp phân tích - tổng hợp.
6. Đóng góp của khoá luận
Khoá luận là công trình khoa học đầu tiên tìm hiểu một cách hệ
thống: Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn của Nguyễn Tuân,
người viết chỉ ra những nét đặc sắc về thế giới nhân vật trong sáng tác
của Nguyễn Tuân và khẳng định vị trí của ông trong nền Văn học Việt
Nam hiện đại.
Đồng thời, đây cũng là tài liệu hữu ích, góp phần phục vụ cho
việc giảng dạy tác phẩm của Nguyễn Tuân trong nhà trường.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
9
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc9bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham10document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
7. Bố cục của khoá luận
Với đề tài “Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn của
Nguyễn Tuân” chúng tôi sẽ triển khai đề tài khoá luận thành các phần cụ
thể:
Mở đầu
Nội dung
Chương 1: Những vấn đề chung
1.1 Cơ sở lí luận.
1.1.1 Quan niệm về nhân vật
1.1.2 Chức năng của nhân vật trong tác phẩm văn học
1.1.3 Các loại nhân vật văn học căn bản.
1.2 Khái quát về cuộc đời và sự nghiệp của Nguyễn Tuân
1.2.1 Đôi nét về tiểu sử và con người
1.2.2 Sự nghiệp văn học.
Chương 2: Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn.
2.1 Vài nét về tập truyện Yêu ngôn
2.2 Thế giới nhân vật trong tập truyện Yêu ngôn
2.2.1 Những con người tài hoa tài tử, có nhân cách, có “thiên
lương”
2.2.2 Những con buôn vụ lợi phàm tục.
2.3 Vài nét về nghệ thuật xây dựng nhân vật
2.3.1 Kết cấu
2.3.2 Nghệ thuật miêu tả nhân vật
2.3.3 Ngôn ngữ nghệ thuật
Kết luận.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
10
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc10bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham11document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG
1.1 Cơ sở lí luận
1.1.1 Quan niệm về nhân vật
1.1.1.1 Khái niệm về nhân vật
Như chúng ta đã biết, nhân vật là yếu tố trung tâm thuộc cấu trúc
của tác phẩm văn học. Chính vì thế xác lập một cách hiểu đúng đắn về
khái niệm này là việc làm hết sức cần thiết và quan trọng, giúp cả người
nghiên cứu và người tiếp nhận có được nền tảng vững chắc để thấy được
giá trị đích thực của một tác phẩm văn học. Có nhiều định nghĩa khác
nhau về nhân vật, dưới đây tôi xin dẫn một số định nghĩa phổ biến và
chủ yếu nhất.
a. Định nghĩa về nhân vật trong giáo trình Lí luận văn học (Phương
Lựu chủ biên).
Nhân vật văn học là những “con người được miêu tả, thể hiện
trong tác phẩm văn học bằng phương tiện văn học”. Đó là những nhân
vật có tên hoặc không tên hay có thể là những nhân vật trong truyện cổ
tích, thần thoại, đồng thoại, bao gồm cả quái vật thần linh, ma quỷ
những nhân vật mang nội dung và ý nghĩa con người. Nhân vật có thể
được thể hiện bằng những hình thức khác nhau. Đó có thể là những con
người được miêu tả đầy đặn cả ngoại hình lẫn nội tâm, có tính cách, tiểu
sử như thường thấy trong các tác phẩm tự sự, kịch. Đó có thể là những
con người thiếu hẳn những nét đó nhưng lại có tiếng nói, giọng điệu, cái
nhìn như một người trần thuật hoặc chỉ có cảm xúc nỗi niềm, ý nghĩ,
cảm nhận như nhân vật trữ tình trong thơ trữ tình.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
11
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc11bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham12document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
b. Định nghĩa về nhân vật trong giáo trình Lí luận văn học (Hà Minh
Đức chủ biên).
Nhân vật trong văn học là một hiện tượng nghệ thuật mang tính
ước lệ, đó không phải là sự sao chụp đầy đủ mọi chi tiết biểu hiện của
con người mà chỉ là sự thể hiện con người qua những đặc điểm điển
hình về tiểu sử, nghề nghiệp, tính cách… và cần chú ý thêm một điều:
thực ra khái niệm nhân vật thường được quan niệm với một pham vi
rộng hơn nhiều, đó không chỉ là con người, những con người có tên
hoặc không tên, được khắc hoạ sâu đậm, hoặc chỉ xuất hiện thoáng qua
trong tác phẩm, mà còn có thể là những sự vật, loài vật khác ít nhiều
mang bóng dáng, tính cách của con người, được dùng như những
phương thức khác nhau để thể hiện con người.
c. Định nghĩa về nhân vật trong Từ điển thuật ngữ văn học (Lê Bá
Hán, Trần Đình Sử, Nguyễn Khắc Phi chủ biên).
Nhân vật văn học là con người cụ thể được miêu tả trong tác
phẩm văn học. Nhân vật văn học có thể có tên riêng cũng có thể không
có tên riêng. Nhân vật văn học còn thể hiện quan niệm nghệ thuật và lí
tưởng thẩm mĩ của nhà văn về con người. Vì thế nhân vật luôn gắn chặt
với chủ đề tác phẩm.
Như vậy có rất nhiều định nghĩa khác nhau về nhân vật song có
thể rút ra một cách hiểu đúng đắn và phổ biến nhất:
“Nhân vật văn học là đối tượng được miêu tả một cách tập trung
đến mức có sức sống riêng nào đó ở bên trong theo nhiệm vụ nghệ thuật
mà tác giả trao cho nó”.
Với cách hiểu này, khái niệm nhân vật không bị bó hẹp trong
phạm vi “con người” mà mở rộng ra thành đối tượng với những đặc tính
SV: TrÇn ThÞ Hµ
12
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc12bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham13document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
hết sức phong phú và đa dạng của nó. Ở đây đối tượng được miêu tả có
thể là loài vật hay cỏ cây đã được nhân cách hoá, được miêu tả và thể
hiện trong tác phẩm văn học.
Nhân vật văn học ra đời thể hiện tư tưởng và ý đồ sáng tạo của
nhà văn. Nhân vật là đứa con tinh thần của nhà văn. Một tác phẩm ra đời
và thành công được hay không là nhờ vào nhà văn xây dựng hệ thống
nhân vật điển hình và khái quát nhất.
1.1.1.2 Khái niệm về thế giới nhân vật
Có thể nói thế giới là một khái niệm thuộc phạm trù của triết học,
nó là một phạm vi rất rộng, một vũ trụ rộng lớn tồn tại xung quanh con
người và độc lập bên ngoài ý thức con người. Vậy thế giới nhân vật là
gì? Thế giới nhân vật là tổng thể những hệ thống nhân vật được xây
dựng theo quan điểm của nhà văn và chịu sự chi phối của tư tưởng tác
giả. Thế giới ấy cũng mang tính chỉnh thể trong sáng tác nghệ thuật của
nhà văn, có tổ chức và có sức sống riêng phụ thuộc vào ý thức sáng tạo
của người nghệ sĩ. Nằm trong thế giới nghệ thuật, thế giới nhân vật cũng
là sản phẩm tinh thần, là kết quả trí tưởng tượng sáng tạo của người
nghệ sĩ và chỉ xuất hiện trong tác phẩm văn học, trong sáng tác nghệ
thuật. Đó là một mô hình nghệ thuật có cấu trúc riêng, có quy luật riêng,
thể hiện ở đặc điểm con người, tâm lí, không gian, thời gian, xã
hội,…gắn với một quan niệm của chúng về tác giả. “Thế giới nhân vật”
là cảm nhận một cách trọn vẹn, toàn diện và sâu sắc của chủ thể sáng tạo
về toàn bộ nhân vật xuất hiện trong tác phẩm, mối quan hệ, môi trường
hoạt động của họ, ý nghĩ, tư tưởng, tình cảm của họ trong cách đối nhân
xử thế, trong giao lưu với xã hội, với gia đình…Thế giới nhân vật vì thế
rộng hơn, bao quát hơn hình tượng nhân vật.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
13
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc13bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham14document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
1.1.2 Chức năng của nhân vật trong tác phẩm văn học
Văn học phản ánh đời sống bằng hình tượng, bằng những nhân
vật cụ thể. Do đó chức năng đầu tiên trọng yếu nhất của nhân vật văn
học thể hiện ở chỗ nó chính là phương tiện trọng yếu nhất để nhà văn
khái quát hiện thực. Tác phẩm văn học không thể thiếu nhân vật được.
Bởi vì chỉ thông qua nó, nhà văn mới thể hiện được nhận thức của mình
về xã hội, về con người với những đặc điểm về số phận và tính cách của
nó, mới có thể khái quát được nhưng vấn đề có tính quy luật của đời
sống.
Nhân vật còn là phương tiện tất yếu và quan trọng nhất để thể
hiện tư tưởng của tác phẩm. Nó có nhịêm vụ cụ thể hoá sự thể hiện của
chủ đề, tư tưởng của tác phẩm, tức thông qua sự hoạt động và mối liên
hệ giữa các tính cách, người đọc sẽ đi đến một sự khái quát về nhận
thức, tư tưởng. Về phương diện này B.Brêcht cho rằng :“các nhân vật
trong tác phẩm văn học không đơn giản là bản dập của những con
người sống mà là những hình tượng được khắc hoạ phù hợp với ý đồ tư
tưởng của tác giả”.
1.1.3 Các loại nhân vật văn học căn bản
Dựa vào vai trò của nhân vật đối với nội dung và hình thức của
tác phẩm: nhân vật chính, nhân vật phụ và nhân vật trung tâm.
Dựa vào phương diện hệ tư tưởng, về quan hệ đối với lí tưởng xã
hội thẩm mĩ của tác giả: nhân vật chính diện và nhân vật phản diện.
Dựa vào sự phân chia loại thể theo truyền thống của Arixtôt: nhân
vật trữ tình, nhân vật tự sự, nhân vật kịch.
Dựa vào cấu trúc của nhân vật: nhân vật chức năng, nhân vật loại
hình, nhân vật tính cách, nhân vật tư tưởng.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
14
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc14bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham15document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
1.2 Giới thiệu đôi nét về tác giả Nguyễn Tuân
1.2.1 Tiểu sử và con người
1.2.1.1 Tiểu sử
Nguyễn Tuân (1910 - 1987) tại phố Hàng Bạc, một phố cổ của Hà
Nội “ba mươi sáu phố phường”. Quê ông ở Nhân Mục, nay thuộc
phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông sinh trưởng trong
một gia đình nhà nho khi Hán học đã tàn. Thân sinh ông là cụ Tú Lan một nhà nho tài hoa bất đắc chí, có ảnh hưởng nhiều đến tư tưởng và
quan điểm nghệ thuật của nhà văn Nguyễn Tuân sau này.
Nguyễn Tuân học đến cuối bậc Thành Chung thì bị đuổi vì tham
gia một cuộc bãi khoá phản đối mấy giáo viên Pháp nói xấu người Việt.
Sau đó ông lại bị tù vì xê dịch qua biên giới không có giấy phép.
Nguyễn Tuân lớn lên trong môi trường nhà nho viên chức nghèo
với những nề nếp sinh hoạt cổ đang bị lụi tàn và biến đổi trước sự xâm
nhập của văn minh Phương Tây thời Pháp thuộc. Chán ghét cuộc sống
ngột ngạt bế tắc của người dân ở một nước thuộc đia, Nguyễn Tuân luôn
mơ tưởng đến những phương trời xa. Bởi vậy Nguyễn Tuân bước vào
nghề văn như để chơi “ngông” với thiên hạ. Về cơ bản đó là phản ứng
của chủ nghĩa cá nhân kiêu ngạo ở một thanh niên trí thức giàu sức sống
nhưng bế tắc, một cái “ngông” vừa có màu sắc cổ điển tiếp nối truyền
thống của những nhà nho bất đắc chí kiểu Nguyễn Công Trứ, Tú
Xương, Tản Đà…và trực tiếp hơn là của cụ Tú Lan - thân sinh ra nhà
văn; vừa có màu sắc hiện đại tiếp thu được ở chủ nghĩa siêu nhân của
Nistơ, quan niệm con người cao đẳng của Gitđơ và các tư tưởng nổi loạn
khác thường thấy trong văn học phương Tây hiện đại.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
15
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc15bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham16document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Nguyễn Tuân bắt đầu viết văn, viết báo từ những năm 1930,
1931, nhưng mãi đến năm 1938, 1939 mới nổi tiếng với tập tuỳ bút Một
chuyến đi và tập truyện ngắn Vang bóng một thời.
1.2.1.2 Con người
Nguyễn Tuân là một trí thức giàu lòng yêu nước và tinh thần dân
tộc. Lòng yêu nước của ông có màu sắc riêng gắn với giá trị văn hoá cổ
truyền của dân tộc. Ông yêu tha thiết tiếng mẹ đẻ và những kiệt tác văn
chương nổi tiếng của Nguyễn Du, Đoàn Thị Điểm, Tú Xương, Tản
Đà…và cả những nhạc điệu, những lối hát ca trù dân dã mà thiết tha,
những nét đẹp rất riêng của Việt Nam.
Nguyễn Tuân say mê cái đẹp, suốt đời đi tìm và diễn tả cái đẹp.
Nhưng trong những ngày cuối cùng của chế độ thuộc địa Pháp, khi hai
tên đế quốc Pháp, Nhật cùng đua nhau dày xéo đất nước ta, đời sống con
người trở nên hết sức đen tối, “Tháp Ngà” nghệ thuật cũng bị lay
chuyển dữ dội, Nguyễn Tuân mất cả tin tưởng ở nghệ thuật và cái đẹp ở
hiện tại ông xoay ra viết về những chuyện ma, chuyện quỷ, viết về cõi
âm mà ông gọi là Yêu ngôn.
Ở Nguyễn Tuân ý thức cá nhân phát triển rất cao. Ông viết văn trước
hết là để khẳng định cá tính độc đáo của mình, tự gán cho mình một
chứng bệnh gọi là “chủ nghĩa xê dịch”.
Nguyễn Tuân còn là con người rất mực tài hoa. Tuy chỉ viết văn
nhưng ông còn am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc,
sân khấu điện ảnh…Ông còn là diễn viên kịch nói và diễn viên điện ảnh
đầu tiên ở Việt Nam. Vì thế ông thường vận dụng con mắt của nhiều
ngành khác nhau để tăng cường khả năng quan sát, diễn tả của nghệ
thuật văn chương.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
16
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc16bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham17document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Nguyễn Tuân là một nhà văn biết quý trọng thực sự nghề nghiệp
của mình. Vì thế có người nói, Nguyễn Tuân là một định nghĩa về người
nghệ sĩ. Đối với ông văn chương trước hết phải là văn chương, nghệ
thuật trước hết phải là nghệ thuật. Bởi vậy với Nguyễn Tuân nghệ thuật
là một hình thái lao động nghiêm túc, thậm chí “khổ hạnh”. Với ông cái
tài, cái đẹp, cái thiên lương phải đi liền với nhau. Và ông đã lấy chính
cuộc đời cầm bút hơn nửa thế kỉ của mìnhđể chứng minh cho quan niệm
ấy.
1.2.2 Sự nghiệp văn học
Sự nghiệp văn học của Nguyễn Tuân diễn ra theo hai giai đoạn:
a. Trước cách mạng tháng Tám, Nguyễn Tuân là cây bút tiêu biểu
cho văn xuôi lãng mạn thời kỳ cuối cùng, với những tác phẩm tiêu biểu:
Một chuyến đi, vang bóng một thời, thiếu quê hương…Tác phẩm của
ông chủ yếu xoay quanh 3 đề tài: “Chủ nghĩa xê dịch”, vẻ đẹp “vang
bóng một thời”, và “đời sống truỵ lạc”.
Nguyễn Tuân đã tìm đến lí thuyết “chủ nghĩa xê dịch” này trong
tâm trạng tù túng của một thanh niên giàu sức sống bị vây riết giữa một
môi trường xã hội quẩn đọng, trì trệ, buồn tẻ, giữa một quê hương vừa
thân thiết vừa xa lạ, cho nên có quê hương mà vẫn cảm thấy “thiếu quê
hương”. Một tâm trạng muốn đập phá tung hê tất cả, nhưng chưa dám
đập phá một cái gì thật sự, đành chịu thân phận “muôn muôn năm phải
đứng yên để mãi mãi du lịch trong tưởng tượng bằng một tấm lòng đau
khổ”. Nhưng viết về “chủ nghĩa xê dịch”, Nguyễn Tuân lại có dịp bày
tỏ tấm lòng gắn bó tha thiết của ông đối với cảnh sắc và phong vị đất
nước mà ông đã ghi lại bằng một ngòi bút đầy trìu mến và tài hoa.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
17
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc17bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham18document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Không tin tưởng ở hiện tại và tương lai, Nguyễn Tuân đi tìm vẻ
đẹp của quá khứ còn “vang bóng một thời”. Ông mô tả vẻ đẹp của thời
xa xưa với những phong tục đẹp, những thú tiêu dao hưởng lạc lành
mạnh và tao nhã. Tất cả được thể hiện thông qua những con người thuộc
lớp người nhà nho tài hoa bất đắc chí, tuy đã thua cuộc nhưng không
chịu làm lành với xã hội thực dân.
Nguyễn Tuân cũng hay viết về “đời sống truỵ lạc” và ở những tác
phẩm này người ta thường thấy một nhân vật “tôi” hoang mang bế tắc.
b. Sau cách mạng tháng Tám, với một nhà văn có nhiều mâu
thuẫn trong tư tưởng và quan điểm nghệ thuật thì cách mạng tháng Tám
là sự đổi đời đối với Nguyễn Tuân, một hướng đi mới, một quan điểm
mới đã mở ra đối với nhà văn. Cũng như tất cả các nhà văn khác cùng
thời, Nguyễn Tuân là một trong những người hăng hái “lột xác” từ bỏ
cái cũ để đến với cái mới, đến với cách mạng và quần chúng cách mạng.
Các tác phẩm xuất sắc cho giai đoạn này: Sông Đà, Hà Nội ta đánh Mĩ
giỏi,…
Từ những yếu tố về cuộc đời, con người và sự nghiệp sáng tác của
Nguyễn Tuân, ta có thể khẳng định: Nguyễn Tuân là nhà văn có phong
cách nghệ thuật độc đáo và đặc sắc. Trước cách mạng tháng Tám, phong
cách nghệ thuật Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ “ngông”.
Thể hiện phong cách này, mỗi trang viết của Nguyễn Tuân đều muốn
chứng tỏ sự tài hoa và uyên bác hơn đời của mình. Sau cách mạng tháng
Tám, phong cách Nguyễn Tuân có những thay đổi quan trọng. Ông vẫn
tiếp cận thế giới con người thiên về phương diện văn hoá nghệ thuật,
nghệ sĩ, nhưng giờ đây ông còn tìm thấy chất tài hoa nghệ sĩ ở cả nhân
dân đại chúng. Điều đó cũng cho ta thấy mặc dù phong cách nghệ thuật
SV: TrÇn ThÞ Hµ
18
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc18bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham19document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
của Nguyễn Tuân có sự vận động, phát triển theo cuộc sống và xã hội,
có sự thay đổi theo quan niệm tâm hồn nghệ thuật của nhà văn, có sự
chuyển dịch từ cái “tôi” sang cái “ta” thì Nguyễn Tuân vẫn chứng tỏ
được sự tài hoa uyên bác của mình. Nguyễn Tuân là một nhà văn nổi
tiếng của nền văn xuôi hiện đại với hơn nửa thế kỉ sáng tác ông đã để lại
một sự nghiêp văn học lớn, có vị trí đáng kể trong nền văn học hiện đại
Việt Nam.
SV: TrÇn ThÞ Hµ
19
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc19bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
luan van,khoa luan, thac si , su pham20document,pdf,docx,download
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
CHƯƠNG 2: THẾ GIỚI NHÂN VẬT TRONG TẬP TRUYỆN
YÊU NGÔN CỦA NGUYỄN TUÂN
2.1 Vài nét về tập truyện Yêu ngôn
Theo giới nghiên cứu thì vào khoảng năm 1943, người ta thấy
xuất hiện trên tờ Thanh Nghị và Trung Bắc chủ nhật một số đoản thiên
của Nguyễn Tuân có viết theo lối Liêu Trai của Bồ Tùng Linh, toàn là
những chuyện ma, chuyện quỷ hết sức kì quái hoang đường. Cùng một
lúc trên những tờ báo ấy, người ta thấy quảng cáo một đầu sách của
Nguyễn Tuân có tên là Yêu ngôn.
Yêu ngôn là tập sách sinh thời nhà văn Nguyễn Tuân dự định làm
và đã cho trích một số truyện trên báo chí nhưng tự ông chưa có dịp
hoàn thành bản thảo. Cuốn sách bạn đọc có trong tay là do nhà nghiên
cứu Nguyễn Đăng Mạnh đoán ý tác giả mà dựng lại sau khi tác giả qua
đời.
Có nhiều nguyên nhân dẫn tới sự ra đời của tập truyện Yêu ngôn.
Như ta đã biết, trước cách mạng tháng Tám, Nguyễn Tuân không chấp
nhận cái xã hội “ối a ba phèng”, nhưng để phản ứng lại cái trật tự xã hội
đầy nghịch cảnh và phi lí ấy ông chỉ có cách đi tìm những vẻ đẹp còn
lưu giữ trong vốn văn hoá mà cha ông để lại và ông gọi đó là vẻ đẹp
“Vang bóng một thời”. Một nguyên nhân nữa ảnh hưởng đến sáng tác
của Nguyễn Tuân, đó là không khí chính trị lúc bấy giờ: cuộc chiến
tranh thế giới lần hai diễn ra vô cùng ác liệt, Nhật kéo vào Đông Dương,
hai tên đế quốc Pháp, Nhật cùng đàn áp cách mạng, cùng bòn vét của cải
của nhân dân ta, đồng thời luôn rình mò nhau, tìm cơ hội hất cẳng nhau,
tiêu diệt nhau. Những người cộng sản và quần chúng cách mạng bị bắt
bớ đã đành, những người chỉ bị ngờ vực vu vơ cũng bị giam giữ đầy ải
SV: TrÇn ThÞ Hµ
20
tai lieu,dh su pham, luan van thac si,123doc20bao cao,tieu luan,de tai khoa hoc,khoa luan,tieu luan
K32A – Ng÷ V¨n
- Xem thêm -