Tập làm văn lớp 5
Tả thầy cô giáo cũ của em
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 1
Em rất quý cô Nga đó là cô giáo chủ nhiệm cũ của em hồi em còn học lớp 1
nay co không còn chủ nhiệm em nữa nhưng những kỉ niệm về cô em vẫn nhớ
mãi và những hình ảnh đó em không bao giờ quên được.
Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 của em rất hiền hậu và có giọng nói hay, những lời
nói của cô ấm áp, em còn nhớ mãi hình dáng của cô khi em bắt đầu lên lớp 1
em vẫn còn nhút nhát, và sợ hãi khi rời xa vòng tay của mẹ nhưng cô là người
đã dắt tay em vào lớp, hình ảnh đó gắn bó mãi trong kỷ niệm của em, hình ảnh
của cô như một người mẹ hiền, cô dạy em từ cách đánh vần đến những phép
toán đếm, những cách học đơn giản nhất cô cũng dạy em, cô là người đã dìu
dắt em và dạy dỗ em rất chu đáo, hình ảnh của cô em sẽ không bao giờ quên
được. Cô có hình dáng gầy và mái tóc đến ngang vai, đôi mắt của cô đen long
lanh và đôi mắt lấp lóe lên nhiều tình yêu mến, bàn tay của cô gầy gò bởi sự
vất vả trong cuộc sống, ngày cô phải lên lớp, sau đó công việc nhà của cô rất
bận rộn lên trên khuôn mặt của cô đã xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, những hình
ảnh đó đã thể hiện được sự vất vả, và những bộn bề trong công việc, nhưng sự
vất vả đó không làm cho cô nản chí cô vẫn luôn tận tụy vì chúng em.
Hình ảnh của cô luôn trong tâm trí của em, cô đã dạy dỗ chúng em từ những
bài học đơn giản nhất, từ những bước lững thững khi bước vào lớp 1, còn đang
có những tâm lý sợ hãi nhưng cô đã tạo nên một niềm tin và sự gần gũi của cô
giống như một người mẹ hiền, mỗi khi cô nói giọng nói truyền cảm của cô sâu
lắng đến trái tim của chúng em, cả lớp chúng em rất quý mến cô và cô là một
người mẹ hiền đã từng gắn bó rất nhiều kỉ niệm với chúng em, những hình ảnh
đó khắc sâu bao nhiêu kỉ niệm với chúng em, nhiều những hình ảnh khác cũng
thể hiện sâu sắc đó là một lần cả lớp đi lao động trồng cây cả lớp tham gia hoạt
động rất nhiệt tình được sự quản lý và hướng dẫn của cô, lên lớp em đã đạt
được giải thưởng mà nhà trường trao tặng à lớp gương mẫu và tích cực nhất.
Em rất yêu quý cô giáo cũ của em, cô là người mẹ hiền đã dìu dắt em từ những
bước chân đầu tiên khi cắp sách tới trường hình ảnh của cô đã tạo nên những
gần gũi và những sự dịu dàng của cô làm cho chúng em có những cảm giác ấm
áp vô cùng.
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 2
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao
kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia
sẻ tình cảm buồn vui, những hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô
giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng
khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được
cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng,
pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú. Cô luôn nở nụ
cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm
sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém,
động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội
tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra
phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học
sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải
rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi.
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 3
Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga,
người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.
Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi cô độ
gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô
mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng trắng, đủ màu sắc tươi đẹp,
rất phù hợp với thân hình và làn da hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng
ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt
cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt. Cô
cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo
ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị.
Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.
Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều
là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn
còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay
qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế
nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc
nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học
đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách
phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho
chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu
không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười
vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm
áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan
tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.
Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em
tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của
cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 4
Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cũng
quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng
Nga - người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.
Mới thoạt nhìn, có Nga không đẹp lắm. Cô khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu
tuổi. Đó là tuổi đời đầy mơ mộng nhưng cô lại rất yêu nghề và yêu học sinh.
Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như
hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp
với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím
như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da
trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trung và duyên dáng như một
chị nữ sinh cấp 3.
Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong
trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh
động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay
quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, có ngày nên kim" để khuyên nhủ các bạn
chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều
việc nhưng cô vẫn dành thời gian để đến thăm từng nhà học sinh. Có một lần,
em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về
cô đã không ngại đường sá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng
tận tụy vì học sinh của cô đã làm cả nhà em vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn
dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy
trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn
thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách
hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần
khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối học kì một. Cuối năm ấy, lớp em
lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của
tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là
nhờ công lao dạy dỗ của cô vậy!
Giờ đây, dù chúng em đã xa cô, xa mái trường cấp 1 thân yêu để lên học cấp 2.
Chúng em mãi mãi vẫn còn nhớ như in gương mặt, dáng đi, giọng nói, tiếng
cười thân yêu của cô giáo Nga ngày nào. Sau này, khi em đã khôn lớn và biết
nghĩ, em càng quý, càng trân trọng tình thương cô đã dành cho chúng em, đám
học trò nhỏ chưa ngoan lắm! Cô ơi, em xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, thật
chăm và ngoan hơn để không phụ lòng mong mỏi của cô đối với chúng em.
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 5
Năm nay là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình nên em
phải chuyển trường về Thành phố Hồ Chí Minh. Sống giữa thầy bạn mới với
bao ngỡ ngàng, xa lạ, em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp
Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.
Cô Mai còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp Cao đẳng Tiểu học vài năm nay. Dáng cô
thon thả, cao cao nhưng không gầy, mái tóc buông xõa ngang lưng, lại được
trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng
của một thiếu nữ trong độ xuân xanh. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng nổi
bật đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi
môi hình trái tim lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một lớp son
mỏng Mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh bên phải nhú ra tạo cho nụ cười một
nét duyên thầm đến dễ thương.
Nhà cô Mai ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Cô đi dạy bằng
chiếc Dream II mà anh cô để lại trước lúc lên đường làm nghĩa vụ quân sự.
Mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học thì đã thấy cô
trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp với nụ cười tươi trẻ chào đón
chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ có lẽ là sự thiện
cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Cho nên tụi nhỏ chúng em thường
ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất
là giờ Tập đọc, Dù đã được đọc bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn
chưa thấy được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà đến lớp nghe cô đọc, cô
giảng bài em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc
thì trầm trầm ấm như tiếng mẹ ru con, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng
chim họa mi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc
nào không biết. Cô đã biến một giờ Tập đọc thành một giờ đi tìm cái hay, cái
đẹp của cuộc sống, đến nỗi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ như muốn
nán lại học thêm ít phút nữa.
Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô trách mắng một học sinh nào.
Nếu ai đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một
người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Huy lớp em bị
xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy áo mưa của
mình mặc vào cho Huy rồi nhờ một cô giáo dạy ở lớp kế bên bế ra xe, còn cô
thì chạy lấy xe chở Huy đến bệnh viện tỉnh cấp cứu. Cô thương chúng em như
những đứa em ruột của mình: bảo bọc, che chở, bao dung, độ lượng nên cả lớp
em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc
chia tay cô về nghỉ hè.
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 6
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người.
Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm
biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng
thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về
cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ
hiền dịu nhất trong những ngày em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái
tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc
những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ
nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ
vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn,
phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh
với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến,
bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào
đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ,
chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng
trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối , tạo cho
khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học
sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho
chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe
nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại
để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách
giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa
đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu
ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho
các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ
câu: "Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không
những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào
các con cũng như vậy". Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại
hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu
thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: "Mẹ của em ở trường là cô giáo
mến thương...".
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón
những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Tả thầy cô giáo cũ của em - Mẫu 7
Từ lớp một đến lớp năm, em được học rất nhiều thầy, cô giáo. Mỗi thầy, cô
giáo đều có cách giảng riêng, hấp dẫn học sinh, không ai giống ai. Nhưng có lẽ
cô giáo mà để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là cô Tâm - cô giáo dạy
em năm lớp 3.
Năm nay, cô đã ngoài 30 tuổi. Dáng người cô thon thả, cân đối. Mái tóc cô để
xoăn ôm lấy khuôn mặt trái xoan. Mái tóc ấy rất hợp với thời trang và phù hợp
với lứa tuổi của cô .Đôi mắt cô tròn, đen láy luôn ánh lên vẻ dịu dàng, ấm áp.
Miệng cô cười rất tươi. Mỗi khi cô cười để lộ hàm răng trắng đều như hạt na.
Giọng cô nhẹ nhàng, truyền cảm. Lớp chúng em được cô dạy dỗ từng li từng tí.
Mỗi khi chúng em có bài khó, cô đều giảng đi giảng lại cho chúng em hiểu bài.
Cô muốn cho học sinh phát huy được khả năng chủ động, sáng tạo nên những
câu hỏi cô đặt ra luôn tạo sự hấp dẫn. Bạn nào còn đọc sai, cô đọc đi đọc lại để
các bạn đọc theo. Chẳng bao giờ cô la mắng chúng em cả. Cô Tâm dạy chúng
em bằng tất cả năng lực của mình. Giờ ra chơi, cô không nghỉ ngơi mà còn
ngồi lại để rèn các bạn học kém. Khi có tiết phụ, cô cũng không ngơi tay mà
ngồi chấm bài cho chúng em. Tuy thương yêu chúng em là thế nhưng cô cũng
rất nghiêm khắc. Cô rất ghét tính lười biếng và ham chơi của học sinh. Đối với
những bạn như vậy,cô cũng nghiêm khắc phê bình và kèm cặp các bạn. Bởi
vậy, lớp em ai cũng cố gắng học tốt để cô vui lòng. Kết thúc mỗi buổi học, cô
luôn dặn dò chúng em kỹ càng,chu đáo cách chuẩn bị bài ngày hôm sau. Nhìn
cô, chúng em càng yêu mến và quý trọng cô. Cô đúng là người mẹ thứ hai của
em.
Bây giờ,em đã lên lớp năm. Tuy không được cô dạy dỗ nữa nhưng những cử
chỉ, ánh mắt của cô làm em ghi nhớ mãi. Em thầm hứa: Em sẽ mãi là học sinh
ngoan của cô.
- Xem thêm -