Kho¸ luËn tèt nghiÖp
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2
KHOA NGỮ VĂN
NGUYỄN THỊ TẰM
HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT TÀO THÁO
TRONG TAM QUỐC DIỄN NGHĨA
CỦA LA QUÁN TRUNG
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC
Chuyên ngành : Văn học nước ngoài
Người hướng dẫn khoa học
TS.NGUYỄN THỊ BÍCH DUNG
HÀ NỘI – 2009
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Lời cảm ơn
Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành và lòng biết ơn sâu sắc của mình tới cô
giáo, TS Nguyễn Thị Bích Dung – người đã trực tiếp hướng dẫn, tận tình chỉ
bảo để tôi hoàn thành khoá luận này .
Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn tới tất cả các thầy cô giáo trong khoa Ngữ
văn, đặc biệt là các thầy cô trong tổ Văn học nước ngoài và các bạn sinh viên
trong nhóm khóa luận đã giúp đỡ và tạo mọi điều kiện thuận lợi để tôi hoàn
thành khoá luận .
Mặc dù đã cố gắng tìm tòi song khoá luận này không khỏi có những thiếu
sót. Tôi rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của thầy cô và các bạn .
Tôi xin chân thành cảm ơn !
Hà Nội, ngày 8 tháng 5 năm 2009
Sinh viên :
Nguyễn Thị Tằm
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Lời cam đoan
Khóa luận này hoàn thành dưới sự hướng dẫn của TS. Nguyễn Thị Bích
Dung. Tôi xin cam đoan :
- Khoá luận này là kết quả nghiên cứu, tìm tòi của riêng tôi.
- Những tư liệu được trích dẫn trong khoá luận là trung thực.
- Kết quả nghiên cứư này không hề trùng khít với bất kỳ công trình nghiên
cứu của tác giả nào đã được công bố trước đó.
Nếu sai, tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Hà nội, tháng 05 năm 2009
Sinh viên:
Nguyễn Thị Tằm
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Mục lục
Trang
………………………………………………
Mở đầu
1
1. Lí do chọn đề tài…………………………………………..
1
2. Lịch sử vấn đề…………………………………………….
2
3. Phạm vi và đối tượng nghiên cứu…………………………
4
4. Mục đích nghiên cứu………………………………………
4
5. Phương pháp nghiên cứu…………………………………..
5
6. Đóng góp của khoá luận…………………………………
5
7. Cấu trúc khoá luận…………………………………………… 5
6
Nội dung………………………………………………………..
CHƯƠNG 1: VẬT TÀO THÁO - TỪ LỊCH SỦ ĐẾN VĂN HỌC..6
1.1 .Hoàn cảnh ra đời của “Tam quốc diễn nghĩa”………….
6
1.2. Nhân vật Tào Tháo từ lịch sử đến văn học…………
8
1.2.1. Nhân vật Tào Tháo trong lịch sử……………………
8
1.2.1.1. Tào Tháo – một chính trị gia lỗi lạc……………..
11
1.2.1.2. Tào Tháo – nhà quân sự tài ba…………………..
12
1.2.1.3. Tào Tháo – nhà cải cách…………………………
13
1.2.1.4. Tào Tháo – nhà thơ tài hoa ………………………
14
1.2.2. Tào Tháo - nhân vật văn học……………………….
17
CHƯƠNG 2: CÁC BIỆN PHÁP NGHỆ THUẬT XÂY DỰNG
NHÂN VẬT TÀO THÁO…………… 21
2.1. Khái niệm nhân vật văn học……………………………..
21
2.2. Miêu tả nhân vật bằng nghệ thuật ước lệ tượng trưng……….22
2.3. Nghệ thuật thể hiện tính cách nhân vật Tào Tháo………..
NguyÔn ThÞ T»m
23
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
2.3.1. Không gian-thời gian, cơ hội nhân vật bộc lộ tính cách 23
2.3.2. Mối quan hệ giữa tình thế và tính cách nhân vật……….. 26
2.3.3. Nghệ thuật thể hiện tính cách qua hành động………… 29
2.3.4. Nghệ thuật thể hiện tính cách qua ngôn ngữ………
34
2.3.5. Nghệ thuật khoa trương, so sánh……………..………… 38
Kết luận………………………………………………….
45
Tài liệu tham khảo…………………………………………..
47
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Cuộc khởi nghĩa nông dân quy mô lớn vào cuối đời Nguyên do Chu Nguyên Chương
cầm đầu đã chấm dứt ách thống trị của người Mông Cổ trên lãnh thổ Trung Quốc và lập nên
vương triều nhà Minh –vương triều phong kiến cuối cùng do giai cấp địa chủ người Hán nắm
chính quyền. Sự thành lập và các chính sách cai trị của nhà Minh đã ảnh hưởng tới mọi mặt
của đời sống xã hội Trung Hoa lúc đó, trong đó có văn học đầu Minh (1368- 1464). Các nhà
văn như La Quán Trung, Thi Nại Am trên cơ sở kế thừa di sản đời trước và vốn sống phong
phú, tài năng sáng tạo đã viết nên hai bộ tiểu thuyết dài vĩ đại là Tam quốc chí diễn nghĩa và
Thuỷ hử truyện. Sự ra đời của hai tác phẩm này đánh dấu một bước phát triển mới của nền
văn học Trung Quốc với những chủng loại mới nhất là tiểu thuyết chương hồi, tiểu thuyết lịch
sử. Từ nền móng này, các tác giả đời Minh –Thanh đã tiếp tục phát triển và đạt được thành tựu
rực rỡ với những bộ tiểu thuyết lớn như “Tây du kí ” của Ngô Thừa Ân, “Hồng lâu mộng ”
của Tào Tuyết Cần ,…tạo nên một trong những đỉnh cao của văn học Trung Quốc thời phong
kiến là tiểu thuyết Minh –Thanh.
Tam quốc diễn nghĩa là bộ tiểu thuyết ra đời sớm nhất ở Trung Quốc, vào khoảng cuối
Nguyên đầu Minh, do La Quán Trung sáng tác. Tác giả tên La Bản (1330 ?- 1400?) tự là Quán
Trung, biệt hiệu Hồ Hải tản nhân, người Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây. Hiện nay người ta vẫn
chưa biết chính xác năm sinh và năm mất của ông, chỉ biết ông sinh vào khoảng cuối đời
Nguyên và mất vào đầu đời Minh. Những tài liệu ghi chép về La Quán Trung còn lại rất ít.
Người ta chỉ biết rằng ông tính tình cô độc và có chí đồ vương. Ngoài “Tam quốc diễn nghĩa”,
ông còn là tác giả của “ Tuỳ Đường lưỡng triều chí truyện”, “Tàn Đường ngũ đại sử diễn
nghĩa”, “Bình yêu truyện ”, và vở tạp kịch “Tống Thái tổ long hổ phong vân hội ”,…Có thể
nói, La Quán Trung sáng tác không nhiều song với Tam quốc diễn nghĩa, tên tuổi và tác
phẩm của ông đã vượt ra ngoài biên giới Trung Quốc để đến với bạn đọc thế giới.
Tìm hiểu Tam quốc diễn nghĩa, chúng ta không chỉ hiểu rõ hơn về lịch sử Trung quốc
thời kì “Tam quốc phân tranh” mà còn nắm được những đặc điểm nghệ thuật cơ bản của tiểu
thuyết chương hồi và tư tưởng chính trị xã hội của tác giả thông qua hệ thống nhân vật. Trong
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
hơn 400 nhân vật của tác phẩm, Tào Tháo là hình tượng nhân vật sinh động nhất và tính cách
cũng phức tạp nhất. Xét trong tương quan với Lưu Bị, Tào Tháo là nhân vật phản diện, là điển
hình của giai cấp thống trị tàn bạo và giảo quyệt. Qua nhân vật này, người đọc sẽ thấy rất rõ
quan điểm “ủng Lưu phản Tào”, “đế Thục khấu Ngụy ” của La Quán Trung khi xây dựng tác
phẩm.
Tam quốc diễn nghĩa được coi là “đệ nhất tài tử thư”, là một trong “tứ đại kì thư ” của
tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc. Nó không chỉ được yêu thích ở Trung Quốc mà còn được đón
nhận nồng nhiệt ở nhiều nơi trên thế giới trong đó có Việt Nam. Ở Việt Nam, Tam quốc đã
được đưa vào chương trình của các bậc học như phổ thông, cao đẳng, đại học. Việc tìm hiểu
nhân vật Tào Tháo nói riêng, tác phẩm nói chung sẽ có ý nghĩa thiết thực đối với việc nghiên
cứu, học tập và giảng dạy tác phẩm trong nhà trường.
2.Lịch sử vấn đề
Tam quốc diễn nghĩa được đánh giá là một trong những “ kì thư” của văn học Trung
Quốc, có vị trí và tầm ảnh hưởng to lớn. Đây không đơn thuần là một tác phẩm văn chương
mà nó còn rất có giá trị về mặt lịch sử và quân sự. Vì thế, nhiều học giả Trung Quốc và nước
ngoài đã dành thời gian và tâm huyết để nghiên cứu bộ tiểu thuyết sử thi nổi tiếng này của La
Quán Trung.
Ở Trung Quốc, các nhà nghiên cứu đã tìm được những bản khắc in cổ đời Minh, nhan đề:
“Lí Trác Ngô tiên sinh phê bình Tam quốc chí”, “Lạp Ông bình duyệt hội tượng Tam quốc chí
đệ nhất tài tử thư”. Đây có lẽ là những bản khắc in kèm bình điểm đã qua tu chỉnh của các nhà
văn thời cuối Minh, là những công trình nghiên cứu sớm nhất về “Tam quốc ”.
Sang đến đời Thanh – Khang Hi, cha con Mao Luân –Mao Tôn Cương đã tu định toàn
sách, nhuận sắc một lượt lời văn, gộp lại thành 120 hồi. Cuối mỗi hồi đều có thêm lời bình
điểm. Đây chính là “ Đệ nhất tài tử thư Tam quốc” , là bản thông hành nhất cho đến hiện nay.
Lỗ Tấn trong “ Lịch sử tiểu thuyết Trung Quốc ” (Lương Duy Tâm dịch, Lương Duy Thứ
hiệu đính ) đã có những đánh giá về “Tam quốc diễn nghĩa ” trong đó có bàn về nhân vật Tào
Tháo.
Cuốn “ Lịch sử văn học Trung Quốc ”- Lê Huy Tiêu (cb), Nguyễn Khắc Phi (hiệu đính)
đã trình bày những nét cơ bản về tiểu sử La Quán Trung và “Tam quốc diễn nghĩa ”.
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Trong cuốn “ Sử thi lịch sử và truyền thống văn học dân gian Trung Quốc”, B.L.Riftin lại
xem xét “ Tam quốc ” trên phương diện là một sử thi bác học trong mối quan hệ với truyền
thống văn học dân gian. Tác giả cuốn sách đã chỉ ra những ảnh hưởng của các truyện kể dân
gian, các giai thoại, hí khúc, bình thoại viết về thời Tam quốc đối với tác phẩm “Tam quốc
diễn nghĩa ” đồng thời đề cập đến hệ tư tưởng, phương pháp sáng tác của La Quán Trung
trong tiểu thuyết này.
Ở Việt Nam, “Tam quốc diễn nghĩa ” cũng rất được yêu thích. Từ người già đến trẻ nhỏ
đều thích nghe kể chuyện Tam quốc, xem phim về thời Tam quốc. Văn bản “Tam quốc diễn
nghĩa ” được dịch sang tiếng Việt và phổ biến rộng rãi. Hiện nay, bộ tiểu tiểu thuyết đồ sộ này
đã được đưa vào giảng dạy trong chương trình phổ thông qua một số đoạn trích tiêu biểu. Việc
nghiên cứu về tác giả La Quán Trung và “Tam quốc diễn nghĩa ” được nhiều nhà nghiên cứu
quan tâm và đề cập trong một số cuốn sách như:
Trần Xuân Đề trong “ Tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc ” đã đánh giá, xem xét các tiểu
thuyết cổ điển Trung Hoa trong đó có “Tam quốc ” ở nhiều khía cạnh như: nhân vật, ngôn
ngữ, hình thức kết cấu,…
Ngô Nguyên Phi trong “ Nhân vật Tam quốc ” lại bàn luận, nhận xét về các nhân vật
chính trong từng hồi của tác phẩm. Tác giả đã phân tích và chỉ ra ưu điểm, nhược điểm của
mỗi nhân vật giúp người đọc có cái nhìn cụ thể, nhiều mặt về nhân vật “Tam quốc ”.
“Tam quốc diễn nghĩa ” nói chung, Tào Tháo và các nhân vật của “Tam quốc ” nói riêng
còn được phân tích, đánh giá trong những chuyên luận, những bài viết trên các báo, tạp
chí,…Nó sẽ giúp người đọc có được cái nhìn toàn diện hơn, đầy đủ và chính xác hơn đối với
các vấn đề của tác phẩm này.
3. Phạm vi và đối tượng nghiên cứu
3.1. Phạm vi nghiên cứu
Phạm vi nghiên cứu của đề tài là tìm hiểu về hình tượng nhân vật Tào Tháo trong tiểu
thuyết “Tam quốc diễn nghĩa ” của La Quán Trung.
3.2. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu là tác phẩm “Tam quốc diễn nghĩa ”dựa theo bản hiệu chỉnh của
Mao Tôn Cương do Phan Kế Bính dịch ( Nxb Văn học, Hà Nội, 2006).
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
4. Mục đích nghiên cứu
Khoá luận này nhằm mục đích tìm hiểu về hình tượng nhân vật Tào Tháo để hiểu sâu hơn
về “Tam quốc diễn nghĩa ” nói riêng và tiểu thuyết Minh- Thanh nói chung.
Qua đó, người viết rèn luyện khả năng tập nghiên cứu khoa học, khả năng nghiên cứu và
tìm hiểu tác phẩm văn học.
Khoá luận cũng nhằm mục đích phục vụ tốt hơn cho việc giảng dạy các trích đoạn của
“Tam quốc diễn nghĩa ” ở trường phổ thông (như: Tào Tháo uống rượu luận anh hùng).
5. Phương pháp nghiên cứu
Trong khoá luận này, người viết chủ yếu sử dụng các phương pháp sau:
-Phương pháp khảo sát thống kê.
-Phương pháp so sánh hệ thống.
-Phương pháp phân tích, bình giảng.
6. Đóng góp của khoá luận
Chỉ ra độ chênh giữa con người Tào Tháo trong lịch sử với Tào Tháo, nhân vật văn học,
đánh giá một cách khách quan khoa học về nhân vật này.
Nghiên cứu, phân tích được các biện pháp nghệ thuật cơ bản trong nghệ thuật xây dựng
nhân vật Tào Tháo của La Quán Trung.
7. Cấu trúc khoá luận
Khoá luận gồm những phần :
-Phần mở đầu.
-Phần nội dung gồm 2 chương:
Chương 1:Nhân vật Tào Tháo từ lịch sử đến văn học.
Chương 2: Các biện pháp nghệ thuật xây dựng nhân vật Tào Tháo.
-Phần kết luận.
-Thư mục tham khảo.
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1:
NHÂN VẬT TÀO THÁO TỪ LỊCH SỬ ĐẾN VĂN HỌC
1.1. Hoàn cảnh ra đời của “Tam quốc diễn nghĩa”
Tam quốc diễn nghĩa hay còn gọi là “Tam quốc ” được La Quán Trung sáng tác vào
khoảng cuối Nguyên đầu Minh. Bộ tiểu thuyết này gồm 120 hồi ( bản do cha con Mao Tôn
Cương chỉnh lí ), kể về sự suy vong của nhà Hán, quá trình hình thành, phát triển và diệt vong
của ba nhà Ngụy, Thục, Ngô trong suốt khoảng thời gian 97 năm, từ năm 183 đến năm 280,
khi Tư Mã Viêm thống nhất Trung Quốc lập nên nhà Tấn.
Tam quốc là tiểu thuyết lịch đầu tiên ở Trung Quốc, có ý nghĩa đặt nền móng cho tiểu
thuyết chương hồi, tiểu thuyết lịch sử Trung Hoa. Nếu như ở tiểu thuyết lịch sử của nhà văn
Anh, w.Scott (1771- 1832), lịch sử chỉ là cái nền, còn nhân vật là hư cấu thì ở tiểu thuyết của
La Quán Trung, sự kiện và con người đều là của lịch sử. Người ta nói rằng Tam quốc “ bảy
thực ba hư ” chính là để khẳng định sự hư cấu trong tác phẩm là rất ít. Phần hư cấu được tác
giả sáng tạo hoặc lấy từ các tác phẩm văn học dân gian, còn lại phần “thực” lấy từ sử biên
niên.
Thoại bản giảng sử đời Tống Nguyên lấy đề tài Tam quốc được xem là cơ sở nền tảng
của Tam quốc diễn nghĩa. Bộ sử Tam quốc chí của Trần Thọ cùng những lời bình chú cuốn
sách này của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí chú được xem là căn cứ trực tiếp của tác
phẩm. Ngoài ra, trong số chính sử mà tác giả tham khảo còn phải đặc biệt nhắc tới Tư trị
thông giám của Tư Mã Quang và Thông giám cương mục của Chu Hi. Nguồn truyền thuyết
dân gian về thời Tam quốc cũng là những tư liệu quý báu được La Quán Trung tổng hợp tham
khảo.
Sách cổ Đông kinh mộng hoa lục (Mạnh Nguyên Lão) thường nhắc đến những nghệ
nhân thuyết thoại cùng chuyện “thuyết tam phân ”, chuyện “thuyết ngũ đại sử ”. Những câu
chuyện kể về thời Tam quốc ở đời Đường vẫn còn khá phổ biến. Trong thơ Lí Thương Ẩn còn
có câu: “ Hoặc hước Trương Phi hồ, hoặc tiếu Đặng Ngải ngật ” ( Lúc nhạo Trương Phi râu
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
xồm, khi cười Đặng Ngải nói lắp ) để tả cảnh xem diễn tích Tam quốc ở đời Đường. Như vậy
có thể thấy giảng sử đề tài Tam quốc đã được lưu truyền từ lâu trong dân gian. Chuyện Tam
quốc đem diễn trong hí khúc đời Nguyên cũng bắt nguồn từ đó. Tuy nhiên, các thoại bản
chuyện Tam quốc tương đối cổ hiện đã thất truyền. Nay chỉ còn duy nhất bản “ Toàn tướng
Tam quốc chí bình thoại ” do Tân An Ngu thị khắc in dưới thời Nguyên, niên hiệu Chí Trị.
Tam quốc chí bình thoại được phát hiện bởi nhà Hán học Nhật Bản Sionoia On trong thư
viện nội các Nhật. Nội dung khác với chính sử quá nửa, văn chương thô giản, kém xa Tam
quốc. Chính vì thế, các nhà nghiên cứu cho rằng nó ra đời trước Tam quốc, là nguồn tham
khảo, kế thừa của Tam quốc.
Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa của La Quán Trung xuất hiện chính xác vào thời
gian nào, đến nay vẫn chưa rõ. Nhưng các nhà nghiên cứu ước đoán nó xuất hiện vào cuối
Nguyên đầu Minh. La Quán Trung chủ yếu sử dụng tài liệu chính sử mà Trần Thọ chép trong
“ Tam quốc chí ” và thu dùng các tích chuyện Tam quốc từ thoại bản giảng sử lưu truyền trong
dân gian và bảo lưu trong Nguyên khúc. Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa bản khắc in
năm đầu tiên đời Minh Gia Tĩnh (1522). Sách chia làm 24 quyển gồm 240 thiên, mỗi thiên có
một câu thất ngôn làm đầu đề. Bản khắc in này được xem là gần nhất với nguyên tác của La
Quán Trung.“Lời văn viết không quá khó , lời thoại không quá nôm na ” ( Đường Ngu Tử
).Về sau này xuất hiện nhiều bản in khác nhau và cùng được lưu hành. Đến đời Thanh –
Khang Hi, xuất hiện bản khắc in của cha con Mao Tôn Cương. Cha con họ Mao đã tỉnh lược
những chỗ rườm rà, cắt bỏ những chỗ thừa lặp và chấp nhận tình trạng 120 hồi của bộ sách.
Khi bản khắc in này xuất hiện thì gần như tất cả các bản in khác không còn lưu hành được
nữa. Đây chính là bản thông hành nhất, được phổ biến rộng rãi nhất cho đến ngày nay và
chính là “Đệ nhất tài tử thư Tam quốc ”.
Như vậy, ta thấy quá trình hình thành sách trải qua cả ngàn năm, tính từ “Tam quốc chí ” (
Tấn –Trần Thọ ) qua thoại bản giảng sử Tống- Nguyên đến “ Tam quốc chí thông tục diễn
nghĩa ” ( Cuối Nguyên đầu Minh – La Quán Trung ) và dừng ở “Tam quốc ” ( Thanh – Mao
Tôn Cương ) làm tác phẩm này trở thành một hiện tượng văn hoá đặc sắc trong lịch sử văn học
Trung Quốc. Hiện tượng đó cũng cho ta thấy nét riêng của truyền thống văn chương Trung
Hoa trong đối sánh với truyền thống văn học phương Tây. Như B.L.Rifin đã chỉ ra: “ chuyện
Tam quốc kể từ khi nó diễn ra để rồi trở thành đề tài của chính sử tính cho đến thời Tư Mã
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Quang, Chu Hi đã đi qua quãng thời gian hơn 700 năm. Tam quốc là ví dụ tuyệt vời cho mối
tương tác hết sức phức tạp giữa chính sử, dã sử, văn học viết hư cấu, văn chương dân gian, và
sinh hoạt văn hoá bình dân diễn ra trong một truyền thống văn hoá lớn – truyền thống Trung
Hoa kéo dài qua bao thời đại ”.(dẫn theo Lê Huy Bắc – Lê Thời Tân).
1.2. Nhân vật Tào Tháo từ lịch sử đến văn học
1.2.1. Nhân vật Tào Tháo trong lịch sử
“Nhắc đến Tào Tháo,Tào Tháo đến liền” là câu tục ngữ quen thuộc với người Trung
Quốc và người Việt Nam. Khắp nam phụ lão ấu đều biết Tào
Tháo. Nhưng nhận thức dân gian về nhân vật này lại không mấy tốt đẹp. Tất cả chỉ gói gọn
trong cụm từ “gian hùng một thời ”. Nhận thức này chủ yếu đến từ Tam quốc diễn nghĩa của
La Quán Trung. Tào Tháo không phải là một cái tên do nhà văn hư cấu, không đơn thuần là
một nhân vật văn học mà còn là con người của một thời kì lịch sử phức tạp. Vì thế, trước khi
sống đời sống của nhân vật tiểu thuyết, Tào Tháo đã sống với tư cách nhân vật lịch sử. Một
câu hỏi đặt ra là: Tào Tháo, con ngươì của lịch sử có hoàn toàn trùng khít với con người ông
trong văn học và nhận thức dân gian hay không?
Thực ra, bắt đầu từ triều Tấn, đã có những ý kiến khác nhau về Tào Tháo. Vương Thẩm
trong Ngụy thư và Tư Mã Bưu trong Độc Hán thư đều khẳng định Tào Tháo là chính nhân,
thậm chí còn công khai bảo vệ ông. Trong khi đó, Tôn Thịnh trong Dị đồng tạp ngữ và Ngô
Nhân trong Tào Man truyện thì lên án Tào Tháo vì những hành vi gian trá của ông ta. Sử gia
Đông Tấn Tập Tạc Xỉ gọi luôn Tào Tháo là kẻ thoán nghịch. Từ Nam Bắc triều đến Tuỳ
Đường, kẻ nói xấu, người bảo tốt. Những chuyện này đều được ghi chép tường tận trong Tào
Tháo bình truyện của sử gia Trương Tác Diệu. Có thể thấy, ý kiến thời đại và ý kiến lịch sử
đều có sự bất đồng về Tào Tháo.
Đầu năm 1959, một cuộc tranh luận về Tào Tháo đã bùng phát khi Quách Mạt Nhược cho
đăng một loạt bài nhằm “sửa lại bản án oan cho Tào Tháo”. Ông nói Tào Tháo là anh hùng
dân tộc vậy mà “Từ khi Tam quốc ra đời cơ hồ đến đứa trẻ con ba tuổi cũng coi Tào Tháo là
xấu xa, là tên gian thần. Đó quả là bóp méo lịch sử ”. Tiễn Bá Tán cũng nói: “Tam quốc quả
là cuốn sách báng bổ Tào Tháo…Tác giả không chỉ biến lịch sử Tam quốc thành một vở kịch
hoạt kê mà còn làm cho người đời sau xem nhầm vở kịch đó ra là lịch sử Tam quốc”. Ngược
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
lại, có nhiều ý kiến lại cho rằng : Nhân vật lịch sử Tào Tháo vốn là tàn bạo. Hắn là một kẻ
theo chủ nghĩa ích kỉ tư lợi cực đoan …
Ngày 21/2/2007, thành viên của hội thuyết giảng phổ biến khoa học Viện khoa học Trung
Quốc, ông Thẩm Nãi Trừng đã diễn giảng với chủ đề : “Trả lại diện mạo thực trong lịch sử
của Tào Tháo”. Mao Trạch Đông trong lời bình cuốn: Tư trị thông giám ( Tư Mã Quang ) đã
viết : “nói Tào Tháo là gian thần mặt trắng ,ấy là án oan mà quan niệm chính thống phong
kiến làm ra, cái án ấy phải được lật lại”. Thiên đầu tiên trong Tam quốc chí ( Trần Thọ) dành
hẳn làm truyện kí cho Tào Tháo, tức Vũ Đế kỉ. Đây là truyện kí đầu tiên viết về Tào Tháo
trong lịch sử, ước dài khoảng hơn một vạn ba ngàn chữ. Truyện kí ghi thuật lại một cách
khách quan công quả của Tào Tháo trong mấy chục năm chinh chiến. Tào Tháo sinh vào năm
Đông Hán Vĩnh Thọ nguyên niên (155 ) và mất năm Kiến An thứ 25 ( 220 ). Tào Tháo là con
Tào Tung. Cha ông xuất thân trong gia đình bình thường, không có tiếng tăm, gia thế không
được sử sách nêu rõ. Có ý kiến cho rằng, Tào Tung nguyên có tên là Hạ Hầu Tung, sau làm
con nuôi hoạn quan Tào Đằng- một trong những thái giám có thế lực trong triều Đông Hán,
được phong chức Phí Đình hầu , nên đổi lấy họ Tào.
Tào Tháo tự là Mạnh Đức, tên gọi là A Man, còn có tên khác là Cát Lợi, người huyện
Tiêu nước Bái ( nay thuộc thành phố Hào Châu tỉnh An Huy). Khi Tào Tháo qua đời (năm 220
), con trai ông là Tào Phi lên kế ngôi Ngụy vương. Không lâu sau, Hán Hiến Đế Lưu Hiệp bị
bức phải nhường ngôi, Tào Phi trở thành hoàng đế đầu tiên của vương triều Ngụy, sử gọi là
Ngụy Văn Đế, truy phong cha mình – Tào Tháo là Ngụy Vũ Đế. Như vậy, lúc sinh thời Tào
Tháo chưa hề được làm hoàng đế mà chỉ là Ngụy vương. Khách quan nhìn nhận, Tào Tháo là
một chính trị gia lỗi lạc, một nhà lãnh đạo giỏi, nhà quân sự có tài và còn là một nhà thơ hào
hoa. Tác giả Tam quốc chí- Trần Thọ gọi ông là “con người phi thường, kiệt nhân xuất thế”.
Nhà lãnh đạo Trung Quốc Mao Trạch Đông khâm phục Tào Tháo nhất trong các đế vương
Trung Hoa và gọi ông là “vua của các vua ”. Bày tỏ quan điểm của mình về Tào Tháo, Lỗ Tấn
khẳng định : “Tào Tháo là một con người có bản lĩnh, ít nhất cũng là anh hùng. Tôi không
phải đồng đảng của Tào Tháo nhưng tôi khâm phục ông ta ”.( Lỗ Tấn- Mối quan hệ giữa
phong độ và văn chương Ngụy Tấn với thuốc và rượu ). Như vậy, có thể nói, Tào Tháo – con
người lịch sử là một tài năng nhiều mặt và đáng được hậu thế kính nể, ngợi ca.
1.2.1.1. Tào Tháo - một chính trị gia lỗi lạc
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Tào Tháo là một trong những nhân vật có ảnh hưởng quyết định đến cục diện chính trị
Trung Hoa trong thời kì Tam quốc. Vào thời Hán mạt, triều cương đổ nát, nhà vua thì bạc
nhược, bất tài dẫn đến chính sự rối ren, chư hầu nổi loạn, đời sống của nhân dân vô cùng cực
khổ. Trong bối cảnh đó, những nỗ lực chính trị của Tào Tháo có ý nghĩa tích cực nhằm ổn
định thiên hạ và đem lại cuộc sống yên bình, no ấm cho bách tính trăm họ. Bằng những hoạt
động chính trị của mình, Tào Tháo đã thể hiện phẩm chất của một chính trị gia biết nhìn xa
trông rộng, sáng suốt , biết lo lắng cho vận mệnh của đất nước và nhân dân. Về tài năng chính
trị của Tào Tháo, nhà nghiên cứu Tào Hồng Toại đánh giá :
“Tào Tháo là nhà chính trị kiệt xuất thời phong kiến, xứng đáng được gọi bằng hai chữ
anh hùng, mà tính cách nhiều mặt thể hiện ra bằng sự tàn nhẫn thiếu tính nhân ái, đó chính là
sự bổ sung hiệu quả cho thuộc tính gian hùng của ông”.
“Trong hoạt động chính trị, Tào Tháo đã vận dụng khá nhiều tư tưởng Pháp gia, đề cao tài
trí, coi trọng năng lực mà không quá quan tâm đến đạo đức phẩm chất của người được sử
dụng. Đây là một liều thuốc rất công hiệu, có hiệu quả vô cùng lớn trong việc cai quản, sửa
đổi cục diện lỏng lẻo từ cuối thời Đông Hán trở lại ”.
Trong cuộc đời chính trị của mình, Tào Tháo đã có nhiều hành động bị coi là tàn bạo, bất
nhân như: bức hiếp vua Hiến Đế, giết những người chống đối như Đổng Thừa, Phục Hoàn,
Đổng quý phi, Phục hoàng hậu, thái y Cát Bình,…
Đây không phải là chuyện hiếm có trong bất kì triều đình phong kiến nào.Trong hoàn
cảnh chính trị đương thời, những hành động trên của Tào Tháo là khó tránh khỏi. Để củng cố
quyền lực và địa vị chính trị của mình, ông phải loại bỏ những kẻ đối nghịch. Tào Tháo là con
người của chế độ phong kiến nên không thể vượt ra ngoài khuôn khổ của nó được.
Tào Tháo cùng với Tôn Quyền, Lưu Bị đứng đầu ba nhà Ngụy, Thục, Ngô tạo nên cục
diện “Tam quốc phân tranh ”. Xét trên phương diện chính trị, mục đích cuối cùng của Tào
Ngụy không khác với mục đích của Tôn Ngô và Lưu Thục. Tất cả đều nhằm một cái đích cao
nhất là thống nhất Trung Quốc, chấm dứt cảnh đất nước bị chia cắt, nhân dân lầm than đói
khổ. Về những thủ đoạn, biện pháp chính trị của Tào Tháo, ta không nên chỉ phán xét nó ở
khía cạnh đạo đức theo quan điểm Nho giáo mà phải xét ý nghĩa của nó đối với lịch sử. Thưc
tế, chúng ta không thể phủ nhận Tào Tháo là một chính trị gia lỗi lạc, có óc tổ chức, hết sức
tỉnh táo và sáng suốt trong tình hình chính trị xã hội phức tạp lúc đó.
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
1.2.1.2. Tào Tháo – Nhà quân sự tài ba
Không chỉ là một nhà chính trị, Tào Tháo còn là một nhà cầm quân nổi tiếng thời Tam
quốc. Những năm tháng nam chinh bắc phạt với những chiến thắng lẫy lừng, tạo nên nghiệp
lớn của ông là sự minh chứng hùng hồn cho điều đó. Về tài quân sự của Tào Tháo, Mao Tôn
Cương dù rất thành kiến với ông cũng phải thừa nhận rằng: “Việc binh của Tôn Quyền do Đại
đô đốc quyết đoán. Việc quân của Lưu Huyền Đức do quân sư quyết đoán. Chỉ có Tào Tháo là
tự tay nắm quyền hành quân, một mình quyết đoán. Tuy rằng có các mưu sĩ giúp mưu, nhưng
phần quyết định cuối cùng bao giờ cũng do Tháo. Tháo tỏ ra xuất sắc hơn hẳn bề tôi. Thế thì
Lưu Bị, Tôn Quyền không thể ví được với Tháo vậy. Cứ xem mỗi lần Tháo dự định mật kế,
ban đầu các tướng đều không hiểu, sau khi thành công, các tướng mới thán phục. Đường Thái
Tông có đề trên mộ Tháo rằng : “Nhất tướng chi trí hữu dư. Lương nhiên! Lương nhiên
!”Khen như thế thật đúng”.
Tào Tháo rất tinh thông binh pháp và đã vận dụng linh hoạt các phép tắc quân sự của Trung
Hoa cổ đại vào chiến trận, tạo nên tính biến hoá khó lường trong từng trận đánh và đẩy đối
phương vào tình thế bị động. Trong thời gian 25 năm (196-220), Tào Tháo đã bình định hết
các lộ chư hầu phương bắc như Lã Bố, anh em Viên Thuật, Viên Thiệu, Trưong Tú ,…Ngoài
tài nam chinh bắc chiến thống nhất phương bắc, Tào Tháo còn có cống hiến to lớn cho cuốn
binh thư nổi tiếng Trung Quốc là Binh pháp Tôn Tử với việc chú giải cuốn Binh pháp này,
sử gọi là Ngụy Vũ Đế chú Tôn Tử tự. Tào Tháo thuộc nằm lòng cuốn sách này, lại biết ứng
dụng hết sức linh hoạt trong cách điều binh khiển tướng. Điều đó đã giúp ông giành được
nhiều thắng lợi quan trọng. Sử sách trong lịch sử gọi Tào Tháo là nhà chính trị, nhà quân sự
kiệt xuất.
1.2.1.3. Tào Tháo – nhà cải cách
Nhờ có nhãn quan chính trị sáng suốt và tài cầm quân, Tào Tháo đã nhanh chóng thu
phục được các chư hầu phương Bắc và xây dựng được giang sơn của riêng mình. Để có thể
nhất thống Trung Hoa, Tào Tháo không chỉ củng cố, tăng cường sức mạnh quân sự mà còn
phải xây dựng được một hậu phương vững mạnh.Ông đã cho thi hành nhiều cải cách quan
trọng nhằm ổn định chính trị và khôi phục, phát triển kinh tế trong địa bàn cai quản của mình.
Mao Trạch Đông khi phê vào cuốn Tư trị thông giám đã viết:“ Tào Tháo thống trị miền
Bắc Trung Quốc, sáng lập nước Ngụy, ông đã cải cách nhiều hủ hoá trong triều Đông Hán, áp
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
chế cường hào, phát triển sản xuất, đôn đốc khai hoang, cho thực thi pháp chế, đề xưóng tằn
tiện, biến một xã hội bị phá vỡ nghiêm trọng bắt đầu đi vào ổn định, khôi phục, phát triển”.
Thời loạn lạc, nhiều chư hầu không quan tâm đến đơì sống và sự sống chết của nông
dân. Khi cần lương thực thì chúng lùng sục để giành lấy nhưng khi có được lại phung phí, đến
nỗi không còn lương thực để cướp đoạt thì tự tan rã – điển hình trong số đó là Viên Thuật.
Trong khi nhiều quân phiệt chỉ dùng chính sách cướp đoạt của nông dân thì năm 196, Tào
Tháo đã cho thi hành chính sách đồn điền trong địa bàn của ông. Sự chém giết giữa các tập
đoàn quân phiệt khiến đất đai khu vực Hoàng Hà bị hoang hoá, trở thành đất vô chủ. Tào Tháo
đã đưa nông dân, binh lính đến khai khẩn, cày cấy. Ở miền Bắc hoang vu, chỉ có phương thức
đồn điền, tổ chức lực lượng binh lính đóng đồn khai hoang mới có thể nhanh chóng khôi phục
sản xuất nông nghiệp. Nông dân thuộc khu vực đồn điền được miễn phu phen tạp dịch, giảm
nhẹ thuế má. Chính sách đồn điền của Tào Tháo đã góp phần khôi phục nông nghiệp, vừa giải
quyết khó khăn cho đời sống nông dân vừa đảm bảo lương thực cho quân đội. Chính điều đó
là một trong những yếu tố quan trọng làm nên chiến thắng của Tào Tháo ở Trung ngyên. Đông
Ngô, Thục Hán sở dĩ cũng có đủ thực lực, giữ được thế chân vạc cân bằng với Tào Tháo và
con cháu ông sau này cũng là nhờ sớm học tập chính sách phát triển đồn điền theo mô hình
tương tự của Tào Tháo trong khu vực mà họ quản lý.
1.2.1.4. Tào Tháo – nhà thơ tài hoa
Không chỉ là một nhà chính trị, nhà quân sự, nhà cải cách, Tào Tháo còn là một nhà thơ
nổi tiếng thời Tam quốc. “Kiến An thất tử” châu tuần quanh ba cha con ông dựng lên một giai
đoạn văn học phong phú, nhiều sinh lực. Tào Tháo làm thơ trong những ngày chinh chiến binh
đao, đánh đông dẹp bắc nên thơ ông để lại cho hậu thế không nhiều. Hiện nay còn hơn 20 bài
thơ, toàn dùng thể cổ Nhạc phủ nhưng có phong cách riêng độc đáo. Qua thơ, ông cũng thể
hiện rõ tư tưởng chính trị của mình .
Ông phản đối “những ông vua làm khổ dân, bắt dân đi phu, đóng thuế nặng”( bài: Độ quan
sơn – Vượt quan sơn ); hi vọng có những ông vua hiền sáng suốt (bài: Đối tửu – Cùng uống
rượu ); cảm thông với nỗi đau của dân chúng thời loạn Đông Hán. Bài thơ Cảo lí hành– Bài
hành theo điệu Cảo lí, nhắc chuyện liên quân chia rẽ, miêu tả cảnh sống cơ cực của nhân dân
trong chiến tranh, xác chết đầy đồng, ngàn dặm không có tiếng gà trông thấy mà trong lòng
đau xót.
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Bạch cốt lộ vu dã
Thiên lí vô kê minh.
( Xương trắng phơi ngoài đồng vắng
Ngàn dặm không nghe thấy tiếng gà.)
Thơ của Tào Tháo còn biểu lộ ý chí quật cường và tinh thần tiến thủ tích cực của ông. Bài
Quy tuy thọ ( Rùa tuy thọ ) là tiếng nói lạc quan, tuy biết rõ đời người hữu hạn và kẻ anh
hùng nào rồi cũng trở về với cát bụi. Trong bài thơ này, tác giả dùng những ngôn từ hùng
tráng :“Tuổi cao tráng chí càng cao, chí ngoài ngàn dặm. Kẻ dạn dày công trạng, cuối đời
hùng tâm tráng chí vẫn còn nguyên ”để tỏ rõ thế thái của người dù đã già song vẫn tráng kiện.
Bài Quan thương hải( Ngắm biển xanh ) nổi tiếng với việc lồng cảnh vật thiên nhiên để thể
hiện ý chí tung hoành của bản thân. Trong sự nghiệp của mình, tuy có nhiều thắng lợi nhưng
Tào Tháo cũng gặp không ít thất bại. Tuổi tác ngày càng cao mà chí lớn chưa thoả. Trong bài
Đoản ca hành ( Bài hành theo điệu Đoản ca), ông để lộ nỗi buồn “ như sương buổi sớm, ngày
qua ngày thấy khổ nhiều hơn ”, khiến bài thơ mang âm điệu u uất.
Thơ Tào Tháo về cơ bản học tập Nhạc phủ đời Hán nhưng cũng thể hiện cá tính sáng tạo
của thi nhân rất rõ rệt nên được coi là “ lão tướng đất U Yên,khí vận trầm hùng ”. Những bài
thơ hay nhất của ông sử dụng lời lẽ thuần phác, ít dụng từ hoa mĩ, hình ảnh thơ rõ ràng và
giọng thơ bi tráng, hùng hồn khiến độc giả cảm thấy phấn chấn như được cổ vũ, khích lệ. Dù
vậy, Tào Tháo cũng có một số bài thơ du tiên, tin vào số mệnh, nội dung và nghệ thuật tương
đối ít sức hấp dẫn.
Đánh giá sự nghiệp thơ Tào Tháo, Nguyễn Hiến Lê viết: “Tào Tháo dùng binh giỏi mà
văn thơ cũng hay. Bài Đoản ca hành của ông, lời cực kì bi tráng. Từ thời Xuân Thu tới đây, ta
mới lại gặp một bài thơ tứ ngôn cảm khái như vậy ”.
Theo học giả Dịch Xuân Tả người Trung Quốc thì: Tào Tháo “ là người có tài cao, hùng
khí. Đời ông là một cuộc chiến đấu trường kì nên văn chương của ông cũng từ đó mà ra.
Những bài hay nhất như Khổ hàn hành( Bài hành tả cảnh lạmh buốt ) cũng là tác phẩm viết
trong hoàn cảnh chiến đấu. Bài Đoản ca hành (Bài hành viết theo điệu Đoản ca ) sáng tác
ngay trong đêm xảy ra trận Xích Bích”…
Thay lời kết ở mục này, người viết xin trích dẫn một trong những bài thơ hay nhất của
Tào Tháo:
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
Khổ hàn hành
Bắc thượng Thái Hàng sơn
Nam tai hà nguy nguy
Dương trường bang khúc chuyết
Xa luân vị chi tồi.
Thụ một hà tiêu sắt
Bắc phong thanh chính bi
Hùng bi đối ngã tôn.
Hổ báo hiệp lộ đề
Khê cốc thiểu nhân dân
Tuyết lạc hà phi phi
Diêu canh trường thán tức
Viễn hành đa sơ hoài…
Bài hành tả cảnh lạnh buốt
Phía Bắc Thái Hàng sơn,
Vòi vọi lên gian nan .
Đường ruột dê uốn khúc,
Làm bánh xe vỡ tan.
Cây cối sao hiu hắt,
Gió bắt rít trên ngàn.
Gấu ngồi xổm ngó khách;
Hổ bên đường gầm vang.
Tuyết rơi sao phơi phới,
Hang hốc ít nhân dân.
Dài cổ nhiều hơn than vãn,
Đi xa dạ ngùi ngùi…
Như vậy ,Tào Tháo trong lịch sử là nhà chính trị, nhà quân sự kiệt xuất, nhà cải cách tiến bộ
và là một nhà thơ nổi tiếng, hào hoa. Tào Tháo “ít nhất cũng là anh hùng” như đánh giá của Lỗ
Tấn.Việc tìm hiểu về nhân vật Tào Tháo trong lịch sử sẽ giúp ta có được cái nhìn khách quan,
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
toàn diện và công bằng hơn về nhân vật này, có được sự phân biệt chính xác trong đánh giá về
Tào Tháo giữa con người thực và nhân vật văn học trong tiểu thuyết của La Quán Trung.
1.2.2. Tào Tháo – nhân vật văn học
Viết Tam quốc diễn nghĩa La Quán Trung bị chi phối bởi hệ tư tưởng Nho giáo. Trong
tác phẩm, ông dành sự chú ý chủ yếu cho lí tưởng của ông vua. L.N.Menshikov cũng cho
rằng: “ý nghĩa chủ yếu của tiểu thuyết là quy định xem loại vua nào có thể lãnh đạo đất nước ”
(Dẫn theo B.L.Riftin). Đối với La Quán Trung, chỉ có con người nào đó có được quyền lực
một cách hợp pháp, có được mệnh Trời – động lực chủ yếu trong quá trình lịch sử theo quan
niệm phong kiến, thì mới được làm vua. Chính vì vậy, trong Tam quốc diễn nghĩa, ông đã
dựng lên một Tào Tháo – kẻ thoán nghịch, hoàn toàn đối lập với Lưu Bị - ông vua lí tưởng,
người kế thừa chân chính của nhà Hán .
Do sự chi phối của tư tưởng “ủng Lưu phản Tào”, La Quán Trung đã xây dựng hình tượng
Tào Tháo trong tiểu thuyết có nhiều điểm khác biệt với con người Tào Tháo lịch sử. Đọc Tam
quốc, người đọc dễ nhận ra sự tương phản giữa hai người đứng đầu của hai tập đoàn Tào
Nguỵ và Lưu Thục. Nếu như Lưu Bị là nhân vật chính diện, là một ông vua lấy chữ nhân
nghĩa, lấy đạo đức để thu phục lòng người thì Tào Tháo là nhân vật phản diện, một kẻ gian
hùng, xảo quyệt, được coi là “gian tuyệt” – một trong “tứ tuyệt” của tác phẩm. Tào Tháo xuất
hiện ngay từ hồi đầu tiên của Tam quốc diễn nghĩa. Trong những hồi đầu kể về việc chư hầu
hợp sức diệt loạn thần Đổng Trác, Tào Tháo là một nhân vật tích cực, một bề tôi trung thành,
biết lo lắng cho sự tồn vong của nhà Hán. Những hồi tiếp theo, chân dung nhân vật được hoàn
chỉnh dần bởi nhiều nét tính cách khác nhau. Tào Tháo hiện lên với tính cách phức tạp, mang
bộ mặt hung ác của chủ nghĩa ích kỉ cực đoan của giai cấp phong kiến thống trị, phản ánh
trung thành cuộc đấu tranh chính trị, quân sự, ngoại giao hết sức phức tạp của thời đại “Tam
quốc phân tranh”. Điều này là yếu tố chủ yếu hình thành trong dân gian nhận thức tiêu cực về
Tào Tháo. Người ta đặc biệt ác cảm thậm chí căm ghét nhân vật này. Tô Đông Pha – người
thời Bắc Tống kể lại rằng: “Khi nghe kể Tam quốc, người nghe thấy Lưu Bị thua thì chau
mày, thậm chí chảy nước mắt, thấy Tào Tháo thua thì vui mừng hớn hở”. Tuy nhiên, nếu đọc
Tam quốc mà chỉ thấy cái xảo quyệt, tàn bạo của Tào Tháo mà không nhận ra những nét tích
cực trong tính cách của ông ta thì sẽ khó có được sự khách quan, công bằng khi đánh giá nhân
vật và cảm nhận được trọn vẹn ý vị Tam quốc. Tào Tháo vừa nham hiểm độc ác nhưng lại là
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
Kho¸ luËn tèt nghiÖp
con người có tài trí đặc biệt, có chí lớn trùm thiên hạ, nhãn quan sáng suốt, tác phong chiêu
hiền đãi sĩ. Vừa cao thượng vừa hiểm ác, Tào Tháo hiện lên trong tác phẩm nửa đáng phục,
nửa đáng ghét. Đây là nhân vật có tính cách phức tạp nhất, được xây dựng thành công nhất
trong Tam quốc diễn nghĩa. Hạ Chí Thanh khi phân tích nhân vật Tào Tháo trong Tam quốc
đã có một cách tiếp cận phù hợp với thực tế tác phẩm và gợi cảm giác nhà phê bình sống cùng
nhân vật trong tác phẩm. Ông không phân tích nhân vật Tào Tháo trong phạm vi toàn tiểu
thuyết mà trích trọn một đoạn, ở đó La Quán Trung khắc hoạ chân dung nhân vật một cách
khá tập trung. Đó là đoạn Trường Giang đại yến đêm trăng, đêm trước khi ngọn lửa của Ngô
Thục đại phá quân Tào tại Xích Bích. Hạ Chí Thanh viết: “Đối với La Quán Trung, đây có lẽ
là một trong những màn tiểu thuyết hoá nhất trong tác phẩm. Chính sử không thấy kí tải về
bữa đại tiệc này. Thế nhưng việc xây dựng màn tiệc này hoàn toàn hợp với tính cách Tào Tháo
– trước trận đại chiến mà thắng lợi đã được dự trù, nhất định cần phải sửa soạn một buổi thịnh
yến. Vào thời đó, cho dù là ở Trung Quốc hay quốc gia nào, một người tuổi đã 55 không còn
được coi là tráng niên nữa, thế mà Tào Tháo vẫn còn trên yên ngựa rong ruổi binh nhung. Vì
thế, những lời Tháo nói trong bữa tiệc tỏ rõ tư thế tự đánh giá phong độ anh hùng cái thế, niềm
tự đắc tin vào chiến thắng trong tầm tay.(…)Những độc giả chắc như đinh đóng cột Tào Tháo
trong Tam quốc chỉ là tên đại ác đại gian chỉ chứng tỏ bản thân thiếu đi một sự thụ cảm và
thấu hiểu những đoạn tự sự xuất sắc như đoạn vừa dẫn mà thôi ” (dẫn theo Lê Huy Bắc – Lê
Thời Tân). Gian trá, bạo ngược, quyền mưu cùng hùng tài đại lược được tập trung kết tụ lại
trong hình tượng Tào Tháo, cô đúc thành bản sắc gian hùng như là màu nét cơ bản trong chân
dung nhân vật này. Tuy nhiên, sẽ là hời hợt, phiến diện nếu ta tin chắc rằng đây rốt cục chỉ là
hình tượng một nhân vật phản diện – tên gian hùng đa nghi đại ác và cũng không còn ý vị gì
khi đọc Tam quốc của La Quán Trung.
Văn học là tấm gương phản ánh hiện thực nhưng là hiện thực được nhìn qua lăng kính
chủ quan của người nghệ sĩ. Nhà văn có thể lấy con người thực làm nguyên mẫu cho nhân vật
của mình song người đọc không thể đồng nhất con người trong tác phẩm với con người của
đời sống. Bởi lẽ, trên cơ sở nguyên mẫu, nhà văn có thể tạo ra một con người khác nhằm phục
vụ cho ý đồ nghệ thuật và thể hiện tư tưởng thẩm mĩ của mình. Trong Tam quốc diễn nghĩa,
La Quán Trung đã xây dựng Tào Tháo thành một biểu trưng cho sự gian hùng, tàn bạo nhưng
không vì thế mà ta phủ nhận công lao và vai trò trong lịch sử của ông. Người đọc cần có sự
NguyÔn ThÞ T»m
K31B – Ng÷ v¨n
- Xem thêm -