Đăng ký Đăng nhập
Trang chủ đánh giá khả năng sản xuất trứng của gà lương phượng nuôi tại trại gia đình huy ...

Tài liệu đánh giá khả năng sản xuất trứng của gà lương phượng nuôi tại trại gia đình huy anh xã liên giang huyện đông hưng tỉnh thái bình.

.PDF
59
100
52

Mô tả:

+++++++++++++S ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN TRƢỜNG ĐẠI HỌC NÔNG LÂM -------------- NGUYỄN THỊ VÂN ANH ĐÁNH GIÁ KHẢ NĂNG SẢN XUẤT TRỨNG CỦA GÀ LƢƠNG PHƢỢNG NUÔI TẠI TRẠI GIA ĐÌNH HUY ANH XÃ LIÊN GIANG HUYỆN ĐÔNG HƢNG TỈNH THÁI BÌNH. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC Hệ đào tạo: Chính quy Chuyên ngành: Chăn nuôi Thú y Khoa: Chăn nuôi Thú y Khóa học: 2012 - 2017 Thái Nguyên, năm 2017 ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN TRƢỜNG ĐẠI HỌC NÔNG LÂM -------------- NGUYỄN THỊ VÂN ANH ĐÁNH GIÁ KHẢ NĂNG SẢN XUẤT TRỨNG CỦA GÀ LƢƠNG PHƢỢNG NUÔI TẠI TRẠI GIA ĐÌNH HUY ANH XÃ LIÊN GIANG HUYỆN ĐÔNG HƢNG TỈNH THÁI BÌNH KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC Hệ đào tạo: Chính quy Chuyên ngành: Chăn nuôi thú y Khoa: Chăn nuôi Thú y Lớp: K45 Chăn nuôi thú y N03 Khóa học: 2012-2017 Giảng viên hƣớng dẫn: TS. Hồ Thị Bích Ngọc Thái Nguyên, năm 2017 i LỜI CẢM ƠN Trong thời gian học tập và rèn luyện tại Trƣờng Đại Học Nông Lâm Thái Nguyên cùng 6 tháng thực tập tại cơ sở em đã luôn nhận đƣợc sự giúp đỡ tận tình của các thầy cô giáo và bạn bè. Em có đƣợc ngày hôm nay, ngoài sự nỗ lực của bản thân thì phần lớn có sự giúp đỡ của nhà trƣờng, thầy cô, gia đình, bạn bè và xã hội. Với suy nghĩ đó, em xin chân thành cảm ơn sâu sắc tới Ban giám hiệu nhà trƣờng, Ban chủ nhiệm khoa Chăn nuôi Thú y, toàn thể các thầy cô giáo trong Khoa Chăn nuôi Thú y - Trƣờng Đại học Nông Lâm Thái Nguyên, các thầy cô giáo đã giảng dạy em trong suốt quá trình học tập và thực tập. Đặc biệt em xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới cô giáo TS. Hồ Thị Bích Ngọc đã tận tình giúp đỡ và trực tiếp hƣớng dẫn em trong suốt quá trình thực tập. Một lần nữa em xin kính chúc toàn thể các thầy cô giáo cùng toàn thể gia đình sức khỏe, hạnh phúc thành công hơn nữa trong công tác giảng dạy và nghiên cứu. Em xin chân thành cảm ơn! Thái nguyên ngày tháng năm 2017 Sinh viên Nguyễn Thị Vân Anh ii DANH MỤC BẢNG Bảng 3.1. Lịch dùng vắc - xin ......................................................................... 25 Bảng 4.1. Thời gian chiếu sáng cho gà ........................................................... 38 Bảng 4.2. Tổng hợp kết quả công tác thú y tại cơ sở ...................................... 38 Bảng 4.3. Tuổi đẻ của gà Lƣơng Phƣợng ....................................................... 39 Bảng 4.4. Khối lƣợng cơ thể của gà Lƣơng Phƣợng ...................................... 40 Bảng 4.5. Tỷ lệ đẻ và năng suất trứng............................................................. 42 Bảng 4.6. Tiêu tốn thức ăn cho 10 quả trứng và 10 trứng giống .................... 43 Bảng 4.7. Các chỉ tiêu ấp nở của gà Lƣơng Phƣợng....................................... 45 iii DANH MỤC TỪ VIẾT TẮT Từ viết tắt: Diễn giải CRD: Bệnh hô hấp mãn tính ở gà Cs: Cộng sự NST: Nhiễm sắc thể SS: Sơ sinh TĂ: Thức ăn TN: Thí nghiệm TT: Thể trọng TTTĂ: Tiêu tốn thức ăn iv MỤC LỤC Phần 1: MỞ ĐẦU --------------------------------------------------------------------- 1 1.1. Đặt vấn đề ------------------------------------------------------------------------- 1 1.2. Mục tiêu và yêu cầu của chuyên đề -------------------------------------------- 2 1.2.1.Mục tiêu nghiên cứu ------------------------------------------------------------ 2 1.2.2.Yêu cầu của đề tài -------------------------------------------------------------- 2 Phần 2: TỔNG QUAN TÀI LIỆU--------------------------------------------------- 3 2.1. Điều kiện cơ sở nơi thực tập ---------------------------------------------------- 3 2.1.1. Điều kiện tự nhiên, cơ sở vật chất ------------------------------------------- 3 2.1.2. Đối tƣợng và các kết quả sản xuất của cơ sở ------------------------------- 8 2.2. Tổng quan tài liệu và những kết quả nghiên cứu trong ngoài nƣớc------ 11 2.2.1.Cơ sở khoa học của đề tài ---------------------------------------------------- 11 2.2.2. Tình hình nghiên cứu trên thế giới và trong nƣớc ----------------------- 21 Phần 3: ĐỐI TƢỢNG, NỘI DUNG VÀ PHƢƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 24 3.1. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu -------------------------------------------- 24 3.2. Địa điểm và thời gian tiến hành ---------------------------------------------- 24 3.3. Nội dung nghiên cứu ----------------------------------------------------------- 24 3.4. Phƣơng pháp nghiên cứu và các chỉ tiêu theo dõi -------------------------- 24 3.4.1. Công tác thú y tại cơ sở. ----------------------------------------------------- 24 3.4.2. Các chỉ tiêu theo dõi --------------------------------------------------------- 25 3.4.3. Phƣơng pháp nghiên cứu ---------------------------------------------------- 25 3.4.4. Phƣơng pháp xử lý số liệu -------------------------------------------------- 27 Phần 4: KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU VÀ THẢO LUẬN ------------------------ 28 4.1. Công tác chăn nuôi và thú y tại cơ sở thực tập ----------------------------- 28 4.1.1. Công tác phòng và trị bệnh ------------------------------------------------- 28 4.1.2. Công tác chăn nuôi tại cơ sở. ----------------------------------------------- 32 4.2. Kết quả thực hiện chuyên đề -------------------------------------------------- 39 v 4.2.1. Tuổi thành thục về sinh dục------------------------------------------------- 39 4.2.2. Khối lƣợng cơ thể gà Lƣơng Phƣợng bố mẹ ----------------------------- 40 4.2.3. Tỷ lệ đẻ và năng suất trứng ------------------------------------------------- 41 4.2.4. Tiêu tốn thức ăn/10 trứng trong giai đoạn sinh sản ---------------------- 43 4.2.5. Kết quả ấp nở ----------------------------------------------------------------- 44 Phần 5: KẾT LUẬN VÀ ĐỀ NGHỊ ----------------------------------------------- 47 5.1. Kết luận -------------------------------------------------------------------------- 47 5.2. Đề nghị--------------------------------------------------------------------------- 47 TÀI LIỆU THAM KHẢO ---------------------------------------------------------- 48 1 Phần 1 MỞ ĐẦU 1.1. Đặt vấn đề Chăn nuôi là một ngành kinh tế quan trọng trong sản xuất nông nghiệp, tăng tỷ trọng chăn nuôi là giải pháp chủ yếu để duy trì và nâng cao giá trị sản xuất nông nghiệp. Hiện nay, tỷ trọng chăn nuôi trong nông nghiệp nƣớc ta chiếm khoảng 25% khả năng có xu hƣớng tăng lên đạt 38% vào năm 2015 và 42% vào năm 2020. Phát triển chăn nuôi nhằm tạo việc làm nâng cao thu nhập của khu vực nông nghiệp, nông thôn, góp phần cải thiện chất lƣợng dinh dƣỡng cho ngƣời dân và thúc đẩy tiến trình giảm nghèo. Sản phẩm chăn nuôi không chỉ đáp ứng nhu cầu tiêu dùng trong nƣớc, mà còn cho nhu cầu xuất khẩu. Chăn nuôi gia cầm chiếm vị trí quan trọng trong chƣơng trình cung cấp protein động vật cho con ngƣời. Các sản phẩm trứng và thịt gia cầm có giá trị dinh dƣỡng cao, tƣơng đối đầy đủ và cân bằng các chất dinh dƣỡng. Trứng gia cầm có tới 12,5% protein, thịt gia cầm có 22,5% protein, trong khi đó ở thịt bò là 20% protein và ở thịt lợn là 18% protein. Trên thực tế chăn nuôi gia cầm đã trở thành một nghề không thể thiếu trong cơ cấu sản xuất nông nghiệp của mọi quốc gia. Ở nƣớc ta chăn nuôi gia cầm đóng một vai trò quan trọng trong kinh tế nông hộ, chiếm 19% tổng thu nhập nông hộ, xếp thứ hai sau chăn nuôi lợn. Do nền kinh tế của nƣớc ta ngày càng phát triển nên nhu cầu đời sống nhân dân ngày càng cao. Vì vậy, phát triển chăn nuôi gia cầm không chỉ để thoả mãn về nhu cầu về thực phẩm mà còn phải đáp ứng đƣợc nhu cầu về chất lƣợng sản phẩm. Chính vì vậy mà trong những năm gần đây Nhà nƣớc ta đã cho nhập, lai tạo một số giống gia cầm có năng suất, chất lƣợng sản phẩm tốt nhƣ: gà Ri, Lƣơng Phƣợng, F1(Ri×LP)… nhằm đáp ứng đƣợc nhu cầu của ngƣời dân. 2 Để giúp ngƣời chăn nuôi có thêm cơ sở khoa học tìm ra các yếu tố ảnh hƣởng và biện pháp nâng cao sản xuất và chất lƣợng trứng của gà Lƣơng Phƣợng em tiến hành thực hiện đề tài : “Đánh giá khả năng sản xuất trứng của gà Lương Phượng nuôi tại trại gia đình Huy Anh xã Liên Giang Huyện Đông Hưng tỉnh Thái Bình” 1.2. Mục tiêu và yêu cầu của chuyên đề 1.2.1. Mục tiêu nghiên cứu - Xác định đặc điểm sinh lý sinh sản của gà Lƣơng Phƣợng. - Đánh giá khả năng sản xuất trứng của gà Lƣơng Phƣợng tại trại Huy Anh xã Liên Giang huyện Đông Hƣng tỉnh Thái Bình. - Trên cơ sở đó khuyến cáo cho ngƣời nông dân cách lựa chọn con giống và hƣớng nuôi giống gà có hiệu quả kinh tế cao nhất trong điều kiện nông hộ. 1.2.2. Yêu cầu của đề tài - Nắm đƣợc và thực hiện tốt quy trình chăn nuôi gà mái sinh sản và quy trình ấp trứng. - Đánh giá đƣợc khả năng sinh sản của gà Lƣơng Phƣợng. - Thực hành công tác sát trùng khử trùng, phòng bệnh và chữa bệnh tại cơ sở. 3 Phần 2 TỔNG QUAN TÀI LIỆU 2.1. Điều kiện cơ sở nơi thực tập 2.1.1. Điều kiện tự nhiên, cơ sở vật chất 2.1.1.1. Điều kiện tự nhiên *Vị trí địa: Cùng với thành phố Thái Bình, huyện Đông Hƣng nằm giữa trung tâm tỉnh Thái Bình, phía Đông giáp huyện Thái Thụy, phía Bắc giáp huyện Quỳnh Phụ, phía Tây và Tây Bắc giáp huyện Hƣng Hà, phía Tây Nam giáp huyện Vũ Thƣ, chính giữa phía Nam giáp thành phố Thái Bình, phía Đông Nam giáp huyện Kiến Xƣơng. Con sông Trà Lý chảy men theo ranh giới phía Nam của huyện với các huyện Vũ Thƣ và Kiến Xƣơng. Trên địa bàn huyện có một mạng lƣới nhằng nhịt các con sông nhỏ lấy nƣớc từ hai con sông là sông Luộc và sông Trà Lý để cấp nƣớc cho sông Diêm Hộ. Trong đó con sông lớn nhất là con sông Tiên Hƣng, là nhánh lớn của sông Diêm Hộ, lấy nƣớc từ sông Luộc, chảy qua thị trấn huyện lỵ Đông Hƣng. Cực Đông của huyện là xã Đông Kinh, cực Bắc là xã Đô Lƣơng, cực Tây là xã Bạch Đằng. Huyện có diện tích tự nhiên là 191,76 km², toàn bộ là đồng bằng. Dân số: 246.335 ngƣời (2007). Mặt khác, Đông Hƣng - Thái Bình nằm trong phạm vi ảnh hƣởng của địa bàn kinh tế trọng điểm Bắc Bộ, có đƣờng bờ biển và hệ thống sông ngòi thuận lợi cho giao lƣu kinh tế. Thành phố Thái Bình cách thành phố Hải Phòng 70km và cách thủ đô Hà Nội 110 km, là những thị trƣờng tiêu thụ rộng lớn trong việc hỗ trợ đầu tƣ kĩ thuật, kinh nghiệm quản lý, chuyển giao công nghệ và thông tin cho tỉnh. Vị trí địa lý trên đã tạo nhiều điều kiện thuận lợi 4 cho Thái Bình phát triển và mở rộng giao lƣu kinh tế trong mọi lĩnh vực với các tỉnh trong cả nƣớc và quốc tế. * Điều kiện tự nhiên: + Địa hình: Thái Bình là một tỉnh đồng bằng có địa hình nhìn chung bằng phẳng, thấp dần từ bắc xuống nam. Song ở từng khu vực lại có nơi trũng hay gò cao hơn so với địa hình chung, độ cao so với mặt nƣớc biển dao động từ 1-2m. Vùng có độ cao trên 2m chiếm diện tích nhỏ. Địa hình đồng bằng Thái Bình chủ yếu có 3 kiểu: Đồng bằng tích tụ cao, đồng bằng tích tụ thấp, đồng bằng tích tụ phù sa mới thấp. + Khí hậu và thủy văn: Điều kiện khí hậu và thủy văn Thái Bình nhờ có thiên nhiên ƣu đãi nên rất thuận lợi cho phát triển sản xuất nông nghiệp, đặc biệt đối với cây lúa nƣớc. - Khí hậu Thái Bình về cơ bản mang tính chất nhiệt đới ẩm gió mùa.Nhiệt độ trung bình năm từ 23-320 C, số giờ nắng trung bình trong năm 1.300-1.700 giờ. Độ ẩm tƣơng đối cao, khoảng 85-90%. Khí hậu có sự thay đổi theo mùa, lƣợng mƣa phân theo hai mùa: mùa mƣa và mùa khô. Mùa mƣa thƣờng bắt đầu từ tháng V cho đến tháng X, chiếm khoảng 85% tổng lƣợng mƣa cả năm, tháng VII và tháng VIII là hai tháng có lƣợng mƣa cao nhất. Mùa khô bắt đầu từ tháng XI đến tháng IV năm sau, lƣợng mƣa chỉ chiếm 1520% tổng lƣợng mƣa trong năm. Trong mùa mƣa, hƣớng gió thịnh hành là gió Đông Nam, còn mùa khô là gió Đông Bắc. Tuy nhiên, do giáp biển nên khí hậu Thái Bình có những sắc thái riêng. Về mùa đông thƣờng ẩm hơn những tỉnh nằm sâu trong đất liền. Những ngày giá lạnh của mùa đông thƣờng không kéo dài liên tục mà xen kẽ có những ngày ấm áp. Mùa hạ tuy nóng những cũng có những ngày mát dịu, thƣờng đƣợc hƣớng không khí mát mẻ của gió biển vào buổi chiều. Điều kiện khí hậu đó có nhiều thuận lợi cho thâm canh, xen canh trong sản xuất. Song nhƣợc 5 điểm khí hậu ở Thái Bình là độ ẩm cao nên việc bảo quản máy móc, thực phẩm gặp nhiều khó khăn, dịch bệnh dễ lây lan và phát triển ở diện rộng. Trong mùa mƣa thƣờng có bão, mùa khô thì có những ngày lạnh giá, sƣơng muối làm ảnh hƣởng đến sức khỏe con ngƣời, gia súc và cây trồng. - Về thủy văn: Thái Bình là tỉnh bốn bề có sông, nƣớc bao quanh, một mặt là biển, ba mặt khác là sông. Phía Bắc và Đông Bắc có sông Hóa chảy qua địa phận ranh giới tỉnh dài 38km, phía Bắc và Tây Bắc có sông Luộc chảy qua dài 53km, phía Nam và Tây Nam có sông Hồng chảy qua dài 77km. Giữa tỉnh có sông Trà Lý (dài 67 km) chảy qua phân tỉnh thành hai bộ phận: phía bắc gồm 4 huyện, phía nam gồm 3 huyện và thành phố Thái Bình + Đất đai và sinh vật. Do ảnh hƣởng của địa hình và hệ thống sông, biển, ở Thái Bình có nhiều nhóm đất khác nhau nhƣ đất mặn, đất cát ven biển, đất chua phèn, đất phù sa, đất bạc màu và đất xói mòn. Nhìn chung, đất đai ở đây khá thuận lợi cho sản xuất nông nghiệp và sự phân bố đất đai giữa các huyện trong tỉnh, tạo nên những nét khác biệt trong cơ cấu sản phẩm nông nghiệp của mỗi địa phƣơng trong tỉnh. - Hệ thống sinh vật của Thái Bình không nhiều, chủ yếu là rừng ngập mặn ven biển, phân bố ở hai huyện Tiền Hải và Thái Thụy với các loại cây chính là sú, vẹt… Các thảm thực vật tự nhiên khác hầu nhƣ không có mà thay vào đó là các hệ sinh thái đồng ruộng với các loại cây lƣơng thực, thực phẩm, cây ăn quả… Giới động vật trên cạn vì vậy cũng có rất ít. *Các điều kiện kinh tế - xã hội + Dân cƣ, lao động. - Đông dân là một trong những lợi thế cơ bản cho phát triển kinh tế- xã hội của tỉnh Thái Bình. Tính đến hết năm 2011, số dân Thái Bình là 1.786,3 nghìn ngƣời, với mật độ 1.138 ngƣời/km2. Dân số đông, tạo nguồn lao động 6 dồi dào, thị trƣờng tiêu thụ rộng lớn cho các sản phẩm nông nghiệp và của các ngành kinh tế khác. - Nguồn lao động của tỉnh khá đông. Năm 2011, số lao động làm việc trong các ngành kinh tế là 1.010,1 nghìn ngƣời, chiếm 56,5% dân số của tỉnh. Trong cơ cấu lao động theo ngành ở Thái Bình, nhóm ngành nông-lâm- thủy sản chiếm tỷ lệ cao nhất 59,4% (600 nghìn ngƣời) và tỷ lệ lao động nữ làm việc trong nhóm ngành này cũng rất cao (chiếm 54,6% so với tổng số lao động nữ đang làm việc trong các ngành kinh tế). Tuy nhiên, sức ép về dân số ở Thái Bình hiện đang là vấn đề cần đƣợc quan tâm giải quyết. Vì sự gia tăng dân số trên địa bàn tỉnh đã gây ra các hiện tƣợng nhƣ thất nghiệp, sự nghèo đói, giáu dục và bảo vệ sức khỏe kém, thu nhập không công bằng và sự thiếu hụt về tài nguyên thiên nhiên, môi trƣờng. Đặc biệt dân số gia tăng sẽ dẫn đến sự thiếu hụt lƣơng thực, ruộng đất sẽ sử dụng quá độ, đất đai bị thoái hóa, làm giảm diện tích canh tác…. * Các ngành kinh tế khác. Sự phát triển của mỗi ngành kinh tế là điều kiện, tiền đề cho ngành kia phát triển. Nông nghiệp - công nghiệp - dịch vụ tạo mối liên kết vững chắc và có tác động qua lại với nhau. Sản phẩm của một số ngành công nghiệp tác động trực tiếp đến toàn bộ ngành nông nghiệp đó là máy móc, thiết bị, hóa chất và các sản phẩm tiêu dùng công nghiệp khác. Dịch vụ thì ngoài việc tạo mối quan hệ sâu sắc giữa công nghiệp và nông nghiệp, nó còn đáp ứng kịp thời yêu cầu nhiều vẻ các mặt sản xuất, phân phối, trao đổi, tiêu dùng trong quá trình tái sản xuất nông nghiệp. Nhờ có dịch vụ mà các sản phẩm của ngành nông nghiệp đƣợc tiêu thụ trong và ngoài khu vực, đặc biệt ở các thị trƣờng ngoài nƣớc. 7 - Đối với ngành công nghiệp tỉnh Thái Bình, những năm qua giá trị sản xuất của riêng ngành công nghiệp chế biến lƣơng thực, thực phẩm luôn giữ ở mức tƣơng đối ổn định. - Các sản phẩm của ngành nông nghiệp, công nghiệp nói chung và công nghiệp chế biến nói riêng đƣợc tiêu thụ không chỉ ở trong khu vực nội địa mà còn xuất khẩu ra nƣớc ngoài thông qua các hoạt động dịch vụ. Các mặt hàng nông thủy sản nhƣ thịt lợn, tôm đông lạnh., gạo là một trong những mặt hàng xuất khẩu có thế mạnh của tỉnh Thái Bình. Năm 2011, các mặt hàng này đã mang lại cho Thái Bình 12.855 nghìn USD. Tuy nhiên, do năng lực quản lý, kinh doanh hạn chế nên các sản phẩm thƣờng bị chèn ép về giá, bị các tƣ thƣơng chiếm dụng vốn nên hiệu quả kinh doanh chƣa cao. Thị trƣờng tiêu thụ bấp bênh, ngƣời lao động không yên tâm nên chƣa mạnh dạn đầu tƣ lớn cho sản xuất. 2.1.1.2. Cơ sở vật chất của trang trại *Cơ cấu tổ chức: Vì trại mới thành lập, nguồn vốn và kinh nghiệm thực tế vẫn còn hạn chế nên cơ cấu tổ chức vẫn còn mỏng gồm: 1 chủ trại kiêm bảo vệ, 1 bác sĩ thú y, 2 công nhân. * Hệ thống chuồng trại: Trại nằm trên địa bàn xã đồng bằng có hệ thống đƣờng giao thông thuận lợi rất tiện cho việc đi lại và vận chuyển. Để đảm bảo cho việc chăn nuôi đƣợc tốt trại đƣợc trang bị đầy đủ cơ sở vật chất kỹ thuật gồm: Khu chăn nuôi xung quanh có hàng rào bao bọc có cổng ra vào riêng, chuồng đƣợc xây theo hƣớng Đông Nam.Chuồng trại đƣợc quy hoach bố trí xây dựng phù hợp: Hệ thống chuồng úm, nền đệm lót cho gà mái, tổ đẻ....Hệ thống nƣớc và máng ăn.... 8 + Kho thức ăn đƣợc bố trí ngay cửa của các chuồng để chứa thức ăn và dụng cụ chăn nuôi có các bục gỗ cao 25 – 30 cm cách tƣờng 25cm. + Chuồng úm: Đƣợc bố trí kín đáo xây dựng ở đầu cách chuông nuôi trƣởng thành 10 m. Chuồng để úm gà con từ 1 ngày tuổi cho đến 21 ngày. Chuồng gồm bóng sƣởi 60 - 100w treo cách nền 30 – 40 cm, cót quây, máng ăn, uống, bạt mỏng ... + Chuồng nuôi trƣởng thành: Gồm 4 chuồng là nơi để gà ngủ ăn đẻ trứng trƣớc là sân bãi. + Hố hủy xác: Xây cuối cùng, đào sâu xây gạch láng xi măng tiêu hủy con chết, bệnh. + Kho trứng là nơi tập kết trứng. + Lò ấp: Là nơi sạch nhất trong khu sau khi số lƣơng trứng trong kho đủ ta đƣa vào ấp. Hệ thống chuồng đƣợc xây dựng khép kín hoàn toàn. Phía đầu là kho chứa, hệ thống giàn mát, cuối chuồng đƣợc thiết kế quạt hút gió, có hệ thống điện chiếu sáng. Nền chuồng láng xi măng có đệm lót vi sinh dày. Tại cổng vào có bố trí hệ thông sát trùng, các hố chứa vôi trƣớc cửa, ngoài ra có tủ lạnh để bảo quản vắc - xin, tủ thuốc để bảo quản và dự trữ thuốc cho trại. 2.1.2. Đối tượng và các kết quả sản xuất của cơ sở 2.1.2.1. Đối tượng sản xuất - Nhiệm vụ chính của trại là sản xuất con giống . - Theo quy mô: Nhỏ - Đặc thù nuôi: Hộ chăn nuôi - Giống gà nuôi: Gà Lƣơng Phƣợng. 2.1.2.2. Tình hình sản xuất của cơ sở trong những năm gần đây + Chăn nuôi Năm 2013, trại đã nuôi 800 gà ta thƣơng phẩm tỉ lệ sống đạt 88% 9 Năm 2014, trại nuôi 1000 gà thịt và xuất bán đƣợc 3 tấn 3 gà Hiện nay, trung bình gà mái đẻ khoảng 5 quả/ tuần. Tỷ lệ trứng có phôi đạt 88,6-91,71%. Tổng số con giống đƣa ra thị trƣờng đạt khoảng 128.220 con + Thú y Công tác thú y hết sức đƣợc quan tâm. Với phƣơng châm “phòng bệnh hơn chữa bệnh” trại đã triệt để thực hiện tốt quy trình vệ sinh thú y đồng thời công tác chăm sóc, nuôi dƣỡng cũng chú ý đúng mức nên dịch bệnh ít xảy ra, đàn gia cầm tiếp tục duy trì, số lƣợng đầu con không ngừng tăng lên. Hệ thống chuồng nuôi đƣợc đảm bảo thông thoáng về mùa hè, ấm áp về mùa đông. Mùa hè có hệ thống làm mát bằng quạt và vòi phun nƣớc, mùa đông có bạt chắn gió…trại có rào chắn. Hằng ngày chuồng trại, máng ăn, máng uống dụng cụ cho ăn đƣợc quét dọn cọ rửa sạch sẽ trƣớc khi cho ăn. Quy trình tiêm phòng cho đàn gia cầm đƣợc thực hiện nghiêm túc với các loại vắc-xin: Cúm gia cầm, Gumboro, Newcastle, Đậu, bệnh viêm phế quản truyền nhiễm. Chuồng trại thƣờng xuyên thay chất độn và định kỳ tổng vệ sinh khu vực trại. Hàng ngày theo dõi phát hiện gia cầm nhiễm bệnh và tiến hành điều trị hoặc loại thải kip thời. Phòng chống dịch bệnh và nâng cao sức đề kháng cho đàn lợn tại trại cần phải đƣợc đẩy mạnh. Các bệnh đã gặp và điều trị tại cơ sở. * Bệnh nấm phổi ở gà. + Gà con: Mệt mỏi, kém ăn, mắt lim dim, đứng tách đàn. Gà thở khó, chảy nhiều nƣớc mũi, + Gà lớn: Gầy yếu, giảm cân, khát nƣớc, gà thở nặng nhọc, khó khăn, há mỏ để thở. Phổi và túi khí có những chấm tổn thƣơng màu trắng, vàng, xanh lá. - Dùng kháng sinh: Mycostatin trộn 2g/kg thức ăn không dùng các kháng sinh có nguồn gốc từ nấm: Penicillin, Streptomycin,... 10 - Bổ sung Multi - vitamin: 1g/1 lít nƣớc hoặc bcomlex: 2-3g/1lít nƣớc uống giúp tăng sức đề kháng mau phục hồi sức khỏe. - Vệ sinh sát trùng chuồng trại, dụng cụ chăn nuôi 2-3 lần/ngày bằng fomol 2 – 3 %. * Bệnh giun đũa gà. - Gà kém ăn, bỏ ăn, chậm lớn. Đi ỉa phân loãng, sau đó có hiện tƣợng thiếu máu, mào nhợt. Mổ khám gà tìm thấy giun trong ống ruột, niêm mạc ruột sƣng, tụ huyết và xuất huyết. Gà bị bệnh giun đũa có thể dùng các thuốc tẩy sau: - Hỗn hợp Phenothiazin 500mg/kgTT + Adipinat piperazin 200mg/kgTT. - Mebendazol liều: 0,5g/kgTT - Nova – Levasol liều: 1g/5 - 6kgTT, dùng một liều duy nhất. Trộn và thức ăn hoặc một ít nƣớc cho uống. Có thể dùng thuốc này để phòng bệnh: Gà con 2 tháng dùng một lần, gà 6 tháng dùng một lần. * Bệnh đậu gà. Nổi nhiều mụn mủ bằng hạt đậu ở đầu, mắt quanh miệng, mồng. Đôi khi làm mù cả mắt hoặc nổi mụn trong miệng làm gà đau đớn không ăn uống đƣợc cậy vẩy mụn đậu, rửa sạch bằng nƣớc muối loãng. + Hàng ngày bôi dung dịch 1%Xanhmetylen lên mụn đậu, sau ít ngày mụn đậu sẽ khô dần và tự bong. + Nếu gà bị vết loét ở niêm mạc miệng bôi thuốc sát trùng nhẹ Lugol 1%. + Làm sạch các mụn đậu rồi bôi các chất sát trùng nhẹ nhƣ Glycerin10%, CuSO4 5% Thể niêm mạc có thể lấy bông làm sạch màng giả ở miệng rồi bôi các chất sát trùng nhẹ hay kháng sinh . Nếu đau mắt có 11 thể dùng thuốc nhỏ mắt + Bổ sung thêm Vitamin đặc biệt Vitamin-A. + Nếu bệnh nặng cần dùng kháng sinh phòng vi khuẩn bội nhiễm. + Đốt chất thải của gà, chất độn chuồng, chất độn ổ đẻ. + Phun sát trùng thƣờng xuyên trong thời gian gà bị bệnh. + Chủng đậu cho các đàn chƣa mắc bệnh ở khu vực xung quanh đàn gà bị bệnh. * Bệnh tiêu chảy do E.coli. + Gà con: Gà ủ rũ, bỏ ăn, sốt cao, tiêu chảy phân trắng dễ nhầm với bệnh bạch lỵ. + Gà lớn: Gà ốm, chết rải rác, xác chết gầy. + Gà đẻ: Giảm năng suất chất lƣợng trứng do buồng trứng bị viêm Vệ sinh môi trƣờng thức ăn nƣớc uống, khử trùng chuồng nuôi và môi trƣờng xung quanh. Dùng loại thuốc sau: Ampicoli 1g/1 lít nƣớc... dùng trong 3-5 ngày liên tục. Bổ sung thuốc trợ sức, trợ lực tăng cƣờng sức đề kháng. 2.2. Tổng quan tài liệu và những kết quả nghiên cứu trong ngoài nƣớc 2.2.1.Cơ sở khoa học của đề tài 2.2.1.1. Nguồn gốc, đặc điểm,tính năng sản xuất của giống gà Lương Phượng *Nguồn gốc: Gà Lƣơng Phƣợng có xuất xứ từ bờ sông Lƣơng Phƣợng tỉnh Triết Giang - Trung Quốc, đƣợc nhập vào nƣớc ta từ năm 1989 về Trung tâm giống gia cầm Thụy Phƣơng và Viện chăn nuôi Ba Vì, đây là giống gà thịt lông màu do xí nghiệp nuôi gà thành phố Nam Ninh, tỉnh Quảng Tây Trung Quốc lai tạo thành công sau hơn chục năm nghiên cứu, sử dụng dòng trống địa phƣơng và dòng mái nhập của nƣớc ngoài. Mục tiêu của hãng là nhân 12 giống, chọn lọc, lai tạo và cung cấp các tổ hợp lai gà thịt lông màu có thể nuôi theo nhiều phƣơng thức nuôi: Thâm canh, bán thâm canh, thả vƣờn. Gà Lƣơng Phƣợng có khả năng thích nghi cao, dễ nuôi, sức đề kháng tốt, chất lƣợng thịt thơm ngon, giữ đƣợc hƣơng vị vốn có của các dòng gà địa phƣơng. * Đặc điểm: - Gà mái: Màu lông vàng nhạt, có đốm đen ở cổ, cánh; mào và tích tai phát triển, màu đỏ tƣơi; màu da, mỏ và chân vàng. - Gà trống: Bộ lông sặc sỡ nhiều màu, sắc tía ở cổ, nâu cánh dán ở lƣng, cánh; đuôi màu xanh đen (tƣơng tự gà Ri); mào, yếm và tích tai phát triển, màu đỏ tƣơi; da, mỏ và chân có màu vàng nhạt. * Tính năng sản xuất: - Gà bố mẹ: (Trần Thanh Vân và cs 2015) [8] Khối lƣợng ở 20 tuần tuổi:1,7-1,8kg (gà mái) 2,0-2,2 kg (gà trống) Tuổi đẻ đầu: 24 tuần tuổi; Năng suất trứng quả/năm/mái: 150-170 quả TTTĂ/ gà hậu bị: 12 – 14 kg; TTTĂ/ ngày đẻ: 132 – 160 g/mái; 125 g/trống; Sản lƣợng trứng: 170 quả/mái/năm; Tiêu tốn 2,3 – 2,7 kg/1kg tăng trọng; Tỷ lệ nuôi sống: 95 %. Bản chất di truyền và các tính trạng sản suất của gia cầm Khi nghiên cứu các tính trạng sản xuất của gia cầm các nhà khoa học không những nghiên cứu về đặc điểm di truyền mà còn nghiên cứu đến các yếu tố ngoại cảnh tác động lên tính trạng đó . 13 Bản chất di truyền các tính trạng sản xuất: Theo quan điểm di truyền học thì hầu hết các tính trạng về năng xuất của gia cầm nhƣ: Sinh trƣởng sinh sản, cho lông, cho trứng, cho thịt,…phần lớn là tính trạng số lƣợng và do các gen nằm cùng trên nhiễm sắc thể (NST) quy định. Phần lớn sự thay đổi trong quá trình tiến hóa của sinh vật cũng là sự thay đổi của các tính trạng số lƣợng. Tính trạng số lƣợng là: Là những tính trạng mà ở đó sự sai khác nhau về mức độ giữa các cá thể rõ nét hơn là sự sai khác về chủng loại. Sự sai khác nhau này chính là nguồn vật liệu cho chọn lọc tự nhiên cũng nhƣ chọn lọc nhân tạo. Các tính trạng số lƣợng đƣợc quy định bởi nhiều gen, các gen điều khiển tính trạng số lƣợng phải có môi trƣờng phù hợp mới đƣợc biểu hiện hoàn toàn. Theo Nguyễn Văn Thiện (1995) [5] thì giá trị đo lƣờng của tính trạng số lƣợng trên một cá thể đƣợc gọi là giá trị kiểu hình (Phenotypicvalue) của cá thể đó. Các giá trị liên quan tới kiểu gen (Genotypic value) và giá trị có liên hệ với môi trƣờng là sự sai lệch môi trƣờng (Environmental deviation). Nhƣ vậy kiểu gen quy định một giá trị nào đó của kiểu hình và môi trƣờng gây ra một sự sai lệch với giá trị kiểu gen theo hƣớng này hoặc hƣớng khác. Quan hệ đó đƣợc biểu thị nhƣ sau: P=G+E Trong đó: P: Là giá trị kiểu hình G: Là giá trị kiểu gen E: Là sai lệch môi trƣờng Nói cách khác: Trong những điều hiện môi trƣờng nhất định thì các
- Xem thêm -

Tài liệu liên quan