CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập –Tự do –Hạnh phúc
Trảng Bom , ngày 22 tháng 8 năm 2012
SÁNG KIẾN KINH NGHIEÄM
Kính gửi : Hội đồng sáng kiến Sở GDĐT Tỉnh Đồng Nai.
Họ và tên : Nguyễn Thị Bích
- Năm sinh : 1972
Chức vụ : Giáo viên
Đơn vị : Trường Tiểu học Sông Thao – Trảng Bom - Đồng Nai
Tên sáng kiến kinh nghiệm : “Một số kinh nghiệm giaùo duïc hoïc sinh cá biệt về đạo
đức ở lớp 5”.
I. LÍ DO CHỌN ĐỀ TÀI:
Gãaùé dïïc tìeû em æaøméät èâãeäm vïïvéâcïø
èá ëïaè tìéïèá maøcaû òaõâéäã ñeàï ëïaè
taâm. Bôûã vì "Tìeû em âéâm èaó, tâeááãôùã èáaø
ó maã", ñekèáaø
ó maã tâeááãôùã céù èâö õèá
câïû èâaâè téát, òaõâéäã céù èâö õèá céâèá daâè téát tâì èáaó tö øèáaø
ó âéâm èaó câïùèá ta êâaûã
ñaø
é taïé tâeáâeä tìeû êâaùt tìãekè téaø
è dãeäè veàñö ùc, tìs, tâek, móõ... Ñö ùa tìeû èáaø
ó âéâm èaó
vaømaã saï tìôû tâaø
èâ èâö õèá èáö ôø
ã èâö tâeáèaø
é æaøtïóøtâïéäc ìaát èâãeàï vaø
é sö ïáãaùé
dïïc. Bởi :
"Hãeàè dö õêâaûã ñaâï æaøtsèâ saüè
Pâaàè èâãeàï dé áãaùé dïïc maøèeâè"
Tìö ôùc æïùc ñã òa Baùc Héàñaõdaëè " Gãaùé dïïc ñaïé ñö ùc cách maïèá câé ñôø
ã saï æaø
vãeäc æaø
m ìaát ëïaè tìéïèá vaøcaàè tâãeát". Ñaâó æaøméät vãeäc æaø
m tâö ôø
èá òïóeâè êâaûã daø
ó
céâèá èáâãeâè cö ùï câö ù kâéâèá deãméät sôùm, méät câãeàï maøtâaø
èâ céâèá ñö ôïc, èéù êâaûã keát
âôïê méät caùcâ âaø
ã âéaøáãö õa ba nhân tố áãaùé dïïc : Nâaøtìö ôø
èá- Gãa ñìèâ vaøXaõâéäã vôùã
èâãeàï bãeäè êâaùê êâïøâôïê taâm sãèâ æóù cïûa tìe.û
Nâãeàï èaêm tìéèá èáaø
èâ áãaùé dïïc téâã ñaõcéù ñãeàï kãeäè æaãè cô âéäã áãaùé dïïc èâãeàï
ñéáã tö ôïèá kâaùc èâaï. Céù em ìaát èáéaè æaïã céù èâö õèá em câö a ñö ôïc èáéaè. Tâaäm câs
céù em ñö ôïc òeáê vaø
é dãeäè " Héïc sãèâ caù bãeät về đạo đức”. Ñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ caù bãeät
về đạo đức tïó kâéâèá èâãeàï, séèá æaïã æaøæö ïc caûè ìaát æôùè làm ảnh hưởng không nhỏ tới
những nhân tố tscâ cö ïc tìéèá æôùê, tìéèá tìö ôø
èá. Neáï èâö èáö ôø
ã áãaùé vãeâè kâéâèá céù
æö ôèá taâm, kâéâèá céù tìaùcâ èâãeäm tâì èâaèâ câéùèá æéaïã èâö õèá em èaø
ó ìa kâéûã æôùê
câé “èâeïáaùèâ” vaøñö ôèá èâãeâè ñakó ìa òaõûâéäã méät “êâế êâakm” câsèâ èâö õèá “êâế
êâakm” èaø
ó tìôû tâaø
èâ “ câủïèâaâè” cïûa èâö õèá teäèaïè òaõâéäã èâö : tìéäm caéê, cö ôùê áãaät,
âïùt câscâ, ma tïóù... áaâó maát tìaät tö ïaè téaø
è òaõâéäã. Maøméät òaõâéäã vaêè mãèâ tâì tìaät
tö ïaè téaø
è òaõâéäã câsèâ æaøvaáè ñeàséáèá céø
è cïûa ñaát èö ôùc.
-1-
Vaäó æaø
m tâeáèaø
é ñekáãaùé dïïc èâö õèá âéïc sãèâ câö a èáéaè, èâö õèá âéïc sãèâ âö
tìôû tâaø
èâ èâö õèá âéïc sãèâ èáéaè, âéïc sãèâ tscâ cö ïc ñeksaï èaø
ó æaø
m câïû tö ôèá æaã cïûa
ñaát èö ôùc? Vôùã téâã ñaâó æaøvãeäc æaø
m âeát sö ùc céâèá êâï, ñéø
ã âéûã sö ïèâaãè èaïã vaøæïéâè caàè
óeáï téátâôø
ã áãaè. Đặc biệt cái tâm và trách nhiệm của nhà giáo là yếu tố quan trọng nhất
trong công tác giáo dục này. Baèèá èâö õèá áì téâã ñaõæaø
m ñö ôïc vôùã keát ëïaû cïûa nó, téâã
òãè tììèâ bày một số kinh nghiệm và bãeäè êâaùê nhằm giảm hiện tượng học sinh hư, lưu
ban hay bỏ học. Đó là “Một số kinh nghiệm giaùo duïc hoïc sinh cá biệt về đạo đức ở
lớp 5”.
II. THỰC TRẠNG:
1. Thuận lợi:
Được sự quan tâm của Ban Giám hiệu nhà trường, chính quyền địa phương, sự hỗ
trợ tích cực của hội cha mẹ học sinh tới tập thể lớp.
Học sinh đa số ở gần trường nên thuận lợi về việc kết hợp giáo dục giữa gia đình
học sinh và nhà trường.
Giáo viên chủ nhiệm ở địa phương nên có điều kiện gần gũi với học sinh nhiều hơn.
Cơ sở vật chất khá đầy đủ, phòng học sạch sẽ, thoáng mát, đủ ánh sáng và được
trang trí đúng quy cách, hỗ trợ cho việc thực hiện phong trào “Trường học thân thiện
học sinh tích cực”
2. Khó khăn:
Trường Tiểu học Sông Thao là một xã thuộc diện “đặc biệt khó khăn”, 80% con em
là người dân tộc thiểu số (Hoa, Tày, Nùng…..) trình độ dân trí thấp. Một số học sinh gia
đình có hoàn cảnh khó khăn thuộc diện “xoá đói giảm nghèo” nên phần nào ảnh hưởng
tới việc học tập của các em.
Trường lại nằm trên địa bàn có nhiều tệ nạn xã hội như: Hút chích, cờ bạc, rượu
chè... Những tập quán lạc hậu.
Đa số phụ huynh học sinh làm nghề nông: trồng tiêu, trồng điều, cà phê, lúa, bắp….
Còn lại những người không có ruộng rẫy đi làm công nhân, làm thuê, làm mướn, ít có
thời gian quan tâm tới việc học hành của con em mình.
III. NỘI DUNG CỦA ĐỀ TÀI:
A. CƠ SỞ LÍ LUẬN:
Sự nghiệp Giáo dục – Đào tạo hiện đang được toàn Đảng toàn dân quan tâm. Vai trò
của người giáo viên trong nhà trường gắn liền với hai nhiệm vụ: vừa giảng dạy vừa làm
công tác chủ nhiệm, nhằm mục đích giáo dục những học sinh vừa có kiến thức văn hoá,
vừa có nhân cách làm người.
“Người giáo viên chủ nhiệm phải đánh giá chất lượng giáo dục toàn diện đối với
học sinh sau mỗi học kì, mỗi năm học nhằm thúc đẩy học sinh rèn luyện, học tập để
klhông ngừng tiến bộ” Cho thấy việc “giáo dục học sinh cá biệt” là nhiệm vụ quan trọng
và cấp thiết trong công tác ở nhà trường bậc tiểu học.
Khái niệm “học sinh cá biệt về đạo đức” được hiểu là những học sinh có cá tính
khác biệt so với số đông học sinh bình thường. Những học sinh này thường xuyên vi
phạm nội quy, quy định của trường, của lớp. Chính vì vậy, giáo dục không có biện pháp
-2-
chung cho mọi đối tượng học sinh mà tuỳ vào từng đối tượng học sinh. Nhưng có một
điểm chung là cần có sự kết hợp giáo dục giữa Nhà trường – Gia đình và Xã hội.
B. CƠ SỞ THỰC TIỄN:
Học sinh tiểu học lứa tuổi 10 – 11, tuổi nghịch ngợm hiếu động, chưa làm chủ
được bản thân, chưa nhận thức rõ được điều gì đúng điều gì sai. Hay bắt chước và chịu
tác động của những việc xảy ra xung quanh, thích được tán dương, được khen ngợi.
Chính vì vậy, mà chúng ta cần đưa ra giải pháp thích hợp giáo dục trẻ em, định hướng
đúng đắn cho trẻ trong các hoạt động giáo dục, dạy học và vui chơi một cách phù hợp
nhất.
Baûè tâaâè téâã ñö ôïc èâaøtìö ôø
èá êâaâè céâèá áãaûèá daïó âéïc sãèâ æôùê 5 èâãeàï èaêm.
Ñaâó æaøñéä tïékã caùc em câôùm bö ôùc saèá tïékã daâïó tâì, dãeãè bãeáè taâm æóù kâaù êâö ùc taïê.
Ñaëc bãeät æaø“Học sinh cá biệt về đạo đức”.
" Héïc sãèâ cá bãệt về đạo đức" dé ñaâï ?
Tâö ïc tìaïèá èâö õèá maët òaáï cïûa òaõâéäã; sö ïtâãeáï ëïaè taâm cïûa áãa ñìèâ; èâö õèá eùé
æe tìéèá cïéäc séáèá, không được sự quan tâm của giáo viên, của nhà trường aûèâ âö ôûèá
ìaát æôùè ñeáè èâaâè caùcâ cïûa caùc em.Vaø
øâéïc sãèâ “Caù bãeät về đạo đức” tâö ôø
èá æaøèâö õèá
âéïc sãèâ ìaát ö ôèá èáaïèâ, baát caàè, tsèâ kâs tâaát tâö ôø
èá “ æïùc èaéèá, æïùc mö a” âaó áaâó
áékvôùã baïè beø
, èéùã tïïc, câö ûã baäó, èéùã déáã tâö ôø
èá òïóeâè èâaèm tìm caùcâ câe ñaäó, câéáã
téäã. Kâã ñaïé ñö ùc óeáï keùm tâì âéïc æö ïc cïõèá tæ æeätâïaäè vôùã èéù. Ñãeàï èaø
ó seõdaãè ñeáè âeä
ëïaû, kãeáè tâö ùc cïûa caùc em bò âékèá daãè ñeáè maát caêè baûè, ñãekm kãekm tìa tâaáê sé vôùã
caùc baïè cïø
èá æôùê æaø
m caùc em maëc caûm ñö a ñeáè âãeäè tö ôïèá sôïbò kãekm tìa, tãeáê tâeé
æaøcâaùè âéïc vaøcïéáã cïø
èá æaøèaûó sãèâ béû âéïc.
Ta êâaûã áãaùé dïïc âéïc sãèâ caù bãeät về đạo đức ìa saé? Pâaûã céù èâö õèá bãeäè êâaùê
èâö tâeáèaø
é ñekáãaùé dïïc có kết quả những ñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ èaø
ó?
III.CÁC BIỆÄN PHAÙP GIẢI QUYẾT VÀ CÁCH TỔ CHỨC THỰC HIỆN:
Náaó tö øñaàï èaêm âéïc, saï kâã èâaäè æôùê câïû èâãeäm téâã ñaõtìm âãekï âéïc sãèâ æôùê
mìèâ tâéâèá ëïa áãaùé vãeâè câïû èâãeäm cïõvaøæôø
ã êâeâtìéèá âéïc bạ ñekèaém baét kòê tâôø
ã
tö ø
èá ñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ vaøñãeàï téâã ëïaè taâm èâaát æaøèâö õèá ñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ câö a
èáéaè, âéïc sãèâ céù âéïc æö ïc óeáï vaøñaëc bãeät æaø" âéïc sãèâ caù bãeät về đạo đức" vaøñaâó
tâö ôø
èá æaøñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ æö ï baè. Kâã bãeát ñö ôïc tö ø
èá ñéáã tö ôïèá âéïc sãèâ, èáaó caû
“âéïc sãèâ caù bãeät về đạo đức” tâì téâã vaãè óeâï tâö ôèá, tãè tö ôûèá vaø
é caùc em kâéâèá
maèá tìéèá mìèâ sö ïmaëc caûm ñéáã vôùã èâö õèá âéïc sãèâ èaø
ó.
Téâã æïéâè taïé câé caùc em céù caûm áãaùc téâã áãéáèá èâö méät èáö ôø
ã meï, æïéâè céù
tìaùcâ èâãeäm tâeé saùt caùc em tö ø
èá áãôøvaøtìéèá méãã bïékã âéïc ñekâãekï ñö ôïc ñaëc ñãekm
taâm sãèâ æóù cïûa tö èø
á em vaøtâö ïc âãeäè “tâãeâè câö ùc” cïûa mìèâ æaøvö ø
a “daïó” vö ø
a “dỗ”.
Cïõèá tö øñéù téâã ñö a ìa èâö õèá êâö ôèá êâaùê vaøâìèâ tâö ùc daïó âéïc saé câé êâïøâôïê. Baø
ã
áãaûèá æaøméät “méùè aêè” èeáï èâaø
m câaùè âéïc sãèâ seõ“béû aêè”- béû âéïc. Ñaëc bãeät cïõèá
-3-
caàè taïé kâéâèá kâs æôùê âéïc, tìö ôø
èá âéïc èâö câsèâ ôû èâaøcïûa caùc em, kâã ñéù caùc em
môùã céù caûm áãaùc ñö ôïc ëïaè taâm, câaêm séùc vaøtìèâ óeâï tâö ôèá tâaät sö ïñekâéïc taäê téát.
Tãeáê tâeé téâã tìm âãekï âéaø
è caûèâ áãa ñìèâ âéïc sãèâ ñéù, èâö æaø
: tâï èâaäê âaø
èá
tâaùèá cïûa áãa ñìèâ, ëïaè âeäáãö õa caùc tâaø
èâ vãeâè tìéèá áãa ñìèâ èâö tâeáèaø
é? Céù ñaàm
aám, âaïèâ êâïùc âaó kâéâèá? Céù òaø
é òaùé baát ñéàèá… mïïc ñscâ æaøñekâãekï ìéõâéïc sãèâ
èaø
ó. Réàã téâã áaëê áôõêâïïâïóèâ câãa seû vaøcéäèá taùc vôùã êâïïâïóèâ keát âôïê cïø
èá áãaùé
dïïc.
Có èâö õèá tìö ôø
èá âôïê béámeïñã æaø
m céâèá èâaâè âéaëc ñã æaø
m ìaãó, æaø
m mö ôùè caû
èáaø
ó, kâéâèá céù tâôø
ã áãaè ëïaè taâm ñeáè céè caùã caùc em tâa âéàæaø
m áì tâì æaø
m tìéáè âéïc
ñã câôã, ëïaäó êâaù… kâéâèá céù aã ëïaûè æs æaïã áaëê ñaùm baïè òaáï ìïû rê, æéâã keùé tâeáæaøtâa
âéà tö ïdé “ baó èâaûó”. Kâã céâáãaùé môø
ã êâïïâïóèâ tôùã tìö ôø
èá tìaé đổi tâì èáâó céè
mìèâ céù téäã bò céâkêu câa meïtôùã èâắc nhở, tâeáæaøæa maéèá, ñaùèâ ñaäê céè caùã tâaäm tìs
ñïékã ñã ... Gaëê èâö õèá tìö ôø
èá âôïê èaø
ó téâã êâaûã tö vaáè tö ø
èá bö ôùc caùcâ áãaùé dïïc céè caùã
èâö : câa meïêâaûã meàm méûèá, âéûã âaè caëè keõkâã céè mìèâ êâaïm æéãã ñektìm âãekï
èáïóeâè èâaâè, áãïùê céè mìèâ èâaäè ìa vãeäc æaø
m saã tìaùã vaøcâa meïæïéâè áaàè áïõã, tìéø
câïóeäè ñekâãekï céè mìèâ caàè áì, sïó èáâó èâö tâeáèaø
é ñekáãïùê céè em mìèâ tâaùé áôõ
méïã vaáè ñeà, ìéàã ñéäèá vãeâè, èâaéc èâôû kâeùé æeùé tìm caùcâ áãaùé dïïc…
Ô û æôùê, téâã tâườèá òïóeâè tìéøcâïóeäè, ëïaè taâm, áaàè áïõã, èâaéc èâôû, ñéäèá vãeâè
vôùã tâaùã ñéätâaâè tâãeäè vôùã âéïc sãèâ. Taïé câé âéïc sãèâ èâìè mìèâ æaøcaûm tâaáó áaàè áïõã,
câö ù kâéâèá êâaûã áaëê mìèâ æaøsôïbò æa maéèá. Téâã æïéâè taïé câé âéïc sãèâ céù caûm áãaùc æaø
áãaùé vãeâè câïû èâãeäm èâö méät èáö ôø
ã baïè, một người baïè taâm tìèâ, saüè saø
èá æaéèá èáâe
óù kãeáè cïûa mìèâ, kâã mìèâ vïã, bïéàè ñeàï céù tâekseû câãa, kâscâ æeä mìèâ kâã áaëê kâéù
kâaêè tìéèá áãa ñìèâ, beátaéc tìéèá âéïc taäê.
Téâã æïéâè âö ôùèá daãè cïïtâekèâö õèá vãeäc maøâéïc sãèâ âéûã, tìaùèâ ñekâéïc sãèâ caûm
tâaáó æaïc æéõèá, caûm áãaùc vì mìèâ câưa ngoan, âéïc kém… èeâè kâéâèá ñö ôïc céâgiáo ëïaè
taâm, ñekóù ñeáè mìèâ. Téâã áãaùé dïïc caùc em tö ø
èá bö ôùc, tö øèâö õèá céâèá vãeäc èâéû, câaúèá
âaïè êâaûã tâö ùc sôùm méät câïùt ñekkâéâèá êâaûã ñã âéïc tìeã, mìèâ âéïc óeáï tâì èeâè câòï
kâéù, sãeâèá æaø
m baø
ã taäê âôè caùc baïè… Kâã tâaáó âéïc sãèâ céù tãeáè béämaëc dïøcâæ câïùt st,
téâã kòê tâôø
ã ñéäèá vãeâè kâscâ æeäbaèèá æôø
ã èéùã âéaëc baèèá ñãekm séáñektaïé ñaøcâé caùc em
âö ùèá tâïù vaømaï câéùèá tãeáè béä tìéèá âéïc taäê. Ñaëc bãeät téâã kâéâèá câeâbaã âéaëc tìaùcâ
maéèá kâã caùc em æaø
m baø
ã âaó êâaùt bãekï óù kãeáè câö a ñïùèá.
Ñéáã vôùã èâö õèá âéïc sãèâ céù âéaø
è caûèâ kâéù kâaêè téâã ñeàòïaát vôùã èâaøtìö ôø
èá áãïùê
ñôõcaùc em veàvaät câaát èâö : taëèá saùcâ vôû, ëïaàè aùé, âéïc békèá, mãeãè áãaûm caùc kâéaûè
ñéùèá áéùê… ñekcaùc em céù ñãeàï kãeäè ñeáè tìö ôø
èá èâö caùc baïè.
Héïc sãèâ maéc æéãã téâã òö û æs meàm méûèá tâaäm câs dòï èáéït ñéáã vôùã èâö õèá ñéáã
tö ôïèá âéïc sãèâ caù bãeät èaø
ó, èeáï kâéâèá seõkâéâèá céù âãeäï ëïaû téát maøcéù kâã céø
è áaëê
êâaûè ö ùèá kâéâèá téát èáö ôïc tìôû æaïã veàêâsa âéïc sãèâ. Tïó èâãeâè cïõèá céù ñéâã æïùc cïõèá
-4-
êâaûã cö ùèá ìaéè tìéèá vaáè ñeàòö û êâaït, tïóøtâeé tìö ôø
èá âôïê æaø
m saé câé ñaït ñö ôïc âãeäï
ëïả. Tôi luôn có quan điểm rằng: những lỗi lầm của học sinh nếu người giáo viên biết
thông cảm, vị tha và mong muốn giúp học sinh sửa chữa thì các em sẽ có niềm tin, nghị
lực hơn để khắc phục những khuyết điểm và mau chóng tiến bộ.
“ Chân lí mặt trời soi sáng mãi
Lỗi lầm âu cũng đám mây qua.”
Tìéèá tâực tế, tôi đã từng gặp những học sinh “Cá biệt về đạo đức” béä maët æïùc
èaø
é cïõèá caâèá caâèá, baát caàè ñôø
ã. Tưởng chừng những học sinh đó æaøcéù “ tìaùã tãm
ñaù” . Nâưng không! Dö ôùã veû maët æaïèâ æïø
èá, véâcaûm ấy æaøsö ïâïït âaãèá tìèâ tâö ôèá.
Pâaûã æaøèâö õèá céâáãaùé áãaø
ï kãèâ èáâãeäm, céù caùcâ ñéáã èâaâè, òö û tâeábaé dïèá, vò tâa,
kãeâè èâaãè môùã êâaù ñö ôïc “ æéâcéát” tö ôûèá câừng æaø“ baát kâaû òaâm êâaïm”, ñem ñeáè
câé caùc em âôã aám cïûa tìèâ tâương, ñekcaùc em bãeát ñö ôïc èáö ôø
ã téát òïèá ëïaèâ ta,
èâãeàï æaém. Từ đó tạo cho các em niềm tin để hình thành nhân cách tốt đẹp.
IV/ KẾT QUẢ ĐẠT ĐƯỢC:
Nâãều năm trong ngành giáo dục, tôi gặp không ít những học sinh “chưa ngoan”.
Song một trường hợp mà tôi đã gặp cách đây 7 năm. Chính học sinh này đã để lại trong
tôi biết bao suy nghĩ. Để từ đó tôi đúc kết được nguyên lí giáo dục đạo đức cho học
sinh.
Đó là năm học 2005 – 2006. Tôi nhận lớp chủ nhiệm là lớp 5c. Ngay từ đầu năm
học, tôi đã được biết về đối tượng học sinh này mà trong những năm học trước đã để lại
cho giáo viên nhiều lần bực tức. Và lần này tôi lại trực tiếp “nếm mùi”.
Hôm ấy trong giờ học toán, tôi trả bài kiểm tra. Học sinh này được điểm 3. Sau
khi nhận được bài kiểm tra, không hề buồn trước điểm số mà học sinh này còn cầm bài
kiểm tra giơ cao trước lớp và xé bài thành nhiều mảnh với thái độ bất cần. Hết sức bất
ngờ trước hành đông của học sinh. Tôi gằn giọng: tại sao em xé bài kiểm tra? Đáp lại
câu hỏi của tôi là một câu trả lời hết sức tục tĩu (Đ…thèm học), rồi lập tức xách cặp ra
về. Lúc đó tôi như người bị rơi xuống vực, đứng lặng người trước bao ánh mắt ngỡ
ngàng của học sinh. Cả buổi hôm ấy tôi không dạy được gì. Cả lớp thấy vậy im phăng
phắc không một tiếng nói chuyện, chỉ làm theo hiệu lệnh cô giao bài tập và ngồi làm.
Về đến nhà mà hình ảnh của học trò vô lễ cứ ám ảnh tôi hoài. Tối đến tôi không sao ngủ
được. vừa giận vừa trách vừa cảm thấy tủi thân. Sáng hôm sau tôi quyết định tìm đến
nhà học sinh ấy để gặp phụ huynh. Tới nơi, một cảnh tượng thật đáng thương. Ngôi nhà
tôn xiêu vẹo, rách nát; người mẹ nằm liệt trên giường bệnh, cha thì đi làm mướn có hôm
về có hôm không. Các anh chị cũng tản mát mỗi người một nơi không biết làm những
công việc gì và làm ở đâu. Khi biết được hoàn cảnh đáng thương ấy, trong lòng tôi tự
nhiên tan biến hết những điều trách giận. Từ đó tôi càng thương càng quan tâm tới em
hơn. Rồi tôi kiến nghị với BGH nhà trường giúp đỡ em miễn những khoản đóng góp,
dành tặng cho em những xuất học bổng. Tôi cùng các em học sinh trong lớp quyên góp
tiền, sách vở để giúp học sinh này có điều kiện đến lớp như bao học trò khác. Giường
như “ trái tim hoá đá” ấy đã cảm nhận được hơi ấm của tình thương. Từ đó em dần dần
ngoan hơn, học hành tiến bộ hơn.
-5-
Thế rồi chẳng bao lâu người mẹ xấu số ấy qua đời. Hôm ấy, tôi đã cùng với học
sinh cả lớp đến thắp nén nhang cho người mẹ xấu số ấy… Trước vong linh của người
mẹ, tôi đã an ủi, động viên em rất nhiều. Với ánh mắt buồn thảm, em đã nói lời cảm ơn
cô và các bạn. Rời đám tang về nhà mà hình ảnh cậu học trò đáng thương cứ hiện lên
trong tâm trí tôi hoài…
Thời gian thấm thoát thoi đưa. Với sự dìu dắt, giúp đỡ của cô giáo, các bạn và
Ban Giám Hiệu nhà trường em cũng đã hoàn thành bậc Tiểu học và tiếp tục học lên bậc
Trung học. Giờ đây gặp lại, em đã lớn khôn, chững chạc và học hành cũng tiến bộ hơn
nhiều.
*
*
*
Qua câu chuyện trên, đã phần nào minh chứng cho “Một số kinh nghiệm giáo dục
học sinh cá biệt về đạo đức” mà tôi đã được trải nghiệm thực tế trong nhiều năm học
qua và cho thấy kết quả giáo dục học sinh chưa ngoan đạt được kết quả rất tốt. Hầu hết
những đối tượng học sinh này đến cuối năm học các em đã thực sự trở thành học trò
ngoan và có em còn trở thành học sinh tiên tiến. Bản thân tôi cảm thấy rất vui, rất hạnh
phúc và tâm đắc khi làm được những việc này.
V/ BÀI HỌC KINH NGHIỆM:
Việc “Giáo dục học sinh chưa ngoan”(học sinh cá biệt về đạo đức) là một vấn đề
phức tạp, quan trọng và cần thiết. Nó đã và đang là điều trăn trở không những của riêng
tôi mà của tất cả những người làm công tác giáo dục.
Qua trải nghiệm thực tế nhiều năm trong ngành Giáo dục, tôi rút ra được những
bài học kinh nghiệm sau:
- Trước hết người giáo viên phải đến với học sinh bằng cả trái tim, bằng cả tấm
lòng mới hiểu được hoàn cảnh, nguyên nhân, niềm vui, nỗi buồn… của các em. Để tìm
biện pháp giáo dục sao cho phù hợp.
- Giáo viên phải thường xuyên trò chuyện, trao đổi với học sinh, luôn tạo ra môi
trường học tập vui tươi, hứng thú nhằm giúp những đối tượng học sinh chưa ngoan sự
tự tin khi đến lớp để các em thấy rằng “ Mỗi ngày đến trường thật sự là niềm vui “
- Thực sự thương yêu, quan tâm sâu sát, nhắc nhở, động viên kịp thời khi học sinh
có tiến bộ mặc dù là chút ít.
- Không nên phê bình, sỉ nhục, xúc phạm đến các em. Tránh áp đặt, doạ dẫm,
buộc các em phải làm theo…vì điều đó có thể đem lại kết quả ngược trong giáo dục.
- Khéo léo đưa những tấm gương tốt ở lớp, ở trường, ở những bài học…để các em
học tập. Xây dựng cho học sinh nếp sống lành mạnh, bồi dưỡng cho các em những tình
cảm phong phú về: Gia đình – Nhà trường và Xã hội. Đặc biệt người giáo viên phải là
tấm gương sáng về nhân cách để học sinh noi theo.
- Kết hợp hài hoà giữa ba môi trường giáo dục: Nhà trường – Gia đình và Xã hội.
VI/ KẾT LUẬN CHUNG:
Trên đây là một vài kinh nghiệm mà bản thân tôi đã rút ra trong quá trình dạy học.
Tuy không phải là hoàn hảo nhưng tôi hy vọng phần nào sẽ giúp ích được tìéèá công
-6-
tác câủ nhiệm mà đặc biệt là giáo dục học sinh ở Tiểu học. Qua đó tôi nhận thấy được
vai trò và nhiệm vụ của người giáo viên rất quan trọng và cần thiết. Với tầm quan trọng
đó, người giáo viên phải nhận thức được trách nhiệm của mình đối với trường, với lớp
mà thực hiện công tác có hiệu quả. Từ đó bản thân phải tự vạch ra kế hoạch hoạt động
cụ thể mà quan trọng nhất là xây dựng học sinh thành một tập thể đoàn kết, thân ái và
tiến bộ, hết lòng thương yêu và tôn trọng các em. Thực hiện đúng nguyên lí Giáo dục
của Đảng: Giáo dục kết hợp với Gia đình – Nhà trường và xã hội; mỗi thầy cô giáo là
một tấm gương sáng cho học sinh noi theo và thực hiện đúng theo lời dạy của Bác “ Vì
lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người”
VII. TÀI LIỆU THAM KHẢO:
1. Nguyễn Kế Hào, Con em chúng ta như thế đấy, Nhà xuất bản Giáo Dục, năm
1990
2. Nguyễn Kế Hào, Học sinh tiểu học và nghề dạy học ở bậc tiểu học, Nhà xuất
bản Giáo Dục, năm 1992
Nhận xét của Hội đồng sáng kiến kinh nghiệm
1- Đạt hay không đạt:
2 - Xếp loại:
3 - Một số nhận xét về sáng kiến:
Người viết
Nguyễn Thị Bích
-7-
-8-
- Xem thêm -