Bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ
dẫn địa lý theo pháp luật Việt Nam
Ninh Thị Thanh Thủy
Khoa Luật
Luận văn Thạc sĩ ngành: Luật dân sự; Mã số: 60 38 30
Người hướng dẫn: TS. Nguyễn Thị Quế Anh
Năm bảo vệ: 2009
Abstract: Khái niệm về chỉ dẫn địa lý, so sánh chỉ dẫn địa lý với một số đối tượng sở
hữu công nghiệp khác. Trình bày khái niệm quyền sở hữu công nghiệp (SHCN), đặc
điểm của quyền SHCN và khái niệm quyền SHCN đối với chỉ dẫn địa lý. Khái quát
lịch sử hình thành và phát triển của hệ thống pháp luật Việt Nam và pháp luật quốc tế
về bảo hộ quyền SHCN đối với chỉ dẫn địa lý. Nghiên cứu các hình thức bảo hộ
SHCN đối với chỉ dẫn địa lý: theo hệ thống pháp luật riêng; theo pháp luật về nhãn
hiệu hàng hóa và theo pháp luật về chống cạnh tranh không lành mạnh. Nghiên cứu
các quy định của pháp luật Việt Nam hiện hành về điều kiện bảo hộ chỉ dẫn địa lý,
việc xác lập quyền SHCN đối với chỉ dẫn địa lý, nội dung quyền SHCN đối với chỉ
dẫn địa lý. Khảo sát, phân tích thực trạng hoạt động bảo hộ chỉ dẫn địa lý ở Việt Nam
và đề xuất một số giải pháp hoàn thiện pháp luật và tăng cường hiệu quả bảo hộ quyền
SHCN đối với chỉ dẫn địa lý ở Việt Nam: Nhà nước tạo cơ chế hỗ trợ việc bảo hộ chỉ
dẫn địa lý; nâng cao nhận thức của các nhà sản xuất; các hiệp hội ngành nghề phải thể
hiện đầy đủ vai trò là người đại diện cho các chủ thể sản xuất, kinh doanh để họ có thể
khai thác địa lý một cách hiệu quả nhất; cần có sự phân định một cách rõ ràng, cụ thể
giữa hoạt động quản lý nội bộ của tổ chức tập thể và hoạt động quản lý bên ngoài của
các cơ quan quản lý nhà nước; tiếp tục hoàn thiện bộ máy thực thi sở hữu trí tuệ; chú
trọng tới công tác đào tạo và nâng cao trình độ của cán bộ các cơ quan thực thi cũng
như các cơ quan bảo vệ pháp luật về sở hữu công nghiệp; đẩy mạnh các hoạt động hợp
tác quốc tế nhằm nâng cao năng lực về vật chất, kỹ thuật và con người tham gia các
hoạt động về bảo hộ chỉ dẫn địa lý
Keywords: Chỉ dẫn địa lý; Luật dân sự; Pháp luật Việt Nam; Quyền sở hữu công
nghiệp
Content
më ®Çu
1. TÝnh cÊp thiÕt cña ®Ò tµi
ThÕ giíi hiÖn nay ®ang ph¸t triÓn trong bèi c¶nh c¹nh tranh toµn cÇu vµ héi nhËp, nÒn kinh
tÕ thÕ giíi ®ang chuyÓn sang thêi kú míi víi tr×nh ®é ph¸t triÓn dùa trªn nÒn t¶ng cña tri thøc.
YÕu tè trÝ tuÖ ngµy cµng ®-îc ph¸t triÓn m¹nh mÏ vµ trë thµnh mét trong c¸c nh©n tè quyÕt
®Þnh kh¶ n¨ng c¹nh tranh cña s¶n phÈm hµng hãa, dÞch vô. §iÒu nµy còng cã nghÜa lµ sù ph¸t
triÓn cña nÒn kinh tÕ thÕ giíi hiÖn nay phô thuéc nhiÒu vµo hiÖu qu¶ b¶o hé c¸c s¶n phÈm trÝ
tuÖ vµ ®ang cã sù quan t©m ®Æc biÖt cña c¸c quèc gia trong c¸c quan hÖ kinh tÕ quèc tÕ.
C«ng cuéc c«ng nghiÖp hãa, hiÖn ®¹i hãa cña n-íc ta víi nh÷ng c¬ héi vµ th¸ch thøc trong
qu¸ tr×nh më cöa, héi nhËp ®· vµ ®ang ®ßi hái chóng ta ph¶i cã c¸c c¬ chÕ, chÝnh s¸ch thóc ®Èy
ho¹t ®éng s¸ng t¹o, t¹o m«i tr-êng c¹nh tranh lµnh m¹nh cho c¸c ho¹t ®éng nghiªn cøu khoa häc,
ph¸t triÓn c«ng nghÖ vµ s¶n xuÊt, kinh doanh. C¬ chÕ b¶o hé së h÷u trÝ tuÖ víi néi dung c¬ b¶n coi
kÕt qu¶ cña ho¹t ®éng s¸ng t¹o lµ tµi s¶n trÝ tuÖ vµ c¸c quyÒn vÒ tµi s¶n nµy ph¶i ®-îc ph¸p luËt
thõa nhËn vµ b¶o vÖ lµ ®ßi hái kh¸ch quan cho sù ra ®êi c«ng cô ph¸p lý cña nhµ n-íc, gãp phÇn
t¹o ®éng lùc cho ho¹t ®éng s¸ng t¹o, thóc ®Èy ph¸t triÓn kinh tÕ - x· héi vµ c¶i thiÖn ®êi sèng
vËt chÊt, tinh thÇn cho nh©n d©n.
B¶o hé së h÷u trÝ tuÖ võa xuÊt ph¸t tõ nhu cÇu tù th©n cña nÒn kinh tÕ - x· héi n-íc ta trong
qu¸ tr×nh ph¸t triÓn, võa lµ mét ®ßi hái trong qu¸ tr×nh héi nhËp. ViÖc x©y dùng vµ duy tr× hÖ thèng
b¶o hé së h÷u trÝ tuÖ h÷u hiÖu lµ mét trong nh÷ng yÕu tè quan träng vµ cÇn thiÕt cña ViÖt Nam
trong thêi kú hiÖn nay.
Tõ khi tiÕn hµnh c«ng cuéc ®æi míi, Nhµ n-íc ta ®· ban hµnh kh¸ nhiÒu v¨n b¶n ph¸p luËt
liªn quan ®Õn lÜnh vùc së h÷u trÝ tuÖ nh-: Ph¸p lÖnh B¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp (1989),
Ph¸p lÖnh B¶o hé quyÒn t¸c gi¶ (1994), Bé luËt D©n sù (1995), Bé luËt H×nh sù (1999) vµ nhiÒu
v¨n b¶n kh¸c ®Ó xö lý nh÷ng vÊn ®Ò c¬ b¶n trong giao dÞch d©n sù vÒ së h÷u trÝ tuÖ. Tuy nhiªn,
quy ®Þnh trong c¸c v¨n b¶n ph¸p luËt nµy chñ yÕu lµ nh÷ng quy ®Þnh mang tÝnh nguyªn t¾c
chung; c¸c quy ®Þnh cô thÓ n»m r¶i r¸c ë nhiÒu v¨n b¶n d-íi luËt nªn thiÕu tÝnh ®ång bé vµ hiÖu
lùc ph¸p lý, ¶nh h-ëng tíi viÖc thùc thi quyÒn së h÷u trÝ tuÖ ë trong n-íc vµ qu¸ tr×nh héi nhËp
kinh tÕ quèc tÕ. MÆt kh¸c, mét sè vÊn ®Ò míi xuÊt hiÖn do sù ph¸t triÓn m¹nh mÏ cña khoa häc,
c«ng nghÖ vµ yªu cÇu cña ®êi sèng x· héi nh- b¶o hé thiÕt kÕ bè trÝ m¹ch tÝch hîp, quyÒn chèng
c¹nh tranh kh«ng lµnh m¹nh, quyÒn ®èi víi bÝ mËt kinh doanh, chØ dÉn ®Þa lý (CD§L), tªn
th-¬ng m¹i… ch-a cã chÕ ®Þnh ph¸p lý ®iÒu chØnh trong c¸c v¨n b¶n quy ph¹m ph¸p luËt nµy.
Trong khi ®ã, lµ mét n-íc n«ng nghiÖp, ViÖt Nam cã rÊt nhiÒu n«ng s¶n cã chÊt l-îng vµ tÝnh
chÊt ®Æc thï nh- g¹o H¶i HËu, nh·n lång H-ng Yªn, v¶i thiÒu Thanh Hµ, xoµi c¸t Hßa Léc, v.v...
Ngoµi n«ng s¶n, rÊt nhiÒu ®Þa ph-¬ng cña ViÖt Nam cßn cã c¸c ®Æc s¶n næi tiÕng kh¸c nh- n-íc
m¾m Phó Quèc, b¸nh ®Ëu xanh H¶i D-¬ng, b¸nh cuèn Thanh Tr×, lôa Hµ §«ng, v.v... Nh÷ng
th-¬ng hiÖu nµy cã mét gi¸ trÞ th-¬ng m¹i rÊt lín, lµ c«ng cô marketing h÷u hiÖu trong nÒn kinh tÕ
toµn cÇu. B¶o hé ph¸p lý hiÖu qu¶ c¸c th-¬ng hiÖu nµy kh«ng chØ gãp phÇn n©ng cao gi¸ trÞ th-¬ng
m¹i cña hµng hãa ViÖt Nam trªn thÞ tr-êng thÕ giíi mµ cßn gãp phÇn b¶o tån c¸c gi¸ trÞ v¨n hãa
vµ tri thøc truyÒn thèng cña d©n téc kÕt tinh trong nh÷ng hµng hãa nµy. Tuy nhiªn, cho ®Õn nay
míi chØ cã 16 CD§L/tªn gäi xuÊt xø ®-îc b¶o hé t¹i ViÖt Nam. N-íc m¾m Phó Quèc næi tiÕng
®Õn møc kh«ng chØ bÞ lµm gi¶ ë ViÖt Nam mµ c¶ ë n-íc ngoµi. NhiÒu ®Æc s¶n næi tiÕng cña ViÖt
Nam ®ang bÞ mai mét vµ biÕn mÊt dÇn khái trÝ nhí cña ng-êi tiªu dïng. Mét trong nh÷ng nguyªn
nh©n c¬ b¶n dÉn ®Õn t×nh tr¹ng nµy lµ chóng ta ch-a nhËn thøc ®-îc ý nghÜa kinh tÕ, v¨n hãa cña
CD§L vµ ch-a cã mét hÖ thèng b¶o hé thÝch hîp lo¹i th-¬ng hiÖu ®Æc biÖt nµy.
ViÖc ban hµnh Bé luËt D©n sù n¨m 2005; LuËt Së h÷u trÝ tuÖ n¨m 2005 vµ LuËt söa ®æi, bæ
sung mét sè ®iÒu cña LuËt Së h÷u trÝ tuÖ n¨m 2005 nh»m thÓ chÕ hãa c¸c quan ®iÓm, chñ tr-¬ng, chÝnh s¸ch cña §¶ng vµ Nhµ n-íc trong lÜnh vùc së h÷u trÝ tuÖ ®· gãp phÇn hoµn thiÖn, bæ
sung vµ thèng nhÊt quy ®Þnh trong c¸c v¨n b¶n quy ph¹m ph¸p luËt ®· cã ®ång thêi gi¶i quyÕt
®-îc nh÷ng ®ßi hái thùc tÕ hiÖn nay trong ®ã cã vÊn ®Ò b¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi
CD§L. Tuy nhiªn, ®Ó c¸c quy ®Þnh cña ph¸p luËt vÒ b¶o hé quyÒn së h÷u trÝ tuÖ nãi chung vµ
quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L nãi riªng ®i vµo cuéc sèng mét c¸ch hiÖu qu¶ ®ßi hái
ph¶i cã sù h-íng dÉn, gi¶i thÝch, ¸p dông c¸c quy ®Þnh nµy mét c¸ch ®óng ®¾n, ®Çy ®ñ vµ ph¶i
2
phï hîp víi xu h-íng cña thÕ giíi. ChÝnh v× vËy, viÖc nghiªn cøu vµ tiÕp tôc hoµn thiÖn c¸c quy
®Þnh ph¸p luËt vÒ lÜnh vùc nµy lµ rÊt cÇn thiÕt.
Víi lý do ®ã, t«i quyÕt ®Þnh chän ®Ò tµi "B¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi chØ
dÉn ®Þa lý theo ph¸p luËt ViÖt Nam" lµm ®Ò tµi nghiªn cøu cho luËn v¨n th¹c sÜ cña m×nh.
2. Môc ®Ých, nhiÖm vô cña viÖc nghiªn cøu ®Ò tµi
2.1. Môc ®Ých nghiªn cøu
§Ò tµi nghiªn cøu mét c¸ch tæng thÓ c¸c quy ®Þnh ph¸p luËt hiÖn hµnh cña ViÖt Nam vÒ
b¶o hé CD§L, nghiªn cøu nh÷ng vÊn ®Ò chung vµ c¬ b¶n nhÊt vÒ b¶o hé CD§L ë ViÖt Nam,
nghiªn cøu c¸c h×nh thøc b¶o hé CD§L trªn thÕ giíi: (i) theo hÖ thèng ®¨ng ký riªng; (ii) th«ng
qua ®¨ng ký nh·n hiÖu tËp thÓ hoÆc nh·n hiÖu chøng nhËn theo luËt nh·n hiÖu hµng hãa; vµ (iii)
theo luËt chèng c¹nh tranh kh«ng lµnh m¹nh. Ngoµi ra, ®Ò tµi còng nghiªn cøu thùc tr¹ng ho¹t
®éng b¶o hé CD§L ë ViÖt Nam. Qua ®ã, ®Ò tµi ®-a ra c¸c yªu cÇu vµ kiÕn nghÞ nh»m gãp phÇn
hoµn thiÖn c¸c quy ®Þnh cña ph¸p luËt ViÖt Nam vÒ b¶o hé CD§L còng nh- t¨ng c-êng hiÖu
qu¶ b¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L ë ViÖt Nam.
2.2. NhiÖm vô nghiªn cøu cña ®Ò tµi
Víi môc ®Ých vµ ph¹m vi nghiªn cøu nh- ®· ®Ò cËp ë trªn, ®Ò tµi nµy ®Æt ra c¸c nhiÖm vô
nghiªn cøu cô thÓ sau:
- Kh¸i niÖm vÒ CD§L, so s¸nh CD§L víi mét sè ®èi t-îng së h÷u c«ng nghiÖp kh¸c;
- Kh¸i niÖm quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp, ®Æc ®iÓm cña quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp vµ kh¸i
niÖm quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L;
- C¸c quy ®Þnh cña hÖ thèng ph¸p luËt quèc tÕ vÒ CD§L;
- C¸c h×nh thøc b¶o hé së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L: (i) theo hÖ thèng ph¸p luËt
riªng; (ii) theo ph¸p luËt vÒ nh·n hiÖu hµng hãa; vµ (iii) theo ph¸p luËt vÒ chèng c¹nh tranh
kh«ng lµnh m¹nh;
- C¸c quy ®Þnh ph¸p luËt ViÖt Nam hiÖn hµnh vÒ ®iÒu kiÖn b¶o hé CD§L, viÖc x¸c lËp
quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L, néi dung quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L;
b¶o vÖ quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L;
- Thùc tr¹ng cña ho¹t ®éng b¶o hé CD§L ë ViÖt Nam qua ®ã ®Ò xuÊt mét sè gi¶i ph¸p
gãp phÇn hoµn thiÖn ph¸p luËt vÒ b¶o hé CD§L ë ViÖt Nam.
3. Ph-¬ng ph¸p nghiªn cøu
Ph-¬ng ph¸p nghiªn cøu chñ yÕu ®-îc sö dông trong luËn v¨n nµy lµ ph-¬ng ph¸p ph©n tÝch,
®¸nh gi¸, tæng hîp c¸c quy ®Þnh cña ph¸p luËt ViÖt Nam hiÖn hµnh trong vÊn ®Ò b¶o hé CD§L ®Ó
®-a ra mét c¸i nh×n tæng thÓ cña vÊn ®Ò. Víi viÖc sö dông ph-¬ng ph¸p ph©n tÝch, tæng hîp nµy,
luËn v¨n chØ ra mét sè ®iÓm h¹n chÕ, bÊt cËp cña ph¸p luËt ViÖt Nam vÒ b¶o hé CD§L tõ ®ã ®-a
ra mét sè gi¶i ph¸p kh¾c phôc ®Ó hoµn thiÖn c¸c quy ®Þnh ph¸p luËt nµy.
Bªn c¹nh ®ã, luËn v¨n cßn sö dông c¸c ph-¬ng ph¸p luËt häc so s¸nh, lÞch sö, thèng kª ®Ó
lµm râ qu¸ tr×nh ph¸t triÓn cña vÊn ®Ò ®-îc nghiªn cøu, ®Ó ®¸nh gi¸ sù t-¬ng thÝch cña ph¸p
luËt ViÖt Nam so víi ph¸p luËt quèc tÕ.
C¸c ph-¬ng ph¸p nãi trªn ®Òu dùa trªn nÒn t¶ng lµ chñ nghÜa duy vËt biÖn chøng vµ chñ
nghÜa duy vËt lÞch sö cña triÕt häc M¸c - Lªnin.
4. T×nh h×nh nghiªn cøu
Trong bèi c¶nh héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ hiÖn nay vÊn ®Ò b¶o hé quyÒn së h÷u trÝ tuÖ ®ang
trë thµnh mèi quan t©m hµng ®Çu trong c¸c quan hÖ kinh tÕ quèc tÕ. §èi víi n-íc ta viÖc x©y
dùng vµ duy tr× mét hÖ thèng b¶o hé së h÷u trÝ tuÖ h÷u hiÖu lµ mét trong nh÷ng yÕu tè quan
träng quyÕt ®Þnh sù thµnh c«ng cña qu¸ tr×nh héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ mµ tr-íc m¾t lµ mét
®iÒu kiÖn b¾t buéc ph¶i ®¹t ®-îc khi gia nhËp Tæ chøc Th-¬ng m¹i ThÕ giíi (WTO).
3
ViÖc b¶o hé së h÷u trÝ tuÖ nãi chung vµ së h÷u c«ng nghiÖp nãi riªng trong thêi gian gÇn
®©y míi b¾t ®Çu ®-îc quan t©m nh-ng ch-a ®óng møc. §Æc biÖt ®èi víi CD§L - mét trong c¸c
®èi t-îng b¶o hé së h÷u c«ng nghiÖp cã rÊt Ýt bµi viÕt, c«ng tr×nh nghiªn cøu vÒ vÊn ®Ò nµy ë
ViÖt Nam, nh- bµi "ChØ dÉn ®Þa lý n«ng s¶n: thùc tr¹ng vµ gi¶i ph¸p", cña Xu©n Anh, T¹p chÝ
Nghiªn cøu lËp ph¸p, (th¸ng 7), 2004; "C¸c quy ®Þnh cña HiÖp ®Þnh TRIPs vÒ b¶o hé chØ dÉn
®Þa lý", cña ThS. Vò H¶i YÕn, T¹p chÝ LuËt häc, sè 11, 2006; "B¶o hé chØ dÉn ®Þa lý chØ ph¸p
luËt th«i, ch-a ®ñ", cña Lª Tïng, T¹p chÝ HiÕn kÕ lËp ph¸p, sè 9(70), 2006; "ChØ dÉn ®Þa lý c¸c khÝa c¹nh th-¬ng m¹i trong xuÊt khÈu", ®Ò tµi nghiªn cøu khoa häc cÊp bé do PGS.TS. §ç
ThÞ Loan lµm chñ nhiÖm ®Ò tµi...
5. KÕt cÊu cña luËn v¨n
Ngoµi phÇn më ®Çu, kÕt luËn vµ danh môc tµi liÖu tham kh¶o, néi dung cña luËn v¨n gåm
3 ch-¬ng
Ch-¬ng 1: Kh¸i qu¸t chung vÒ quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi chØ dÉn ®Þa lý.
Ch-¬ng 2: Mét sè néi dung c¬ b¶n cña ph¸p luËt ViÖt Nam vÒ b¶o hé chØ dÉn ®Þa lý.
Ch-¬ng 3: Thùc tr¹ng ho¹t ®éng b¶o hé chØ dÉn ®Þa lý ë ViÖt Nam vµ gi¶i ph¸p hoµn thiÖn
ph¸p luËt ViÖt Nam vÒ b¶o hé chØ dÉn ®Þa lý.
Chương 1
KHÁI QUÁT CHUNG VỀ CHỈ DẪN ĐỊA LÝ
VÀ QUYỀN SỞ HỮU CÔNG NGHIỆP ĐỐI VỚI CHỈ DẪN ĐỊA LÝ
Mục tiêu của chương này là làm rõ khái niệm CDĐL theo quan niệm của WIPO, pháp
luật một số nước ngoài, pháp luật Việt Nam; so sánh CDĐL với một số đối tượng sở hữu công
nghiệp khác như nhãn hiệu, tên thương mại; khái niệm và đặc điểm của quyền sở hữu công
nghiệp đối với CDĐL; sự hình thành và phát triển của hệ thống pháp luật về bảo hộ quyền sở
hữu công nghiệp đối với CDĐL trên thế giới và ở Việt Nam; các hình thức bảo hộ quyền sở
hữu công nghiệp đối với CDĐL và ý nghĩa của việc bảo hộ CDĐL. Với mục tiêu đó, chương
này giải quyết những vấn đề cơ bản sau.
1.1. Khái niệm chỉ dẫn địa lý và quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
1.1.1. Khái niệm chỉ dẫn địa lý và so sánh chỉ dẫn địa lý với một số đối tượng sở hữu
công nghiệp khác
1.1.1.1. Khái niệm chỉ dẫn địa lývới tư cách là đối tượng của quyền sở hữu công nghiệp
Thuật ngữ "chỉ dẫn địa lý" đã được đề cập trong Hiệp định về các khía cạnh liên quan đến
thương mại của quyền sở hữu trí tuệ ("TRIPS") tại khoản 1 Điều 22 như sau: "Chỉ dẫn địa lý là
những chỉ dẫn về hàng hóa có nguồn gốc từ lãnh thổ của một nước thành viên hoặc từ một khu
vực hay địa phương trong lãnh thổ đó mà chất lượng, uy tín hay đặc tính khác của hàng hóa chủ
yếu do xuất xứ địa lý quyết định".
Luật CDĐL một số nước như Trung Quốc, Thái Lan hay Malaysia cũng đưa ra định nghĩa
về CDĐL.
Theo khoản 22 Điều 4 Luật Sở hữu trí tuệ 2005, "chỉ dẫn địa lý là dấu hiệu dùng để chỉ
sản phẩm có nguồn gốc từ khu vực, địa phương, vùng lãnh thổ hay quốc gia cụ thể".
Khái niệm về CDĐL theo pháp luật hiện hành của Việt Nam là hoàn toàn tương thích với
Điều 22.1 của Hiệp định TRIPS.
1.1.1.2. Phân biệt chỉ dẫn địa lý với chỉ dẫn nguồn gốc và tên gọi xuất xứ
Chỉ dẫn nguồn gốc bao gồm tên gọi, chỉ dẫn, dấu hiệu hay những chỉ dẫn khác dẫn chiếu
tới một nước nhất định hoặc tới một khu vực của nước đó nơi có thể truyền tải khái niệm rằng
hàng hóa mang chỉ dẫn này có nguồn gốc từ nước đó hoặc địa phương đó.
4
Tên gọi xuất xứ hàng hóa là tên địa lý của một nước hoặc địa phương là nơi mà hàng hóa
được sản xuất và chất lượng đặc thù của hàng hóa này là do môi trường địa lý (kể cả yếu tố tự
nhiên và con người) của nước hoặc địa phương đó quyết định..
Chỉ dẫn nguồn gốc, tên gọi xuất xứ và CDĐL có mối liên hệ với nhau. Tên gọi xuất xứ
là một dạng đặc biệt của CDĐL, CDĐL là một dạng đặc biệt của chỉ dẫn nguồn gốc.
1.1.1.3. Phân biệt chỉ dẫn địa lý với nhãn hiệu
CDĐL và nhãn hiệu đều là các dấu hiệu có khả năng phân biệt dùng cho hàng hóa, dịch vụ
trong lưu thông thương mại. Do vậy, trên thực tế nhiều CDĐL được bảo hộ như một nhãn hiệu
hoặc nhãn hiệu được bảo hộ có chứa CDĐL cho cùng sản phẩm, hàng hóa. Tuy nhiên, CDĐL và
nhãn hiệu có một số điểm khác nhau như về chức năng của dấu hiệu, chủ thể quyền sở hữu, đặc
điểm của quyền sử dụng, đặc điểm của sản phẩm mang dấu hiệu, sự phụ thuộc vào việc bảo hộ
tại nước xuất xứ.
1.1.1.4. Phân biệt chỉ dẫn địa lý với tên thương mại
CDĐL và tên thương mại có sự khác nhau ở chức năng của dấu hiệu, thủ tục xác lập quyền,
tính hạn chế về phạm vi bảo hộ, vấn đề khai thác, sử dụng và quản lý.
1.1.2. Khái niệm quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
1.1.2.1. Khái niệm quyền sở hữu công nghiệp
Quyền sở hữu công nghiệp là các quyền hợp pháp của cá nhân, pháp nhân đối với các đối
tượng sở hữu công nghiệp. Quyền sở hữu công nghiệp phát sinh khi đối tượng sở hữu công
nghiệp đáp ứng đủ các tiêu chuẩn bảo hộ hoặc khi được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cấp
văn bằng bảo hộ.
Khoản 4 Điều 4 của Luật Sở hữu trí tuệ năm 2005 quy định: "Quyền sở hữu công nghiệp là
quyền của tổ chức, cá nhân đối với sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, thiết kế bố trí mạch tích hợp
bán dẫn, nhãn hiệu, tên thương mại, CDĐL, bí mật kinh doanh do mình sáng tạo ra hoặc sở hữu
và quyền chống cạnh tranh không lành mạnh".
1.1.2.2. Đặc điểm của quyền sở hữu công nghiệp
Quyền sở hữu công nghiệp là một loại quyền sở hữu, do vậy nó cũng mang đặc điểm
chung của quyền sở hữu (chẳng hạn chủ thể mang quyền luôn xác định còn chủ thể mang
nghĩa vụ là không xác định....). Ngoài ra, quyền sở hữu công nghiệp còn có những đặc điểm
riêng như tính vô hình; tính hạn chế về không gian, hạn chế về thời gian, hạn chế quyền của
chủ sở hữu; v.v…
Trong phần này tác giả luận văn đã trình bày về một số đặc điểm riêng của quyền sở hữu
công nghiệp.
1.1.2.3. Khái niệm và đặc điểm của quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Theo quy định tại Điều 751 Bộ luật dân sự năm 2005, quyền sở hữu công nghiệp đối với
CDĐL bao gồm quyền sở hữu CDĐL của Nhà nước và quyền sử dụng CDĐL của các tổ
chức, cá nhân đáp ứng các điều kiện do pháp luật về sở hữu trí tuệ quy định.
Quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL là quyền của tổ chức, cá nhân đối với CDĐL
(khoản 4 Điều 4 Luật Sở hữu trí tuệ năm 2005).
Quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL cũng có một số đặc điểm chung của quyền sở
hữu công nghiệp như tính vô hình, tính hạn chế về không gian. Ngoài ra, quyền sở hữu công
nghiệp đối với đối tượng này còn có những đặc điểm riêng biệt như:
- Người sử dụng CDĐL không phải là chủ sở hữu CDĐL
- Việc bảo hộ tại nước xuất xứ là điều cốt lõi, là nền tảng cho việc tồn tại và bảo hộ các
CDĐL. Việc bảo hộ tại nước xuất xứ là điều kiện tiên quyết cho sự bảo hộ trên phạm vi quốc
tế.
5
- CDĐL không bị giới hạn thời hạn bảo hộ nếu đối tượng bảo hộ là CDĐL vẫn đáp ứng
các điều kiện do pháp luật quy định.
- Quyền đối với CDĐL không được chuyển nhượng, quyền sử dụng CDĐL không được
chuyển giao
1.2. Vài nét về sự hình thành và phát triển của hệ thống pháp luật về bảo hộ quyền sở
hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý trên thế giới và ở Việt Nam
1.2.1. Lịch sử và hệ thống pháp luật quốc tế về bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp đối
với chỉ dẫn địa lý
CDĐL có thể được bảo hộ ở phạm vi quốc tế thông qua các điều ước quốc tế. Có bốn điều
ước quốc tế do WIPO quản lý liên quan đến bảo hộ CDĐL: Công ước Paris về bảo hộ sở hữu
công nghiệp 1883, Thỏa ước Madrid về chống chỉ dẫn sai lệch về nguồn gốc hàng hóa 1891,
Thỏa ước Lisbon về bảo hộ và đăng ký quốc tế tên gọi xuất xứ 1958 và Hiệp định về các khía
cạnh liên quan đến thương mại của quyền sở hữu trí tuệ (Hiệp định TRIPS).
Trong phần này tác giả đã sơ lược các quy định liên quan đến việc bảo hộ quyền sở hữu
công nghiệp đối với CDĐL của các điều ước quốc tế này.
Có thể thấy rằng hệ thống pháp luật quốc tế về bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp đối với
CDĐL ngày càng được xây dựng đầy đủ, chặt chẽ và ngày càng hoàn thiện nhằm bảo hộ một
cách có hiệu quả đối tượng sở hữu công nghiệp này và nhằm đáp ứng với nhu cầu phát triển, hội
nhập quốc tế của thế giới trong giai đoạn hiện nay.
1.2.2. Lược sử về sự hình thành và phát triển của hệ thống pháp luật Việt Nam về bảo
hộ chỉ dẫn địa lý
Tác giả luận văn trình bày các giai đoạn lịch sử của sự hình thành và phát triển của hệ
thống pháp luật Việt Nam về bảo hộ CDĐL từ năm 1980 đến nay.
Mỗi giai đoạn lịch sử có đặc thù riêng. Điều kiện kinh tế, xã hội trong nước và quốc tế ở
mỗi giai đoạn có ảnh hưởng rất lớn đến hoạt động bảo hộ CDĐL. Hệ thống các văn bản quy
phạm pháp luật về bảo hộ CDĐL ở nước ta phát triển từ thấp đến cao và ngày càng được hoàn
thiện góp phần quan trọng vào việc nâng cao hiệu quả hoạt động thực thi và thực hiện các
cam kết quốc tế.
1.3. Hình thức bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Có nhiều phương thức bảo hộ các CDĐL ở phạm vi quốc gia, nhưng có thể chia thành 03
nhóm chính sau: bảo hộ CDĐL bằng hệ thống pháp luật riêng, bảo hộ CDĐL bằng pháp luật
về nhãn hiệu tập thể và nhãn hiệu chứng nhận, và bảo hộ CDĐL bằng luật chống cạnh tranh
không lành mạnh.
1.3.1. Bảo hộ chỉ dẫn địa lý bằng pháp luật riêng
Pháp là nước đầu tiên và điển hình trong việc bảo hộ CDĐL bằng một luật riêng. Hệ
thống đăng ký và một loạt khái niệm trong luật của Pháp đã có ảnh hưởng lớn và lan rộng
trong các nước có truyền thống luật La mã ở Châu Âu và Châu Mỹ La tinh.
Theo hệ thống riêng về bảo hộ CDĐL, các chỉ tiêu của một CDĐL được bảo hộ được xây
dựng bằng một thủ tục hành chính với sự tham gia của các nhà sản xuất và các cơ quan quản
lý nhà nước, sau đó được chính thức công nhận bằng thủ tục đăng ký quyền sở hữu công
nghiệp. Nội dung bảo hộ một CDĐL là chống việc sử dụng các chỉ dẫn thương mại trùng hoặc
tương tự với CDĐL đó cho sản phẩm không đạt các chỉ tiêu pháp lý.
Hệ thống bảo hộ CDĐL theo mô hình này thường được gọi là hệ thống tên gọi xuất xứ có
kiểm soát AOC, hiện hành ở EU và các nước thành viên EU, trong đó đặc biệt có Pháp, Thụy
Sỹ.
6
1.3.2. Bảo hộ chỉ dẫn địa lý bằng pháp luật về nhãn hiệu tập thể/nhãn hiệu chứng
nhận
Bảo hộ CDĐL bằng pháp luật về nhãn hiệu tập thể và nhãn hiệu chứng nhận thường thấy
ở các nước có truyền thống luật Anh-Mỹ. Cả hai hình thức bảo hộ này đặc biệt có ý nghĩa để
các doanh nghiệp hoặc hiệp hội doanh nghiệp chủ động phát huy vai trò của giới tư nhân. Tuy
nhiên, cả hai hình thức bảo hộ này chỉ có hiệu quả trong một chừng mực nhất định vì chỉ có
thể kiểm soát những người tự nguyện sử dụng các nhãn hiệu chứa CDĐL mà không thể cấm
những người không gia nhập tập thể và những người không chịu sự giám định, chứng nhận
sản phẩm sử dụng CDĐL.
1.3.3. Bảo hộ chỉ dẫn địa lý bằng pháp luật chống cạnh tranh không lành mạnh
Để được bảo hộ theo luật chống cạnh tranh không lành mạnh, nhìn chung một CDĐL
phải thỏa mãn hai điều kiện: (i) CDĐL phải đã có được một danh tiếng hoặc uy tín nhất định;
và (ii) việc sử dụng CDĐL trên sản phẩm/dịch vụ không xuất xứ từ vùng mang tên địa lý
tương ứng phải làm cho người tiêu dùng bị nhầm lẫn về xuất xứ thực sự của sản phẩm/dịch
vụ.
Hình thức bảo hộ này chỉ nhằm vào việc bồi thường thiệt hại gây ra do việc sử dụng CDĐL
sai trái. Đối với hình thức bảo hộ không cần đăng ký này khi xảy ra xâm phạm quyền thì việc
chứng minh sự đáp ứng các điều kiện để được hưởng sự bảo hộ thuộc nghĩa vụ của chủ thể quyền
và thường rất khó khăn và tốn kém.
1.4. Ý nghĩa của việc bảo hộ chỉ dẫn địa lý
Việc bảo hộ CDĐL đem lại nhiều lợi ích cho cả nhà sản xuất, người tiêu dùng cũng như
cho quốc gia. Chúng ta có thể thấy được ý nghĩa của việc bảo hộ CDĐL ở những phương diện
sau:
* Trước hết, việc bảo hộ CDĐL đảm bảo lợi ích kinh tế xã hội của quốc gia, địa phương
có tên gọi địa lý được sử dụng. Lợi ích đó được thể hiện ở chỗ duy trì được những lợi thế của
hàng hóa có được do yếu tố địa lý mang lại.
* Bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng: giúp cho người tiêu dùng tránh bị lừa dối hoặc bị
nhầm lẫn khi lựa chọn hàng hóa để chỉ mua hàng thật
* Bảo vệ quyền lợi của nhà sản xuất kinh doanh, chống các hành vi bắt chước, làm hàng
giả, lợi dụng uy tín của sản phẩm, dịch vụ có tiếng để gây thiệt hại cho người sản xuất, kinh
doanh chân chính.
Chương 2
MỘT SỐ NỘI DUNG CƠ BẢN
CỦA PHÁP LUẬT VIỆT NAM VỀ BẢO HỘ CHỈ DẪN ĐỊA LÝ
2.1. Điều kiện bảo hộ đối với chỉ dẫn địa lý
Theo quy định của pháp luật Việt Nam, một CDĐL muốn được bảo hộ tại Việt Nam phải
đáp ứng đầy đủ các điều kiện, đó là:
- Sản phẩm mang CDĐL có nguồn gốc địa lý từ khu vực, địa phương, vùng lãnh thổ hoặc
nước tương ứng với CDĐL;
- Sản phẩm mang CDĐL có danh tiếng, chất lượng hoặc đặc tính chủ yếu do điều kiện địa
lý của khu vực, địa phương, vùng lãnh thổ hoặc nước tương ứng với CDĐL đó quyết định.
- Không thuộc các trường hợp không được bảo hộ là CDĐL.
2.1.1. Sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý có nguồn gốc địa lý từ khu vực, địa phương, vùng
lãnh thổ hoặc nước tương ứng với chỉ dẫn địa lý
7
Trong phần này tác giả đã so sánh quy định pháp luật của các nước và của pháp luật Việt
Nam về điều kiện bảo hộ này đối với CDĐL và đưa ra ví dụ nói về sự bất cập của pháp luật Việt
Nam dẫn đến khó khăn trong việc thực thi pháp luật.
2.1.2 Điều kiện về danh tiếng, chất lượng, đặc tính của sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý
Để được bảo hộ là CDĐL, các sản phẩm mang chỉ dẫn đó phải có tính chất, chất lượng
hoặc các đặc tính riêng do điều kiện địa lý quyết định.
a. Danh tiếng của sản phẩm mang CDĐL
Danh tiếng của sản phẩm mang CDĐL được xác định bằng mức độ tín nhiệm của người tiêu
dùng đối với sản phẩm đó thông qua mức độ được người tiêu dùng biết đến và lựa chọn sản phẩm
rộng rãi.
b. Chất lượng, đặc tính của sản phẩm mang CDĐL
CDĐL được bảo hộ chứa đựng mối quan hệ ràng buộc giữa chất lượng của sản phẩm, dịch vụ
tương ứng với các điều kiện tự nhiên và/hoặc điều kiện con người của vùng địa lý mang tên gọi
hoặc được xác định theo tên gọi hoặc CDĐL đó. Như vậy, chất lượng đặc thù chỉ có được khi sản
phẩm, dịch vụ được sản xuất, thực hiện trong vùng lãnh thổ địa lý mang CDĐL hoặc được xác
định theo tên gọi hoặc CDĐL đó.
c. Điều kiện địa lý liên quan đến danh tiếng, chất lượng, đặc tính của sản phẩm mang
CDĐL
Theo Điều 82 Luật Sở hữu trí tuệ, tính chất đặc thù về điều kiện địa lý liên quan đến
CDĐL là những yếu tố tự nhiên, yếu tố về con người quyết định danh tiếng, chất lượng, đặc
tính của sản phẩm mang CDĐL đó.
Yếu tố tự nhiên bao gồm yếu tố về khí hậu, thủy văn, địa chất, địa hình, hệ sinh thái và
các điều kiện tự nhiên khác.
Yếu tố về con người bao gồm kỹ năng, kỹ xảo của người sản xuất, quy trình sản xuất
truyền thống của địa phương.
2.1.3. Không thuộc các đối tượng không được bảo hộ là chỉ dẫn địa lý
Chỉ dẫn muốn được bảo hộ ngoài việc đáp ứng hai điều kiện trên còn phải đáp ứng điều
kiện đó là không phải là các đối tượng không được bảo hộ với danh nghĩa CDĐL, đó là các
đối tượng sau:
- Tên gọi, chỉ dẫn đã trở thành tên gọi chung của hàng hóa ở Việt Nam;
- CDĐL của nước ngoài mà tại nước đó CDĐL không được bảo hộ, đã bị chấm dứt bảo
hộ hoặc không còn được sử dụng;
- CDĐL trùng hoặc tương tự với một nhãn hiệu đang được bảo hộ, nếu việc sử dụng CDĐL
đó được thực hiện thì sẽ gây nhầm lẫn về nguồn gốc của sản phẩm;
- CDĐL gây hiểu sai lệch cho người tiêu dùng về nguồn gốc địa lý thực của sản phẩm
mang CDĐL đó.
2.2. Xác lập quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL được xác lập trên cơ sở quyết định của cơ quan
nhà nước có thẩm quyền (Cục sở hữu trí tuệ) theo thủ tục đăng ký. Để được cấp văn bằng bảo
hộ CDĐL, chủ thể nộp đơn yêu cầu cấp văn bằng bảo hộ phải đáp ứng những tiêu chuẩn nhất
định về quyền nộp đơn và đơn đó phải được xét nghiệm về mặt hình thức và nội dung theo
quy định của pháp luật.
Tác giả đã có sự so sánh quy định pháp luật hiện hành so với các quy định pháp luật trước
đó của Việt Nam cũng như so với quy định pháp luật của một số nước trên thế giới và của
pháp luật quốc tế.
2.2.1. Chủ thể có quyền nộp đơn yêu cầu cấp Giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý
8
Quyền đăng ký CDĐL của Việt Nam thuộc về Nhà nước. Nhà nước có thể cho phép tổ
chức, cá nhân sản xuất sản phẩm mang CDĐL, tổ chức tập thể đại diện cho các tổ chức, cá
nhân đó hoặc cơ quan quản lý hành chính địa phương nơi có CDĐL thực hiện quyền đăng ký
CDĐL. Người thực hiện quyền đăng ký CDĐL không trở thành chủ sở hữu CDĐL đó.
Bất kỳ chủ thể nào có quyền, theo luật pháp của nước ngoài, sở hữu, sử dụng hoặc nộp đơn
đăng ký CDĐL ở nước xuất xứ đều có quyền nộp đơn đăng ký CDĐL đó tại Việt Nam và có thể
được ghi nhận trong Đăng bạ CDĐL của Việt Nam.
Ngoài việc tuân thủ các quy định về chủ thể có quyền nộp đơn, việc nộp đơn đăng ký bảo
hộ CDĐL ở Việt Nam còn phải đáp ứng các quy định về cách thức nộp đơn. Theo quy định
của Luật sở hữu trí tuệ, tổ chức, cá nhân có thể nộp đơn đăng ký trực tiếp hoặc thông qua đại
diện hợp pháp tại Việt Nam. Riêng đối với các cá nhân nước ngoài không thường trú tại Việt
Nam, tổ chức, cá nhân nước ngoài không có cơ sở sản xuất, kinh doanh tại Việt Nam phải nộp
đơn đăng ký thông qua đại diện hợp pháp tại Việt Nam.
2.2.2. Điều kiện đối với đơn yêu cầu cấp Giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý
Đơn yêu cầu cấp Văn bằng bảo hộ CDĐL là tập hợp các tài liệu thể hiện yêu cầu của người
nộp đơn về việc cấp Văn bằng bảo hộ CDĐL với nội dung, phạm vi bảo hộ tương ứng. Đơn yêu
cầu cấp Văn bằng bảo hộ CDĐL phải đảm bảo những yêu cầu về mặt hình thức và nội dung theo
luật định như đơn phải có đầy đủ các tài liệu mà pháp luật quy định, phải đáp ứng các yêu cầu về
tính thống nhất, về ngôn ngữ thể hiện, về cách trình bày của các tài liệu trong đơn, v.v… Có thể thấy
các quy định hiện hành của Việt Nam về đơn đăng ký CDĐL là tương đối đầy đủ và hoàn thiện.
2.2.3. Thủ tục xử lý đơn yêu cầu cấp Giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý
Đơn đăng ký CDĐL sau khi được tiếp nhận sẽ được thẩm định hình thức và thẩm định
nội dung.
2.2.3.1. Thẩm định hình thức
Mục đích của thẩm định hình thức là kiểm tra xem các tài liệu trong đơn có được làm
theo đúng các quy định về hình thức và nội dung hay không. Nhìn chung, các quy định về
việc thẩm định hình thức đơn đăng ký CDĐL của pháp luật hiện hành là sự kế thừa của các
quy định pháp luật trước đây đối với đơn đăng ký tên gọi xuất xứ hàng hóa.
2.2.3.2. Công bố đơn
Đơn đăng ký CDĐL sau khi được Cục Sở hữu trí tuệ chấp nhận là đơn hợp lệ sẽ được
công bố trên Công báo sở hữu công nghiệp. Mục đích của việc công bố đơn CDĐL là để dành
cơ hội cho bất cứ bên thứ ba nào có quyền có ý kiến về việc bảo hộ CDĐL nêu trong đơn
được công bố.
2.2.3.3. Thẩm định nội dung
Mục đích của việc thẩm định nội dung đơn là đánh giá khả năng được bảo hộ của đối
tượng nêu trong đơn theo các điều kiện bảo hộ, xác định phạm vi (khối lượng) bảo hộ tương
ứng.
2.2.3.4. Cấp văn bằng bảo hộ
Nếu CDĐL đáp ứng các tiêu chuẩn bảo hộ và người nộp đơn đã nộp lệ phí theo quy định,
Cục Sở hữu trí tuệ ra quyết định cấp văn bằng bảo hộ và ghi nhận vào Sổ đăng ký quốc gia về
CDĐL.
2.2.4. Thời hạn bảo hộ đối với chỉ dẫn địa lý
Văn bằng bảo hộ CDĐL là Giấy chứng nhận đăng ký CDĐL, có hiệu lực vô thời hạn kể
từ ngày cấp.
2.2.5. Các thủ tục khác liên quan đến xác lập quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ
dẫn địa lý
9
2.2.5.1. Khiếu nại các quyết định liên quan đến việc xác lập quyền sở hữu công nghiệp
đối với chỉ dẫn địa lý
Theo quy định của pháp luật hiện hành, người nộp đơn và mọi tổ chức, cá nhân có quyền,
lợi ích liên quan trực tiếp đến quyết định hoặc thông báo liên quan đến việc xử lý đơn đăng ký
CDĐL do Cục Sở hữu trí tuệ ban hành có quyền khiếu nại với cơ quan quản lý nhà nước về
sở hữu công nghiệp hoặc khởi kiện ra tòa án theo quy định của Luật sở hữu trí tuệ và pháp
luật có liên quan.
2.2.5.2. ý kiến của người thứ ba về việc cấp văn bằng bảo hộ đối với chỉ dẫn địa lý
Pháp luật hiện hành đã tách hai nội dung quy định về thủ tục phản đối và thủ tục khiếu nại
và quy định ở các điều luật khác nhau nhằm đảm bảo quyền lợi của người nộp đơn, của người
thứ ba cũng như tạo điều kiện thuận lợi cho việc giải quyết các đơn khiếu nại, đơn phản đối
việc đăng ký CDĐL.
Một điểm hoàn toàn mới của pháp luật hiện hành so với quy định trước đây đó là quy
định về việc người phản đối có thể nộp đơn yêu cầu Tòa án giải quyết việc phản đối đó nếu
Cục Sở hữu trí tuệ xét thấy không thể xác định ý kiến của người thứ ba là có cơ sở hay không.
2.2.5.3. Chấm dứt, hủy bỏ hiệu lực Văn bằng bảo hộ chỉ dẫn địa lý
Văn bằng bảo hộ CDĐL có thể bị đình chỉ hoặc hủy bỏ hiệu lực theo yêu cầu của một
người thứ ba bất kỳ khi có các lý do theo quy định của pháp luật.
Chấm dứt hiệu lực văn bằng bảo hộ CDĐL là trường hợp văn bằng bảo hộ đã được cấp
theo đúng quy định của pháp luật nhưng sau đó chủ văn bằng tự nguyện từ bỏ các quyền mà
họ đang được hưởng hoặc các điều kiện địa lý tạo nên danh tiếng, chất lượng, đặc tính của sản
phẩm mang CDĐL bị thay đổi làm mất danh tiếng, chất lượng, đặc tính của sản phẩm đó.
Hủy bỏ hiệu lực văn bằng bảo hộ CDĐL là trường hợp văn bằng bảo hộ không có hiệu
lực do được cấp sai với các quy định của pháp luật.
2.3. Chủ thể quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Chủ thể quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL bao gồm chủ sở hữu CDĐL; chủ thể có
quyền sử dụng CDĐL và tổ chức quản lý tập thể đối với CDĐL.
Trong phần này, tác giả cũng đã có sự so sánh quy định pháp luật Việt Nam ở các giai đoạn
và so sánh pháp luật Việt Nam với pháp luật của Pháp về vấn đề này.
2.3.1. Chủ sở hữu chỉ dẫn địa lý
Theo quy định hiện hành, chủ sở hữu CDĐL là Nhà nước. Nhà nước trao quyền sử dụng
CDĐL cho tổ chức, cá nhân tiến hành việc sản xuất sản phẩm mang CDĐL tại địa phương
tương ứng và đưa sản phẩm đó ra thị trường. Nhà nước trực tiếp thực hiện quyền quản lý
CDĐL hoặc trao quyền quản lý CDĐL cho tổ chức đại diện quyền lợi của tất cả các tổ chức,
cá nhân được trao quyền sử dụng CDĐL.
2.3.2. Chủ thể có quyền sử dụng chỉ dẫn địa lý
Theo quy định hiện hành, chủ thể có quyền sử dụng CDĐL là các tổ chức, cá nhân tiến
hành việc sản xuất sản phẩm mang CDĐL tại địa phương tương ứng và đưa sản phẩm đó ra
thị trường được Nhà nước trao quyền.
2.3.3. Tổ chức quản lý tập thể đối với chỉ dẫn địa lý
Đây là một loại chủ thể hoàn toàn không có ở các đối tượng sở hữu công nghiệp khác. Tổ
chức quản lý tập thể quyền đối với CDĐL là tổ chức thực hiện chức năng đại diện cho Ủy ban
nhân dân địa phương quản lý và bảo vệ CDĐL phù hợp với quy định pháp luật.
2.4. Nội dung quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Nội dung quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL được thể hiện ở các quyền sau:
- Quyền sử dụng CDĐL;
10
- Quyền ngăn cấm người khác sử dụng CDĐL;
- Quyền yêu cầu xử lý vi phạm.
Tác giả đã chỉ ra sự phát triển của pháp luật Việt Nam về nội dung này qua các thời kỳ, so
sánh quy định pháp luật Việt Nam so với quy định các nước và pháp luật quốc tế.
2.4.1. Quyền sử dụng chỉ dẫn địa lý
Quyền sử dụng CDĐL là một đặc điểm nổi bật trong nội dung quyền sở hữu công nghiệp
đối với CDĐL so với các đối tượng sở hữu công nghiệp khác.
Quyền sử dụng CDĐL được thể hiện ở các hành vi sau:
- gắn CDĐL được bảo hộ lên hàng hóa, bao bì hàng hóa, phương tiện kinh doanh, giấy tờ
giao dịch trong hoạt động kinh doanh;
- Lưu thông, chào bán, quảng cáo nhằm để bán, tàng trữ để bán hàng hóa mang CDĐL
được bảo hộ;
- Nhập khẩu hàng hóa mang CDĐL được bảo hộ.
2.4.2. Quyền ngăn cấm người khác sử dụng chỉ dẫn địa lý
Theo Điều 125 Luật sở hữu trí tuệ, chủ sở hữu CDĐL và tổ chức, cá nhân được trao
quyền sử dụng hoặc quyền quản lý CDĐL có quyền ngăn cấm người khác sử dụng CDĐL nếu
việc sử dụng đó không thuộc các trường hợp sau:
- Sử dụng nhãn hiệu trùng hoặc tương tự với CDĐL được bảo hộ nếu nhãn hiệu đó đã đạt
được sự bảo hộ một cách trung thực trước ngày nộp đơn đăng ký CDĐL đó;
- Sử dụng một cách trung thực tên người, dấu hiệu mô tả chủng loại, số lượng, chất lượng,
công dụng, giá trị, nguồn gốc địa lý và các đặc tính khác của hàng hóa, dịch vụ.
2.4.3. Quyền yêu cầu xử lý vi phạm
Khi có hành vi xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL, các tổ chức, cá nhân
được trao quyền sử dụng hoặc quyền quản lý CDĐL theo quy định có quyền yêu cầu các cơ quan
nhà nước có thẩm quyền buộc người khác chấm dứt hành vi xâm phạm đó và bồi thường thiệt hại
do hành vi xâm phạm quyền gây ra hoặc khởi kiện ra tòa án hoặc trọng tài để bảo vệ quyền, lợi
ích hợp pháp của mình.
Hành vi xâm phạm quyền đối với CDĐL có sự khác biệt với các hành vi giả mạo CDĐL
và hành vi cạnh tranh không lành mạnh về CDĐL.
2.5. Bảo vệ quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Luật sở hữu trí tuệ và các văn bản hướng dẫn thi hành của Việt Nam quy định các biện
pháp xử lý hành vi xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp bao gồm xử lý bằng biện pháp dân
sự, hành chính hoặc hình sự. Trong trường hợp cần thiết, cơ quan nhà nước có thẩm quyền có
thể áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, biện pháp kiểm soát hàng hóa xuất khẩu, nhập khẩu
liên quan đến sở hữu công nghiệp, biện pháp ngăn chặn và bảo đảm xử phạt hành chính theo
quy định của Luật sở hữu trí tuệ và các văn bản pháp luật có liên quan.
Trong phần này, tác giả đã so sánh quy định pháp luật Việt Nam ở các giai đoạn, so sánh
với quy định của Hiệp định TRIPS.
2.5.1. Xử lý hành vi xâm phạm bằng biện pháp dân sự
Theo quy định hiện hành, chủ thể quyền sở hữu trí tuệ có quyền khởi kiện ra tòa án để
bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của mình.
Các biện pháp dân sự tòa án có thể áp dụng để xử lý các hành vi xâm phạm quyền sở hữu
trí tuệ gồm: buộc chấm dứt hành vi xâm phạm; buộc xin lỗi, cải chính công khai; buộc thực
hiện nghĩa vụ dân sự; buộc bồi thường thiệt hại; buộc tiêu hủy hoặc phân phối hoặc đưa vào sử
dụng không nhằm mục đích thương mại đối với hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu và phương tiện
được sử dụng chủ yếu để sản xuất, kinh doanh hàng hóa xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ với
11
điều kiện không làm ảnh hưởng đến khả năng khai thác quyền của chủ thể quyền sở hữu trí
tuệ.
Luật sở hữu trí tuệ đã có quy định về nguyên tắc và căn cứ xác định thiệt hại và mức bồi
thường thiệt hại do xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ gây ra trong trường hợp xử lý vi phạm
bằng biện pháp dân sự. Cụ thể, thiệt hại được xác định bao gồm cả thiệt hại về vật chất và
thiệt hại về tinh thần.
Luật cũng quy định chủ thể quyền có quyền yêu cầu tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp
tạm thời trong các trường hợp: đang có nguy cơ thiệt hại không thể khắc phục được cho chủ
thể quyền; hàng hóa xâm phạm hoặc chứng cứ liên quan có nguy cơ bị tẩu tán hoặc bị tiêu
hủy nếu không được bảo vệ kịp thời.
Quy định về xử lý xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ bằng biện pháp dân sự trong Luật Sở
hữu trí tuệ đã nâng cao vai trò của hệ thống cơ quan tư pháp, giảm bớt sự can thiệp của cơ
quan hành chính nhà nước vào các vấn đề mang tính dân sự, tránh việc hành chính hóa các
quan hệ dân sự. Tuy nhiên, việc xử lý hành vi xâm phạm bằng biện pháp dân sự cũng còn
nhiều điểm hạn chế.
2.5.2. Xử lý hành vi xâm phạm bằng biện pháp hành chính, hình sự và hải quan
2.5.2.1 Xử lý hành vi xâm phạm bằng biện pháp hành chính
Về xử lý hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ bằng biện pháp hành chính, Luật Sở hữu
trí tuệ và Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật sở hữu trí tuệ đã quy định rõ ràng về
những hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ bị áp dụng biện pháp xử lý vi phạm hành
chính, về các cơ quan chức năng được trao quyền thực hiện các biện pháp xử phạt vi phạm
hành chính.
Khi có hành vi xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp, chủ thể quyền sở hữu công nghiệp
chỉ cần nộp đơn cho các cơ quan có thẩm quyền mà không bắt buộc phải có được kết luận vi
phạm của Cục Sở hữu trí tuệ.
Các hình thức xử phạt hành chính bao gồm cảnh cáo; phạt tiền; và các hình phạt bổ sung.
Luật cũng quy định biện pháp ngăn chặn và bảo đảm xử phạt.
Một điểm quan trọng của nội dung này là quy định về mức tiền phạt đối với hành vi xâm phạm
quyền sở hữu trí tuệ. Tuy nhiên, quy định này có sự không phù hợp với quy định của Pháp lệnh xử lý
vi phạm hành chính về thẩm quyền xử phạt vi phạm hành chính và mức phạt tiền đối với hành vi vi
phạm trong lĩnh vực sở hữu trí tuệ. Để khắc phục bất cập này, Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của
Luật sở hữu trí tuệ đã sửa đổi hạn chế đó.
Cho đến nay, áp dụng biện pháp hành chính để xử lý các vi phạm về quyền sở hữu trí tuệ
đang chứng tỏ là có hiệu quả nhất so với áp dụng các biện pháp khác như khởi kiện tại tòa án.
2.5.2.2. Xử lý hành vi xâm phạm bằng biện pháp hình sự
Theo quy định hiện hành, việc xử lý hình sự các hành vi xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp
đối với CDĐL được áp dụng đối với một số tội danh như: tội sản xuất, buôn bán hàng giả, tội xâm
phạm quyền sở hữu công nghiệp. Tùy theo tính chất và mức độ nguy hiểm của hành vi vi phạm,
người có hành vi phạm có thể bị áp dụng một trong các chế tài hình sự là phạt tiền, cải tạo không giam
giữ, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm những công việc nhất định, phạt tù có thời
hạn, tù chung thân hoặc tử hình.
Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Bộ luật hình sự đã có một số sửa đổi đối với yếu tố
cấu thành cơ bản của tội tội xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp; về hình phạt, hình thức
phạt tiền.
Ưu điểm của việc bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ bằng biện pháp hình sự là tính nghiêm khắc
của các hình phạt được bảo đảm bằng sức mạnh cưỡng chế của Nhà nước. Tuy nhiên, có một hạn
chế là Việt Nam chỉ đặt ra trách nhiệm hình sự đối với cá nhân, mà không phải đối với pháp nhân,
12
trong khi đó thực tiễn cho thấy phần lớn chủ thể sản xuất hàng vi phạm quyền sở hữu trí tuệ lại
là các pháp nhân.
2.5.2.3. Bảo vệ quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL bằng biện pháp kiểm soát biên
giới
Theo quy định hiện hành, các biện pháp kiểm soát hàng hóa xuất khẩu, nhập khẩu liên
quan đến sở hữu trí tuệ gồm tạm dừng làm thủ tục hải quan đối với hàng hóa bị nghi ngờ xâm
phạm quyền sở hữu trí tuệ; và kiểm tra, giám sát để phát hiện hàng hóa có dấu hiệu xâm phạm
quyền sở hữu trí tuệ.
Xử lý hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ bằng biện pháp kiểm soát biên giới được
xem là biện pháp rất hữu hiệu và kịp thời trong việc ngăn ngừa các hàng hóa, sản phẩm vi
phạm nhập khẩu vào Việt Nam. Tuy nhiên, việc xử lý các hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí
tuệ tại biên giới còn tương đối mới mẻ đối với Hải quan Việt Nam, cho nên công tác thực thi
vẫn còn gặp nhiều khó khăn.
Chương 3
THỰC TRẠNG HOẠT ĐỘNG BẢO HỘ CHỈ DẪN ĐỊA LÝ Ở VIỆT NAM VÀ GIẢI
PHÁP HOÀN THIỆN PHÁP LUẬT VIỆT NAM
VỀ BẢO HỘ CHỈ DẪN ĐỊA LÝ
3.1. Thực trạng hoạt động bảo hộ chỉ dẫn địa lý ở Việt Nam
3.1.1. Thực trạng xác lập quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý
Việt Nam có tiềm năng đa dạng và to lớn của việc phát triển và bảo hộ CDĐL. Mặc dù
vậy, việc bảo hộ CDĐL ở Việt Nam còn gặp khó khăn và chưa tương xứng với tiềm năng
thực sự của các CDĐL.
Cho đến nay, theo thống kê của Cục Sở hữu trí tuệ mới chỉ có 41 đơn yêu cầu bảo hộ
CDĐL, tên gọi xuất xứ hàng hóa được nộp ở Việt Nam và mới chỉ có 16 CDĐL trong số đó
được quyết định đăng bạ gồm 14 CDĐL trong nước và 2 CDĐL nước ngoài. Nhiều hồ sơ
đang được xem xét và có nhiều thiếu sót. Ngoài ra, còn có một số CDĐL được bảo hộ dưới
danh nghĩa nhãn hiệu tập thể.
Thực trạng này còn tồn tại là do một số nguyên nhân cơ bản như nhận thức của các chủ
thể có quyền sử dụng CDĐL cũng như các cơ quan quản lý nhà nước, nơi có CDĐL; khó
khăn trong việc hoàn thiện hồ sơ đăng ký CDĐL và cơ chế quản lý CDĐL; thiếu một chính
sách tổng thể tầm quốc gia về CDĐL.
3.1.2. Thực trạng khai thác, quản lý và sử dụng chỉ dẫn địa lý
Trên thực tế các cơ quan chức năng đã có nhiều nỗ lực trong các hoạt động hỗ trợ việc
khai thác, quản lý và sử dụng các CDĐL. Tuy nhiên, việc khai thác, quản lý và sử dụng
CDĐL vẫn chưa đạt hiệu quả cao do chưa có tổ chức tập thể của các hộ sản xuất, kinh doanh
các sản phẩm mang CDĐL hoặc Hiệp hội chưa thật sự phát huy được vai trò của mình. Ngoài
ra, cơ chế quản lý CDĐL cũng là một vấn đề lớn khó giải quyết. Làm sao để hài hòa được lợi
ích của các chủ thể cùng tham gia sản xuất, kinh doanh sản phẩm là bài toán không dễ giải
trong bối cảnh hầu hết các chủ thể này là các hộ kinh doanh hoặc doanh nghiệp nhỏ.
3.1.3. Thực trạng xâm phạm và xử lý xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ
dẫn địa lý
Việc bảo vệ quyền sở hữu công nghiệp đối với CDĐL được bảo hộ cũng đang là một vấn
đề mà Việt Nam cần giải quyết. Tình trạng sản xuất, buôn bán hàng hóa giả mạo CDĐL có chiều
hướng gia tăng trong những năm gần đây đang làm suy giảm danh tiếng, uy tín của các đặc sản.
Các vi phạm về chỉ dẫn địa lý, tên gọi xuất xứ là 7 vụ trong năm 2008, trong khi năm 2007 con số
13
vi phạm này là 0 vụ... Bởi vậy, việc áp dụng các chế tài xử phạt nặng đối với hành vi vi phạm
quy chế sử dụng CDĐL là cần thiết để duy trì chất lượng sản phẩm đặc sản.
3.2. Đề xuất một số giải pháp hoàn thiện pháp luật về bảo hộ quyền sở hữu công
nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý ở Việt Nam
Trên cơ sở phân tích các quy phạm pháp luật hiện hành và đánh giá thực trạng bảo hộ quyền
sở hữu công nghiệp đối với CDĐL ở nước ta như đã trình bày ở trên, trong phạm vi luận văn của
mình, tôi xin đưa ra một số đề xuất nhằm hoàn thiện pháp luật Việt Nam về bảo hộ quyền sở hữu
công nghiệp đối với CDĐL như sau:
3.2.1. Những vấn đề chung
Chúng ta cần có một chính sách tổng thể quốc gia về CDĐL. Các cơ quan có thẩm quyền
cần sớm ban hành các văn bản dưới luật quy định chi tiết một số vấn đề liên quan đến CDĐL.
Theo tôi, văn bản hướng dẫn nên ưu tiên tập trung vào các vấn đề như: quản lý CDĐL, quy
chế quản lý và sử dụng CDĐL, cơ chế kiểm soát sản phẩm mang CDĐL, sử dụng CDĐL…
3.2.2. Các nội dung cụ thể
3.2.2.1. Các quy định pháp luật về đăng ký chỉ dẫn địa lý
Chúng ta cần bổ sung tài liệu yêu cầu trong đơn đăng ký CDĐL bao gồm "Quy chế sử
dụng chỉ dẫn địa lý" do tổ chức tập thể đại diện đăng ký ban hành, cần ban hành các văn bản
hướng dẫn việc nghiên cứu, đánh giá về tính chất, chất lượng đặc thù của sản phẩm mang
CDĐL để người nộp đơn có thể hoàn thiện hồ sơ đăng ký CDĐL theo yêu cầu. Chúng ta
cũng cần bổ sung các quy định về thẩm quyền, trách nhiệm, trình tự, cơ chế phối hợp…của
các tổ chức, cá nhân tiến hành việc phân tích điều kiện địa lý và tính chất đặc thù của sản
phẩm mang CDĐL. Ngoài ra cần bổ sung các quy định về yêu cầu và thủ tục kiểm tra, giám
sát các đặc tính đặc thù của hàng hóa mang CDĐL để việc bảo hộ CDĐL đạt hiệu quả hơn
và đảm bảo đúng tính chất của đối tượng sở hữu công nghiệp này.
3.2.2.2. Các quy định pháp luật về quản lý, sử dụng chỉ dẫn địa lý
Chúng ta cần bổ sung các quy định về nguyên tắc hoạt động cũng như chức năng, nhiệm
vụ, quyền hạn của tổ chức quản lý tập thể CDĐL trong hệ thống pháp luật bảo hộ CDĐL trên
cơ sở nghiên cứu, học hỏi các mô hình của các tổ chức quản lý tập thể tên gọi xuất xứ, CDĐL
của các nước để áp dụng phù hợp với thực tiễn của Việt Nam và cần quy định việc cơ quan
quản lý CDĐL phải ban hành bản Quy chế quản lý và sử dụng CDĐL. Hơn nữa, các quy định
pháp luật về các hành vi sử dụng CDĐL được bảo hộ cần được bổ sung hành vi "mua bán" và
hành vi "vận chuyển" hàng hóa mang CDĐL.
3.2.2.3. Các quy định pháp luật về bảo vệ quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa
lý
Các quy định pháp luật về thực thi quyền sở hữu công nghiệp cần được hoàn thiện hơn
nữa để tạo sự thống nhất và khả thi, cần ban hành các văn bản hướng dẫn thi hành các quy
định của Bộ luật hình sự liên quan đến việc xét xử các vụ án hình sự về xâm phạm quyền sở
hữu trí tuệ.
Bên cạnh việc hoàn thiện những quy định pháp luật về bảo hộ CDĐL, chúng ta phải tiếp
tục hoàn thiện pháp luật về nhãn hiệu hàng hóa và pháp luật chống cạnh tranh không lành
mạnh chẳng hạn như các quy định, hướng dẫn chi tiết về việc đăng ký nhãn hiệu chứng nhận
và nhãn hiệu tập thể.
3.3. Đề xuất một số giải pháp tăng cường hiệu quả bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp
đối với chỉ dẫn địa lý ở Việt Nam
Để tạo bước đột phá trong bảo hộ CDĐL, chúng ta cần có sự nỗ lực của cả các cơ quan nhà
nước cũng như của các chủ thể có quyền và lợi ích gắn liền với CDĐL.
14
Bên cạnh đó, chúng ta cần nâng cao nhận thức của các nhà sản xuất để họ chủ động và có
ý thức tự nguyện tham gia vào phát triển CDĐL. Các hiệp hội ngành nghề phải thể hiện đầy
đủ vai trò là người đại diện cho các chủ thể sản xuất, kinh doanh để họ có thể khai thác CDĐL
một cách hiệu quả nhất.
Mặt khác, chúng ta cần tiếp tục hoàn thiện bộ máy thực thi sở hữu trí tuệ, chú trọng tới
công tác đào tạo và nâng cao trình độ của cán bộ các cơ quan thực thi cũng như cơ quan bảo
vệ pháp luật về sở hữu công nghiệp, đẩy mạnh các hoạt động hợp tác quốc tế nhằm nâng cao
năng lực về vật chất, kỹ thuật và con người tham gia các hoạt động về bảo hộ CDĐL và nâng
cao sự hiểu biết chung của toàn xã hội về CDĐL.
KÉT LUẬN
Chỉ dẫn địa lý lµ mét trong nh÷ng quyÒn së h÷u trÝ tuÖ ®-îc h¬n 140 n-íc thµnh viªn cña
Tæ chøc Th-¬ng m¹i ThÕ giíi (WTO) c«ng nhËn th«ng qua HiÖp ®Þnh TRIPS. CD§L lµ c«ng
cô makerting h÷u hiÖu, lµ tµi s¶n quý gi¸ cña d©n téc. Mét chÕ ®é b¶o hé ph¸p lý thÝch hîp
c¸c CD§L sÏ gãp phÇn n©ng cao gi¸ trÞ th-¬ng m¹i cña hµng hãa xuÊt khÈu ViÖt Nam vµ gãp
phÇn b¶o tån c¸c gi¸ trÞ v¨n hãa vµ tri thøc truyÒn thèng cña d©n téc kÕt tinh trong nh÷ng hµng
hãa nµy. Tuy nhiªn ®èi víi n-íc ta, CD§L lµ mét tiÒm n¨ng nh-ng ch-a ®-îc khai th¸c.
C¸c quy ®Þnh ph¸p luËt vÒ b¶o hé së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L cña ViÖt Nam hiÖn
nay vÒ c¬ b¶n lµ t-¬ng ®èi phï hîp víi th«ng lÖ quèc tÕ trong lÜnh vùc nµy. Tuy nhiªn, hiÖn
nay v-íng m¾c lín nhÊt chóng ta ®ang gÆp ph¶i lµ viÖc ®-a c¸c qui ®Þnh vÒ b¶o hé quyÒn së
h÷u c«ng nghiÖp nãi chung vµ CD§L nãi riªng ¸p dông vµo ®êi sèng thùc tiÔn. Trong ®iÒu
kiÖn ngµy cµng më réng héi nhËp kinh tÕ thÕ giíi vµ khu vùc, víi nh÷ng cam kÕt vÒ lÜnh vùc
së h÷u trÝ tuÖ (trong ®ã cã së h÷u c«ng nghiÖp) trong khu«n khæ më réng quan hÖ th-¬ng m¹i
víi c¸c n-íc th× viÖc c¶i thiÖn m«i tr-êng vµ c¸c ®iÒu kiÖn b¶o ®¶m thùc hiÖn ®Çy ®ñ c¸c cam
kÕt lµ nh÷ng vÊn ®Ò hÕt søc quan träng ®èi víi viÖc ph¸t triÓn ®Çu t- s¶n xuÊt vµ th-¬ng m¹i
cña n-íc ta hiÖn nay còng nh- trong t-¬ng lai.
Nh÷ng quy ®Þnh ph¸p luËt hiÖn hµnh vÒ CD§L nãi chung vµ c¸c néi dung vÒ ®¨ng ký,
qu¶n lý vµ sö dông CD§L cßn s¬ sµi vµ thiÕu mét sè néi dung quan träng nh-: quy tr×nh kiÓm
so¸t chÊt l-îng, quy chÕ qu¶n lý vµ sö dông CD§L… ViÖc h×nh thµnh c¸c Héi, HiÖp héi ®Ó
thùc hiÖn c¸c chøc n¨ng qu¶n lý CD§L ch-a ®-îc ®Èy m¹nh, n¨ng lùc qu¶n lý cña c¸c tæ chøc
qu¶n lý CD§L cßn yÕu kÐm vµ bÊt cËp.
§Ó t¹o ®iÒu kiÖn thuËn lîi vµ m«i tr-êng ph¸p lý lµnh m¹nh cho viÖc b¶o hé CD§L, viÖc
hoµn thiÖn h¬n n÷a ph¸p luËt vÒ b¶o hé CD§L vµ quy ®Þnh cô thÓ h¬n c¸c quy ®Þnh ph¸p luËt
vÒ b¶o hé CD§L lµ hÕt søc cÇn thiÕt.
Víi môc tiªu nghiªn cøu mét c¸ch cã hÖ thèng nh÷ng quy ®Þnh cña ph¸p luËt ViÖt Nam vÒ
b¶o hé CD§L, sù t-¬ng thÝch cña c¸c quy ®Þnh nµy so víi c¸c quy ®Þnh cña c¸c ®iÒu -íc quèc
tÕ cã liªn quan, t¸c gi¶ ®· cã nhiÒu cè g¾ng trong viÖc nghiªn cøu, t×m hiÓu, ph©n tÝch, so s¸nh
®Ó ®-a ra mét sè kiÕn nghÞ, gi¶i ph¸p nh»m hoµn thiÖn c¸c quy ®Þnh ph¸p luËt ViÖt Nam hiÖn
hµnh vÒ b¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp ®èi víi CD§L. Tuy nhiªn, trong ph¹m vi mét luËn
v¨n th¹c sÜ víi nh÷ng giíi h¹n vÒ mÆt thêi gian, vÒ sè trang cña luËn v¨n, do vËy kh«ng tr¸nh
khái t×nh tr¹ng cã nh÷ng vÊn ®Ò ch-a ®-îc ®Ò cËp mét c¸ch chi tiÕt, thÊu ®¸o trong luËn v¨n.
V× vËy, kÝnh mong c¸c thÇy c« gi¸o ®¸nh gi¸ vµ gãp ý ®Ó luËn v¨n ®-îc hoµn thiÖn h¬n.
References
15
1.
NguyÔn ThÞ QuÕ Anh (2003), Mét sè vÊn ®Ò vÒ b¶o hé th-¬ng hiÖu ë ViÖt Nam trong tiÕn
tr×nh héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ, Kû yÕu Héi th¶o khoa häc quèc gia - Th-¬ng m¹i
ViÖt Nam trong tiÕn tr×nh héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ, Bé Th-¬ng m¹i vµ Tr-êng §¹i
häc Ngo¹i th-¬ng, Hµ Néi.
2.
Xu©n Anh (2004), "ChØ dÉn ®Þa lý n«ng s¶n: thùc tr¹ng vµ gi¶i ph¸p", Nghiªn cøu lËp
ph¸p, (7).
3.
Bé Khoa häc, C«ng nghÖ vµ M«i tr-êng (1996), Th«ng t- sè 3055/TT-SHCN/BKHCNMT
ngµy 31/12 h-íng dÉn thi hµnh c¸c quy ®Þnh vÒ thñ tôc x¸c lËp quyÒn së h÷u c«ng
nghiÖp vµ mét sè thñ tôc kh¸c trong NghÞ ®Þnh 63/CP ngµy 24/10/1996 cña ChÝnh
phñ quy ®Þnh chi tiÕt vÒ së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
4.
Bé Khoa häc, C«ng nghÖ vµ M«i tr-êng (2000), Th«ng t- sè 825/2000/TT-BKHCNMT
ngµy 03/5 h-íng dÉn thi hµnh NghÞ ®Þnh sè 12/1999/N§-CP ngµy 06/03/1999 vÒ xö
ph¹t vi ph¹m hµnh chÝnh trong lÜnh vùc së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
5.
Bé Khoa häc vµ C«ng nghÖ (2007), Th«ng t- sè 01/2007/TT-BKHCN ngµy 14/2 h-íng
dÉn thi hµnh NghÞ ®Þnh 103/2006/N§-CPNghÞ ®Þnh sè 63/CP ngµy 24/10/1996 cña
ChÝnh phñ quy ®Þnh chi tiÕt vÒ së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
6.
ChÝnh phñ (1996), NghÞ ®Þnh sè 63/CP ngµy 24/10 quy ®Þnh chi tiÕt vÒ së h÷u c«ng
nghiÖp, Hµ Néi.
7.
ChÝnh phñ (1999), NghÞ ®Þnh sè 12/1999/N§-CP ngµy 06/3 vÒ xö ph¹t vi ph¹m hµnh
chÝnh trong lÜnh vùc së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
8.
ChÝnh phñ (2000), NghÞ ®Þnh 54/2000/N§-CP ngµy 03/10 vÒ b¶o hé quyÒn së h÷u c«ng
nghiÖp ®èi víi bÝ mËt kinh doanh, chØ dÉn ®Þa lý, tªn th-¬ng m¹i vµ b¶o hé quyÒn
chèng c¹nh tranh kh«ng lµnh m¹nh liªn quan tíi së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
9.
ChÝnh phñ (2001), NghÞ ®Þnh sè 06/2001/N§-CP ngµy 01/02 söa ®æi, bæ sung mét sè ®iÒu
cña NghÞ ®Þnh 63/CP ngµy 24/10/1996 quy ®Þnh chi tiÕt vÒ së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ
Néi.
10. ChÝnh phñ (2006), NghÞ ®Þnh sè 103/2006/N§-CP ngµy 22/9 quy ®Þnh chi tiÕt vµ h-íng
dÉn thi hµnh mét sè ®iÒu cña LuËt Së h÷u trÝ tuÖ vÒ së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
16
11. ChÝnh phñ (2006), NghÞ ®Þnh 105/2006/N§-CP ngµy 22/9 quy ®Þnh chi tiÕt vµ h-íng dÉn
thi hµnh mét sè ®iÒu cña LuËt Së h÷u trÝ tuÖ vÒ b¶o vÖ quyÒn së h÷u trÝ tuÖ vµ qu¶n
lý nhµ n-íc vÒ së h÷u trÝ tuÖ, Hµ Néi.
12. ChÝnh phñ (2006), NghÞ ®Þnh 106/2006/N§-CP ngµy 22/9 quy ®Þnh xö ph¹t vi ph¹m hµnh
chÝnh vÒ së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ Néi.
13. C«ng -íc Paris vÒ b¶o hé së h÷u c«ng nghiÖp (1883).
14. Cục Sở hữu trí tuệ (2003), Cẩm nang Sở hữu trí tuệ WIPO: Chính sách, pháp luật và áp
dụng, (Chương trình Hợp tác đặc biệt Việt Nam - Thụy SIX về Sở hữu trí tuệ) Hà
Nội.
15. Côc Së h÷u trÝ tuÖ (2004), B¸o c¸o chuyªn ®Ò Tæng quan vÒ b¶o hé tªn gäi xuÊt xø vµ chØ
dÉn ®Þa lý, Hµ Néi.
16. Côc Së h÷u c«ng nghiÖp (2007), 25 n¨m x©y dùng vµ ph¸t triÓn 1982-2007, Hµ Néi.
17. Côc Së h÷u c«ng nghiÖp (2008), B¸o c¸o tæng kÕt n¨m 2008, Hµ Néi.
18. §¹i häc Quèc gia Hµ Néi (1998), Gi¸o tr×nh Lý luËn chung vÒ Nhµ n-íc vµ ph¸p luËt,
Nxb §¹i häc Quèc gia Hµ Néi, Hµ Néi.
19. HiÖp ®Þnh vÒ c¸c khÝa c¹nh liªn quan ®Õn th-¬ng m¹i cña quyÒn së h÷u trÝ tuÖ - TRIPS
(1994).
20. NguyÔn Thanh Hång (2007), "CÇn t¨ng c-êng h¬n n÷a vai trß cña hÖ thèng t- ph¸p trong
ho¹t ®éng thùc thi quyÒn së h÷u trÝ tuÖ", Ho¹t ®éng khoa häc, (7).
21. Lª V¨n KiÒu (2007), "Hoµn thiÖn c¸c quy ®Þnh b¶o vÖ quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp", Ho¹t
®éng khoa häc, (7).
22. NguyÔn V¨n LuËt (2007), "Vai trß cña tßa ¸n nh©n d©n trong thùc thi quyÒn së h÷u trÝ
tuÖ", Ho¹t ®éng khoa häc, (7).
23. TrÞnh Kh¾c Quang (2005), "B¶o hé chØ dÉn ®Þa lý gióp ph¸t triÓn th-¬ng hiÖu",
www.vietnamnet.vn, ngµy 16/11.
24. Quy chÕ sè 2081/92 vÒ b¶o hé chØ dÉn ®Þa lý vµ tªn gäi xuÊt xø cña s¶n phÈm n«ng
nghiÖp vµ thùc phÈm (1992).
25. Quèc héi (1992), HiÕn ph¸p, Hµ Néi.
26. Quèc héi (1995), Bé luËt D©n sù, Hµ Néi.
17
27. Quèc héi (1999), Bé luËt H×nh sù, Hµ Néi
28. Quèc héi (2001), HiÕn ph¸p (söa ®æi, bæ sung), Hµ Néi.
29. Quèc héi (2003), Bé luËt Tè tông d©n sù, Hµ Néi.
30. Quèc héi (2004), LuËt C¹nh tranh, Hµ Néi.
31. Quèc héi (2005), Bé luËt D©n sù, Hµ Néi.
32. Quèc héi (2005), LuËt Së h÷u trÝ tuÖ, Hµ Néi.
33. Quèc héi (2005), LuËt Th-¬ng m¹i, Hµ Néi
34. Quèc héi (2005), LuËt H¶i quan, Hµ Néi.
35. Hoµng V¨n T©n (2007), "Qu¸ tr×nh ®æi míi vµ hoµn thiÖn hÖ thèng së h÷u trÝ tuÖ v× sù nghiÖp
c«ng nghiÖp hãa, hiÖn ®¹i hãa vµ héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ theo h-íng phï hîp víi quy
®Þnh cña WTO", Ho¹t ®éng khoa häc, (7).
36. L-u §øc Thanh (2007), "TiÒm n¨ng x©y dùng chØ dÉn ®Þa lý vµ nh÷ng khã kh¨n trong
viÖc b¶o hé", Ho¹t ®éng khoa häc, (7).
37. Mai Xu©n Thµnh (2007), "Thùc thi b¶o hé quyÒn së h÷u trÝ tuÖ t¹i cöa khÈu, biªn giíi",
Ho¹t ®éng khoa häc (7).
38. Lª Xu©n Th¶o (2005), §æi míi vµ hoµn thiÖn ph¸p luËt vÒ së h÷u trÝ tuÖ, Nxb T- ph¸p,
Hµ Néi.
39. Tháa -íc Lisbon vÒ b¶o hé vµ ®¨ng ký quèc tÕ tªn gäi xuÊt xø (1958).
40. Tháa -íc Madrid vÒ chèng chØ dÉn sai lÖch vÒ nguån gèc hµng hãa (1891).
41. Tr-êng §¹i häc LuËt Hµ Néi (2000), Gi¸o tr×nh LuËt d©n sù, Nxb C«ng an nh©n d©n, Hµ
Néi.
42. ñy ban §èi ngo¹i cña Quèc héi (2004), ChØ dÉn ®Þa lý vµ th-¬ng hiÖu n«ng s¶n ViÖt
Nam, Hµ Néi.
43. ñy ban Th-êng vô Quèc héi (1989), Ph¸p lÖnh B¶o hé quyÒn së h÷u c«ng nghiÖp, Hµ
Néi.
44. ñy ban Th-êng vô Quèc héi (1989), Ph¸p lÖnh Xö ph¹t vi ph¹m hµnh chÝnh, Hµ Néi.
45. Vò ThÞ H¶i YÕn (2006), "C¸c quy ®Þnh cña hiÖp ®Þnh TRIPs vÒ b¶o hé chØ dÉn ®Þa lý",
LuËt häc, (11).
tiÕng anh
18
46. AIPPI (1998), Appellation of Origin, Indications of Source and Geographical, Yearbook.
47. Albrecht Conrad (1996), "The Protection of Geographical Indication in the TRIPS
Agreement", INTA Trademark Reporter.
48. Norma Dawson (2000), "The Protection of Geographical Indication in the TRIPS
Agreement", INTA Trademark Reporter.
49. Say Sujintaya and Piyanwat Kayasit (2000), "Thailan's first geographical indication act",
www.tillekeandgibbins.com.
50. Suraphol Jaovishdha (2003), Thailand's Perspective, Protection of Geographical
Indications.
trang web
51. www.baovietnam.vn
52. www.dddn.com.vn
53. www.faolex.fao
54. www.inta.org
55. www.marketingchienluoc.com
56. www.noip.gov.vn
57. www.wipo.int
58. www.wto.org
19
VUI LÒNG TẢI VỀ
ĐỂ XEM BẢN FULL
ĐẦY ĐỦ !
- Xem thêm -