Chưởng Hồn Chiêu - Độc Cô Hồng
CHƯỞNG HỒN
CHIÊU
Tác giả: Độc Cô Hồng
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số trang: 542
December-2014
http://isach.info
CHƯƠNG 1: GIAN NAN TRÊN
ĐƯỜNG TÌM LINH QUẢ
Đường núi cheo leo, hai bóng người hiện rõ trên vách đá.
Chàng trai mặc áo bạch bào, thân hình nhẹ nhàng, bước đi thoăn thoắt,
ra vẻ là người đã biết võ công, từng luyện thuật khinh công. Gã tải đồ đi
phía sau, lưng đeo một bọc lớn, tướng tá cao to dềnh dàng, lưng phẳng
tựa tấm thớt, song bước chân chậm chạp.
Người trai áo trắng đi trước, chốc lát phải dừng chân chờ đợi gã to lớn
đi sau.
Cặp chân mày lưỡi mác hơi cau lại, miệng kêu lớn:
- Hà Thông, triền núi Bạch Xà này là nơi nguy hiểm. Đường lên Bạch
Mai lĩnh còn xa, hãy nhanh chân một tí có được không?
Gã cao lớn toét miệng cười:
- Bạch Cương, ngươi được Liễu Không tăng truyền cho tí khinh công đã
đi lẹ như vượn chuyền cành, làm sao ta theo cho kịp. Vả lại nơi đây ta
chỉ thấy núi cao hiểm trở, cây cối bạt ngàn, có bóng dáng ai đâu mà phải
sợ?
Câu nói của Hà Thông vừa dứt thì đã nghe một tiếng “ầm” chuyển
động núi rừng, cây ngã, đá bay, cát bụi mù mịt. Thân hình to lớn của Hà
Thông cũng phải bật tung lên. Miệng gã la ỏm tỏi:
- Trời ơi, động đất rồi Bạch Cương ơi, núi sụt dưới chân ta rồi.
Lúc đó, chàng trai tên Bạch Cương đã búng mình lên cao, lướt qua
luồng kình phong chuyển rừng, rung núi.
Chàng thét lớn:
- Đừng sợ, Hà Thông. Có kẻ đánh lén ta đấy thôi.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 3
- “Bình, bình, bình...”
Ba tiếng nổ lớn tiếp theo, như trả lời cho Bạch Cương. Ba luồng chưởng
đạo cuồn cuộn ập tới từ ba phía, kết hợp với luồng kình phong thứ nhất,
đan chéo như màn lưới tử thần, úp chụp lấy Bạch Cương. Còn Hà
Thông khi ấy đã áp sát mình vào vách đá làm điểm tựa, vận dụng sức
nặng của thân hình chống chọi với kình khí đang xô tới ầm ầm.
Bạch Cương bình tĩnh uốn lượn thân mình, sử dụng thế Phi Vân Ngự
Phong Phiêu, thoát qua được cả bốn luồng chưởng đạo nguy hiểm.
Tuy nội tạng bị chấn động dữ dội, nhưng chàng cũng trụ được trên một
mỏm đá. Tà áo trắng của chàng tung bay trong gió chưởng như ngọn cờ
báo bão.
Vừa phục hồi nguyên khí, Bạch Cương đã quát to:
- Những kẻ nào ẩn mặt xuất chiêu, hãy xuất đầu lộ diện nào.
Bốn tràng cười buốt óc ngân vang, bốn tên mặt mũi hung ác đã hiện ra ở
bốn góc núi.
Hà Thông vừa ngóc đầu khỏi vách đá đã kêu lên:
- Hồ Quảng tứ quỷ.
Cũng đã nhận ra các đối thủ, Bạch Cương nhếch mép:
- Thì ra cũng bọn Thiên Long bang, các ngươi muốn gì đây?
Bốn tên kia lập tức phóng tới ba bước.
Tên mắt ốc trong bọn Hồ Quảng tứ quỷ quét tia hung quang qua hai
chàng trai, cất giọng rổn rảng:
- Thiên Long bang chủ đã ra lệnh phong tỏa Ngũ Mai lĩnh. Những kẻ đi
về hướng đó đều phải trả giá bằng cái chết. Hai thằng khờ các người
chưa bỏ mạng ở Vạn Long khách điếm là nhờ Tử Mân đạo sĩ Âu Dương
Kiên và tên khùng Thượng Quan Thuần Tu xen vào can thiệp. Bây giờ ở
giữa núi cao rừng rậm này, các ngươi có mọc cánh như chim cũng
không thể hy vọng vượt qua.
Bạch Cương liếc nhìn tên quỷ mắt ốc. Mắt chàng cũng lướt ngang ba tên
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 4
trụ ba góc khác, một tên cao tai vểnh, một gã mũi khoằm lùn và một
thằng đầu trọc, bụng to. Cả bốn tên đều giống nhau ở dung mạo hung
ác, giọng nói lanh lảnh:
- Vượt qua vùng cấm địa này là các ngươi đã bị Diêm Vương giũ sổ.
Hà Thông bỗng bật cười ngây ngô:
- Đất trời cao rộng là của muôn người, các ngươi có quyền gì mà ngăn
ngõ đón đường chứ?
Quái Nhân Quỷ là tên mắt ốc nổi giận, tả chưởng dựng lên, lập tức một
luồng lãnh khí ầm ầm xô ập đến Hà Thông như sóng đầu ghềnh, vô
cùng kinh khiếp.
Nhưng một cái bóng trắng đã vụt ngang.
- “Bình, bình...”
Triền đá sạt lở bởi hai luồng chưởng đạo giao nhau. Chiêu Mãnh Hổ Bạt
Sơn từ hữu chưởng của Bạch Cương đã kịp thời đánh thẳng vào đạo
lãnh khí cuồn cuộn của Quái Nhân Quỷ.
Lãnh chưởng của Quái Nhân Quỷ có sức công phá ghê hồn, mà gặp hữu
chưởng của Bạch Cương đối địch bằng chiêu Mãnh Hổ Bạt Sơn bỗng
dội ngược.
Thân hình tên hung ác bật lùi năm trượng, triền núi rung chuyển như
đưa võng, cây cối bật gốc tung bay...
Quái Nhân Quỷ hự một búng máu bầm vọt khỏi miệng, đôi mắt ốc của
gã căm hờn chiếu thẳng vào Bạch Cương.
Đột nhiên hữu chưởng của gã rung động, một luồng chưởng phong
quật vào chàng trai áo trắng với mười thành công lực.
Đó là chiêu Quái Xà Hí Lôi Phong, một chiêu mãnh liệt của Lôi Phong
tâm chưởng, lao tới Bạch Cương thật dữ dội.
Tuy không rành võ công, Hà Thông nghe sức gió cũng biết chưởng
chiêu của tên mắt ốc vỗ tới chẳng phải tầm thường, nên hét lớn:
- Bạch Cương, coi chừng độc chiêu đấy.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 5
Vẫn bình tĩnh mỉm cười, Bạch Cương chuyển mình nhanh hơn lằn chớp,
song chưởng như đôi mãng xà uốn khúc, đánh thốc vào Lôi Chiêu của
đối thủ tựa thác đổ, sóng gầm.
- “Ầm, ầm...”
Cả hai cùng dội ngược, và thêm một lần nữa, tên hung ác bị chấn động,
bật ra hai vòi máu. Hắn vội lách mình vào đá ẩn thân. Song “bốp” một
tiếng, Quái Nhân Quỷ bị văng đi năm trượng...
Thì ra Hà Thông núp sau một hòn đá lớn, đã thừa dịp Quái Nhân Quỷ
lách ngang, chàng phóng vào hắn một cước như trời giáng.
Thiết Trụ Quỷ là tên cao đen thui, thấy Quái Nhân Quỷ bị hạ, liền nổi
cơn thịnh nộ.
Hắn vung song chưởng, gầm lên:
- Tiểu tử, nộp mạng...
Kình khí dậy lên như vũ bão. Với chiêu thức quái lạ của Thiết Trụ Quỷ,
Bạch Cương không thể nhận ra, bởi chưởng ảnh trùng trùng điệp điệp
cuộn tới rất kinh khiếp.
Chàng nhớ tới phép Di Bộ của Liễu Không tăng truyền dạy, bèn lắc
mình vài cái đã luồn ra được phía sau, rồi vẫn dùng chiêu Mãnh Hổ Bạt
Sơn, quật ngược lại.
Lúc đó, Thiết Trụ Quỷ rất ngạc nhiên bởi bỗng dưng đối thủ biến mất,
chưởng khí của hắn đánh hụt mục tiêu, quật vào vách đá “ầm” một
tiếng dữ dội, cả triền đá nát vụn như cám.
Cũng vừa khi ấy, chiêu Mãnh Hổ Bạt Sơn của Bạch Cương từ phía sau
đánh tới làm Thiết Trụ Quỷ giật mình quay lại.
- “Bình...”
Tên quỷ cao nhòng, đen như cột nhà cháy lãnh trọn một chiêu của Bạch
Cương vào giữa ngực, toàn thân bật tung lên, nội tạng đảo lộn, miệng ói
máu đỏ lòm. Hắn vội chao mình xuống một tảng đá để mong trụ bộ,
khôi phục chân nguyên. Nhưng Hà Thông đã lừng lững từ sau kẽ đá
bước ra, dồn hết sức lực vừa đấm vừa đá, hất nhào Thiết Trụ Quỷ
xuống bờ vực.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 6
Hà Thông khoái chí, ngó Bạch Cương cười vang.
- Ha ha... Ngươi biết được chiêu nào cứ phóng ra, phần kết thúc để cho
Hà Thông này thi triển thần lực.
Hồ Quảng tứ quỷ vốn là những tay sát thủ của Thiên Long bang, được
lệnh Thiên Long bang chủ chặn lối ra vào Ngũ Mai lĩnh, bỗng dưng gặp
hai chàng trai vô danh trên chốn giang hồ, tưởng đâu bóp mũi cũng
chết, nào ngờ hai tên đã bị đánh gục rồi.
Khi ấy Đoản Túc Quỷ là tên lùn, mũi khoằm gầm lên một tiếng phóng
tới.
Hắn đứng ưỡn ngực, rút chiếc ống điếu dài thòng trong miệng ra, tia xạ
quang xanh lè từ đôi mắt hắn chiếu thẳng vào hai chàng trai đối diện.
Sau tiếng cười lạt, Đoản Túc Quỷ quát lớn:
- Hai tiểu tử vô danh, ta không biết các ngươi đến Ngũ Mai lĩnh với ý
đồ gì. Nhưng đã đến đây, còn dám mạo phạm vào người của Thiên
Long bang thì các ngươi đã tới số, tự dẫn thân vào cõi chết.
Hà Thông lầm lì bước ra, toét miệng cười:
- Thằng lùn nói nghe điếc con ráy. Nhưng anh em ta đi lên Ngũ Phong
lĩnh làm gì, chẳng cần bẩm báo với các ngươi đâu. Hai tên đã nằm bẹp
bên vách đá và nhào lăn nơi mép vực. Thằng lùn nhà ngươi biết điều
hãy dang ra, dẹp đường cho bọn ta đi, nếu không muốn nằm chung một
đống.
Đoản Túc Quỷ trợn mắt thét vang:
- Các ngươi sẽ chết trước khi nhìn thấy đỉnh Ngũ Mai.
Chiếc ống điếu trong tay gã quỷ lùn vung lên, kình khí tuôn ra ào ào xô
thẳng về phía trước. Bạch Cương giật mình, vội kéo Hà Thông đẩy
nhanh vào sau ngách đá, còn chàng vận khí lực lên song chưởng, cước
hạ di động theo bộ pháp Diệu Ảnh.
- “Ầm, ầm...”
Sức công phá của kình đạo từ chiếc ống điếu trên tả chưởng của gã quỷ
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 7
lùn đẩy tới thật ghê gớm. Bạch Cương đã đổi chiêu Thần Long Thám
Động mà vẫn cảm thấy nội lực của mình bị phát tán bởi sức ép của chiếc
ống điếu kỳ quái kia.
Áp khí dồn đến tức ngực, máu trào lên. Bạch Cương vội ổn định tâm
mạch bằng Định Tâm Phương rồi thoáng một cái, chàng sử dụng Diệu
Ảnh Di Bộ thoát ra luồng kình khí của đối phương.
Phép chuyển mình của Bạch Cương quá nhanh, Đoản Túc Quỷ không
hề hay biết. Theo đường vòng như cánh cung, từ bên ngoài, Bạch
Cương chuyển chiêu Thần Long Thám Động, đánh thốc vào hông gã
quỷ lùn như sấm sét.
- “Bình...”
Tiếng nổ đanh gọn, hất văng Đoản Túc Quỷ và tiện ngang ba thân cây
lớn, cành lá tung bay, cát bụi mịt mù. Đoản Túc Quỷ vừa từ trên đỉnh
cao rơi xuống đã bị Hà Thông phóng cước đá luôn năm lần, làm thân
thể lùn tịt của gã mềm như bún, miệng phun máu có vòi...
Nhưng bỗng “ào ào”, một đạo kình phong xô tới Hà Thông như cơn lốc
lớn... Bạch Cương vội vã phóng mình đến, dùng chiêu Hoành Thạch
Trấn Lôi Phong, đón ngang luồng kình đạo.
Hai tiếng “Bùng, bùng...”
Thân thể Bạch Cương bị tung lên, song chàng uốn mình theo thế Bạch
Phụng Ly Sào, trụ xuống một mỏm đá. Tuy thoát hiểm, nhưng chàng
cũng toát mồ hôi, vì chưởng chiêu kinh khiếp của Cự Phúc Quỷ, gã đầu
trọc, bụng to vừa đánh tới.
Nếu Bạch Cương không kịp xuất chiêu để giảm bớt kình đạo của đối
phương thì Hà Thông đã bị đánh tan xác trong lúc cao hứng phóng cước
đá tung gã quỷ lùn.
Lúc đó Hà Thông cũng hú hồn, liền rút vào vách đá, trố mắt nhìn Bạch
Cương với tia mắt tinh quái.
Cự Phúc Quỷ thấy chưởng chiêu dữ dội của mình đã tan biến vào
không khí, mà hai đối thủ vẫn trơ trơ thì hắn giận như điên.
Cái đầu trọc lắc lư, chiếc bụng to phình lớn, gã thét vang.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 8
- Tiểu tử vô danh các ngươi phải chết.
Song chưởng của gã mới dựng, kình khí đã dậy ầm ầm.
Bạch Cương bỗng ghé vào tai Hà Thông nói nhỏ, anh chàng hộ pháp
khoái chí gật đầu. Thế là như chiếc bóng, Bạch Cương phóng vút lên
cao, làm Cự Phúc Quỷ ngước mắt nhìn, điều khiển kình đạo đánh theo
chàng trai trẻ.
Tất nhiên hắn dồn thần lực vào song chưởng, khoảng bụng lớn của hắn
bị bỏ trống.
Hà Thông lập tức chuyển mình.
Bình thường chàng rất chậm chạp, chỉ được thân hình to lớn, sức khỏe
như trâu.
Nhưng lúc này, Hà Thông bỗng nhanh như lằn chớp, dùng tất cả sức
lực húc đầu vào giữa cái bụng lớn của Cự Phúc Quỷ.
Bởi bất ngờ nên gã quỷ bụng to “hự” một tiếng như con heo rống. Thân
hình gã chao đảo, luồng chưởng đạo lập tức chệch hướng, và bụng gã
đau như bị xé ruột bầm gan.
Cũng chính trong thời gian chớp mắt đó, Bạch Cương từ trên cao đánh
ập xuống cái đầu trọc của Cự Phúc Quỷ một chiêu Thần Lôi Tróc Quái
mãnh liệt hơn sét đánh.
- “Bùng...”
Kình khí dội vang. Cự Phúc Quỷ bị đánh trúng đầu, nhưng do công lực
của Bạch Cương chưa đến mức cao diệu nên Cự Phúc Quỷ chỉ ngã lăn
ra triền đá, tay ôm bụng, tay xoa đầu, rên la dữ dội.
Vốn việc khẩn cấp của gia đình mang nặng trong lòng, Bạch Cương
không ham đánh, cũng không muốn truy sát ai cả. Bởi vậy, thấy Hồ
Quảng tứ quỷ đã bị đánh gục, Bạch Cương nháy mắt, phẩy tay bảo Hà
Thông:
- Chúng ta đi thôi.
Hà Thông gật đầu, xốc bọc hành trang trên lưng, bước tới.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 9
Đột nhiên...
Một tiếng thét lộng óc vang lên:
- Hai tiểu tử đáng chết, hãy dừng lại...
“Vèo, vèo...” Chỉ trong chớp mắt, Bạch Cương và Hà Thông đã thấy một
lão đại hán chắn ngang trước mặt.
Lão trố mắt liếc nhìn bốn tên Hồ Quảng tứ quỷ trọng thương nằm rải
rác, rồi cười lạt:
- Các ngươi dám cãi lệnh Thiên Long bang, xâm nhập vùng cấm địa là
tất cả lối lên Ngũ Mai lĩnh... Hừm, đã bị cảnh cáo ở Vạn Long khách
điếm mà hai ngươi còn lì lợm tiếp tục lần đi, lại dám mạo phạm người
của bổn bang... Tất nhiên cái chết thảm khốc đã dành cho các ngươi rồi
đó.
Hà Thông dường như chẳng biết sợ là gì. Chàng ta cứ dềnh dàng nhảy
xốc tới, hỏi ngây ngô:
- Lão là ai mà ăn nói lớn lối thế? Núi non là của đất trời, sao lão dám
cấm đoán bọn ta?
Buông một chuỗi cười lạnh tanh, lão nọ gằn giọng:
- Tội nghiệp mấy thằng trẻ ranh chưa bôn tẩu giang hồ, chưa biết đại
danh của ta. Vậy hãy nghe rõ danh hiệu của ta đây, để rồi chết cũng
không ân hận...
Hà Thông vẫn trố mắt chép miệng:
- Cái tên lăng nhăng của lão, nói quách cho rồi, còn ra vẻ phường tuồng
làm gì cho rác tai bọn ta.
Tinh quang xanh lè từ đối mắt lão nọ chiếu thẳng vào hai người trai trẻ.
Lão thét vang dữ dội:
- Tiểu ngốc tử, tận số rồi nên mới dám thất lễ. Ta là Đường chủ Thiên
Long bang Cương Xoa Thái Tuế Cát Hùng Phi đây. Tiếp chiêu.
Hai tiếng “tiếp chiêu” chưa dứt, kình phong đã nổi dậy đùng đùng,
chưởng ảnh chập chùng, bốn phương tám hướng đều có những lực đạo
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 10
bủa giăng như thiên la địa võng.
Công lực của Cát Hùng Phi thật kinh hồn.
Bạch Cương vội đẩy Hà Thông vào một khe đá, còn mình tập trung khí
lực phản kích bằng những chiêu sinh tử, kết hợp Diệu Ảnh Di Bộ để
luồn lách chưởng đạo của đối phương.
Nhưng Bạch Cương lách tránh thế nào cũng không thoát khỏi lưới
chưởng giăng mắc đến chóng mặt.
Tiếng cười của Cát Phi Hùng nghe rờn rợn:
- Ha ha... Bộ pháp của ngươi không qua mắt được ta đâu. Hãy quỳ
xuống mà đón cái chết từ Thiên Viễn ma công.
Tiếng gió chưởng dậy lên tựa tiếng ma kêu, quỷ hú. Bạch Cương hoa
mắt, không còn phân biệt được chiêu thức của đối phương.
Chính lúc đó, một luồng kình đạo như vũ bão xỉa thẳng vào ngực
chàng, làm các yếu huyệt phía trước đều bị phong bế...
Ôi, Bạch Cương chẳng còn biết xoay xở thế nào nữa. Chàng đành nhắm
mắt lại, chờ chết.
Bên tai Bạch Cương, tiếng Cát Hùng Phi cười rú lên:
- Tiểu tử, nộp mạng nào.
Đột nhiên, một đạo kình khí từ bên hông Bạch Cương xẹt tới, hóa giải
Ma công của Cát Hùng Phi trong chớp mắt.
Bạch Cương hết sức vui mừng, còn Cát Hùng Phi kêu lớn:
- Phục Ma thần công.
Vừa dứt tiếng kêu, trước mặt lão đã hiện ra một chàng trai vào tuổi ba
mươi, thân thể vạm vỡ, dung mạo tuấn tú khôi ngô.
Lão vội vòng tay:
- Thì ra là Thượng Quan đại hiệp. Xin chào.
Người mới đến nhếch mép:
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 11
- Chào Cát đường chủ. Tại sao ngài lại cứ ăn hiếp những thiếu niên hậu
bối, thật là chuyện khó coi.
Cặp mắt trừng trợn, Cát Hùng Phi đáp:
- Thượng Quan đại hiệp nặng lời đó. Hai tiểu tử kia chẳng vừa gì.
Chúng nó không chịu khai báo ý đồ lên Ngũ Mai lĩnh, lại còn đánh Hồ
Quảng tứ quỷ là thuộc hạ của bổn bang bị trọng thương nữa. Tục ngữ
có câu: “Khinh trò là nhục mạ thầy”, bổn Đường chủ bỏ qua sao được?
Việc ở Vạn Long khách điếm, Đại hiệp và Tử Mân đạo sĩ đã ra tay cản
trở, không lẽ nơi đây, lỗi của lũ tiểu tử rành rành, đại hiệp vẫn còn
bênh?
Thượng Quan Thuần Tu được Cát Hùng Phi tôn xưng đại hiệp, chỉ cười
lạt một tiếng và bảo:
- Tục ngữ cũng có câu: “Bị đánh thì phải đỡ”, huống chi Tứ Quỷ ỷ đông,
bốn người đánh hai, việc chống cự của đôi thiếu niên này đâu có gì
đáng trách. Còn người ta lên núi có chuyện gì là việc riêng, tại sao
Đường chủ buộc người ta phải khai báo?
Bị Thượng Quan Thuần Tu cật vấn, Cát Hùng Phi đang ngớ người trước
câu hỏi, thì Bạch Cương và Hà Thông rất vui mừng, bởi gặp được người
đã giải cứu cho cả hai ở Vạn Long khách điếm.
Hà Thông chẳng e ngại gì nữa, liền vọt miệng:
- Anh em ta lên Ngũ Mai lĩnh để tìm Bạch Mai Linh Quả, mà ngăn cản
thì thật là đồ điên. Có lẽ ngươi ham quả quý để tăng cường công lực cho
cái thây mập của ngươi chắc.
Thấy Hà Thông đã lỡ trớn, Bạch Cương đành nói:
- Bọn tôi mong lấy được Linh Quả để cứu người, nên chẳng ngại nguy
hiểm gian nan.
Cặp mắt tinh quang nhấp nháy, Cát Hùng Phi lại cười:
- Muốn tìm Bạch Mai Linh Quả cho mình đã là điên khùng, mà tìm về
cứu người càng điên khùng hơn. Lẽ ra hai thằng tiểu tử nên để thuộc hạ
bổn bang làm thịt chúng nơi Vạn Long khách điếm cho rồi. Thượng
Quan đại hiệp có lòng thương người quá bao la, mà Tử Mân đạo sĩ Âu
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 12
Dương Kiên là lão già lắm chuyện. Việc bây giờ, hai tên này đánh bại
bản môn đồ, làm nhục danh tự bổn bang. Mong đại hiệp nên làm kẻ
bàng quan, để bổn bang được giải quyết chuyện ân oán.
Lại bật cười, Thượng Quan Thuần Tu hỏi lớn:
- Xin Cát đường chủ cho biết, ngài định giải quyết chuyện ân oán này ra
sao?
Bị hỏi đột ngột, Cát Hùng Phi đâm ra lúng túng. Lão ta trầm ngâm vài
khắc rồi đáp:
- Bổn Đường chủ bắt hai gã này đưa về Tổng đàn để Bang chủ tệ phái
xử phạt mỗi đứa ba trăm roi cảnh cáo cũng được rồi.
Thượng Quan Thuần Tu gật gù:
- Đánh ba trăm roi à? Nếu tại hạ không thích để cho quý bang làm việc
nhỏ nhặt này thì Đường chủ có cần kết oán thù với tại hạ không?
Lời nói chắc nịch, tỏ ý bênh vực hai chàng trai trẻ kia của Thượng Quan
Thuần Tu làm Cát Hùng Phi giận xanh mặt. Song lão lại dằn xuống để
trả lời thật khéo:
- Ồ không... Không, tuy có uy thế lấn cả Cửu đại môn phái, nhưng bổn
bang luôn muốn giữ hòa khí giang hồ. Nếu việc hôm nay đại hiệp cản
trở thì bổn Đường chủ cũng đành quay về báo lại để Bang chủ tệ bang
định đoạt thôi...
Lời nói của Cát Hùng Phi làm Thượng Quan Thuần Tu nghĩ thầm:
- Trên giang hồ lâu nay vẫn nói, trong số sáu Đường chủ của Thiên
Long bang, Cát Hùng Phi là tay giảo hoạt, bữa nay ta mới thấy rõ. Lão
này nói lời mềm mỏng, nhưng kỳ thực nửa cầu hoà, nửa hăm dọa ta.
Nhưng ta đâu phải là trẻ lên năm lên bảy gì đâu mà để cho lão hù?
Nghĩ như vậy, rồi chàng mỉm cười, song giọng nói rất cương quyết:
- Bênh vực người nhà cũng phải tùy việc. Theo tại hạ thấy, bang đồ quý
bang bị nhục cũng vì tự gây ra thôi. Vậy tại hạ muốn giải hòa việc này
cho xong. Đường chủ nghĩ sao?
Sắc mặt Cát Hùng Phi liền thay đổi. Lão thấy rõ Thượng Quan Thuần
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 13
Tu lộ rõ ý muốn áp đảo lão để bênh vực hai người trai trẻ kia. Lời nói
tuy có lý, song không thể lọt lỗ tai lão.
Cát Hùng Phi vừa toan tỏ lời phản ứng thì bỗng nghe tiếng hú ngân
vang bên ngoài, rồi một bóng người phóng vèo đến triền đá, đạo bào
phất phới, bộ râu đỏ cũng tung bay trong gió.
Người mới đến chính là Tử Mân đạo sĩ Âu Dương Kiên.
Mới trụ bộ, Âu Dương Kiên đã cười hì hì:
- Cát đường chủ vừa nói điều gì sau lưng ta đó? Nói lén chẳng phải tư
cách của một Đường chủ đâu. Ta thấy việc gai mắt thì phải đứng ra dàn
xếp thôi, đâu có ép uổng gì quý bang?
Cát Hùng Phi gằn giọng:
- Tệ bang xưa nay không muốn ai xen vào việc của mình.
Âu Dương Kiên vuốt bộ râu đỏ, trầm giọng:
- Bần đạo xưa nay làm việc cũng không muốn người ngoài xen vào. Nếu
Cát đường chủ không ưng thì cứ hành động theo ý, xem sự việc sẽ tới
đâu.
Lúc đó, Cát Hùng Phi đã ngầm vận nội lực lên song chưởng. Hắn không
sợ giao đấu với Tử Mân lão đạo, nhưng hắn cũng thấy Thượng Quan
Thuần Tu đang nhìn hắn lom lom. Tính chuyện hơn thua với hai đối thủ
này thật là bất lợi.
Vừa thoáng ý nghĩ trong đầu, Cát Hùng Phi liền nói:
- Bổn Đường chủ đang cần đi làm vài việc, chuyện này ta sẽ tính sau.
Câu nói vừa dứt, Cát Hùng Phi đã phẩy tay cho Hồ Quảng tứ quỷ
gượng dậy, rồi cùng nhau vượt qua triền núi, sau vài cái chớp mắt đã
biệt dạng.
Nhìn theo hướng bọn Thiên Long bang, Thượng Quan Thuần Tu nói:
- Lũ chúng hiện đang muốn gây sự với những người muốn đến Ngũ
Mai lĩnh, hẳn là do ý đồ của Bang chủ Đơn Hiển Vân.
Lại vuốt râu, Âu Dương Kiên bảo:
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 1: Gian Nan Trên Đường Tìm Linh Quả
Trang 14
- Nhưng còn có những người như đại hiệp và bần đạo, dễ gì bọn chúng
có thể tự tung tự tác.
Âu Dương Kiên gật đầu mấy cái, nói tiếp:
- Bây giờ đến chuyện Thượng Quan đại hiệp đã hẹn hò với ta.
Xem tiếp chương 2 Ngũ Mai lĩnh... Cái bẫy nguy hiểm của võ lâm quần
hùng
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
CHƯƠNG 2: NGŨ MAI LĨNH...
CÁI BẪY NGUY HIỂM CỦA VÕ
LÂM QUẦN HÙNG
Thượng Quan Thuần Tu không trả lời Âu Dương Kiên về cái hẹn gì đó,
mà ánh mắt chàng liếc sang Bạch Cương và Hà Thông.
Rồi chàng lên tiếng:
- Bạch huynh đệ dường như chịu lạnh chưa quen. Đường lên Ngũ Mai
lĩnh còn lạnh nhiều hơn nữa. Vậy huynh đệ hãy dùng tạm viên Ngự
Hàn Bổ Thần của ta, có thể chống nhiễm lạnh đấy.
Dứt lời, Thượng Quan Thuần Tu vung tay ném cho Bạch Cương một
hoàn thuốc màu đỏ.
Quay nhìn Âu Dương Kiên với nụ cười trên môi, Thượng Quan Thuần
Tu lại im lặng chẳng nói gì nữa.
Lão đạo sĩ râu đỏ nhíu mày tỏ vẻ bực bội:
- Thế sao? Không lẽ đại hiệp coi thường cả lời hẹn với Âu Dương Kiên
này sao?
Lúc ấy Thượng Quan Thuần Tu mới cười xuề xòa:
- Ấy, tại hạ đâu dám quên lời ước hẹn. Đạo sĩ hẹn tại hạ cho xem qua
một chiêu Phục Ma thần công, tại hạ đã thi triển, song hỏa hầu đạt tới
mức nào, tảng đá sau lưng Bạch huynh đệ kia đã vỡ ra chưa, xin đạo
trưởng đưa mắt nhìn thử xem.
Âu Dương Kiên giật mình, định thần nhìn kỹ, quả nhiên thấy rõ tảng đá
to cỡ một người ôm không giáp vòng, cao ngang ngực, ở phía sau lưng
Bạch Cương lúc đó đã bị khoét một đường cánh cung, đầu tảng đá ngã
về phía sau... Nhưng có lẽ bởi chân tảng đá to bè như cái đế nên nó chưa
đổ nhào đấy thôi.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 2: Ngũ Mai Lĩnh... Cái Bẫy Nguy Hiểm Của Võ Lâm Quần Hùng
Trang 16
Thì ra Thượng Quan Thuần Tu đã sử dụng nội lực Vô Hình, Vô Thanh
thừa lúc ném viên thuốc cho Bạch Cương đã phóng một chiêu đánh đứt
ngang tảng đá. Phục Ma thần công của chàng ấy thật là đáng sợ.
Âu Dương Kiên thầm nghĩ trong đầu:
- Nó đã thi triển công lực cho ta xem chả lẽ ta không có gì biểu diễn cho
nó nể?
Lão ta đang phân vân chưa quyết định, thì Hà Thông phát cười ngây
ngô và la lớn:
- Ta không tin chỉ một cái vẫy tay đã đánh đứt tảng đá...
Vụt một cái, anh chàng hộ pháp chạy thẳng tới dạng tay xô mạnh vào
hòn đá to xù kia...
Chỉ nghe “rắc” một tiếng, tảng đá gẫy ngang rơi xuống vực, âm thanh
ầm ĩ đến chói tai.
Hà Thông khoái chí vỗ tay:
- Ôi, tuyệt quá, tuyệt quá, sức mạnh ngầm chưa từng thấy.
Tiếng ầm ầm của tảng đá rơi xuống vực chưa dứt thì lại nghe tiếng hú
ngân vang từ sau cánh rừng xa vọng lại.
Với Hà Thông chẳng biết võ công và Bạch Cương chưa từng trải, nghe
tiếng hú chỉ ngạc nhiên, song Thượng Quan Thuần Tu và Âu Dương
Kiên là những cao thủ võ lâm, đã nhận ra tiếng hú ấy của một người có
nội lực vô cùng thâm hậu. Cả hai đều ngưng thần lắng nghe và dõi mắt
nhìn.
Trong chớp mắt họ đã thấy có bóng người xuất hiện, đang phóng tới
vèo vèo. Đó là một lão già quần áo tả tơi như ăn mày, trên lưng đeo một
hồ lô rượu thật lớn.
Mới nhìn qua, Thượng Quan Thuần Tu đã nhận ra đó lão già kỳ dị vừa
đến là Thần Châu Túy Cái, lão Cái Bang say sưa, bạn tri kỷ của sư phụ
từ lâu. Chàng vội bước tới vòng tay khom mình thật sâu tỏ lòng cung
kính:
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 2: Ngũ Mai Lĩnh... Cái Bẫy Nguy Hiểm Của Võ Lâm Quần Hùng
Trang 17
- Thượng Quan Thuần Tu xin bái kiến Túy sư thúc.
Vừa lên tiếng chào chàng vừa muốn quỳ xuống. Nhưng lão ăn mày đã
phất ống tay rách, tuôn ra luồng kình lực đỡ chàng trai đứng thẳng, rồi
lão trợn mắt miệng cười hề hề:
- Thằng nhỏ, đừng nghi lễ rườm rà.
Lão liếc qua những người trước mặt và bảo:
- Đạo sĩ râu đỏ này là Âu Dương Kiên, ta đã biết, còn hai thằng bé kia là
những đứa nào thế?
Thượng Quan Thuần Tu vội đáp:
- Bẩm sư thúc, hai vị tiểu huynh đệ này, người thon gọn là Bạch Cương,
người to lớn là Hà Thông, cháu chỉ mới quen.
Thần Châu Túy Cái gật lia lịa:
- Bạch Cương và Hà Thông, ta nghe rõ rồi.
Cánh tay phẩy mạnh, lão nói:
- Ở đây lạnh lẽo chẳng thú vị gì mà nhiều chuyện, ta đưa các ngươi đến
chỗ khác uống rượu chơi.
Nói xong, lão lắc lư trong bộ y phục rách, rảo bước vù vù qua triền đá
rất nhanh.
Khi đó Bạch Cương đang cúi đầu nghĩ đến thân phận mình.
Chàng là cậu bé mồ côi, chẳng biết cha mẹ là ai, từ lúc hiểu biết đã thấy
mình ở với một võ lâm cao thủ tên Tiêu Hổ, mà chàng kêu là Hổ thúc
thúc, cùng lớn lên bên cạnh là người con gái của Hổ thúc thúc là Sở
Quân muội...
Hổ thúc thúc là cao thủ, nhưng lại không truyền võ công cho Bạch
Cương. Chàng chỉ tình cờ được nhà sư Liễu Không tăng luyện sơ nội
lực, khinh công và năm chiêu võ phòng thân. Thế rồi Hổ thúc thúc bỗng
mắc bệnh nan y, người ta bảo chỉ có Bạch Mai Linh Quả là thần dược
mới chữa được bệnh để cứu mạng cho ông.
Thương Hổ thúc thúc như cha, Bạch Cương quyết tâm lên đường tìm
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 2: Ngũ Mai Lĩnh... Cái Bẫy Nguy Hiểm Của Võ Lâm Quần Hùng
Trang 18
Linh Quả, dù võ công của chàng chẳng có bao nhiêu.
Anh bạn Hà Thông lại không biết miếng võ nào, chỉ có sức khỏe như
trâu, tình nguyện đi theo để giúp đỡ Bạch Cương trong chuyến hành
trình gian nan nguy hiểm này.
May thay Bạch Cương còn được Âu Dương Kiên lão đạo và Thượng
Quan Thuần Tu hỗ trợ, cứu nguy, bởi thấy chàng là người chơn chất
đáng mến.
Đang miên man suy nghĩ, Bạch Cương bỗng giật mình bởi Hà Thông
níu tay hỏi nhỏ:
- Thế nào, bọn ta có theo mấy vị ấy không?
Bạch Cương rất nóng lòng muốn tìm Bạch Mai Linh Quả về cứu Hổ
thúc thúc, nhưng Ngũ Mai lĩnh xa xôi rộng lớn, biết Linh Quả ở đâu mà
tìm. Vả lại ở quanh vùng này còn có Thiên Long bang ngăn chặn, quần
hùng hắc bạch đều có ý đồ đoạt Linh Quả. Ngũ Mai lĩnh đã trở thành
cái bẫy nguy hiểm của võ lâm. Nếu mình cứ đi liều lĩnh, Bạch Mai Linh
Quả chưa tìm thấy đã chết tan xác, bệnh của Hổ thúc thúc ai chữa, và Sở
Quân muội biết xoay xở sao đây? Chi bằng mình cứ tạm theo những võ
lâm cao thủ và tiền bối này, hẳn sẽ có nhiều thuận lợi.
Suy nghĩ như thế rồi, Bạch Cương nắm tay Hà Thông bảo:
- Chúng ta theo chân các vị.
Lúc ấy Thần Châu Túy Cái đã đi vượt triền đá, những mảnh áo rách của
lão ăn mày tung bay trong gió. Thượng Quan Thuần Tu nối bước theo
sau, Âu Dương Kiên lão đạo vuốt bộ râu đỏ đi kế bên Thượng Quan
Thuần Tu. Bạch Cương lại kéo tay Hà Thông làm hai kẻ đi sau chót.
Đang bước thoăn thoắt, bỗng Thần Châu Túy Cái dừng chân. Lão ta nói
oang oang:
- Ôi, nếu cứ đi thế này, hết mùa đông sang mùa xuân cũng chưa đến nơi
ta đã định. Vậy Thượng Quan Thuần Tu ngươi giúp gã họ Bạch tăng
thêm tốc lực. Ta kéo gã Hà Thông to bè này. Còn lão đạo râu đỏ tự lo
thân lão được.
Thượng Quan Thuần Tu vốn mến Bạch Cương từ khi mới gặp, chàng
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 2: Ngũ Mai Lĩnh... Cái Bẫy Nguy Hiểm Của Võ Lâm Quần Hùng
Trang 19
muốn tạo dịp cho Bạch Cương quen biết các lão tiền bối, bèn bước tới
bên cậu trai bảo rằng:
- Vị sư thúc của tôi ăn nói khôi hài, song lòng dạ rất tốt. Để tôi giúp
Bạch huynh đệ đi nhanh cùng các vị, hẳn sẽ có lắm điều hay.
Bạch Cương vừa nói câu lịch sự:
- Phiền đại hiệp quá.
Thì Thượng Quan Thuần Tu đã vòng tay ngang hông chàng, tăng thuật
khinh công cùng lướt đi vùn vụt...
Hà Thông là người chơn chất, thấy kiểu ăn nói khôi hài, bộ điệu phóng
khoáng của lão ăn mày già thì khoái lắm, nên nhắm mắt lại cho lão nhấc
bổng mình lên chạy vèo vèo.
Tử Mân đạo sĩ Âu Dương Kiên lại có ý riêng, muốn hội ngộ với Thần
Châu Túy Cái để biết tin tức giang hồ, nên vừa vuốt bộ râu đỏ vừa
khinh thân đề khí theo sau, nhanh chóng như lướt cùng tia chớp.
Thời gian trôi qua, khoảng chừng ăn xong bữa cơm, thì gió ngừng thổi,
mọi người dừng chân. Thượng Quan Thuần Tu buông Bạch Cương, lão
ăn mày thả Hà Thông xuống một tảng đá. Âu Dương Kiên thì trố mắt
nhìn.
Tất cả đã đứng trước cửa một thạch động kỳ dị, Bạch Cương nhìn ra hai
đầu núi mà chẳng biết mình hiện đang ở núi non nào.
Thần Châu Túy Cái lăng xăng bước vào động trước. Bạch Cương nắm
tay Hà Thông theo mọi người. Chàng thấy trong động thật rộng, ở ngoài
lạnh lẽo mà bên trong ấm áp như mùa xuân. Cách bài trí trong động rất
đẹp, có bàn ghế và giường đá. Trên bàn đá dọn sẵn một bữa ăn, với thực
phẩm thơm tho, rượu quý, trái cây tươi ê hề hấp dẫn.
Đảo mắt một vòng rồi Thần Châu Túy Cái ngồi vào đầu bàn làm chủ
tiệc.
Hà Thông cao lớn đen thui, vẫn tự xưng là Thiết La Hán, ngồi xuống
bên cạnh lão ăn mày ở cánh trái, bên phải là Tử Mân đạo sĩ. Phía đối
diện thì Kim Tiên Ngọc Long Thượng Quan Thuần Tu đã an toạ, Bạch
Cương cũng ngồi sát kế bên.
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
Chương 2: Ngũ Mai Lĩnh... Cái Bẫy Nguy Hiểm Của Võ Lâm Quần Hùng
Trang 20
Thần Châu Túy Cái cười hề hề bảo Âu Dương Kiên:
- Này lão đạo râu đỏ, có người ở đây, lát nữa mà có ma quỷ tới cửa
động là phái ngươi ra đuổi đấy.
Không ngờ gặp Thần Châu Túy Cái, Âu Dương Kiên nghĩ thầm trong
bụng:
- Lão ăn mày say này võ công khét tiếng của Cái Bang năm xưa, tưởng
lão tịch diệt từ lâu, chẳng ngờ còn sống. Năm nay dễ chừng trên trăm
tuổi mà lão vẫn tráng kiệt phi thường, chẳng trách lão cứ kêu ta theo
kiểu xách mé ngang hông.
Nghĩ như vậy rồi Tử Mân đạo sĩ cúi đầu:
- Túy tiền bối hãy an tâm. Nếu ma quỷ tới đây, bần đạo có bổn phận bắt
trừ quỷ.
Lão ăn mày cười rung bụng phệ:
- Tốt lắm, tốt lắm, ma quỷ có đến cũng còn lâu. Sẵn thịt béo rượu ngon,
mời mọi người ăn nhậu thoải mái trước đã.
Mặc dù được mời, song các người có mặt đều thong thả giữ ý. Riêng Hà
Thông thật thà, quê mùa. Chàng ta ngửi mùi rượu thịt đã ứa nước
miếng, lại thấy Thần Châu Túy Cái đã mời lần thứ hai, bèn hăm hở quơ
tay chộp một con gà quay béo ngậy xé ăn ngon lành, rót rượu thơm nốc
lia lịa.
Âu Dương Kiên chậm rãi ăn uống, chợt ngó Thần Châu Túy Cái và lên
tiếng ồm ồm:
- Mấy ngày qua, võ lâm hắc bạch đều có người tìm đến Ngũ Mai lĩnh,
mà bọn Thiên Long bang lại hành động ngăn đường đón ngõ dữ lắm.
Túy tiền bối tới nơi đây phải chăng cũng là...
Lão ăn mày già bật cười sang sảng, nuốt nhanh chung rượu lớn với
miếng thịt dê, rồi trừng mắt:
- Đạo sĩ lỗ mũi trâu kia, ta đã từng tuổi này, còn ham ăn Linh Quả làm
gì nữa chứ. Song biết nơi đó có trái quý ta cũng phải đến, bởi lo ngại nó
lọt vào tay bọn tà ma, võ lâm sẽ mắc vòng kiếp nạn phơi xương tắm
máu, ngươi cũng phải hiểu như vậy chứ?
Chưởng Hồn Chiêu
Độc Cô Hồng
- Xem thêm -