..
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC
TRẦN QUỐC VIỆT
PHƯƠNG PHÁP PHÊ BÌNH VĂN HỌC TRONG SÁCH
KHẢO LUẬN “CHÂN DUNG NGUYỄN DU”
(Nhà in Nam Sơn, Sài Gòn, 1960)
LUẬN VĂN THẠC SĨ
NGÔN NGỮ, VĂN HÓA VÀ VĂN HỌC VIỆT NAM
Thái Nguyên – 2019
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC
TRẦN QUỐC VIỆT
PHƯƠNG PHÁP PHÊ BÌNH VĂN HỌC TRONG SÁCH
KHẢO LUẬN “CHÂN DUNG NGUYỄN DU”
(Nhà in Nam Sơn, Sài Gòn, 1960)
Chuyên ngành: Văn học Việt Nam
Mã số: 8220121
LUẬN VĂN THẠC SĨ
NGÔN NGỮ, VĂN HÓA VÀ VĂN HỌC VIỆT NAM
Người hướng dẫn khoa học: GS.TS TRẦN NHO THÌN
Thái Nguyên – 2019
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
i
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các số
liệu trích dẫn đều có nguồn gốc rõ ràng. Các kết quả nghiên cứu trong luận
văn đều trung thực và chưa từng được công bố ở bất kỳ công trình nào khác.
Thái Nguyên, tháng 11 năm 2019
Tác giả luận văn
Trần Quốc Việt
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
ii
LỜI CẢM ƠN
Để hoàn thành luận văn thạc sĩ này, tác giả xin trân trọng cảm ơn Ban
Giám hiệu, Khoa Sau đại học, Khoa Báo chí – Truyền thông và Văn học
Trường Đại học Khoa học, Đại học Thái Nguyên và các Thầy, Cô giáo đã
trực tiếp giảng dạy, giúp đỡ trong suốt quá trình học tập.
Đặc biệt, tác giả xin được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới giảng viên
hướng dẫn GS. TS Trần Nho Thìn đã luôn tận tình hướng dẫn, chỉ bảo trong
suốt thời gian tác giả nghiên cứu và hoàn thành luận văn.
Cuối cùng, xin gửi lời cảm ơn đến gia đình, người thân, bạn bè và đã
giúp đỡ, động viên, tạo điều kiện để tác giả hoàn thành luận văn.
Thái Nguyên, tháng 11 năm 2019
Tác giả luận văn
Trần Quốc Việt
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
iii
MỤC LỤC
LỜI CAM ĐOAN .............................................................................................. i
LỜI CẢM ƠN ................................................................................................... ii
MỤC LỤC ........................................................................................................ iii
PHẦN MỞ ĐẦU ............................................................................................... 1
1. Tính cấp thiết của đề tài ................................................................................ 1
1.1. Từ những chuyển biến của quá trình tiếp nhận Truyện Kiều đến tuyển tập
Chân dung Nguyễn Du ...................................................................................... 1
1.2. Những cơ sở định hướng ............................................................................ 5
2. Đối tượng nghiên cứu và mục tiêu nghiên cứu. ............................................ 8
3. Nhiệm vụ và phương pháp nghiên cứu ......................................................... 8
4. Phạm vi nghiên cứu ..................................................................................... 11
5. Cấu trúc của luận văn .................................................................................. 11
6. Đóng góp của luận văn ................................................................................ 11
NỘI DUNG ..................................................................................................... 13
CHƯƠNG 1: TỔNG QUAN VẤN ĐỀ NGHIÊN CỨU ............................... 13
1.1. Nhìn qua lịch sử nghiên cứu phê bình Truyện Kiều trước 1954 .............. 13
1.2. Phê bình Truyện Kiều trong bối cảnh lịch sử, văn hóa, văn học ở hai miền
giai đoạn từ 1954 đến 1975. ............................................................................. 19
1.2.1. Phê bình Truyện Kiều ở miền Bắc giai đoạn 1954 - 1975. ................... 19
1.2.2. Phê bình Truyện Kiều ở miền Nam giai đoạn 1954 - 1975 .................. 23
TIỂU KẾT CHƯƠNG I .................................................................................. 31
CHƯƠNG 2: PHÊ BÌNH TRUYỆN KIỀU TỪ LÝ THUYẾT CHỦ NGHĨA
HIỆN SINH VÀ CHỦ NGHĨA CẤU TRÚC TRONG KHẢO LUẬN CHÂN
DUNG NGUYỄN DU ...................................................................................... 32
2.1. Khái quát lý thuyết chủ nghĩa hiện sinh và chủ nghĩa cấu trúc ............... 32
2.1.1. Chủ nghĩa hiện sinh ............................................................................... 32
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
iv
2.1.2. Chủ nghĩa cấu trúc ................................................................................ 34
2.2. Vận dụng lý thuyết chủ nghĩa hiện sinh và chủ nghĩa cấu trúc vào phê
bình Truyện Kiều ............................................................................................. 35
2.2.1. Kết hợp các nền tảng lý thuyết vào phê bình Truyện Kiều. .................. 35
2.2.2. Vận dụng lý thuyết chủ nghĩa hiện sinh vào phê bình Truyện Kiều ..... 44
2.2.3. Vận dụng lý thuyết chủ nghĩa cấu trúc vào phê bình Truyện Kiều....... 51
TIỂU KẾT CHƯƠNG 2.................................................................................. 55
CHƯƠNG 3: PHÊ BÌNH TRUYỆN KIỀU TỪ LÝ THUYẾT PHÂN TÂM
HỌC VÀ NGÔN NGỮ VĂN CHƯƠNG TRONG CHÂN DUNG NGUYỄN
DU ................................................................................................................... 57
3.1. Khái quát lý thuyết phân tâm học và ngôn ngữ văn chương trong phê bình
văn học ở miền Nam thời kỳ 1954 - 1975 ...................................................... 57
3.1.1. Phân tâm học qua cái nhìn tổng quan đến cách tiếp cận của một số nhà
phê bình tiêu biểu ở miền Nam trước 1975. ................................................... 57
3.1.2. Những vấn đề ngôn ngữ văn chương trong phê bình văn học .............. 61
3.2. Vận dụng lý thuyết phân tâm học vào phê bình Truyện Kiều.................. 63
3.3. Vận dụng một số vấn đề của ngôn ngữ văn chương vào phê bình Truyện
Kiều ................................................................................................................. 69
TIỂU KẾT CHƯƠNG 3.................................................................................. 73
KẾT LUẬN ..................................................................................................... 75
PHỤ LỤC ........................................................................................................ 79
TÀI LIỆU THAM KHẢO ............................................................................... 87
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
1
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
1.1. Từ những chuyển biến của quá trình tiếp nhận Truyện Kiều đến tuyển
tập Chân dung Nguyễn Du
Nhu cầu thưởng thức, tìm kiếm những giá trị tinh thần để đời sống tâm
hồn ngày càng phong phú và sâu sắc hơn là nhu cầu tự thân trong cuộc sống,
góp phần thúc đẩy tiến bộ xã hội. Và trong đời sống văn học cũng vậy, nhà
thơ Chế Lan Viên từng bày tỏ:
Trong câu Kiều xưa, ta tìm ra Nguyễn Du mà tìm cả chính mình
(Đọc Kiều, một ngày kia – Di cảo thơ II)
Sức sống của một tác phẩm nghệ thuật được nuôi dưỡng trong quá trình
tiếp nhận của con người ở những môi trường lịch sử - xã hội – văn hóa khác
nhau. Truyện Kiều từ lâu đã được coi là kiệt tác của văn học dân tộc do thi
hào Nguyễn Du sáng tạo nên. Tác phẩm đã đi sâu vào đời sống văn hóa, tinh
thần dân tộc, trong tâm thức của con người Việt Nam. Truyện là tác phẩm
đỉnh cao của truyện thơ Nôm, đạt tới trình độ nghệ thuật mẫu mực và sự đa
dạng trong cách thể hiện về con người, về thời đại. Tác phẩm kể về cuộc đời
một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng lại mang số kiếp hồng nhan đa
truân. Ngay từ khi ra đời, Truyện Kiều của Nguyễn Du đã khẳng định được vị
thế của mình trong tâm hồn dân tộc Việt Nam, tạo thành dòng chảy nghiên
cứu phê bình sôi động trong đời sống văn học dân tộc. Truyện Kiều từ trước
tới nay đã được nghiên cứu trên rất nhiều phương diện: khảo đính, chú giải, đi
tìm điểm độc đáo của giá trị nội dung và nghệ thuật, dịch và giới thiệu ra
nước ngoài. Nhà nghiên cứu Trần Nho Thìn cho rằng: “Lịch sử tiếp nhận
Truyện Kiều cho thấy mỗi thời đại, mỗi thế hệ lại tìm thấy ở tác phẩm này
một vấn đề nổi bật, phù hợp với thời đại mình”[38]. Dưới góc nhìn của tầng
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
2
lớp nho sĩ, phê bình Truyện Kiều tập trung chủ yếu ở quan niệm đạo đức,
nghiêng về phê bình đạo lý, việc đọc và lý giải tác phẩm dựa theo ý nghĩ chủ
quan chứ không chú trọng vào cấu trúc nội tại của văn bản nghệ thuật. Sự thể
hiện cách nhìn, đánh giá không xuất phát từ những nghiên cứu chuyên sâu về
tác phẩm. Dựa vào tiêu chí đạo đức, vua Minh Mạng khen Kiều đã sẵn sàng
gạt đi cái riêng, hy sinh mối tình đẹp bán mình cứu cha và em, khẳng định và
giữ gìn phẩm giá ngay cả khi bị lâm vào tình cảnh ô nhục chốn lầu xanh. Cụ
Nguyễn Công Trứ có thái độ đối lập, không đồng tình với cách ứng xử của
Kiều, coi là “đáng kiếp tà dâm!” Dưới góc nhìn của tầng lớp trí thức Tây học
và thế hệ các nhà nghiên cứu hình thành từ đầu thế kỷ XX, bức tranh phê bình
Truyện Kiều trở nên sinh động hơn. Các phương pháp phê bình ngày càng
hoàn thiện, và từ đây có nhiều vấn đề được soi chiếu lại, nhìn nhận lại sâu sắc
hơn và khoa học hơn. Từ sau 1930, rất nhiều trào lưu văn học, trường phái
phê bình phương Tây hiện đại du nhập vào Việt Nam như: phê bình ấn tượng
chủ nghĩa, phê bình văn hóa – lịch sử, phê bình tiểu sử học, phê bình xã hội
học mác xít, phê bình phân tâm học, phê bình cấu trúc luận và hiện sinh, phê
bình tự sự học… Sau thời kỳ Đổi mới, các lý thuyết phê bình từ nước ngoài
tiếp tục được đào sâu và ngày càng trở nên đa dạng hơn. Nhiều vấn đề văn
học từng bước vượt qua những rào cản, được gạn đục khơi trong. Trong bối
cảnh đó, phê bình văn học đã có những thành tựu đáng ghi nhận, đặc biệt là
những bài viết theo hướng văn hóa học và thi pháp học.
Nhìn lại quy luật vận động của lịch sử xã hội trong mối tương quan với
đời sống văn học, chúng ta cần quan tâm nhiều hơn tới mảng phê bình văn
học đô thị miền Nam từ 1955 đến 1975. Từ đó, có thể hình dung được toàn
diện bức tranh phê bình của nước ta qua mỗi giai đoạn khác nhau. Nhiều nhà
phê bình miền Nam tích cực vận dụng các lý thuyết của văn học phương Tây
vào phê bình Truyện Kiều, quá trình này đã thúc đẩy việc phê bình tác phẩm
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
3
văn học ở miền Nam trở nên năng động và hiện đại hơn. Vào năm 1960, nhà
in Nam Sơn ở Sài Gòn đã xuất bản cuốn khảo luận, tuyển tập các bài phê bình
kiệt tác của cụ Nguyễn Tiên Điền có tên là Chân dung Nguyễn Du, cuốn sách
khẳng định những nỗ lực đổi mới phương pháp phê bình văn học, tạo nên hai
bức tranh phê bình khác nhau của hai miền Nam – Bắc.
Sách tuyển tập gồm 13 bài của 13 tác giả được tổ chức, trình bày một
cách khoa học trên cơ sở kết hợp các quan điểm phê bình mới. Cuốn sách bao
gồm những bài viết lần đầu xuất hiện trong đời sống lý luận phê bình và các
bài viết đã từng được đăng trên một số tạp chí ở miền Nam trước khi nó ra
đời. Tạp chí Sáng tạo tháng 12/1957 đăng bài viết “Nguyễn Du trên những
nẻo đường tự do” của Nguyên Sa (trong khảo luận lấy tên là Trần Bích Lan);
những năm 1957 – 1958, tạp chí Đại học đăng bài viết mang tính tổng kết các
vấn đề về phê bình Truyện Kiều của nhà nghiên cứu Nguyễn Văn Trung (Đặt
lại vấn đề Truyện Kiều hay phê bình phê bình văn học)… Sự ra đời cuốn sách
bước đầu thể hiện diễn biến vận động trong phương thức thẩm bình tác phẩm
văn học.
Về kết cấu và quan điểm tiếp cận: Bắt đầu là các sự kiện lịch sử thời
Nguyễn Du, bối cảnh chính trị - nghệ thuật nửa cuối thế kỷ XVIII và nửa đầu
XIX. Sau đó là bài viết khái quát về thân thế và thời đại Nguyễn Du, tình hình
văn học trong thời đại ấy. Kế tiếp gồm bài tựa của Hội Khai Trí Tiến Đức, các
bài thơ đề vịnh liên quan đến Truyện Kiều cùng tâm tình Nguyễn Du. Những
tác phẩm thi ca đề vịnh được lựa chọn trong di sản văn chương của các nhà
thơ nổi tiếng như: Phạm Quý Thích, Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Khuyến, Tản
Đà – Nguyễn Khắc Hiếu, Vũ Hoàng Chương. Tổng hợp các lời bình Kiều đặc
sắc của Phong Tuyết, Mộng liên đường chủ nhân, Kiều Oánh Mậu, Đặng
Nguyên Cần, Ngô Đức Kế, Phạm Thượng Chi. Phần nổi bật nhất, đặc sắc nhất
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
4
là các bài phê bình, nghiên cứu Truyện Kiều được soi chiếu, áp dụng từ lý
thuyết văn học Phương Tây.
Về việc xác định, phân chia đối tượng nghiên cứu, có nhiều cách thức
khác nhau. Theo quan điểm của chúng tôi, các bài viết chủ yếu được tập trung
vào các phương diện sau: phê bình chủ đề, tư tưởng (Triết lý đoạn trường,
Nguyễn Du trên những nẻo đường tự do, Tình quê hương của Thúy Kiều,
Nguyễn Du và tình yêu, Cửa vào đoạn trường tân thanh,…); phê bình ngôn
ngữ Truyện Kiều (Góp phần hiểu biết, tiếng khóc Tố Như); khái quát lịch sử
nghiên cứu, phê bình Truyện Kiều (Đặt lại vấn đề Truyện Kiều hay phê bình
phê bình văn học
Nhìn vào cách thức tổ chức bài viết cùng với phần lập luận của các tác
giả trong tuyển tập Chân dung Nguyễn Du, chúng tôi thấy rằng các tác giả của
miền Nam đang nỗ lực vận dụng những phương pháp, những thành tựu của
văn học phương Tây vào phê bình tác phẩm văn học theo nhiều khuynh
hướng: khuynh hướng lịch sử - phát sinh, khuynh hướng lịch sử - chức năng,
khuynh hướng cấu trúc – hệ thống. Các khuynh hướng gắn liền với các
phương pháp hiện đại như: thuyết phân tâm học, chủ nghĩa hiện đại (tập trung
chủ yếu thuyết trực giác và triết học hiện sinh), chủ nghĩa cấu trúc. Cuốn khảo
luận khẳng định tinh thần nghiên cứu Truyện Kiều trong môi trường văn hóa,
lịch sử xã hội, đời sống văn học thời đại tác phẩm ra đời. Đó là những yếu tố
về mặt sử liệu cùng với kết quả khảo đính và hiệu đính văn bản góp phần hỗ
trợ việc nghiên cứu, phê bình Truyện Kiều có tính hệ thống, chuẩn xác hơn.
Các nhà phê bình miền Nam trước 1975 cố gắng giải quyết thực trạng thiếu
sử liệu về chủ đích sáng tác của tác giả, bởi vì tình hình lưu giữ văn bản ở
nước ta hay bị phân tán, thất lạc. Hơn nữa, trong phê bình văn học, “nếu thiếu
những sử liệu liên quan đến những đòi hỏi trên thì không thể phê bình nghiêm
chỉnh được” [55,13]. Dù là vận dụng đơn lẻ hay vận dụng tổng hợp các
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
5
phương pháp phê bình, cuốn sách Chân dung Nguyễn Du đã khẳng định tinh
thần nghiên cứu khoa học, ý thức tự giác xây dựng một nền học thuật hiện đại
và vững chắc của nhiều nhà phê bình văn học miền Nam.
Trong lịch sử nghiên cứu, phê bình Truyện Kiều, thế hệ giáo viên chúng
tôi chủ yếu biết đến những thành tựu nghiên cứu của các học giả miền Bắc mà
rất ít biết đến những nghiên cứu phê bình của học giả miền Nam. Vì vậy,
chúng tôi hy vọng rằng, kết quả nghiên cứu trong luận văn này góp phần bổ
sung và hoàn thiện hơn hướng tiếp cận Truyện Kiều nói riêng và tác phẩm văn
học nói chung.
1.2. Những cơ sở định hướng
Ở miền Nam, giai đoạn 1954-1975, tồn tại một nền chính trị khác, một
nền văn học khác, trong đó có nghiên cứu phê bình văn học. Gần đây, sau
mấy thập niên im lặng, giới nghiên cứu bắt đầu đề cập đến mảng văn học của
miền Nam giai đoạn này. Trong xu thế đổi mới sâu rộng và sự phát triển của
mạng thông tin toàn cầu ngày nay, các giá trị chìm khuất một thời đã được
nhận thức lại, mở ra toàn diện di sản nền lý luận phê bình của hai miền Nam
Bắc. Nhiều nhà nghiên cứu, nhà xuất bản uy tín đã nỗ lực xác lập các hệ vấn
đề liên quan đến văn học miền Nam. Ví dụ, gần nhất là đề tài nghiên cứu
khoa học do nhà nghiên cứu Nguyễn Thị Thanh Xuân làm chủ nhiệm đề tài,
được Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ quốc gia (Nafosted) tài trợ: “Sự
du nhập các lý thuyết văn học phương Tây vào miền Nam Việt Nam giai đoạn
1954-1975” (2016). Ngoài ra, còn có một số bài nghiên cứu chuyên sâu, hệ
thống về văn học miền Nam Việt Nam như: Bàn luận về Nguyễn Du trên một
số tạp chí miền Nam giai đoạn 1954-1975 (Lê Thụy Tường Vy, Bình luận văn
học - niên san 2015); Dấu ấn phê bình văn học phương Tây trong văn học sử
miền Nam giai đoạn 1954 – 1975 (Lý Hoài Thu – Hoàng Cẩm Giang); Lý
luận, phê bình văn học miền Nam trước 1975 (chương XII, Lịch sử lý luận
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
6
phê bình văn học Việt Nam, 2016), Văn học miền Nam từ 1954 đến 1975
(Thụy Khuê), Nguyễn Du và Truyện Kiều trong tiếp nhận của phê bình văn
học ở miền Nam trước 1975 (Trần Hoài Anh, Đi tìm ẩn ngữ văn chương,
2017)…
Bối cảnh đổi mới và hội nhập tạo điều kiện cho một số tác phẩm cùng
với tư liệu trước năm 1975 được in lại, sự phục hồi đang dần dần được thực
hiện. Nhiều tác giả, tác phẩm được sàng lọc theo tiêu chí học thuật và nghệ
thuật trở thành bộ phận gắn bó thống nhất của văn học Việt Nam. Nhiều tác
giả trở thành hiện tượng độc đáo, ảnh hưởng tích cực đến đời sống tinh thần
con người đương đại như nghiên cứu phê bình của Nguyễn Văn Trung, thơ
của Nguyên Sa, văn xuôi Nguyễn Thị Thụy Vũ… Tên tuổi, tác phẩm, bài viết
của những tác giả nổi tiếng ở trong Nam xuất hiện khá nhiều trên các trang
thông tin điện tử như: Nguyễn Văn Trung, Huỳnh Phan Anh, Nguyên Sa Trần
Bích Lan, Bình Nguyên Lộc, Mai Thảo, Thanh Tâm Tuyền, Dương Nghiễm
Mậu… Tuy vậy, các tác phẩm và bài viết của văn học miền Nam mới chỉ
được phổ biến ở quy mô nhỏ hẹp hoặc còn nhiều rào cản chưa thể tháo gỡ.
Từ khi cuốn khảo luận ra đời cho đến nay, nhiều công trình nghiên cứu
hay tác phẩm phê bình đã tiếp nhận, vận dụng quan điểm của các nhà phê
bình trong Chân dung Nguyễn Du để làm cơ sở lý giải nhiều vấn đề văn học
liên quan. Tuy nhiên, phần lớn các đề tài chỉ đề cập sơ qua hoặc chỉ liên hệ tới
những bài viết từng được đăng trên các tạp chí trước 1960. Sau này, nhiều nhà
nghiên cứu chỉ giới thiệu tên cuốn khảo luận đi kèm vài tác giả tiêu biểu, chưa
có một đề tài nào đi sâu vào phân tích, lý giải quan điểm phê bình trong Chân
dung Nguyễn Du. Lê Thụy Tường Vy trong bài “Bàn luận về Nguyễn Du trên
một số tạp chí miền Nam giai đoạn 1954-1975” (2015) dẫn ra ba bài biết của
ba tác giả là Nguyễn Văn Trung, Nguyên Sa, Nguyễn Sỹ Tế; không nêu các
tác giả còn lại trong cuốn khảo luận. Bàn về tình hình nghiên cứu, lý luận, phê
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
7
bình văn học ở miền Nam Việt Nam của nhà nghiên cứu Nguyễn Thị Thanh
Xuân, chuyên khảo nghiên cứu “sự du nhập lý thuyết văn học phương Tây
vào miền Nam Việt Nam giai đoạn 1954 – 1975” (2016). Trong bài viết
Nguyễn Du và Truyện Kiều trong tiếp nhận của phê bình văn học ở miền Nam
trước 1975 không nhắc tới sách Chân dung Nguyễn Du mà chỉ nêu ra những
cá nhân tác giả liên quan đến giai đoạn đã nêu. Nhân dịp kỷ niệm 250 năm
sinh Nguyễn Du tại Thành phố Hồ Chí Minh, tác giả Trần Hoài Anh đặt ra lối
nhìn tổng quát về quá trình vận động các xu hướng phê bình Truyện Kiều ở
miền Nam, từ lối nhìn giao thoa các tư tưởng Nho – Phật – Lão đến lối nhìn
mới từ triết học và văn học phương Tây. Tuy nhiên, việc đánh giá phương
pháp phê bình của nhóm tác giả trong khảo luận Chân dung Nguyễn Du chưa
được nghiên cứu toàn diện, thường chỉ nhắc tới bài viết của Nguyễn Văn
Trung, Nguyễn Sỹ Tế, Trần Bích Lan từ tạp chí được đăng tải, các tác giả còn
lại chưa được chú ý nhiều.
Khoa nghiên cứu văn học của miền Bắc Việt Nam giai đoạn 1954 - 1975
chủ yếu tiếp nhận lý luận macxit từ Liên Xô, Trung Quốc trong nghiên cứu và
phê bình văn học. Hai công trình tiêu biểu thể hiện cách thức tiếp nhận trên là
Quyền sống của con người trong Truyện Kiều (Hoài Thanh), Truyện Kiều và
chủ nghĩa hiện thực của Nguyễn Du (Lê Đình Kỵ). Một vấn đề đặt ra là việc
tiếp nhận lý thuyết phương Tây ở miền Nam có đem lại khác biệt nào cho
nghiên cứu văn học nói chung, nghiên cứu Truyện Kiều nói riêng? Những yếu
tố mang tính bổ sung cùng tính khác biệt chúng tôi sẽ đề cập ở các nội dung
tiếp theo của luận văn.
Các vấn đề trình bày ở trên là lý do chính thôi thúc chúng tôi đến với đề
tài: Phương pháp phê bình văn học trong sách khảo luận Chân dung
Nguyễn Du. Tính chất của vấn đề đã được các nhà nghiên cứu quan tâm ở các
mức độ khác nhau. Chúng tôi nhận thấy rằng, việc định ra các đặc trưng trong
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
8
vận dụng lý thuyết văn học, triết học Phương Tây vào phê bình Truyện Kiều ở
miền Nam vẫn còn tản mạn. Với đề tài này, chúng tôi cố gắng xác định đặc
trưng khuynh hướng phê bình văn học ở miền Nam, từng bước góp phần hoàn
thiện hơn những đóng góp và hạn chế của các bài viết phê bình Truyện Kiều
trong Chân dung Nguyễn Du, bước đầu định hướng cái nhìn bao quát về cách
thức tiếp nhận Truyện Kiều trong dòng chảy đời sống văn học.
2. Đối tượng nghiên cứu và mục tiêu nghiên cứu
Trên cơ sở tìm hiểu cách tổ chức và cách tiếp cận các vấn đề về Truyện
Kiều, chúng tôi tập trung vào tính đa dạng, phong phú trong hướng tiếp cận và
phê bình Truyện Kiều ở miền Nam, thời kỳ 1954 – 1975. Qua đó ta cũng thấy
được ý nghĩa vô cùng to lớn của phương pháp được áp dụng từ các lý thuyết phê
bình phương Tây trong suốt thế kỷ XX, những đóng góp ban đầu về mặt khoa
học trong nghiên cứu Nguyễn Du của các nhà phê bình miền Nam.
Chúng tôi cố gắng làm rõ các đặc trưng trong việc sử dụng các phương
pháp phê bình văn học vận dụng từ lý thuyết của văn học phương Tây như:
phân tâm học, chủ nghĩa hiện sinh và hiện tượng học, chủ nghĩa cấu trúc, thi
pháp học và văn hóa học,… Đồng thời cũng chỉ ra nội dung và làm sáng tỏ
những đặc điểm khác biệt của công trình nghiên cứu, phê bình này về Truyện
Kiều so với các nghiên cứu phê bình của miền Bắc cùng giai đoạn (lấy một
số bài viết trên Văn - Sử - Địa và cuốn kỷ yếu Kỷ niệm 200 năm năm sinh
Nguyễn Du làm đối chứng.
3. Nhiệm vụ và phương pháp nghiên cứu
3.1. Nhiệm vụ nghiên cứu
Mọi ngả đường phê bình là tìm ra giá trị và những đóng góp của người
nghệ sĩ. Nhà nghiên cứu M. Kharapchenkô cho rằng "sáng tạo ra các giá trị
nghệ thuật và cảm thụ các giá trị ấy là những quá trình không đồng nhất". Mỗi
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
9
tác phẩm phê bình hòa quyện giữa tư duy khoa học và tư duy nghệ thuật; phụ
thuộc vào vốn tri thức, vốn văn hóa, quan niệm thẩm bình văn chương mà giá
trị được nổi bật ở các phương diện khác nhau. Bởi vậy, cần phải hiểu sự khám
phá của người đọc như là sự sáng tạo ra hiệu quả của văn bản. Từ đây mà
nhiều nhà nghiên cứu xem tác phẩm như một "đề án tiếp nhận", một "cấu trúc
mời gọi", một "chương trình nhận thức"; nó phải thực sự có ý nghĩa đối với
đời sống, con người và xã hội nên không thể bàn bạc một cách tùy tiện, cảm
tính. Tác phẩm không thể là những câu chữ trống rỗng, hàm hồ mà người đọc
có thể gán ghép cho nó bất cứ ý nghĩa nào. Tự thân tác phẩm, cùng với các
yếu tố như nội dung thời đại, đời sống nhà văn, những tác phẩm có liên
quan... đã tạo ra biên độ cho sự tiếp nhận. Không thể hiểu Truyện Kiều nếu
tách rời nó với thời đại Nguyễn Du, với số phận của nhà thơ và với thơ chữ
Hán của ông.
Trong thực tế, ý nghĩa và giá trị của tác phẩm không ngừng biến đổi
trong những giai đoạn lịch sử khác nhau, những không gian văn hóa khác
nhau. Chảy qua mỗi thời đại, thế giới quan ẩn trong tác phẩm sẽ chuyên chở
những gì đôi bờ lịch sử gởi vào. Nhưng một sự cảm thụ đúng đắn không bao
giờ cho phép vượt ra khỏi dữ liệu hiện thực của văn bản.
Nhưng có một thực tế của quá trình phê bình là ý nghĩa khách quan của
tác phẩm không phải bao giờ cũng đồng nhất với tư tưởng chủ quan mà tác
giả gởi gấm vào đó. Qua lăng kính của chủ thể tiếp nhận, nói như nhà nghiên
cứu Trần Đình Sử, có khi là một sự "tiếp nhận sai" hay "phản tiếp nhận" mà ở
đó, người đọc sáng tạo ra một tư tưởng mới mà nguyên tác không có. Nguyễn
Du đã không thể đi theo hành trình của Truyện Kiều để chứng kiến Kiều ngã
theo và bị đại phong kiến lừa gạt như thế nào hay để "điều trị" căn bệnh "ẩn
uất" cho nàng... Tác phẩm, nhất là những tác phẩm lớn thường có một nội
dung nghệ thuật phong phú, đa dạng, có nhiều chức năng, được xây dựng
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
10
bằng những ký hiệu hình ảnh, bằng một ngôn ngữ gián tiếp, có một hàm nghĩa
rộng hơn cái nó biểu thị. Nói như Gorki: "Chính là từ chỗ hòa hợp, trùng hợp
giữa kinh nghiệm của nhà văn với kinh nghiệm của người đọc mà ta có được
sự thật nghệ thuật - cái sức thuyết phục đặc biệt của văn học vốn là cội nguồn
của sức ảnh hưởng của nó với con người".
Từ những cơ sở trên, chúng tôi xác định nhiệm vụ của đề tài là tìm ra
phương thức, đặc điểm phương pháp phê bình trong khảo luận Chân dung
Nguyễn Du góp phần định hình một số phương diện trong cách thức cảm thụ,
thẩm bình tác phẩm văn học: đời sống lịch sử, xã hội và văn hóa liên qua đến
tác phẩm; thái độ nghệ thuật trong lĩnh hội tác phẩm và cá tính của nhà phê
bình; tư duy nghệ thuật và tư duy khoa học trong cảm thụ,… Từ những vấn đề
lý luận liên quan đến các phương pháp phê bình văn học du nhập từ phương
Tây, luận văn xác định và lý giải những thành công qua việc vận dụng nghiên
cứu phê bình Truyện Kiều của các nhà phê bình miền Nam những năm 1960.
Qua đó cũng chỉ ra một số phương diện tiêu biểu trong đời sống lý luận phê
bình miền Nam thời kỳ 1955 - 1965.
3.2. Phương pháp nghiên cứu
Xuất phát từ đặc điểm của đối tượng nghiên cứu và mục đích của luận
án, chúng tôi thực hiện đề tài theo những phương pháp sau: phương pháp lịch
sử (đặt đối tượng nghiên cứu vào bối cảnh lịch sử cụ thể, ở đây là bối cảnh
văn hóa –chính trị của miền Nam); phương pháp nghiên cứu liên ngành,
phương pháp phân tích – tổng hợp (phân tích nội dung và hình thức của các
bài nghiên cứu phê bình Truyện Kiều ở khảo luận Chân dung Nguyễn Du;
tổng hợp các đặc trưng, đóng góp và hạn chế); phương pháp so sánh (so sánh
với một số nghiên cứu, phê bình Truyện Kiều ở miền Bắc giai đoạn cùng
thời).
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
11
4. Phạm vi nghiên cứu
Bên cạnh bài viết tổng quan về cuộc đời, bối cảnh xã hội và văn học thời
đại Nguyễn Du, cuốn khảo luận Chân dung Nguyễn Du tập hợp 11 bài viết về
Truyện Kiều và 1 bài viết về Văn chiêu hồn. Ở đề tài này, chúng tôi chỉ đi sâu
vào các bài viết liên quan đến Truyện Kiều.
5. Cấu trúc của luận văn
Chúng tôi định hướng trình bày nội dung đề tài với các chương, các
phần chính sau:
Chương 1: Tổng quan vấn đề nghiên cứu.
Trong chương này chúng tôi làm rõ bối cảnh xuất hiện của cuốn sách
Chân dung Nguyễn Du trong đời sống nghiên cứu phê bình Nguyễn Du và
Truyện Kiều, những năm trước 1954, đặc biệt là thời kỳ 1954 - 1975.
Chương 2: Phê bình Truyện Kiều từ lý thuyết chủ nghĩa cấu trúc và chủ
nghĩa hiện sinh trong khảo luận Chân dung Nguyễn Du
Trong chương này chúng tôi làm sáng tỏ sự vận dụng lý thuyết tiếp nhận
Truyện Kiều và những đóng góp của nhóm tác giả qua các nền tảng lý thuyết
chủ nghĩa cấu trúc và chủ nghĩa hiện sinh.
Chương 3: Phê bình Truyện Kiều từ lý thuyết phân tâm học và ngôn ngữ
văn chương trong khảo luận Chân dung Nguyễn Du.
Trong chương này chúng tôi làm sáng tỏ sự vận dụng lý thuyết tiếp nhận
Truyện Kiều và những đóng góp của nhóm tác giả qua các nền tảng lý thuyết
phân tâm học và ngôn ngữ văn chương.
6. Đóng góp của luận văn
Nghiên cứu phê bình tác phẩm văn học nói chung và Truyện Kiều nói
riêng cần được nhìn nhận trong góc nhìn tổng quan như một thành tố của văn
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
12
học sử. Thông qua lịch sử tiếp nhận tác phẩm để từ đó không chỉ hiểu đúng
tác phẩm mà còn định hướng tư duy, phương pháp giảng dạy văn học trong
nhà trường phổ thông.
Hệ thống và phân tích đặc điểm của các hình thức tiếp nhận Truyện
Kiều. Qua đó góp phần khẳng định giá trị đặc biệt của tác phẩm từ góc độ
nghiên cứu tiếp nhận.
Bước đầu khái quát mối quan hệ giữa sự tiếp nhận của người đọc và sự
vận động của ý nghĩa tác phẩm. Từ đó rút ra kết luận có tính qui luật về tiếp
nhận tác phẩm.
Nhìn lại Nguyễn Du cũng là dịp chúng ta ngày nay duyệt xét lại cách
quan niệm lâu nay của chúng ta về những đóng góp của Nguyễn Du trong
các sáng tác, đặc biệt là Truyện Kiều. Xem xét các giá trị trên nhiều phương
diện, nhiều mối quan hệ thực sự có ý nghĩa cấp bách để nhìn nhận đúng đắn
hơn những cống hiến của Nguyễn Du đối với văn học và văn hóa dân tộc.
Đó là một hệ thống bao gồm những yếu tố như ngôn ngữ, lối sống, phong
tục tập quán, luật pháp, tôn giáo tín ngưỡng, nghệ thuật biểu diễn..., trong đó
có văn học.
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
13
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1
TỔNG QUAN VẤN ĐỀ NGHIÊN CỨU
1.1. Nhìn qua lịch sử nghiên cứu phê bình Truyện Kiều trước 1954
1.1.1. Tiếp nhận Truyện Kiều trong thế kỷ XIX diễn ra trong môi trường văn
hóa - tư tưởng phương Đông, phê bình chủ quan dựa vào quan niệm đạo đức;
được thực hiện chủ yếu bởi tầng lớp Nho sĩ với các dòng tư tưởng Nho – Phật
– Lão để đưa ra quan điểm và lý giải riêng. Các dòng tư tưởng trên được tiếp
nhận từ Trung Hoa, thường được gọi chung là quan niệm triết học phương
Đông, quan niệm thẩm mỹ của nhà Nho.
Nhiều nhà nghiên cứu về lịch sử phê bình Truyện Kiều phần lớn đều xác
định việc đọc Truyện Kiều thế kỷ XIX của các nhà Nho là theo quan điểm đạo
đức, quan điểm luân lý. Họ thể hiện ấn tượng về tác phẩm dựa trên sự kích
thích của cảm hứng nghệ thuật chứ không chú trọng vào tư duy khoa học.
Những cảm tưởng, bình giá của các nhà Nho thường được biểu hiện theo cách
thức đề vịnh bằng thơ ca, bài đề tựa hay lời bạt phản ánh xúc cảm riêng tư của
người viết. Tuy nhiên, quan điểm tiếp cận vừa nêu lại phân hóa thành nhiều
xướng có tính đối lập nhau. Bản chất của sự phân hóa chưa được lý giải cụ thể
ở một số bài viết. Từ những kết quả nghiên cứu về văn hóa học, chúng tôi xin
đề xuất một số yếu tố là cơ sở hình thành thái độ đánh giá Truyện Kiều của
nhà nghiên cứu Trần Nho Thìn đã xác định trong bối cảnh hoài nghi đức trị
và tinh thần phê phán xã hội[41,78] của văn học Việt Nam nửa cuối thế kỷ
XVIII – nửa đầu thế kỷ XIX, sự thể hiện tính hoài nghi ấy trong thơ chữ Hán
Nguyễn Du cũng như trong Truyện Kiều là sự “vắng bóng những phạm trù
văn hóa chính trị quen thuộc của các thế kỷ trước”[41,80](đức, nhân, nghĩa,
thuyền, nước, dân - dân là nước, chở thuyền và lật thuyền là dân). “Trong khi
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
14
đó lại xuất hiện những khái niệm khác loại như cõi người ta, những điều trông
thấy, địa ngục ở miền trần gian, cõi trần, cõi hồng trần, bụi hồng, kiếp phong
trần, bể trần (đều có chữ trần – bụi bặm), vũng lầy… Nguyễn Du không còn
hy vọng, ảo tưởng vào khả năng đức trị có thể đem lại xã hội thái bình, thịnh
trị” [41,80]. Nhìn vào cách ứng xử của con người đối với thực tại xã hội, sự
khủng hoảng của bối cảnh xã hội kéo theo mối hoài nghi đức trị khiến con
người phải nhận thức lại bản thân và đời sống, hướng tới những gì là bản thể
con người, muốn bứt phá khỏi mọi ràng buộc khắt khe: ý thức giá trị và quyền
sống cá nhân, tự do tình yêu và hôn nhân, quan niệm phóng khoáng về các
mặt đạo đức. Các yếu tố đó dẫn đến tình trạng tồn tại những đối cực về cách
đánh giá tác phẩm trong bối cảnh ảnh hưởng của văn hóa và tư tưởng phương
Đông, dẫn đến việc người khen, người chê; người đồng cảm, người phê phán.
Nhà thơ Nguyễn Công Trứ cho rằng Kiều sống trong chốn lầu xanh thì không
thể nào cảm thông về mặt đạo đức (Đố đem chữ “hiếu” mà nhầm được ai!).
Phạm Quý Thích, Đào Nguyên Phổ bày tỏ sự đồng cảm với nhân vật Thúy
Kiều. Riêng cụ Hoàng giáp Đào Nguyên Phổ thể hiện ấn tượng cả về vẻ đẹp
nghệ thuật cùng với nét đặc sắc của chủ đề phản ánh: “tả cảnh thì bày hết thú
vị tuyết nguyệt phong hoa, mà cảnh tự vướng tình… thật là một khúc Nam âm
tuyệt xướng, một điệu tình phổ bực đầu vậy” [27,163]. Vì Nho giáo là học
thuyết chính trị đạo đức nên nhà nho thường tìm từ Truyện Kiều những nguồn
cảm hứng bình luận chính trị, đạo đức, nhân đó bộc lộ con người chính trị đạo
đức của mình. Những chuyện mổ xẻ, phân tích tác phẩm để tìm nguyên nhân
của sức hấp dẫn, thành công của tác phẩm nằm ngoài tầm quan tâm.
1.1.2. Từ đầu thế kỷ XX đến năm 1945, phê bình Truyện Kiều diễn ra phong
phú, sinh động hơn, phân chia hai xu hướng chính là ý thức đấu tranh chính
trị và bước đầu vận dụng lý thuyết văn học phương Tây. Đây là thời kỳ giao
thoa văn hóa và văn học Đông Tây, đời sống văn học chuyển mình tiếp cận
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu và Công nghệ thông tin – ĐHTN
http://lrc.tnu.edu.vn
- Xem thêm -