Hệ thống chính trị là một bộ phận kiến trúc thượng tầng xã hội, bao
gồm các tổ chức, các thiết chế có quan hệ với nhau về mặt mục đích,
chức năng trong việc thực hiện, tham gia thực hiện quyền lực chính trị
hoặc đưa ra quyết định chính trị
Đảng Cộng sản Việt Nam là một bộ phận cấu thành và là hạt nhân chính
trị lãnh đạo của hệ thống chính trị, là đảng duy nhất lãnh đạo nhà nước
và xã hội. Trong lịch sử lập hiến của Việt Nam, vị trí, vai trò lãnh đạo
của Đảng đối với nhà nước và hệ thống chính trị. Vai trò lãnh đạo của
Đảng cộng sản Việt Nam được ghi nhận tại Điều 4 - Hiến pháp năm
1992: “ Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân
Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân
dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng
Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”.
Sở dĩ Đảng cộng sản Việt Nam có vai trò lãnh đạo đối với các tổ chức
trong hệ thống chính trị bởi vì:
Thứ nhất, Đảng Cộng sản Việt Nam gồm những người tiên tiến được vũ
trang bởi thế giới quan và phương pháp luận khoa học của chủ nghĩa
Mác - Lênin. Trên cơ sở của học thuyết Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí
Minh, phân tích một cách khoa học, khách quan điều kiện kinh tế - xã
hội của nước ta, Đảng có khả năng vạch ra đường lối, chính sách đúng
đắn và tổ chức thực hiện có hiệu quả những chính sách, đường lối ấy
trong thực tiễn.
Thứ hai, Đảng cộng sản Việt Nam là tổ chức được Chủ tịch Hồ Chí Minh
- Nhà lãnh đạo thiên tài của cách mạng Việt Nam trực tiếp sáng lập và
rèn luyện. Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh là một bộ phận hợp
thành quan trọng trong kho tàng tri thức lý luận của Đảng. Tư tưởng
của Người là một di sản quý báu về lý luận cách mạng mà ngày nay
Đảng ta được kế thừa và phát huy.
Thứ ba, Đảng cộng sản là lực lượng có khả năng tổ chức, tập hợp to lớn.
Bằng khả năng và uy tín của mình, Đảng có thể huy động, tập hợp nhân
dân thực hiện các mục tiêu, đường lối mà Đảng đã đề ra. Khả năng tổ
chức và lãnh đạo của Đảng đã được kiểm nghiệm trong thực tiễn lịch sử
cách mạng Việt Nam.
Thứ tư, Đảng cộng sản Việt Nam luôn kiên định với mục tiêu đấu tranh
vì sự nghiệp hoà bình, ủng hộ các phong trào giải phóng dân tộc, phong
trào đấu tranh của giai cấp công nhân tiến bộ trên thế giới. Điều này đã
tạo ra uy tín quốc tế rộng lớn của Đảng ta, điều này giúp cho Đảng nhận
được sự ủng hộ rộng rãi của các chính đảng từ phía phong trào cộng sản
và công nhân trên quốc tế, điều này góp phần củng cố vai trò, vị trí lãnh
đạo của Đảng trong nước.
Đảng thực hiện sự lãnh đạo của mình đối với các thiết chế
khác trong hệ thống chính trị bằng những phương pháp nhất
định. Nội dung sự lãnh đạo của Đảng đối với nhà nước và xã
hội đã được đề ra cụ thể từ Đại hội Đảng lần VI và được tiếp tục
khẳng định tại Đại hội Đảng VII, VIII, IX, X gồm:
Đảng không làm thay công việc của các tổ chức khác trong hệ
thống chính trị.
+ Đảng đề ra đường lối, chủ trương, chính sách lớn định hướng cho sự
phát triển của toàn xã hội trong từng thời kỳ phát triển trên tất cả các
lĩnh vực.
+ Đảng vạch ra những phương hướng và nguyên tắc cơ bản làm cơ sở
cho việc xây dựng và hoàn thiện Nhà nước, củng cố và phát triển hệ
thống chính trị, thiết lập hệ thống dân chủ xã hội chủ nghĩa, phát huy
quyền làm chủ của nhân dân.
+ Đảng đề ra những quan điểm và chính sách về công tác cán bộ, phát
hiện, lựa chọn, bồi dưỡng những Đảng viên ưu tú và những người ngoài
Đảng có phẩm chất và năng lực giới thiệu với các cơ quan nhà nước, các
tổ chức chính trị – xã hội thông qua cơ chế bầu cử, tuyển chọn để bố trí
vào làm việc trong các cơ quan nhà nước và tổ chức chính trị xã hội.
+ Đảng thực hiện sự lãnh đạo của mình thông qua các Đảng viên và tổ
chức Đảng bằng cách giáo dục Đảng viên nêu cao vai trò tiên phong,
gương mẫu, qua đó tập hợp giáo dục và động viên quần chúng tham gia
quản lý nhà nước, quản lý xã hội, ủng hộ và tích cực thực hiện đường lối
chính sách của Đảng, tôn trọng và thực hiện nghiêm chỉnh pháp luật
của nhà nước.
+ Đảng thực hiện công tác kiểm tra việc chấp hành và tổ chức thực hiện
đường lối, chính sách, nghị quyết của Đảng đối với các Đảng viên, tổ
chức Đảng, các cơ quan nhà nước và tổ chức xã hội, phát hiện và uốn
nắn kịp thời những sai lầm, lệch lạc. Đồng thời Đảng tiến hành tổng kết
thực tiễn, rút kinh nghiệm để không ngừng bổ sung và hoàn thiện các
đường lối, chính sách trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội.
Đảng lãnh đạo hệ thống chính trị, đồng thời là một bộ phận của
hệ thống ấy. Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân, tôn trọng và
phát huy quyền làm chủ của nhân dân, dựa vào dân để xay
dựng Đảng, chịu sự giám sát của nhân dân, hoạt động trong
khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật
@Nghị quyết Trung ương 5 (khoá X) cũng nhấn mạnh: Đổi mới phương
thức lãnh đạo của Đảng đối với hệ thống chính trị mà trọng tâm là đối
với Nhà nước còn chậm và lúng túng. Cụ thể như sau:
Một là, vẫn còn tình trạng cấp uỷ bao biện, làm thay hoặc buông lỏng
lãnh đạo đối với hoạt động của hệ thống chính trị trên một số lĩnh vực.
Chậm ban hành những quy định cụ thể về phương thức Đảng lãnh đạo
Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể; về mối quan hệ công tác
giữa các tổ chức trong hệ thống chính trị.
Hai là, còn thiếu những quy định cụ thể bảo đảm thực hiện đúng đắn
nguyên tắc tập trung dân chủ, thực hành dân chủ trong Đảng và trong
xã hội. Phương thức lãnh đạo của Đảng đối với công tác tư tưởng, công
tác cán bộ đổi mới chậm; chất lượng công tác tư tưởng, tuyên truyền còn
nhiều hạn chế. Chậm cụ thể hoá tiêu chuẩn cán bộ trong thời kỳ công
nghiệp hoá, hiện đại hoá cho từng chức danh cụ thể ở các cấp, các
ngành. Chất lượng công tác đánh giá, quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng,
luân chuyển, bổ nhiệm cán bộ còn nhiều hạn chế; chính sách đãi ngộ
với cán bộ còn bất cập. Chưa có cơ chế, chính sách phù hợp để phát
hiện, tuyển chọn, bồi dưỡng, trọng dụng người có đức, có tài, thay thế
kịp thời những người yếu kém về phẩm chất và năng lực.
Ba là, chưa thực sự coi trọng đổi mới phong cách, lề lối làm việc; tình
trạng họp hành nhiều, nói chưa đi đôi với làm, nói nhiều, làm ít, né
tránh, đùn đẩy trách nhiệm, thiếu gương mẫu còn diễn ra ở nhiều nơi.
Ngoài ra
- Phương thức lãnh đạo của Đảng trong thời kỳ chiến tranh và quản lý
tập trung quan liêu, bao cấp còn ảnh hưởng đến ngày nay.
- Việc đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng trong điều kiện một đảng
duy nhất cầm quyền lãnh đạo công cuộc đổi mới, thực hiện kinh tế thị
trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng nhà nước pháp quyền xã
hội chủ nghĩa, hội nhập kinh tế quốc tế… là vấn đề mới mẻ, chưa có thực
tiễn trong nước và trên thế giới, đòi hỏi phải tìm tòi, vừa làm, vừa rút
kinh nghiệm.
- Lý luận về Đảng cầm quyền, về phương thức lãnh đạo của Đảng trong
điều kiện một Đảng cầm quyền còn nhiều vấn đề chưa làm rõ, nhận thức
còn khác nhau.
- Những hạn chế trong tổ chức bộ máy và yếu kém trong đội ngũ cán bộ
đã tác động tiêu cực, cản trở việc đổi mới phương thức lãnh đạo của
Đảng.
- Chậm ban hành đầy đủ, đồng bộ các quy chế, quy định về sự lãnh đạo
và phối hợp công tác giữa các tổ chức đảng với các tổ chức trong hệ
thống chính trị.
- Đổi mới phương thức lãnh đạo của đảng đối với công việc của hệ thống
chính trị là công việc hệ trọng, đòi hỏi phải chủ động tích cực, có quyết tâm
chính trị cao, đồng thời thận trọng, có bước đi vững chắc, vừa làm vừa tổng
kết, vừa rút kinh nghiệm, vừa phải quán triệt các nguyên tắc chung, ừa phải
phù hợp với đặc điểm, yêu cầu, nhiệm vụ của từng cấp ngành.
Vì vậy, trong việc đổi mới hệ thống chính trị, vấn đề trọng tâm và phức
tạp nhất là đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng
- Xem thêm -