Mô tả:
CẢM NGHĨ VỀ TUỔI 18
Chỉ còn 2 năm nữa là tôi bước vào tuổi 18, tuổi của bao ước mơ và hoài
vọng, là mốc son của cuộc đời.
Tôi may mắn được học trong ngôi trường danh tiếng của quê nhà,
được thầy, cô tận tình dạy bảo. Bạn bè hết mực thương yêu, cùng nhau thi
đua học tập, rèn luyện thể lực, chơi thể thao. Được sống trong gia đình
hạnh phúc, với sự bảo bọc của cha, mẹ.
Tôi thường nghe Ba, Mẹ kể về thời gian khó trước đây. Thời chiến
tranh loạn lạc cũng như những năm đầu tiên sau hòa bình, nhiều người
phải đi bộ hơn mười cây số để đi học, để kiếm cái chữ trang bị kiến thức
cho bản thân. Và nhiều người cũng đã thành công và lại lo cho con cái, thế
hệ tiếp theo.
Tôi mong được tham gia các phong trào tự nguyện giúp đỡ trẻ em có
hoan cảnh khó khăn, đặc biệt là các em học sinh ngươi dân tộc miền núi, ở
vùng xa xoi, mặc dù còn bé nhưng các em đã phải phụ cha mẹ làm nương
rẫy, các em không có điều kiện hoc hành, thiếu thốn đủ thứ, cờm ăn không
đủ no, áo quần không đủ mặc, sách vỡ thiếu thốn trăm bề.
Tuổi 18 sắp cận kề, tôi có thể vào đại học hay khoác ba lô làm nghĩa
vụ của một thanh niên, chắc chắn sẽ sống xa nhà, dù thế nao đi nữa lòng
chắc không tránh khỏi rộn ràng, bâng khuân khó tả. không khỏi bồi hồi xao
xuyến nhớ về một thời vụng dạy ngây ngô,những giây phút làm phiền
Thầy, Cô làm phật lòng Cha, Mẹ.
Sau này dù có đi đâu, làm gì chắc chắn ràng tôi sẽ không bao giờ
quên tuổi 18 thân thương.
- Xem thêm -