Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Kiếp Trước Em
Đã Chôn Cất
Cho Anh
Tác giả: Tào Đình
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Thúy Ngọc
Biên soạn: Đất Quảng
April-2014
http://motsach.info
Trang 1/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Giới Thiệu
"Tôi" là một người đàn ông bình thường, không có gì nổi trội
nhưng lại khá bạo gan. Bạn thân tôi thì lại nói rằng da mặt tôi
rất dày. Sau bốn năm ở đại học, tôi không ra trường đi làm ngay
mà tiếp tục học nghiên cứu sinh trong ánh mắt ngưỡng mộ của
bạn bè, tiếp tục được hưởng cuộc sống an nhàn, vô lo vô nghĩ
của đời học sinh, tiếp tục đắm mình trong những mối tình
cuồng nhiệt của tuổi trẻ...
Uyển Nghi - bạn gái tôi là hoa khôi của khoa tiếng Anh. Cô ấy
rất yêu tôi, ân cần chu đáo chăm sóc, hy sinh tất cả cho tôi, tự
nguyện hiến dâng thứ quý giá nhất của một người con gái. Ở
bên cô ấy, tôi được phục vụ một cách đầy đủ, có quần áo mới
sạch sẽ ở đầu giường mỗi buổi sáng thức dậy, có người nhắc
nhở tôi phải như thế này, phải như thế kia ...
Mạt Mạt - người không được coi là bạn gái của tôi, cô ấy chỉ là
bà chủ cửa hàng bán hoa, là cô gái điếm, là con nợ... Chúng tôi
vô tình gặp nhau để rồi gắn bó với nhau bằng một linh cảm vô
hình về mối duyên nợ từ kiếp trước.
Uyển Nghi là nước, Mạt Mạt là rượu. Nước không mùi không vị
nhưng người ta không thể sống thiếu nước. Rượu vô cùng hấp
dẫn nhưng uống nhiều lại khiến con người ta khổ sở, đau đớn.
Uyển Nghi là một viên ngọc sáng, Mạt Mạt lại là một viên đá
cuội. Ngọc đẹp dù sáng đến mấy nhưng nếu phát hiện ra có
một chút tì vết, nó sẽ bị rớt giá thê thảm. Còn đá cuội, nếu lộ
diện, nó lại trở nên hấp dẫn vô cùng dù bằng chỉ một chút ánh
sáng le lói và vẻ độc nhất vô nhị của mình.
Trang 2/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Tôi luôn phải giằng xé, đấu tranh giữa hai người con gái. Rồi tôi
sẽ phải làm gì đế thoát ra khỏi cuộc tình đang chồng chéo và
đầy trái ngang này?
Thông tin về tác giả:
Tào Đình sinh ngày 14/2/1985 tại Trùng Khánh, Trung Quốc.
Cô tốt nghiệp khoa tiếng Anh thương mại trường Học viện
ngoại ngữ Tứ Xuyên. Khi viết tác phẩm đầu tay mang tên “Xin
lỗi em chỉ là con đĩ” với giọng văn táo bạo và dày dặn cùng bút
danh “Bảo Thê” nhiều độc giả cho rằng cô chắc chắn đã có gia
đình và là một người dạn dày tình trường nhưng thực ra khi đó
cô vẫn là một nữ sinh trung học mới gần đôi mươi. Bút danh
“Bảo thê” hàm ý rằng người vợ (người phụ nữ) thì thường được
quý trọng giống như ngọc vậy”.
Từ thành công vang dội ban đầu đó, Bảo Thê đã tiếp tục chinh
phục đông đảo độc giả qua hàng loạt các tác phẩm như "Thiên
thần sa ngã", "Hồng hạnh thổn thức", "Anh trai, em gái", “Yêu
anh hơn cả tử thần”... Mỗi tác phẩm là một bước tiến trong con
đường văn chương của Tào Đình và ngòi bút của cô cũng chín
dần qua từng bước tiến đó. Điểm đặc biệt trong các câu chuyện
mà Tào Đình xây dựng là hình tượng người phụ nữ, trong hầu
hết các tác phẩm của mình cô hầu như đều chủ động xây dựng
hình tượng về những phụ nữ xinh đẹp có quá khứ không hạnh
phúc. Họ dù bứt lên trong hiện tại để sống thì cuối cùng vẫn
gặp lại hình ảnh cũ của mình trong quá khứ, như một sự bám
đuổi quyết liệt, day dứt và điều đó khiến những câu chuyện luôn
luôn kết thúc trong bi kịch. Chính điều này khiến những tác
phẩm của Tào Đình có những chi tiết thực sự khiến cho người
đọc cảm thấy đôi phần ngột ngạt, bí bức. Ngột ngạt mà vẫn
đọc, đọc như tìm thấy được một phần mình trong đó.
“Kiếp trước em đã chôn cất cho anh” là một trong những tác
Trang 3/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
phẩm hiếm hoi có kết thúc tươi sáng của Tào Đình. Tuy vậy,
đọc “Kiếp trước em đã chôn cất cho anh” độc giả vẫn cảm nhận
được đầy đủ nỗi đau đớn ở mỗi số phận nhân vật được xây
dựng, nỗi đau trong truyện là quá lớn vì thế mà một cái kết có
hậu có lẽ là cần thiết để không đưa độc giả tới một cảm giác hụt
hẫng khi đọc xong tác phẩm.
Trang 4/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Chương 1: Nhàn Đợi
Hoa Nở
Tôi đã từng nghe một câu chuyện như thế này, “Kiếp trước, sau
khi chết đi rồi, thân xác tôi bị đem vứt ngoài đường phố. Người
qua người lại tấp nập trên đường, có người kiêng kị, khi bước
qua xác tôi đã lấy tay che mặt, nhắm mắt vờ như không nhìn
thấy; có người lại đứng từ rất xa, khẽ liếc mắt về phía tôi, khẽ
lắc đầu than thở ra chiều đồng cảm; có người không cầm lòng
được, lấy một manh áo đắp lên thân xác tôi. Em đã bước tới,
đưa tôi đi an táng.”
Mạt Mạt nhất định là người mà kiếp trước đã đem tôi đi an táng.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, dường như có chút trí nhớ còn sót
lại của kiếp trước đang thúc giục tôi. Tôi và Uyển Nghi đã từng
yêu nhau. Uyển Nghi quả là một cô gái tốt. Cô ấy hấp dẫn tôi
một cách bất ngờ. Tôi đã từng nghĩ rằng Uyển Nghi chính là
người bạn đời mà tôi tìm kiếm. Nhưng cuối cùng, tôi và cô ấy,
gặp nhau rồi lại chia xa. Gần nhau rồi lại rời xa. Cũng có thể,
Uyển Nghi chỉ là người qua đường mà kiếp trước đã khẽ liếc
mắt về phía tôi, hoặc cũng có thể, cô ấy chỉ là một người tốt mà
kiếp trước đã đắp cho tôi manh áo. Cuối cùng thì nợ nhẹ tình
mỏng.
Thế là, kiếp này, tôi và Uyển Nghi cũng có một khoảng thời
gian yêu nhau sâu đậm, coi như phúng viếng tấm chân tình mà
kiếp trước cô ấy đã dành cho tôi. Như vậy là đủ rồi.
Tôi không mê tín, nhưng tôi lại rất tin vào duyên phận, tin vào
Trang 5/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
kiếp trước.
Giờ đây, bị Mạt Mạt dày vò, bị tổn thương, đón nhận tình cảm
của cô ấy, trả món nợ cho cô ấy, tôi đều không oán không hận,
nhất quyết không chịu từ bỏ, âm thầm chờ đợi, suốt đời mang
theo... chỉ bởi vì, kiếp trước, cô ấy đã chôn tôi.
Cũng có thể, kiếp này, tôi không phải là người chồng trọn đời
của Mạt Mạt, tuy nhiên, sợi dây tình cảm chắc chắn còn vấn vít
lâu dài. Đó là điều mà tôi đã nợ cô ấy, món nợ bắt đầu từ kiếp
trước. Kiếp trước, em đã chôn tôi. Vậy nên, đời này kiếp này,
dù tôi phải chịu đựng bao đau khổ dày vò, tôi vẫn nhất quyết chỉ
yêu em.
Tình yêu đó, là một loại vũ khí sắc bén trong lồng ngực tôi, đã
bị đóng dấu niêm phong mang dòng chữ “can tâm tình
nguyện”, không thể chạm tay tới cũng không thể nhổ bỏ đi
được. Cho dù bao nhiêu năm sau này, cho dù trải qua bao bãi
bể nương dâu, cô ấy vẫn có thể thao túng được tình cảm của tôi
một cách dễ dàng.
Mưa hay nắng là do em định đoạt, tròn hay méo cũng do em
quyết định.
Nhưng dù vậy, tôi cũng không than vãn nhiều, vẫn một lòng
một dạ trân trọng mỗi lần gặp gỡ giữa tôi và em.
Tôi chỉ muốn được báo đáp tấm chân tình của em khi đã an
táng tôi dưới tấc đất nâu vàng của kiếp trước.
Quá trình theo đuổi Mạt Mạt quả là vô cùng vất vả, nhưng cuối
cùng, chúng tôi đã được ở bên nhau. Tôi cứ ngỡ rằng, mình
luôn được các đấng thần linh che chở, nhưng lại không ngờ
rằng, sau nửa năm vui vẻ bên nhau, Mạt Mạt lại âm thầm biến
mất.
Trang 6/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Cô ấy đã dứt khoát ra đi. Trong nhà, những đồ đạc có liên quan
đến cô ấy đều được mang đi hết. Điều đó khiến cho tôi, trong
một buổi sáng, sau khi tỉnh giấc, cứ ngỡ như mọi chuyện đã qua
với Mạt Mạt chỉ là một giấc mơ.
Mới đêm qua thôi, khi hai cơ thể đang hòa quện với nhau, cô ấy
còn vít chặt lấy cổ tôi, đôi môi quyến rũ kia còn để lại trên khắp
người tôi những nụ hôn cháy bỏng. Lúc cao trào, cô ấy còn hét
gọi tên tôi, nói: “Công Trị Hi! Công Trị Hi... xin lỗi... em xin
lỗi!” Tôi cứ nghĩ rằng, đó chỉ là những lời nói vô thức khi đang
lên tới đỉnh của khoái cảm, chứ không hề nghĩ rằng, cô ấy đã
sớm ngầm báo hiệu cho tôi về sự ra đi.
Buổi chiều ngày thứ ba sau ngày Mạt Mạt bỏ đi, khi tôi đang mơ
mơ màng màng ngồi trong lớp nghe giáo sư giảng bài, bỗng
nhận được tin nhắn của cô ấy. Tin nhắn chỉ vẻn vẹn có hai từ
chia tay.
Mạt Mạt tìm tôi để chia tay, cách chia tay này hoàn toàn phù
hợp với tính cách của cô ấy, vô cùng đơn giản, dứt khoát.
Tiếp sau đó, ruột gan tôi bắt đầu cồn cào, tôi như đang ngồi
trên đống lửa, mắt nhìn lên phía giáo sư đang say sưa giảng bài
tới độ nước bọt bắn tứ tung kia mà lo lắng muôn phần. Tôi vừa
lén gọi điện thoại cho Mạt Mạt vừa nghĩ xem làm thế nào để
ứng phó, làm thế nào để cứu vãn được tình hình.
Bởi vì, một ngày trước khi Mạt Mạt bỏ đi, tôi đã lén gặp lại bạn
gái cũ Uyển Nghi. Tôi vốn vẫn nghĩ rằng, mọi chuyện đã diễn
ra một cách hoàn hảo, tối về chỉ cần nói dối vài câu là xong.
Nhưng, hay là cô ấy đã phát hiện ra bí mật ấy? Cô ấy không
khóc, không làm ầm ĩ lên cũng không đưa ra bất cứ yêu cầu gì,
không hỏi bất kỳ nguyên nhân gì, điềm tĩnh ném cho tôi một
quả bom chia tay.
Trang 7/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Tôi bồn chồn ngồi chờ đến giờ tan học, trong khoảng thời gian
ấy, tôi đã gọi điện thoại cho Mạt Mạt không biết bao nhiêu lần,
chỉ biết rằng số lần ấy nhiều đến nỗi chiếc điện thoại trong tay
tôi cũng nóng ran cả lên, nhưng kết quả cuối cùng vẫn chung
một đáp án là tắt máy. Sau khi tan học, nhìn bạn bè đứa nào
đứa nấy vui mừng hồ hởi, tựa hồ như ở nhà mỗi người đang có
một người vợ hiền và một bữa cơm ngon đang chờ đợi vậy. So
sánh với bản thân mình, tôi lại thấy vô cùng bực bội, lo lắng.
Bước đi trên con phố lúc chạng vạng tối, những cơn gió cuối
tháng chín đã mang theo chút se se lạnh của mùa thu. Một cặp
tình nhân đi ngang qua, hai người đang tựa vào nhau, người con
trai dùng áo khoác ngoài ủ ấm cho bạn gái, cô gái khẽ nép vào
ngực bạn trai, xấu hổ thì thầm điều gì đó... Nhìn lại bản thân
mình, lẻ loi bơ vơ khốn khổ, chỉ có một chiếc áo T shirt mỏng
manh cộc tay làm bạn. Nghĩ lại quãng thời gian trước đây, khi
Mạt Mạt còn ở bên cạnh, cô ấy nhất định sẽ chuẩn bị trước
quần áo để tôi mang theo mỗi khi chuyển mùa để đề phòng bị
cảm lạnh. Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đen kịt, nỗi nhớ và sự
day dứt đối với Mạt Mạt đã khiến tôi không còn tâm trí đâu mà
suy nghĩ tới người con gái nào khác nữa.
Tôi thực sự không thể nào hiểu nổi, sống chung với nhau đã
nửa năm, tình cảm gắn bó như vậy, hơn nữa, chúng tôi đã rất
khó khăn để đến được với nhau, sao cô ấy có thể nói đi là đi
một cách không luyến tiếc như vậy! Cũng không để cho tôi một
cơ hội giải thích. Thế giới rộng lớn như vậy, tôi biết đi đâu để
tìm cô ấy bây giờ! Càng nghĩ lại càng cảm thấy thê lương.
Tôi lại gọi điện cho cậu bạn thân Đại T. Giờ này, Đại T đang
làm việc ở quầy bar. Điện thoại vừa được kết nối đã nghe thấy
mớ âm thanh hỗn tạp, chát chúa nơi quán rượu cùng giọng nói
như quát rất đặc biệt của Đại T: “Người anh em, có chuyện gì
vậy?”
Trang 8/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
“Tôi không tìm thấy Mạt Mạt rồi!” Tôi nói một cách tuyệt vọng,
nhất thời cũng chẳng nghĩ ra được câu gì để giải thích.
“Vợ của mình đi mất tại sao lại gọi điện thoại cho tôi? Không
phải là cậu đang nghi ngờ người anh em này cho cậu mọc sừng
đấy chứ? Cậu nghĩ nhiều quá rồi đấy, thái độ của tôi đối với phụ
nữ như thế nào, cậu còn không biết hay sao? Đám phụ nữ lẳng
lơ ở đây đã đày đọa tôi trở nên lãnh cảm rồi! Thôi nhé, tôi cúp
máy đây, cậu tự nghĩ cách đi tìm đi, tôi còn đang bận!”
Tín hiệu điện thoại đã bị cắt ngang.
Cũng không buồn cho tôi một cơ hội nói lại vài câu. Tôi làu bàu
nguyền rủa vài câu, rồi lại thẫn thờ nhìn vào dòng người đang
tấp nập qua lại kia.
Không muốn về nhà. Về căn nhà trống trải nhưng lại đầy ắp
mùi hương từ cơ thể của Mạt Mạt kia sẽ khiến tôi cảm thấy vô
cùng ngột ngạt.
Tôi đang do dự không biết có nên đến quán bar nơi Đại T làm
việc để giết thời gian thì Đại T gọi điện thoại tới:
“Tìm thấy người chưa? Ở cửa hàng hoa cũng không có à?”
Tôi kích động tới độ vỗ đét một cái thật mạnh vào đùi, đúng rồi,
sao tôi lại không nghĩ ra việc đến cửa hàng hoa tìm Mạt Mạt cơ
chứ! Cô ấy vốn chẳng có bè bạn nào cả, ngoài cửa hàng bán
hoa nhỏ ở phía nam thành phố ra, cô ấy còn có thể đi đâu được
nữa?
Tôi giơ tay chặn một chiếc taxi lại rồi ra hiệu đi về phía cửa
hàng hoa ở phía nam thành phố. Trên đường đi, cái miệng trên
khuôn mặt tiều tụy của tôi luôn luôn giục người tài xế, bác ơi,
nhanh lên chút nữa đi! Nhanh thêm chút nữa đi ạ!
Trang 9/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Người tài xế xem chừng như đoán rằng tôi đang gặp một
chuyện rất quan trọng có liên quan tới sinh mạng ví dụ vợ sinh
con chẳng hạn nên chẳng nói chẳng rằng, liên tục nhấn chân ga
cho xe chạy nhanh hơn.
Dòng máu nóng hổi đang cuồn cuộn chảy trong lồng ngực tôi
đã trở nên lạnh cóng và đông cứng lại khi vừa xuống xe, nhìn
thấy cánh cửa của cửa hàng bán hoa đang đóng im lìm.
Mạt Mạt cũng không có ở cửa hàng bán hoa...
Tôi như một người lính bại trận, ủ rũ ngồi bệt xuống trước cửa
hàng bán hoa có treo tấm biển mang dòng chữ “Nhàn đợi hoa
nở”, mặc kệ những ánh mắt hiếu kỳ của đám người trên đường
kia.
Trong cửa hàng dường như có đóa quế đan nào đang nở, hương
thơm ngọt ngào khẽ lách qua khe cửa, tỏa ra không gian bên
ngoài. Mạt Mạt đã từng nói, mùi hương của hoa quế đan luôn
khiến người ta có cảm giác thoải mái, thư thái.
Giờ đây, khi được đắm mình trong mùi hương của những bông
hoa do chính tay Mạt Mạt chăm sóc, nhớ lại vẻ nghiêm túc của
Mạt Mạt tối qua khi đưa ra tờ đơn xin ly hôn, tôi lại càng cảm
thấy u ám vạn phần.
Mạt Mạt không có trình độ học vấn cao như tôi, cũng chẳng có
thu nhập gì đáng kể. Mạt Mạt là một đứa trẻ mồ côi không cha
không mẹ. Trong cái thành phố ồn ào náo nhiệt này, thứ mà cô
ấy có được chỉ là một cửa hàng bán hoa nhỏ bé. Vì vậy, tôi
không thể hiểu nổi, tại sao Mạt Mạt lại rời xa tôi, mà khi rời xa
tôi rồi, cô ấy có thể đi đâu được nữa?
Chếch bên đối diện có một cô gái mặc áo len màu xanh nhạt
đang đi tới, đôi giày cao gót đang gõ nhịp đều đặn xuống mặt
đường, dáng người mỏng manh kia dường như đang run rẩy
Trang 10/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
trong làn gió thu.
Là Mạt Mạt!
“Vợ ơi! Em đi đâu vậy! Anh đã đi tìm em khắp nơi... ” Tôi vô
cùng sung sướng, lao về phía trước rồi hét toáng lên.
Cô gái lạ mặt đó bị hành động sỗ sàng của tôi làm cho sợ hãi,
co rúm người về phía sau. Tôi nhìn kỹ lại, hóa ra đã nhận nhầm
người, vội vàng ngượng ngùng nói lời xin lỗi.
Cô gái đưa tay vỗ vỗ vào lồng ngực, miệng lẩm bẩm câu gì đó
đại loại như “làm người ta sợ hết hồn”, rồi sau đó rảo bước,
biến mất trong màn đêm im lìm.
Tôi đã từng nghĩ rằng, Mạt Mạt và tôi yêu nhau đã là quá may
mắn cho cô ấy. Cô ấy chắc chắn sẽ không thể tìm được người
đàn ông nào tốt hơn tôi.
Ngay từ đầu, tôi đã không ngừng thề non hẹn biển với Mạt Mạt,
tôi thậm chí đã thống nhất với cô ấy, đợi sau khi tôi học xong
nghiên cứu sinh sẽ làm đám cưới. Tôi không sao có thể ngờ
rằng, cô ấy lại rời bỏ tôi đúng vào lúc này.
Một ý nghĩ bỗng hiện lên trong đầu tôi “tôi và cô ấy sẽ thật sự
chia tay nhau ư?” Suy nghĩ đó quả là rất viển vông, xa rời thực
tế. Tuy nhiên, chỉ nghĩ vậy thôi cũng đủ khiến toàn thân tôi lạnh
toát vì lo sợ.
Chỉ đến khi, cô gái ăn mặc giống Mạt Mạt kia xuất hiện, tôi mới
ý thức được rằng, tôi đã để tâm đến cô ấy tới mức nào.
Tôi lặng lẽ nhìn tấm biển có bốn chữ “nhàn đợi hoa nở” được
bao phủ bởi rất nhiều hoa lan, nhếch nhác và thê lương đứng
một mình nơi đầu phố trong tiết trời đầu thu.
Cửa hàng bên cạnh phát ra một giai điệu blues jazz nào đó mà
Trang 11/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
tôi không biết tên. Nếu như một người đang có tâm sự mà nghe
được giai điệu đó, nỗi buồn ấy bỗng dưng được kéo đi một cách
vô cùng chậm rãi và xa vời.
Nhàn đợi hoa nở, hoa của Mạt Mạt, cửa hàng của Mạt Mạt, còn
lần gặp gỡ đầu tiên với Mạt Mạt, cả sự dịu mát và vẻ yêu kiều
đến kinh ngạc mà cô ấy đem đến cho tôi trong ngày mùa hè
ấy...
Ký ức bỗng trào dâng như sóng nước, nhấn chìm cả mọi dòng
suy nghĩ....
Nghĩ lại, từ lần đầu tiên gặp gỡ với Mạt Mạt đến nay cũng được
hai năm rồi.
Trang 12/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Chương 2: Bạn Gái Là
Hoa Khôi
Tháng bảy của hai năm về trước, tôi đã là sinh viên đại học năm
thứ tư và đang chuẩn bị tốt nghiệp. Không khí tràn ngập hương
hoa Dành Dành còn ánh nắng lại tràn ngập dư vị của bụi thải
công nghiệp. Đối với những sinh viên năm cuối khác, dư vị đó là
biểu hiện của xã hội, của thương trường, của sự độc lập, của
nhân tình thế thái, còn có cả nỗi buồn chia li khi phải chia tay
mỗi người một nơi của các cặp tình nhân nữa.
Nơi đâu trong khu vườn trường cũng có thể dễ dàng nhìn thấy
những cặp đôi năm cuối đang tranh thủ quãng thời gian ngắn
ngủi cuối năm học để được ở bên nhau, cùng tận hưởng nốt
cảm giác hò hẹn yêu đương lần cuối cùng.
Người nào đã tìm được một công việc tốt thì vẫn có thể giữ được
phong độ tự nhiên khoáng đạt, còn người nào công việc không
như ý hoặc căn bản là không tìm được việc làm thường phải
chia tay nhau với ánh mắt buồn rầu, đờ đẫn.
Từng chồng từng chồng sách lớn, máy tính, đồ dùng hàng ngày
đã qua sử dụng, tất cả đều được mang đi bán với giá chỉ mấy
hào một cân.
Người mới vào trường chắc chắn không thể nào hiểu được nỗi
lòng của người sắp rời xa giảng đường.
Các cô bé, cậu bé sinh viên năm thứ nhất với ánh mắt ngây thơ,
Trang 13/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
trong sáng đi ngang qua chỗ chúng tôi đang đứng bán rẻ đống
máy tính, ríu rít hỏi thăm đường tới giảng đường, ký túc xá, nhà
ăn... So với những gương mặt non nớt ấy, khuôn mặt của chúng
tôi đã nhuốm đầy vẻ tang thương rồi. Muốn lấy tư cách của
những người đi trước, khuyên bảo đám đàn em mấy câu, nhưng
lại bị những hoài niệm do nhìn thấy bọn họ cùng nỗi niềm day
dứt khiến bộ dạng chúng tôi trở nên thiểu não hơn bao giờ hết,
thế là giơ tay chỉ loạn xạ một hồi, chẳng nói được một câu nào
cả.
Trong tâm trạng phức tạp ấy còn có cả sự đố kị với những người
mới. Hào khí mạnh mẽ, tinh thần phấn khởi, nhìn xa trông
rộng, chí khí hiên ngang... của bọn họ giờ đây cũng đã từng
xuất hiện trong tư tưởng của chúng tôi bốn năm về trước. Còn
chúng tôi, sau bốn năm vẫy vùng ở trường đại học đã sớm giống
như đám gia súc, gia cầm bị sa xuống đầm lầy, ban đầu còn ra
sức giãy giụa, cố gắng chống chọi với vận mệnh nhưng mãi mà
vẫn không có kết quả, thậm chí càng cử động càng bị lún sâu
thêm, cuối cùng đành phải buông xuôi, tự sinh tồn tự hủy diệt.
Nhìn đám sinh viên mới đang hào hứng thêu dệt tương lai, nhìn
lại quá khứ, dường như nhìn thấy hình ảnh mình của bốn năm
về trước.
Thế là, trong sự thân thiết kia còn nhen nhóm cả ánh nhìn thù
hận.
Mâu thuẫn của tôi đối với đám sinh viên mới không giống như lũ
bạn học, bởi vì tôi vẫn còn ở lại trường thêm ba năm nữa tôi học
tiếp lên cao học.
Vì vậy, hương hoa Dành Dành không khiến tôi xúc động; sự
chia ly của tháng 7 cũng không khiến tôi bị tổn thương, bạn gái
tôi sang năm sẽ học năm thứ hai; Gánh nặng khi bước ra khỏi
cổng trường cũng không đè lên vai tôi bởi đi ra rồi, tôi vẫn còn
có thể quay lại; đồ dùng hàng ngày của tôi cũng không cần đem
Trang 14/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
ra bán, tôi chỉ phải chuyển từ khu nhà ở của sinh viên sang khu
nhà ở của nghiên cứu sinh mà thôi... Vì vậy, mỗi lần, khi tôi
đang nắm cổ tay trắng ngần của cô bạn gái Uyển Nghi, cất lời
chào những người bạn học đang tay xách nách mang, bước ra
khỏi cổng trường đại học, đều nhận được ánh nhìn đầy ngưỡng
mộ nhưng lại hàm chứa sự thù hận. Nói theo cách của Đại T,
người ở cùng phòng trong suốt 4 năm với tôi, đó là mâu thuẫn
giữa kẻ bóc lột và người lao động.
Tôi cũng không phản bác lại, tôi chỉ nhìn Uyển Nghi xinh đẹp,
nhã nhặn của tôi rồi cười hì hì.
Đại T lại nói nhìn tôi cười trông như kẻ cướp!
Đại T là bạn thân của tôi suốt bốn năm học đại học, tình cảm
dành cho nhau cũng không chỉ ở mức bình thường. Câu hỏi về
công việc của người bạn thân tuyệt đối xuất phát từ tấm lòng
chân thành của tôi: “Tên tiểu tử này, công việc tìm đến đâu
rồi!”
Đại T vẫn giữ bộ dạng nhếch nha nhếch nhác ấy: “Tôi quyết
định vẫn tiếp tục làm ở ‘Blues 18’.”
“Cậu tốt nghiệp ở một trường đại học danh tiếng lại đi làm trai
bao ở một quán bar?! Cậu điên rồi à!” Tôi không kiềm chế
được, gào tướng lên: “Trước đây, lúc còn đi học, vì thời gian học
không căng thẳng, có thời gian rảnh, cậu làm thêm ở đó cũng
được. Dù sao thì cũng kiếm thêm được ít tiền lại có thể cảm
nhận xã hội thực tế, tôi cũng không phản đối gì. Nhưng bây giờ
đã tốt nghiệp rồi, cậu phải tìm một công việc chính đáng chứ...”
Đại T nhắm mắt lại, gương mặt không một chút biểu cảm, cắt
ngang lời của tôi: “Vâng, vâng, vâng... tìm một công việc chính
đáng, tôi làm ở công ty nước ngoài, vợ là giáo viên phổ thông,
kết hôn rồi sinh con, trăm năm hạnh phúc, con cái đầy nhà,
Trang 15/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
con nối nghiệp cha, phú quý ba đời, vui đạo luân thường, tứ đại
đồng đường, vui hưởng tuổi già, già chết tại gia, cưỡi hạc thăng
thiên... còn ngôn từ mỹ miều nào muốn giáo huấn tôi nữa
không?” Cậu ấy tuôn ra một tràng, miệng không ngừng nghỉ,
lầm rầm như đang tụng kinh.
Tôi bị những câu nói đưa đẩy của tên tiểu tử này bịt kín miệng
lại, không thốt ra được câu nào nữa, chỉ đứng ngây ra mà nhìn
hắn.
Đến lượt Uyển Nghi, cô ấy đang đứng cạnh tôi, đưa tay lên che
miệng cười rúc rích.
Đại T bỗng chuyển sang nói một cách rất nghiêm túc: “Nếu tôi
mà tìm được cô vợ tốt như của cậu, tôi nhất định sẽ trở nên
đứng đắn hơn.” Vừa nói, Đại T vừa liếc nhìn Uyển Nghi một cái
đầy ẩn ý rồi nhanh chóng đưa mắt nhìn xa xăm theo hướng
khác.
Vốn là một người sống nội tâm, nghe những lời tâng bốc trần
trụi ấy của Đại T, Uyển Nghi xấu hổ tới nỗi đỏ bừng cả mặt,
lúng túng không biết làm thế nào đành cúi gằm mặt nhìn xuống
đất.
Tôi cười lớn, đưa tay ôm Uyển Nghi vào lòng rồi nói: “Đương
nhiên rồi, cô dâu của tôi là hoa khôi của khoa ngoại ngữ mà! Có
đúng không, vợ yêu?”
Uyển Nghi khe khẽ nũng nịu: “Anh này! Chỉ được cái nói linh
tinh”, hai má lại càng đỏ hơn.
Uyển Nghi là một thục nữ theo đúng tiêu chuẩn, tính cách điềm
đạm của cô ấy luôn toát lên vẻ đẹp cổ điển của một cô gái
phương Đông. Tóc mượt lưng thon, cười không hở lợi, nói năng
nhẹ nhàng, từ tốn. Đôi chân lúc nào cũng được bao bọc trong
lớp tất cotton trắng muốt, gấu váy bay bay, bước chân đi nhẹ
Trang 16/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
nhàng. Cũng giống như những nữ sinh trẻ trung, cuốn hút khác
trong trường, dù có việc hay không có việc gì, cô ấy đều luôn
luôn mỉm cười nhẹ nhàng. Nhưng, liệu cô ấy có biết, sau này sẽ
gặp một người như tôi đây?
Năm ngoái, khi vừa đến trường nhập học, Uyển Nghi đã làm
cho đôi mắt của phần lớn nam sinh trong trường đều sáng bừng
lên. Tuy nhiên, cũng vì cô ấy quá xinh đẹp nên mãi vẫn không
có ai dám theo đuổi. Sự lo sợ đã khiến con người ta khinh mạn
cả thần tiên của chốn nhân gian. Tôi – một người không có
điểm gì là quá xuất sắc nhưng lại có một ưu điểm duy nhất, đó
là to gan. Còn Đại T lại nói rằng da mặt tôi rất dày. Vì vậy, tôi
không giống như những nam sinh khác, không ở lì trong ký túc
xá, bàn tán, tôn xưng Uyển Nghi là hoa khôi của khoa sau giờ
tự học rồi ngồi yên chờ đợi như thế. Ngay từ lần đầu tiên gặp
Uyển Nghi, tôi đã tuyên bố là sẽ theo đuổi cô ấy.
Thực ra, theo đuổi một hoa khôi không phải sẽ gặp chín lần
chín là tám mươi mốt những khó khăn như người ta vốn vẫn
nghĩ, huống hồ Uyển Nghi vốn là một cô gái bình dị, dễ gần.
Cô ấy chỉ thiếu một điều mà hầu hết các người đẹp khác đều
có, đó là tính tự kiêu, tự cho rằng mình là nhất trên đời. Đôi mắt
cô ấy dịu dàng, mềm mại như sự trơn bóng của những dải lụa
vậy. Tôi cũng không ngốc nghếch đến độ mới gặp vài lần đầu
đã viết những bức thư tình ướt át, còn dài hơn cả luận văn tốt
nghiệp gửi cho cô ấy. Tôi chỉ lấy tư cách là người đi trước, quan
tâm tới cô ấy, hướng dẫn cho cô ấy, luôn bên cạnh giúp đỡ cô
ấy, lựa gió để náu mình vào đêm, tận dụng ưu thế vật mềm thì
thường không phát ra tiếng động... đồng thời chọn lúc thích
hợp để tổng kết một câu “duy thị tri kỷ tương phùng hận vãn”
(Chỉ những người là tri kỷ mới hối tiếc vì đã gặp nhau quá
muộn). Cuối cùng, mọi sự cảnh giác, đề phòng của cô ấy đã bị
tôi phá tan hoàn toàn. Tôi ngang nhiên có thể lấy tư cách là
một người bạn tri kỷ, cùng sánh bước bên cô ấy đi khắp mọi
Trang 17/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
ngõ ngách trong trường.
Thế là, trong con mắt của những người khác, chúng tôi đã
thành một đôi. Đại T hồi đó cũng rất ái mộ khí chất thanh tú
của Uyển Nghi, cậu ấy rớt nước bọt thèm thuồng, chạy theo tôi
hỏi xem cảm giác khi được hôn Uyển Nghi như thế nào.
Tôi nhắm mắt, cố ý làm ra vẻ đang hồi tưởng, sau đó lại giống
như đang say đắm, liên tục gật gù đắc ý “tuyệt đến nỗi không
thể nào tả nổi, tuyệt đến nỗi không thể nào tả nổi!”. Tôi nói
hay đến nỗi Đại T cũng suy nghĩ miên man và cũng không ngớt
ngưỡng mộ. Nhìn Đại T đang mơ mơ màng màng nghĩ tới Uyển
Nghi với ý đồ dâm dục, tôi chỉ thẳng vào mặt Đại T rồi hét lên:
“Đồ xấu xa, phàm tục! Phàm tục tới nỗi không thể chịu được!”
Nói tới nỗi Đại T cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Thực ra, tôi và Uyển Nghi còn chưa nắm tay nhau.
Tuy nhiên, nắm tay, ôm hôn đều là những chuyện đương nhiên
sẽ xảy ra. Năm ngoái, khi kỳ nghỉ đông vừa kết thúc, tôi đã đặt
một nụ hôn với nỗi buồn đau canh cánh trong lòng lên đôi môi
người đẹp Uyển Nghi, chính thức xác định mối quan hệ tình ái
giữa hai người.
Vì Uyển Nghi là một cô gái có tư tưởng truyền thống nên cô ấy
nhất quyết không cho phép tôi có những hành động đi xa hơn
nữa trước khi kết hôn, thậm chí cả chuyện nghĩ đến thôi cũng
không được phép. Vì vậy, dù có những lúc, tôi bị cô ấy làm cho
xuân tình dào dạt cũng chỉ còn cách cố gắng kiềm chế lại. Tuy
nhiên, đối với một tiên nữ thánh thiện như vậy, dường như sự
chịu đựng đó là đương nhiên và cũng là can tâm tình nguyện.
Tôi cũng chưa từng nói với Uyển Nghi những câu yêu thương, ái
mộ. Tôi cảm thấy nói ra những lời ấy thật kỳ cục. Uyển Nghi
cũng không suốt ngày nhõng nhẽo bên tôi, nói những lời đường
Trang 18/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
mật không thật lòng giống như những cô gái dung tục khác.
Sau lần khẳng định đó, mối quan hệ của chúng tôi luôn giống
như nước suối trong chảy trên đá, dòng nhỏ chảy dài.
Có người nói, tình yêu giống như món đồ uống, nước lọc mặc
dù không có mùi vị nhưng lại không thể thiếu nó; rượu ngon
mặc dù rất hấp dẫn nhưng uống lâu sẽ sinh bệnh, cuồng nhiệt
quá sẽ có hại đến sức khỏe.
Uyển Nghi chính là nước lọc. Tôi chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ
rời xa cô ấy. Ánh mắt mà cô ấy dành cho tôi luôn rất yên bình.
Tôi thậm chí đã từng mơ ước, sau này sẽ kết hôn rồi sinh con
đẻ cái với Uyển Nghi, cùng cô ấy sống một cuộc đời bình yên...
Tất nhiên, suy nghĩ đó xuất hiện trước khi tôi gặp Mạt Mạt.
Mạt Mạt là rượu, ngọt ngào, thơm lừng, có lúc nóng bỏng, có
lúc lại hiền hòa. Ban đầu thầm kín, lâu dần thành nghiện, như
gần mà lại như xa, muốn ngừng cũng không xong. Đó là
khoảng thời gian không biết đến sự trân trọng, là những ngày
tháng ngông cuồng của tuổi trẻ. Lúc bấy giờ, chúng tôi luôn cho
rằng, yêu là phải mãnh liệt, phải hào phóng, phải dữ dội, và
rằng cảm xúc mới thay thế tình yêu cũ cũng chỉ là chuyện
thường tình.
Lúc bấy giờ, cả hai chúng tôi đều nhìn cuộc đời bằng những
kiến thức nông cạn nhưng lại cứ cho rằng mình hiểu biết tất cả.
Mỗi khi ngước lên bầu trời, dương dương tự đắc mà tự nhận
mình thanh cao.
Trang 19/463
http://motsach.info
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tào Đình
Chương 3: Nếu Như
Có Một Ngày, Anh Bỏ
Rơi Em
Trường tôi có nội quy rõ ràng, sinh viên hệ đào tạo chính quy
bắt buộc phải ở trong ký túc xá của trường, nghiên cứu sinh thì
hoàn toàn có quyền tự lựa chọn nơi ở.
Tôi hỏi ý kiến bố về việc thuê một căn hộ gần trường học qua
điện thoại. Bố đã suy nghĩ rất lâu và hỏi tôi xem có phải tôi đã
có bạn gái không.
Tôi thành thật nói với bố là đã có bạn gái. Sau một hồi im lặng,
bố nói, vậy thì hãy thuê nhà đi, nhưng nhớ phải cẩn thận một
chút.
Tôi hiểu ẩn ý của từ cẩn thận mà bố nói. Tất nhiên, không phải
vì bố lo lắng rằng khi tôi thuê nhà ở ngoài sẽ gặp nguy hiểm,
điều bố băn khoăn là tôi và Uyển Nghi sẽ gây ra chuyện gì đó.
Bố là người từng trải, đương nhiên bố hiểu chúng tôi, ngựa non
háu đá mà!
Đặt điện thoại xuống, tôi bắt đầu mơ tưởng đến cảnh tôi và
Uyển Nghi quấn quýt dưới cùng một mái nhà. Chỉ nghĩ thôi mà
máu nóng đã rần rật chảy trong huyết quản.
Uyển Nghi rất ngưỡng mộ khi nghe nói tôi thuê nhà ở bên
ngoài. Đợi sau khi tôi đưa chiếc chìa khóa đánh thêm cho Uyển
Trang 20/463
http://motsach.info
- Xem thêm -