Mô tả:
Tìm thấy dấu tích thành cổ Atlantis
Trên những bức ảnh vệ tinh phía nam Tây Ban Nha, các nhà khoa học đã nhận ra
các đặc điểm trên mặt đất rất phù hợp với mô tả của học giả Hy Lạp cổ đại Plato về
thành phố truyền thuyết Atlantis.
Theo tiến sĩ Rainer Kuehne, thuộc Đại học Wuppertal ở Đức, "hòn đảo" Atlantis
mà Plato nói tới có lẽ đơn giản chỉ là vùng bờ biển phía nam Tây Ban Nha, bị một
trận lụt phá huỷ vào giữa năm 800 đến 500 trước Công nguyên. Trên vùng đầm lầy
mặn được gọi là Marisma de Hinojos, gần thành phố Cadiz này, Kuehne đã nhận ra
hai cấu trúc hình chữ nhật trong bùn và các phần của những vòng đồng tâm có thể
từng bao quanh chúng.
Những vòng tròn đồng tâm bao quanh khu vực ngôi đền.
"Plato viết về một hòn đảo có đường kính 5 stade (925 mét), được bao quanh bởi
vài cấu trúc hình tròn - những vòng tròn đồng tâm - một số chứa đất và số khác
chứa nước. Trong các bức ảnh của chúng tôi có các vòng đồng tâm y như vậy",
Kuehne nói.
Ông cũng tin rằng những cấu trúc chữ nhật có thể là vết tích của một ngôi đền
"bạc" được hiến cho thần biển Poseidon và một ngôi đền "vàng" dâng tặng cho
Cleito và Poseidon - tất cả đều được mô tả trong tác phẩm Critias của Plato.
Tuy nhiên, kích cỡ "hòn đảo" và các vòng của nó trên vệ tinh lại lớn hơn chút ít so
với lời kể của Plato. Kuehne cho biết có thể có hai cách giải thích cho hiện tượng
này: Thứ nhất, Plato có thể đã đánh giá thấp quy mô của Atlantis. Thứ hai, đơn vị
đo đạc cổ đại mà nhà học giả sử dụng - stade - có thể lớn hơn 20% so với cách lý
giải hiện nay.
Hình ảnh tái tạo thành phố Atlantis theo mô tả của Plato.
Nếu lời giải thích thứ hai là đúng, thì một trong những cấu trúc chữ nhật trên "đảo"
hầu như khớp hoàn toàn với kích thước của đền thờ Poseidon trong tài liệu của
Plato.
Những cấu trúc này được nhận ra đầu tiên bởi Werner Wickboldt, một nhà văn và
là một người say mê Atlantis, từng nghiên cứu ảnh chụp trên khắp vùng Địa Trung
Hải để tìm kiếm vết tích của thành phố mà Plato ghi lại. "Đây là địa điểm duy nhất
dường như phù hợp với mô tả của Plato", ông nhận định. Wickboldt cũng bổ sung
rằng người Hy Lạp có lẽ đã nhầm lẫn một từ Ai Cập cổ để chỉ bờ biển với một từ
có nghĩa "hòn đảo" trong quá trình chuyển ngữ câu chuyện về thành phố Atlantis.
Ngoài ra, Plato cũng đề cập tới một đồng bằng thuộc Atlantis. Tiến sĩ Kuehne cho
biết đó có thể là đồng bằng mở rộng ngày nay từ bờ biển phía nam Tây Ban Nha
tới thành phố Seville. Những vùng núi cao mà học giả Hy Lạp nói tới có thể là
vùng Sierra Morena và Sierra Nevada. "Plato viết rằng Atlantis rất giàu đồng đỏ và
các kim loại khác, trong khi quả thực đồng đỏ xuất hiện rất nhiều trong các mỏ
quặng của vùng Sierra Morena", ông nói thêm.
Kuehne cũng nhận thấy cuộc chiến tranh giữa thành Atlantis và các vùng phía
đông Địa Trung Hải theo mô tả của Plato gần giống với cuộc tấn công vào Ai Cập,
Cyprus và vùng cận đông trong thế kỷ 12 trước Công nguyên, do những kẻ xâm
lược bí hiểm còn được gọi là Người từ biển thực hiện. Từ đó, ông giả thuyết rằng
người Atlantis và Người từ biển thực chất là một. Nếu điều đó là đúng, thì thành
phố và xã hội Atlantis có thể trùng với nền văn hoá Tartessos thời kỳ đồ Sắt ở
vùng phía nam Tây Ban Nha, hoặc với một nền văn hoá đồ Đồng khác chưa được
biết tới.
Truyền thuyết về Atlantis đã ăn sâu vào trí tưởng tượng của các học giả trong
nhiều thế kỷ. Tài liệu sớm nhất về vùng đất hư ảo này dường như xuất hiện trong
các cuốn sách của Plato về Critias và Timaios. Mô tả của ông về một vùng đất giàu
có đến khó tin, tuyệt đẹp và có nền văn minh tiến bộ cao đã thu hút nhiều nhà thám
hiểm cất công tìm kiếm vị trí của nó. Một giả thuyết gần đây cho rằng Atlantis
chính là hòn đảo Spartel, một bãi bùn nông trong eo biển Gibraltar đã chìm xuống
biển khoảng 11.000 năm trước.
- Xem thêm -