Phân tích 4 khuynh hướng của người hiệu trưởng
trong quản lý giáo dục. Liên hệ thực tiễn. Đề xuất
nếu có
A. PHẦN NỘI DUNG
I. Vai trò của người hiệu trưởng
Bất kỳ một tổ chức nào cũng cần có người đứng
đầu chịu trách nhiệm dẫn dắt toàn bộ tổ chức đạt
được đến mục tiêu, với trường học là hiệu trưởng
nhà trường. Hiệu trưởng nhà trường không chỉ là nhà
sư phạm, mà còn là nhà kinh tế, nhà hoạt động xã
hội trong đời sống cộng đồng.
Để thực hiện cùng lúc nhiều vai trò đó, người
hiệu trưởng cần thực hiện vai trò kép: vừa là nhà
lãnh đạo, vừa là nhà quản lý.
Với vai trò là nhà lãnh đạo, hiệu trưởng là người
giữ vai trò dẫn dắt nhà trường tới những định hướng
đã xác định, là linh hồn của cả nhà trường. Đồng
1
thời là người tác động, ảnh hưởng đến đối tượng để
họ tích cực, tự giác, chủ động thực hiện công việc
nhằm đạt được các mục tiêu đã đề ra. Để thực hiện
vai trò đó, đòi hỏi hiệu trưởng phải là người có tầm
nhìn, khả năng thúc đẩy và khả năng truyền cảm.
Với vai trò là nhà quản lý, hiệu trưởng là người
duy trì hệ thống, nguyên tắc, giá trị đối với nhiệm vụ
được giao. Theo đó, hiệu trưởng cần có khả năng tổ
chức, có tính kiên định và làm việc hiệu quả. Người
hiệu trưởng phải là người tác động đến đối tượng,
điều khiển, điều chỉnh đối tượng quản lý thông qua
việc xác định mục tiêu, lập kế hoạch, tổ chức, chỉ
đạo, kiểm tra.
II. Các khuynh hướng chủ yểu của người hiệu
trưởng
Thực tế công tác quản lý của người hiệu trưởng
vô cùng đa dạng về phong cách, trình độ…nhưng xét
2
về mặt khuynh hướng quản lý thì có thể chia làm 4
khuynh hướng chính như sau:
- Chỉ là nhà lãnh đạo chuyên môn
- Chỉ là nhà quản lý cao nhất, còn cấp phó quản
lý chuyên môn
- Vừa đảm đương vai trò lãnh đạo chuyên môn
vừa là người quản lý cao nhất của nhà trường
- Tập trung lãnh đạo chuyên môn vừa ủy quyền
(phân cấp) cho cấp dưới/các thành viên trong
trường
Sau đây xin được phân tích sâu hơn từng khuynh
hướng trong sự liên hệ với thực tế quản lý giáo
dục hiện nay
1.Khuynh hướng 1: Hiệu trưởng chỉ là nhà lãnh
đạo chuyên môn
Khuynh hướng này có thể là khuynh hướng xuất
hiện sớm nhất và còn tồn tại ở nhiều nhà trường hiện
nay. Với khuynh hướng này, hiệu trưởng thường là
giáo viên có chuyên môn giỏi, có kinh nghiệm giảng
3
dạy lâu năm và uy tín cá nhân được đề bạt lên làm
quản lý. Vì thế, sau khi được đề bạt, hiệu trưởng
thực hiện vai trò lãnh đạo chuyên môn trong trường.
Ưu điểm của khuynh hướng này là: Vấn đề
chuyên môn trong nhà trường rất được quan tâm
thúc đẩy. Bởi bản thân người hiệu trưởng là người
có chuyên môn tốt, coi trọng yếu tố chuyên môn.
Tuy nhiên, nó cũng có hạn chế: Nếu người hiệu
trưởng không trau dồi tốt nghiệp vụ quản lý, sẽ khó
lòng đảm đương được cả 2 vai trò song song: Nhà
lãnh đạo và nhà quản lý. Một nhà trường là một thực
thể phức tạp với nhiều khía cạnh cần quan tâm, và
chuyên môn chỉ là một nhân tố chính ở trong đó.
Hiệu trưởng sẽ phải giải quyết nhiều vấn đề đặt ra
như: Tài chính, nhân sự, các mối quan hệ trong và
ngoài nhà trường…
2.Khuynh hướng 2: Hiệu trưởng là nhà quản lý
cao nhất, còn cấp phó quản lý chuyên môn
4
Đây là khuynh hướng theo tôi là phổ biến nhất
hiện nay. Hiệu trưởng là người quản lý cao nhất,
quyết định mọi vấn đề trong nhà trường từ chuyên
môn,tài chính, con người…Nhưng hiệu trưởng sẽ
giao cho cấp phó phụ trách vấn đề chuyên môn. Đây
là khuynh hướng tồn tại ở nhiều cấp học, kể cả phổ
thông và đại học. Cấp phó phụ trách chuyên môn có
trách nhiệm báo cáo mọi vấn đề chuyên môn cho
hiệu trưởng và được hiệu trưởng ủy quyền cho giải
quyết các vấn đề chuyên môn trong quyền hạn cho
phép.
Ưu điểm của khuynh hướng này là: Nhà quản lý
sẽ có điều kiện để bao quát các mặt hoạt động của
trường.
Tuy nhiên, việc phân cấp quản lý chuyên môn
cho cấp phó cũng đòi hỏi hiệu trưởng phải làm tốt
công tác giám sát và làm rõ trách nhiệm, quyền hạn
5
của phó hiệu trưởng cũng như quan tâm đúng mức
đến vấn đề chuyên môn, bởi đó là yếu tố trực tiếp
ảnh hưởng đến chất lượng giáo dục và đào tạo trong
nhà trường.
6
3.Khuynh hướng 3: Hiệu trưởng vừa đảm
đương vai trò lãnh đạo chuyên môn, vừa là
người quản lý cao nhất
Khuynh hướng này cũng khá phổ biến ở nhiều
nhà trường hiện nay, khi hiệu trưởng thực hiện vai
trò kép: vừa lãnh đạo chuyên môn vừa quản lý cao
nhất. Khuynh hướng này đòi hỏi hiệu trưởng ở cả
năng lực chuyên môn và năng lực quản lý. Tuy
nhiên khuynh hướng này theo tôi phổ biến nhiều hơn
ở cấp tiểu học. Bởi lẽ đó là cấp học mà chưa có sự
phân hóa chuyên sâu về chuyên môn cũng như quy
mô của nhà trường còn nhỏ. Càng lên các cấp học
cao hơn, khuynh hướng này của hiệu trưởng càng ít
đi vì sự gia tăng độ phức tạp về chuyên môn cũng
như quy mô tổ chức. Hiệu trưởng rất khó để đảm
đương cả 2 vai trò này cùng một lúc.
7
Ưu điểm của khuynh hướng này là: Vấn đề
chuyên môn được quan tâm, đồng thời hiệu trưởng
cũng bao quát được các mảng hoạt động khác trong
trường. Tuy nhiên, khuynh hướng này dễ tạo ra cách
quản lý quan liêu khi tất cả quyền lực được tập trung
cho người hiệu trưởng. Vai trò của các phó hiệu
trưởng và các thành viên khác trong nhà trường khá
mờ nhạt.
4.Khuynh hướng 4: Hiệu trưởng tập trung lãnh
đạo chuyên môn và ủy quyền (phân cấp) cho
cấp dưới/ các thành viên trong trường
Đây là khuynh hướng theo tôi ít phổ biến trong
thực tế hơn so với 3 khuynh hướng còn lại.
III. Các đề xuất cho người hiệu trưởng
8
C. PHẦN KẾT LUẬN
9
B.
PHẦN NỘI DUNG
10
C.
PHẦN KẾT LUẬN
11
- Xem thêm -