Tập làm văn lớp 5
Tả người thợ mộc đang làm việc
Tả người thợ mộc đang làm việc - Mẫu 1
Cạnh nhà em có nhà bác Phúc, bác ấy là một thợ mộc lâu năm, rất nhiều kinh
nghiệm và tay nghề cao.
Năm nay, bác Phúc đã ngoài năm mươi, tóc bạc khá nhiều. Là dân lao động từ
nhỏ nên bác có thân hình vạm vỡ, chiếc ngực lực lưỡng, bắp tay săn chắc. Suốt
ngày chăm chú vào công việc, bác ít tiếp xúc với mọi người. Dù vậy, tính tình
bác rất cởi mở, em có dịp được trò chuyện và nhìn ngắm bác làm việc.
Bác có tinh thần làm việc rất cao. Bác thường bảo: "Làm nghề gì cũng phải có
cái tâm và lòng yêu nghề." Để hoàn thành một sản phẩm như tủ, bàn ghế v.v…,
phải qua nhiều công đoạn. Công việc đầu tiên là chọn gỗ tốt rồi mang đi phơi
cho chín. Khi làm việc, cạnh bên bác có đủ thứ đồ nghề: cưa, bào, đục, búa,
kềm, đinh vít
Một thanh gỗ sần sùi, lam nham được bác đặt lên một băng ghế dài gọi là con
ngựa. Một chân buông thõng xuống đất, chân kia gác lên ghế, bác cúi rạp người
xuống như phi ngựa để bào. Các dăm bào cuồn cuộn tuôn ra như từng lọn tốc
xoăn tít thơm nồng mùi gỗ. Bác dừng lại, lấy chiếc bút chì trên vành tai xuống
để kẻ rồi đo lại cho chính xác, bác tiếp tục bào, đánh giấy nhám, từng vân gỗ
hiện lên rất đẹp mắt. Tỉ mỉ và khéo léo nhất là lúc bác đục các mộng để ráp
khung. Rất chính xác và tài tình. Công việc cứ thế tiếp diễn đến khi hoàn thành
sản phẩm. Chiếc tủ được khoác cái áo nâu bóng bằng lớp véc-ni được bác đánh
rất đều tay. Có nhìn tận mắt mới thấy hết cái tài của người thợ mộc.
Nghề nào cũng quý, cũng mang lợi ích đến cho mọi người, em luôn quý trọng
những người lao động chân chính, người luôn vươn lên bằng nghị lực của
chính bản thân mình.
Tả người thợ mộc đang làm việc - Mẫu 2
Bà nội em sinh được bốn người con, ba người đi làm ăn xa, chỉ còn chú Út ở
nhà với ông bà. Chú Út năm nay hai mươi tám tuổi, dáng người thanh mảnh,
nhanh nhẹn. Khuôn mặt vuông vức, đôi mắt trong sáng và nụ cười cởi mở. Cả
nhà duy nhất có chú nối nghiệp cha làm nghề chạm khắc và tạc tượng gỗ. Chú
cùng mấy người bạn trong ấp lập một xưởng nhỏ chuyên sản xuất đồ gỗ thủ
công mĩ nghệ.
Bước vào sân, em đã thấy những khúc gỗ đủ mọi kích cỡ đặt la liệt khắp nơi.
Dưới mái che bằng bạt, chú Út say mê tạc tượng một em bé cưỡi trâu thổi sáo.
Ba em kể rằng ngay từ nhỏ, chú đã tỏ ra rất có năng khiếu nên ông nội đã
truyền nghề cho chú. Hai cha con em thực sự bị cuốn hút vào công việc tỉ mỉ,
khó khăn nhưng đầy thú vị. Chú Út một tay cầm đục, một tay cầm chiếc dùi
bằng gỗ, thận trọng gõ từng nhát một. Những miếng dăm gỗ nhỏ xíu rơi lả tả
xuống đất. Chỉ một lát sau, hình thù cậu bé và con trâu đã hiện ra nhưng còn xù
xì đơn giản. Chú Út lấy một con dao nhỉ thật sắc, gọt tỉa từng đường cong mềm
mại. Mỗi động tác của chú đều toát lên sự cần mẫn, tài hoa lạ lùng.
Đến chiều, bức tượng nhỏ đã hoàn thành. Chú lấy giấy nhám đánh cho nhẵn rồi
thoa véc ni màu nâu bóng. Từng đường vân gỗ hiện lên thật đẹp mắt. Chú Út
nâng bức tượng ngang tầm mắt, ngắm nghía kĩ lưỡng và đôi môi chú nở nụ
cười mãn nguyện. Chú bảo em muốn thành công trong mọi việc, phải có sự say
mê và tính cần cù, chịu khó.
Nhìn bức tượng cậu bé đội chiếc nón lá đang thổi sáo, ngồi vắt vẻo trên lưng
con trâu mộng có cặp sừng cong vút, đầu cúi xuống như đang thong dong gặm
cỏ, em càng mến phục tài nghệ của chú em và những người thợ có bàn tay vàng
như chú đang góp phần làm đẹp cho đời.
Tả người thợ mộc đang làm việc - Mẫu 3
Căn nhà nhỏ bé của ông cháu tôi lúc nào cũng thơm mùi gỗ. Không gì thú vị
bằng được ngồi xem ông làm việc. Tôi chăm chú ngắm nhìn từng động tác của
ông. Hai tay ông cầm cái bào, đám vỏ bào ùn lên cứ y như những sợi bánh đa
cua. Những sợi bánh đa cua lúc thì cong vồng, lúc thì xoăn xoăn, đợt thì màu
trắng, đợt thì màu nâu rồi thì màu hồng ùn lên phía trước và nhẹ rơi xuống đất.
Khi ông cưa, cái cưa ngoan ngoãn thoe sự điều khiển của ông. Tiếng lưỡi cưa
kêu xoèn xoẹt nghe thật vui tai. Mùn cưa rắc nhẹ từng đống xôm xốp tựa như
hoa sữa mùa thu rụng xuống sân trường. Bàn tay ông thật tài tình. Mảnh gỗ xù
xì đã biến thành thanh gỗ vuông vắn, nhẵn bóng. Ông nheo mắt lại, đưa thanh
gỗ lên sát mắt, ngắm nghía rồi lại đẽo, gọt. Ông còn sửa bàn, ghế, chuồng gà,
chuồng lợn, cánh cửa hỏng cho bà con trong xóm. Lúc rảnh rỗi ông dạy tôi sửa
chữa bàn ghế hỏng. Tôi đã biết dùng miếng gỗ mỏng để chêm lại cái ghế bị
lỏng chân ở lớp.
Bây giờ ở quê tôi còn rất ít người làm thợ mộc. Riêng ông tôi vẫn hàng ngày
đẽo, gọt, sửa chữa đò dùng cho mọi nhà. Tôi thấy vui và tự hào khi nghe mọi
người trong xóm gọi ông một cách thân thương là “ông phó mộc”.
Tả người thợ mộc đang làm việc - Mẫu 4
Cậu Tám của em là một thợ mộc giỏi, lành nghề. Em đã có lần được xem cậu
bào chuốt gỗ và đóng tủ.
Cậu Tám vừa đúng bốn mươi tuổi, cậu đã có hơn mười lăm năm làm nghề mộc.
Cậu em người dong dỏng cao, nước da ngăm ngăm rám nắng. Mới bốn mươi
tuổi nhưng tóc cậu đã có sợi bạc. Khuôn mặt cậu đầy đặn phúc hậu. Dưới đôi
lông mày to bản như con tằm nằm, đôi mắt cậu to, lông mi dài và cong. Sống
mũi cậu cao, hơi bè bè,đường nhân trung rộng làm khuôn mặt cậu có nét hiền
lành, dễ mến. Bàn tay cậu Tám to, ngón tay thon dài, lúc nào cũng cắt ngắn
sạch sẽ. Cậu có dáng đi hơi khập khiễng, kết quả của một lần bị ngã nặng. Cái
lần ngã đó làm sức khoẻ cậu giảm sút. Dù vậy, tay nghề của cậu ngày một nâng
cao.
Dưới bàn tay cậu Tám, tủ, bàn, ghế các kiểu ra đời mời gọi khách hàng. Bao
giờ cũng vậy, để đóng một cái tủ, cậu đo rất cẩn thận và bắt đầu cắt gỗ. Các
thanh gỗ mộc được bào chuốt láng mướt và được đục mộng ghép rất sắc sảo.
Cậu Tám bào gỗ bằng hai cách: bào thô bằng máy bào và bào tinh bằng bào tay,
dụng cụ bào cổ điển của thợ mộc. Trên ghế dài có nẹp chân, cậu Tám bào đi
bào lại thanh gỗ. Cậu ngắm nghía, ướm thử. Mắt cậu nheo lại, tay nâng cao
thanh gỗ ngang tầm mắt rồi lắp thử một cách nhẹ nhàng. Thanh gỗ nào cần bào
lại, cậu đặt lên ghế dài, rồi khom người đẩy cái bào đi tới. Từng phôi gỗ đùn
lên sau cái bào, thanh gỗ láng mặt, phổ vân gỗ màu hồng tuyệt đẹp. Xem cậu
lắp tủ mới thật thích. Các thanh gỗ của sườn tủ được lắp xong, cậu đóng ván
mặt hậu, ván ngăn đâu vào đấy là cậu bắt tay bào chỉ viền của tủ. Nẹp chỉ viền
thanh mảnh rất khó bào được cậu chuốt kĩ lưỡng, chính xác từng ly một. Trong
một ngày cái tủ được lắp xong. Cái tủ duyên dáng đứng chờ thợ đánh véc-ni.
Chú thợ phụ việc pha véc-ni rồi bắt đầu giai đoạn đánh bóng. Để đóng một cái
tủ như thế, cậu Tám phải mất năm, bảy ngày mới làm xong. Sản phẩm của cậu
làm theo đơn đặt hàng nên xuất xưởng là đến tay ngay khách hàng. Tủ của cậu
làm vừa xinh, vừa chắc bền, không chỉ làm vui lòng khách mà còn đem lại uy
tín cho xưởng mộc của cậu.
Em rất thích xem cậu Tám làm việc. Ngoài sự khéo léo của người thợ, cậu Tám
còn đặt vào sản phẩm mộc sự say mê nghề nghiệp và kĩ thuật tinh xảo của
mình. Nghề mộc không chỉ đòi hỏi tài hoa của người thợ mà còn bắt buộc
người thợ phải có tính chịu khó, nhẫn nại mới có thể thành công. Cậu Tám của
em là một người như thế.
- Xem thêm -