Đăng ký Đăng nhập
Trang chủ Giáo dục - Đào tạo Luyện thi - Đề thi Cuộc thi viết thư upu lần 42 (năm 2013)...

Tài liệu Cuộc thi viết thư upu lần 42 (năm 2013)

.DOCX
7
509
64

Mô tả:

Em hãy viết một bức thư để nói tại sao nước là quý
Cuộc thi viếết thư UPU lầần 42 ( năm 2013 ) Chủ đềề: “Em hãy viết một bức thư để nói tại sao nước là quý” ************************* Giải nhầết Quốếc tếế ( Huy chương Vàng ) Tác giả: Daniel Korc¸k ( Cộng hòa Séc ) [ Bản tếếng Anh ] In Ostrava - Polanka nad Odrou on 25th March 2013 Dear Water of the River Odra! To begin with, I’d like to say hello and start by telling you how much I appreciate you. I will start a tiny bit broad. You are the water of one of the largest Moravian rivers, and as such you belong to the extended family of all waters in the world. All waters, starting with a small forest brook, up to the vast expanse of endless oceans. As water, you give life, strength, energy, joy as well as suffering. You are both salt and fresh, hot and icy, clear and opaque, simply as we know you. You, as the water of the river Odra, arise in a large forest close to the village of Kozlovice in the Libavá military zone. We people, because we appreciate you, built a small chapel above your spring so that everyone who wants to find you can find you and have a look at the birth of a river. There, you are still a small, shy and fearful water that avoids every tiny stone. But you strengthen and grow at every stage of your journey. You combine with the waters of small brooks and streams and change into the water of a tiny river. We people build our houses, farms, flour and saw mills around you to utilize your strength. You flow through small towns and villages, fields and forests until you reach the outskirts of the town of Studenka where the bed you created begins its charms. You twist and turn, hide and peep out again at places unexpected, creating unique rivers, meanders and pools. From Studenka through Jistebnik up to Polanka, we slightly changed the path of your travel, built ponds for you which you, water, fill to the brim and help us create our fishing management. Sometimes you also trouble us, and that is when you raise your level and leave your bed. As if you are reminding us that you are an element beyond all control, and we respect you as such. On your journey, you created a unique nature reserve, Polanecká, Niva, sought after by many tourists and lovers of nature. In the river you create, we bathe, fish, children play with you when building stone dams, athletes on boats struggle against your power, and many seek peace and quiet in your whisper. In the reserve near your river, there is your sister, healing water, which is stored deep under the earth and waits to be carried to the nearby spa where it helps heal our ailments. You leave the reserve. Now, you are an adult, great water changing into a self-confident river, and slowly flow into the largest city of the MoravianSilesian Region, Ostrava. You may not even know, but you are again helpful here. You cool the towers of a heat power plant, help us clean streets, irrigate fields, and remove everything that is dirty or unclean. Finally, you flow through water management plants we built for you, and they purify and brighten you so that you do not mind working for us. In Ostrava, you meet the waters of further two large rivers - the waters form the Odra Hills with those form the Jeseníky and Beskidy Mountains. When you leave Ostrava, you are the water of a powerful, proud river and you head to the next water, and that is the water of the sea. My letter to you might end up here, but it will not because this is only the conclusion of your journey as the water of the river Oder and the beginning of another story of yours. Now, you belong to all waters embracing our planet. You may appear as waters spurting from the depths of a geyser, as water of a rain in a summer storm, as an avalanche at the foot of a hill, as water vapour in the clouds, or as water in my glass ready to quench my thirst. I could write many other lines about you, but even so not everything could be expressed because your story is endless and your journey has no destination. Therefore I want to use this letter to thank you that you are, because without you there would be nothing. People, animals, plants, life, world. Thanks to you, water, our planet is called blue. I realize how important you are, I humbly look at you, and am always looking forward to seeing you. Your friend Dan [ Dịch sang Tiếếng Việt ] Ostrava - Polanka nad Odrou, ngày 25/3/2013 Dòng sông Odra thân yêu! Trước tiên, tôi muốn gửi lời chào bạn và xin bắt đầu bằng những lời biết ơn của tôi. Cho tôi được dài dòng một chút. Bạn là một trong những dòng sông lớn nhất Morava, và do vậy bạn có tên trong danh sách những dòng sông lớn trên thế giới. Tất cả các dòng sông đều bắt nguồn từ một dòng suối nhỏ trong rừng, rồi đổ ra đại dương vô tận. Nước tạo ra cuộc sống, sức mạnh, năng lượng, niềm vui cũng như đau khổ. Nước bao gồm cả nước mặn và nước ngọt, nước nóng và nước lạnh, nước trong và nước đục, đơn giản như những gì chúng tôi biết về bạn. Bạn là nước của dòng sông Odra khởi nguồn từ một khu rừng lớn gần làng Kozlovice trong khu quân sự Libavá. Chúng tôi biết ơn bạn nên đã xây dựng một Nhà Nguyện nhỏ phía đầu nguồn để bất kỳ ai muốn tìm hiểu đều có thể tận mắt chiêm ngưỡng nơi khởi nguồn của dòng sông. Ở đây, bạn mới chỉ là một dòng nước nhỏ, nhút nhát và sợ hãi chảy len qua từng viên đá nhỏ. Nhưng dòng nước mà bạn tạo ra càng chảy càng mạnh mẽ và xiết hơn. Và rồi những con suối nhỏ đã hòa dòng chảy, hợp sức và tạo thành một con sông nhỏ. Chúng tôi xây dựng nhà cửa, trang trại, nhà máy bột dọc bờ sông để phát huy sức mạnh của bạn. Bạn chảy qua nhiều thị trấn và làng mạc, luồn lách qua những cánh đồng, khu rừng rồi vươn tới vùng ngoại ô của thị trấn Studenka, ở đó tạo ra lòng sông đầy quyến rũ. Bạn uốn mình và chuyển hướng, ẩn rồi lại hiện đầy bất ngờ, tạo ra những con sông độc đáo, uốn khúc và những hồ bơi. Từ Studenka qua Jistebnik đến Polanka, chúng tôi đã thay đổi một chút dòng chảy của bạn, xây những ao chứa nước đầy và nhờ đó có thể quản lý hoạt động đánh cá. Đôi khi bạn cũng gây khó khăn cho chúng tôi, khi mức nước dâng cao tràn bờ. Dường như, bạn muốn nhắc nhở chúng tôi rằng sức nước là không gì kiểm soát được, và con người phải tôn trọng thiên nhiên. Suốt cuộc hành trình, bạn tạo nên một khu bảo tồn thiên nhiên độc đáo, Polanecká, Niva, được nhiều khách du lịch và những người yêu thích thiên nhiên tìm đến. Trên con sông mà bạn tạo ra, chúng tôi tắm, câu cá, lũ trẻ đùa nghịch dưới dòng nước và đắp đập chắn nước, các vận động viên bơi thuyền thử sức mình với sức nước, và nhiều người kiếm tìm sự tĩnh lặng và yên bình trong tiếng thì thầm của dòng sông. Trong khu bảo tồn gần con sông còn có một suối nước khoáng có tác dụng chữa bệnh, phun ngầm từ sâu dưới lòng đất và được đưa đến các khu tắm khoáng gần đó. Vượt ra khỏi khu bảo tồn, giờ đây bạn đã là một dòng nước lớn, và vẫn tiếp tục mạnh lên để trở thành một con sông tự tin, hùng dũng chảy vào Ostrava, thành phố lớn nhất của vùng Moravia-Silesia. Có lẽ bạn không biết rằng mình lại rất hữu ích ở nơi đây. Bạn làm mát các tòa tháp của nhà máy nhiệt điện, giúp chúng tôi rửa đường, tưới nước cho cánh đồng, và tẩy rửa tất cả những thứ dơ bẩn. Cuối cùng, bạn chảy qua những nhà máy xử lý nước, ở đó nước được làm sạch và lọc để cung cấp cho chúng tôi. Ở Ostrava, bạn hòa vào hai dòng sông lớn hơn - chúng được hình thành từ Odra Hill cùng với hai ngọn núi Jeseníky và Beskidy. Khi rời Ostrava, bạn đã trở thành một dòng sông mạnh mẽ đầy tự hào và tiếp tục chảy cho đến khi đổ ra biển. Tôi có thể dừng thư tại đây, nhưng hành trình của bạn chắc chắn không kết thúc bởi đây chỉ là khởi đầu một câu chuyện khác về hành trình của bạn. Khi đã hòa vào biển, bạn đã là một phần của đại dương, bao bọc hành tinh của chúng ta. Bạn sẽ hiện diện với muôn hình muôn vẻ, có lúc là mạch nước ngầm mạnh mẽ phun lên, có khi là nước mưa trong trẻo trong một cơn bão mùa hè, có lúc lại là một trận tuyết tan dưới chân đồi, là hơi nước kết thành những đám mây, hoặc là ly nước mát lành, tinh khiết sẵn sàng làm cho tôi dịu cơn khát. Tôi có thể viết nhiều nữa về bạn, nhưng ngay cả như vậy tôi cũng không thể diễn tả được hết tất cả những gì muốn nói, vì câu chuyện của dòng sông là vô tận và cuộc hành trình của bạn không có điểm dừng. Vì vậy, tôi muốn dùng bức thư này để cảm ơn bạn bởi nếu không có nước thì sẽ không có sự sống: con người, động vật, thực vật, cuộc sống, và cả thế giới. Nhờ có nước, hành tinh của chúng ta được gọi là hành tinh xanh. Tôi nhận ra tầm quan trọng của nước, tôi thật nhỏ bé khi đứng trước bạn, và tôi luôn mong muốn được ngắm nhìn bạn. Thân ái Dan Giải nhầết Quốếc gia Nữ sinh Đà Nẵng Đào Thụy Thùy Dương tại lễ Tổng kết và trao giải thưởng Quốc gia cuộc thi viết thư UPU diễn ra ngày 13/5/2013 tại Hà Nội. (Ảnh: M.T - ICTnews) Biển Đông, ngày 1.1.2013 Chào Sơn Tinh - kẻ tình địch không đội trời chung của ta! Chắc mi bất ngờ lắm khi nhận được lá thư này, bởi vì xưa nay ta chỉ đối đầu chứ có bao giờ chịu đối thoại với mi đâu. Nhưng hôm nay, ta muốn nói chuyện với mi vì ta có một chuyện cực kỳ quan trọng. Chả là, ta thấy xưa nay con người bao giờ cũng yêu mến, quý trọng mi hơn ta. Ngay cả vua Hùng anh minh là thế cũng muốn chọn mi làm rể nên đã ra yêu cầu sính lễ toàn là những thứ chỉ có ở giang sơn của mi. Chuyện ấy làm ta cay cú vì thực ra, trong cuộc thi tài ngày ấy, mi với ta có ai thắng ai đâu. Mi có tài xây thành chuyển núi thì ta có tài hô mưa gọi gió. Sức mạnh chúng ta đều đọ ngang trời đất. Hàng năm, ta dâng nước trả hờn mi cũng chỉ vì “ngứa ghẻ đòn ghen” mà thôi, ta đâu ngờ nó lại khiến cho loài người khốn đốn. Song, bây giờ ngồi ngẫm lại, ta thấy con người bị liên lụy cũng không oan vì họ chỉ ủng hộ mi, chỉ thấy mi là quý mà không biết rằng Thủy Tinh ta cũng đáng quý biết bao! Ta hận loài người vì họ được tiếng là thông minh mà sao lại không nhận ra được giá trị to lớn của ta? Chính ta đã làm nên mọi sự sống cho hành tinh này, điều hòa nhiệt độ làm cho khí hậu mát lành. Nếu không có ta, muôn vật cùng cỏ cây sẽ chết khô chết héo và con người không sống quá năm ngày. Tất nhiên, khi ấy mi cũng trở thành nghĩa địa. Đối với loài người, ta là sự sống của họ vì ta chiếm phần lớn trọng lượng cơ thể và tham gia vào quá trình trao đổi chất giúp con người sống và tồn tại. ta còn giúp cho họ có cái ăn cái mặc, làm chạy tuốc - bin nhà máy, tham gia vào rất nhiều ngành nghề sản xuất, tạo ra nguồn của cải vật chất dồi dào. Trong đời sống, ta luôn đồng hành thân thiết với con người mọi lúc mọi nơi: khi ăn uống, lúc rửa ráy, tắm táp, vệ sinh… Không có ta, họ không chỉ chết khát mà còn chết đói nữa, thậm chí có muốn khóc họ cũng chẳng khóc được vì không có nước mắt. Chưa hết, ta còn góp phần tạo nên những vẻ đẹp thiên nhiên huyền diệu, nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca, nhạc họa. Hình ảnh vua Thủy Tề, nàng tiên Cá, Lạc Long Quân… đã từ lâu đi vào huyền thoại mà người đời chẳng thể nào quên. Nhờ thế, đời sống tinh thần của con người thêm phần phong phú và vui vẻ. Nói một cách công bằng thì cả hai chúng ta đều có công lao to lớn đối với con người. chúng ta là Cha là Mẹ sản sinh ra họ, hết lòng nuôi dưỡng họ, nhưng sao họ lại chỉ nhớ ơn và quý trọng mi thôi, còn đối với ta, họ hết sức coi thường. Ngày trước, tuy họ không về phe ta nhưng đối xử với ta còn có chút thân thiện, còn ngày nay thì lãng phí ta như thể ta là một thứ xoàng xĩnh, nhiều vô kể. Lắm kẻ còn ngang nhiên xả rác rưởi, nước thải bẩn làm cho ta bẩn thỉu, hôi hám, nhiễm bệnh mà chết dần chết mòn. Thậm chí, họ còn giở âm mưu thâm độc chặt hết cây rừng để ta không còn nơi trú ngụ, khiến những ao hồ, sông suối cạn khô. Ta thấy ngày nay con người thật dại dột. Chẳng lẽ họ không biết tới quy luật “Trạng chết thì Chúa cũng băng hà”, hủy hoại ta thì một tương lai đen tối cũng đang chờ đón họ: tới năm 2035, gần nửa dân số trái đất sẽ phải đối mặt với các khó khăn vì thiếu nước. Trong tương lai không xa, Thủy Tinh ta sẽ là nhân tố có ảnh hưởng quyết định đến đời sống của toàn nhân loại như gây mất ổn định chính trị, xung đột vũ trang, đói nghèo, bệnh tật… Ta nói thật nhé, thiên tai bão lụt ngày nay đâu phải do ta muốn trả thù mi, là do loài người gieo gió nên phải gặt bão, chứ ngày nay ta cũng đã già rồi, hơi sức đâu mà ghen tuông nữa. Trong lúc ta không biết làm sao để mọi người hiểu ra vấn đề thì bỗng nghe tiếng trẻ em vừa tắm biển vừa xôn xao bàn tán về đề tài cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 42 “Tại sao nước là quý?”. Ha ha ha! Ta rất vui vì có ngày con người tỉnh ngộ, biết quan tâm đến ta. Nhưng vẫn còn rất nhiều người quay lưng ngoảnh mặt với ta nên ta quyết định viết thư này, gởi qua đường UPU để mọi người hiểu rõ giá trị của ta và không oán thù ta nữa. Ta muốn họ hiểu rằng những hành động hủy hoại nguồn nước cũng chính là hủy hoại đi nguồn sống của chính họ và Mẹ Trái đất. Vậy, các Chính phủ phải sớm đề ra kế hoạch thường xuyên chăm sóc và bảo vệ nguồn nước ngọt, trồng thêm nhiều cây rừng để ta có chỗ trú thân, tích cực đẩy mạnh công tác tuyên truyền giáo dục ý thức cho người dân biết cách bảo vệ ta bằng những hành động giản đơn như khóa ngay công tắc vòi nước sau khi dùng, sử dụng ta thật tiết kiệm, tránh lãng phí… Ta nghĩ, chỉ cần loài người yêu quý ta như đã từng yêu quý mi và cùng chung tay quyết liệt hành động ngay từ bây giờ thì cuộc sống của họ sẽ lại bình yên và ta cũng chẳng còn lí do gì mà gây ra lũ lụt nữa. Chào mi! Thủy Tinh
- Xem thêm -

Tài liệu liên quan