Đăng ký Đăng nhập
Trang chủ Giáo dục - Đào tạo Văn học Bài văn hội ngộ tấm cám dưới âm phủ...

Tài liệu Bài văn hội ngộ tấm cám dưới âm phủ

.DOCX
6
1892
128

Mô tả:

Bài văn hội ngộ tấm cám dưới âm phủ
Bài văn hội ngộ Tấấm Cám dưới ấm phủ “hãy kể lại cuộc gặp gỡ giữa Tấấm và Cám dưới Âm phủ Đã ba năm trời kể từ ngày Cám và dì mấất, cũng là từng ấấy thời gian Tấấm trở lại sốấng trong cung cùng nhà vua. Mặc dù cuộc sốấng trối đi yên bình, hạnh phúc, nhưng luốn có một nốỗi niêềm làm Tấấm khống khỏi bận lòng - vêề Cám! Tháng bảy mới sang, lại gấền đêấn ngày lêỗ Vu lan và ngày Xá tội vong nhấn. Độ này Tấấm hay năềm mơ thấấy Cám. Những giấấc mơ - kì lạ thay - giốấng hệt như nhau. Cám lơ lửng trong một khoảng khống mịt mùng, vừa như gấền mà lại xa vời vợi, mỏng manh như sương khói. Cám bận bộ quấền áo giản đơn, trống gấềy guộc xanh xao, hai hốấc măất trũng sấu, chỉ nhìn Tấấm buốền rấều rấều, ánh măất thiêất tha như có điêều muốấn rãi tỏ. Giấấc mơ lặp đi lặp lại khiêấn Tấấm suy nghĩ rấất nhiêều phải chăng ngày xá tội gấền kêề, Cám muốấn gặp Tấấm để bày tỏ điêều gì? Nghĩ vậy, nàng quyêất định sẽỗ lên chùa vào ngày xá tội năm nay. Ngày xá tội vong nhấn đêấn. Sáng sớm, Tấấm đã dậy, tự tay làm chút đốề lêỗ rốềi khởi hành đêấn ngối chùa trên núi - có têấng rấất thiêng. Tấấm đêấn chùa thì đã gấền trưa, nàng săấp lêỗ rốềi thăấp một nén nhang, thành tấm cấều khẩn! Nàng khấấn cho Dì, cho Cám, cấều cho linh hốền của hai người được rửa tội và siêu thoát! Giữa lúc ấấy, đột nhiên Tấấm nghẽ ù ù bên tai, mở măất ra thì khống còn thấấy điện th ờ nữa, chỉ thấấy mình đang lơ lửng giữa khoảng khống xám đặc, cuộn xoáy! Chưa kịp định thấền thì Tấấm thấấy mình bị hút vêề phía trước, mãi cho đêấn khi gặp một cánh cửa, cửa bật tung, Tấấm bị hút vào đó. Sau cánh cửa là một căn phòng. Căn phòng trốấng khống, tường và trấền đêều một màu xám, Tấấm ngỡ ngàng. Nhưng đó chưa phải là điêều lạ lùng nhấất, cảnh cửa mở ra lấền nữa, và Cám bước vào. Đúng là Cám, khống mờ ảo như trong giấấc mơ của Tấấm, mà thực sự hiện hữu - Cám băềng xương băềng thịt! Tấấm khống nói được lời nào, trong nàng tràn ngập nốỗi hoang mang và hàng trăm ngàn cấu hỏi. Nàng đang ở đấu? Tại sao nàng bị đưa đêấn đấy? Nơi này cách ngối chùa kia bao xa? Giữa lúc bốấi rốấi, Cám chợt lên têấng, têấng nói nghẽ cũng rấất thật, rấất đốỗi thấn quẽn, nhưng thoáng chút gì như nghẹn ngào, và vang hơn bình thường: - Chị Tấấm! 1 Tấấm hoảng hốất, hình ảnh Cám, giọng nói Cám, sốấng đ ộng quá. Nàng hoang mang: đấy là mơ, hay là thực? Như đọc được suy nghĩ của Tấấm, Cám têấp: - Chị Tấấm, chị và ẽm đang ở dưới Âm Phủ! Đấy là nơi mà người trấền lẽỗ ra khống được đêấn, chỉ có chị - người được thấền thánh phù độ, trải qua bao kiêấp nạn mới tới được! Tấấm khống biêất nói gì, nàng còn chưa hêất sững sờ. - Chị Tấấm, sao chị khống nói gì? Tấấm nhăấm măất, hít một hơi dài. Giờ thì nàng chăấc chăấn răềng đấy khống phải là mơ, nàng chọn lời:- Em Cám à! Em đưa chị đêấn đấy sao? Có phải ẽm đã tm gặp chị suốất mấấy đêm rốềi? Cám gật đấều. - Vậy phải chăng ẽm có điêều gì muốấn nói? - Tấấm têấp. - Vấng, hốm nay là ngày phán quyêất của ẽm. Hốm nay Diêm Vương sẽỗ đ ịnh đoạt liệu linh hốền ẽm có được siêu thoát, được đấều thai hay khống. "Cám khác quá!" - Tấấm tự nhủ. Cám đang đứng trước mặt Tấấm lêỗ phép, điêềm đạm, hoàn toàn khác xưa. - Em Cám, suốất ba năm qua ẽm ở đấu? Cám cười, nụ cười rấều rấều: - Em được Diêm Vương sai đi chứng kiêấn cảnh khổ đau trong nhấn gian, cảnh người ta bị lừa gạt, bị hãm hại, chứng kiêấn lòng đó kị, tham lam. Cứ đi một ngày, ẽm phải vêề báo những gì mình nhìn được cho Diêm Vương, và cả những gì mình cảm thấấy. - Rốềi sao nữa? - Ban đấều ẽm dửng dưng, ẽm vố cảm, nhìn người khác đau đớn, bấất hạnh, ẽm khống có lấấy một chút mủi lòng. Vì thêấ mà Diêm Vương trừng phạt ẽm băềng cách băất ẽm chịu tấất cả những cảm xúc đau khổ ấấy. Em quăền quại, ẽm cấều xin dừng tay, nhưng vố ích! Cảm giác của người bị tra tấấn, của người mấất cha, mấất mẹ, 2 của người bị ruốềng bỏ, của người bị hãm hại, như trận cuốềng phong cào xé ẽm. Em bị trừng phạt cho đêấn khi ẽm biêất đốềng cảm, biêất thương xót. - Đêấn khi nào ẽm mới biêất thương xót những cảnh khốấn cùng ấấy? - Hai năm trời chị Tấấm ạ! - Thêấ một năm còn lại ẽm làm gì? - Em xá tội cho những tội lốỗi của mình. Diêm Vương gửi hốền ẽm vào một con bốấng, con bốấng bị lừa gạt rốềi bị làm thịt; rốềi Diêm Vương gửi ẽm vào con chim vàng anh, con chim cũng bị giêất; Diêm Vương lại cho ẽm vào cấy xoan đào, cấy xoan đào cũng bị đốất trụi! Như thêấ ẽm cũng phải bỏ mạng bốấn lấền, băềng sốấ lấền ẽm hãm hại chị. Tấấm im lặng. Ba năm trời ròng linh hốền Cám bị đày đọa, cái giá đăất cho những lốỗi lấềm khi còn sốấng. - Vậy dì đấu, ẽm đã phải chịu phạt cho cả phấền dì nữa ư? Cám rùng mình một cái, cố cấất giọng buốền. Trống Cám như muốấn khóc mà khống thể khóc. Hẳn là người chêất rốềi khống khóc được nữa. - Mẹ ẽm khi xuốấng đấy đã làm náo loạn cả ấm phủ, đăấc tội với Diêm Vương. Mẹ quyêất khống nhận lốỗi, vì thêấ mà phải chịu trừng phạt đau đớn, khống những thêấ, đời đời kiêấp kiêấp phải đấều thai vào con ruốềi, con cóc. Dấỗu dì đã làm nhiêều điêều độc ác với Tấấm, Tấấm nghẽ vậy cũng khống khỏi xót xa! Đúng là khống gì qua được măất thấền linh, tội lốỗi dù sớm muộn đêều bị trừng trị. Nghĩ đêấn đấy, Tấấm nhìn lại mình, bàn tay Tấấm cũng từng rót nước sối giêất Cám, bàn tay Tấấm cùng từng gửi hũ măấm đêấn cho Dì, khiêấn dì chêất vì kinh sợ, bàn tay ấấy đã từng làm điêều xấấu, từng giêất người! - Em Cám, ẽm nói hốm nay là ngày phán quyêất, phải chăng đích thấn Diêm Vương sẽỗ... Tấấm chưa dứt cấu, đột nhiên cả căn phòng rung chuyển, rốềi bấất thình lình nới rộng ra, thành một nơi rộng mênh mống, u ám, tường vẽỗ đấềy hình người bị tra 3 tấấn, trấền thì cao hun hút. Tấấm lờ mờ đoán ra: đấy ăất hẳn là phòng xử của Âm Phủ. Bàn xử án sừng sững trước mặt, Diêm Vương hiện ra. Vượt ra ngoài ngốn ngữ và trí tưởng tượng của con người, Diêm Vương, và cả bấều khống khí toát ra từ Người khống một từ nào có thể miêu tả. Ngài cấất têấng nói làm rúng động khống gian: - Cám, hẳn ngươi biêất vì sao mình lại ở đấy. Tấấm, ngươi là người trấền đấều tên đặt chấn xuốấng Âm Phủ, người biêất vì sao khống? - Dạ bẩm, t nữ người trấền măất thịt, khống thấấu được hêất ý định của bậc thấền linh. Diêm Vương cười lớn: - Hốm nay, ta sẽỗ ra phán quyêất định đoạt sốấ phận của hai ngươi. Cám, ngươi trước. Cám bước vêề phía trước. - Hẳn ngươi biêất tội của mình chứ? - Dạ, con biêất. - Cám trả lời, nghẽ giọng nói thoáng run nhưng cứng cỏi lạ thường. - Ngươi đã cùng mẹ hãm hại Tấấm nhiêều lấền, còn tranh giành hạnh phúc của Tấấm. Ta hỏi nhà ngươi, nhà ngươi có thật sự yêu vị vua đó khống? - Dạ bẩm, con khống ạ. - Vậy suy cho cùng ngươi vì lòng đốấ kị và lòng ham mê phú quý mà làm vậy? - Dạ, vấng ạ. - Ngươi đã chuộc tội suốất ba năm vừa rốềi, đã học được cách thương xót, đã biêất đốềng cảm, đã nêấm mọi khổ đau trong nhấn gian. Ngươi có thấấy mình x ứng đáng được đấều thai làm người khống? 4 Cám chợt im lặng. Một khoảng dài trối qua, rốềi Cám lên têấng: - Dạ bẩm, khống ạ. Diêm Vương thoáng ngạc nhiên, rốềi gật đấều: - Ngươi nói vậy, và ngươi thực sự nghĩ vậy, điêều ngươi thật sự nghĩ mới quan trọng! Ngươi biêất khống, đấều thai làm người là một ấn huệ lớn lao, nhưng cũng là một sứ mệnh khó khăn, làm người khống hêề dêỗ dàng. Ngươi đã chịu phạt khống có nghĩa là linh hốền ngươi đã được gột rửa. Vì tội lốỗi của ngươi một phấền là do mẹ nhà ngươi xúi giục mà ngươi lại chịu đựng cả hình phạt của mẹ mình, nên ta cho phép nhà ngươi được đấều thai thành bống hoa sẽn. Ngươi sẽỗ có ba kiêấp làm hoa trước khi ta xẽm xét ngươi có thể được đấều thai làm người một lấền nữa khống. - Dạ! Con xin tạ ơn ấn đức của Diêm Vương. - Cám nói, rốềi bước xuốấng. - Tấấm, đêấn lượt ngươi. Tấấm bước lên trước. - Tấấm, ngươi khống thăấc măấc vì sao ngươi là người trấền mà lại phải xuốấng ấm phủ để nhận phán quyêất vêề sốấ phận mình khống? - Dạ bẩm, khống ạ. - Một phấền là vì ta đã hứa với Cám sẽỗ ban một ấn huệ cho những tháng ngày chuộc tội, và Cám xin được gặp ngươi. Phấền khác, phấền khiêấn ngươi được phán quyêất khi còn sốấng là bởi ngươi đã trải qua bao khổ nạn - điêều khống hêề được ghi trong sách sinh tử. Sức sốấng và sự trong sạch của ngươi đã khiêấn thấền linh động lòng mà thay đổi điêều được săấp đặt, lẽỗ ra ngươi đã chêất ngay từ lúc dì ngươi chặt đổ cấy cau, khiêấn ngươi ngã. - Nhưng con đã giêất người, thưa Diêm Vương, con đã làm việc tàn độc, linh hốền con đã bị vấấy bẩn. Diêm Vương khẽỗ làm một hành động như cười mỉm. 5 - Ngươi giêất người đấu phải vì dã tấm. Ngươi đã cảnh báo mẹ con Cám nhiêều lấền nhưng hai người đó khống hêề thay đổi. Ngươi giêất người là hành động tự bảo vệ mình, khi sự can thiệp của thánh thấền cũng chỉ có hạn, khi người bên cạnh ngươi - là vị vua kia - cũng khống ra tay giúp. Tuy vậy, hành động giêất ng ười luốn luốn là sai trái. Như thêấ, ngươi sẽỗ vấỗn được đấều thai làm người. NHƯNG. Nhưng sau khi vị vua kia mấất, ngươi sẽỗ phải quy y cửa phật và dành phấền đời còn lại là một nữ tu, ăn chay niệm phận để xá tội. - Dạ, tạ ơn ấn đức của Diêm Vương. Diêm Vương gật đấều - Vậy thì ta tuyên bốấ: PHIÊN XỬ KÊẾT THÚC! Nói rốềi, Diêm vương biêấn mấất, căn phòng lại chuyển động dữ dội, rốềi trở lại là căn phòng nhỏ khi nãy. - Chị Tấấm! - Cám lên têấng - Em phải chia tay chị thối. Vậy là ẽm được th ỏa tấm nguyện gặp chị lấền cuốấi. Em xin lốỗi, chị Tấấm ạ, ẽm xin lốỗi, cho những gì mẹ con ẽm đã làm! Tấấm trào nước măất, chỉ biêất gật đấều. - Vậy ẽm đi nhé, chị Tấấm! - Cám nói, đoạn đưa tay ra, rốềi hình bóng m ờ dấền, m ờ dấền, đêấn khi biêấn mấất hẳn. Cửa phòng bật mở, Tấấm bị hút ra ngoài, trở vêề với điện thờ. Năm ấấy, hốề sẽn trong cung chỉ nở đúng một bống, nhưng tươi tăấn và thơm lạ thường. Tấấm thường ra ngốềi ở lấều trước hốề sẽn cùng nhà vua. Cứ mốỗi lấền ấấy, Tấấm lại thấấy như nghẽ được giọng Cám nói khẽ khẽỗ :"Chị Tấấm ơi! Chị Tấấm ơi!" - như têấng thỏ thẻ của người ẽm gái ruột thấn thương! Dương Quỳnh Anh(Lớp 10 Anh, Trường THPT Chuyên Nguyêỗn Trãi, Hải Dương) 6
- Xem thêm -

Tài liệu liên quan