Mô tả:
quyển sách dài
Đề 4: Lần đầu tiên em cắp sách tới truờng đầy bỡ ngỡ và xúc động. Ngôi truờng
thật lạ không giống trường Mẫu giáo của em. Nơi đây chắc chắn có bao điều thú
vị đang chờ em khám phá. Hay tả ngôi trường với tâm trạng ngạc nhiên và đầy
xúc động của ngày đầu tiên đó.
Bài làm
Mới ngày nào em mới bước chân vào trường Tiểu học PT 1mà giờ
đây 5 năm Tiểu học cũng đã trôi qua. .Ngày đầu tiên tới trường chúng em thật bỡ
ngỡ và xúc động. Khác hẳn với trường Mẫu Giáo, ngôi trường mới thật đẹp làm
sao!
Ngôi trường này mới thật khang trang làm sao! Nhìn từ xa, ngôi trường thật
sừng sững như một toà lâu đài đồ sộ. Thấp thoáng là hàng cây xanh mát. Tiến lại
gần, ngôi trường là một người khổng lồ đang dang tay chờ đón chúng em. Hai
cánh cổng màu xanh như hai cánh tay đang ôm chúng em vào lòng với tấm biển
xanh lá chuối với dòng chữ trắng, to: Trường Tiểu học PT1. Ngôi trường khoác
trên mình là một chiếc áo vàng nhạt thật dịu êm. Trước khán đài là lá cờ đỏ sao
vàng. Lá cờ tượng trưng cho giọt máu của các anh hùng đã hi sinh cho đất nước,
như muốn nhắc nhở cho chúng em cố gắng phấn đấu học tập thật tốt để không
phụ lòng mong mỏi của các chiến sĩ hy sinh vì Tổ quốc. Cảm giác khi nhìn ngôi
trường thật khác lạ so với trường Mẫu giáo. Đó la một cảm giác vui buồn lẫn lộn
nhưng cũng có cái cảm giác bất ngờ, xúc động đến ki lạ. Trước từng lớp học là
các bồn hoa, nào là: hoa cúc, hoa hồng,... Chúng như đua khoe sắc thắm, sắc hoa
thật rực rỡ có nét tô thêm vẻ đẹp cho ngôi trường thân yêu này. Từng lớp học,
day ghế được kê thẳng hàng như chúng em xếp hàng vào lớp. Trên đầu từng mỗi
lớp là hình ảnh Bác Hồ đang mỉm cười nhìn chúng em. .Ngay từ lần đầu đặt chân
vào trường, em như có một cảm giác lâng lâng trong lòng. Và khi được gặp cô
giáo chủ nhiệm đầu tiên cùng với những người bạn đầu tiên trong quãng đời học
sinh, em lại có thêm nhiều ấn tượng về ngôi trường Tiểu học thân yêu này.
Ngôi trường là ngôi nhà thứ hai của em. Nó để lại cho chúng em rất nhiều kỉ
niệm buồn vui. Giờ đây phải rời xa mái trường, lòng em có một cảm giác nôn
nao và đau nhói vì phải rời xa nơi chứa đựng những kỉ niệm buồn vui của quãng
đời đầu tiên của tuổi học trò. Giờ đây, em chỉ mong thời gian trôi chậm lại để
không phải rời xa mái trường thân yêu này, phải rời xa thầy cô và xa các bạn bè
thân yêu.
- Xem thêm -