I. LÝ do chän ®Ò tµi
A. §Æt vÊn ®Ò
Giáo dục kĩ năng sống cho học sinh về “ Văn hóa ứng xử trong nhà
trường”
Bất kì một quốc gia nào trên thế giới cũng đều phải xây dựng cho mình
một nền văn hóa riêng biệt và độc đáo trong đó có văn hóa ứng xử. Văn hóa ứng xử
thể hiện tầm giáo dục của mỗi cá nhân, gia đình và xã hội. Nhiều gia đình có nền văn
hóa ứng xử tốt sẽ làm cho đất nước ấy có một nền văn hóa văn minh thực sự. Nhìn lại
văn hóa ửng xử của con người Việt Nam ngày xưa, đã được cha ông ta xây dựng qua
mấy ngàn năm đẹp đẽ, đáng quý, đáng trân trọng biết bao thì bây giờ đang dần dần bị
xuống cấp. Là một nhà giáo dục trong thời hiện đại này tôi không khỏi đau buồn và lo
lắng trước sự xuống cấp của nền văn hóa đó. Làm thế nào để văn hóa ứng xử của
nước nhà được giữ vững, để mọi thế hệ người Việt Nam chúng ta biết đối xử với nhau
một cách nhã nhặn và lịch sự như cha ông thuở trước . Điều này là một vấn đề rất khó
và cần có cả một quá trình thực hiện nó trong giáo dục. Giáo dục cho học sinh biết
được những hành vi ứng xử có văn hóa là vô cùng cần thiết của giáo viên hiện nay,
cần được sự chung tay giúp sức của mọi người. Chính vì thế tôi tiến hành thực hiện
việc giáo dục kĩ năng sống cho học sinh về “Văn hóa ứng xử trong nhà trường”.
II.C¬ së lÝ luËn vµ thùc tiÔn
1.Cơ sở lí luận:
1. Khái niệm văn hóa là gì
Văn hóa là khái niệm mang nội hàm rộng với rất nhiều cách hiểu khác nhau,
liên quan đến mọi mặt đời sống vật chất và tinh thần của con người.
Nghĩa ban đầu của văn hóa trong tiếng Hán là những nét xăm mình qua đó
người khác nhìn vào để nhận biết và phân biệt mình với người khác, biểu thị sự quy
nhập vào thần linh và các lực lượng bí ấn của thiên nhiên, chiếm lĩnh quyền lực siêu
nhiên [1]. Theo bộ Từ Hải (bản năm 1989) thì văn hóa vốn là một cách biểu thị chung
của hai khái niệm văn trị và giáo hóa [2].
Trong cuộc sống hàng ngày, văn hóa thường được hiểu là văn học, nghệ thuật
như thơ ca, mỹ thuật, sân khấu, điện ảnh...Các "trung tâm văn hóa" có ở khắp nơi
chính là cách hiểu này. Một cách hiểu thông thường khác: văn hóa là cách sống bao
gồm phong cách ẩm thực, trang phục, cư xử và cả đức tin, tri thức được tiếp nhận...Vì
thế chúng ta nói một người nào đó là văn hóa cao, có văn hóa hoặc văn hóa thấp, vô
văn hóa
Văn hóa là dòng chảy của các chuẩn mực, các giá trị, niềm tin, các truyền
thống, nghi lễ của một cộng đồng
2. Văn hóa ứng xử
1
Nói đến văn hóa là nói đến hàng nghìn định nghĩa khác nhau. Văn hóa ứng xử
cũng thế. Tùy quốc gia, tùy dân tộc, tùy vùng miền… mà hình thành nên những nét
đẹp văn hóa, trong đó có VH ứng xử. Nhưng đối với người Việt Nam, hàng ngàn năm
qua trong cách ứng xử thường ngày vẫn là “Lời nói chẳng mất tiền mua/ Lựa lời mà
nói cho vừa lòng nhau”. Đời này qua đời khác, con trẻ được những người có trách
nhiệm dạy “học ăn, học nói, học gói, học mở”. Mọi thứ đều được học từ nhỏ chứ
không phải trưởng thành mới bắt đầu học. Măng không uốn thì khi thành tre khó thể
nào uốn được biết lịch sự , biết ăn nói
3. Văn hóa ứng xử trong nhà trường
Là tổng hợp các giá trị, các chuẩn mực, niềm tin và hành vi ứng xử của các
thành viên trong nhà trường tạo nên sự khác biệt giữa trường này với trường khác
Phần nổi gồm:
- Tầm nhìn, chính sách,, mục tiêu
- Khung cảnh, cách bài trí lớp học
- Logo, khẩu hiệu, bảng hiệu, biểu tượng
- Đồng phục, Các nghi thức, nghi lễ
- Các hoạt động văn hoá, học tập của trường…
Phần chìm gồm:
- Nhu cầu, cảm xúc, mong muốn cá nhân
- Quyền lực và cách thức ảnh hưởng
- Thương hiệu
- Các giá trị
- Các quy ước ngầm
II.Cơ sở thực tiễn
1.Sự cần thiết phải xây dựng văn hóa ứng xử trong nhà trường
Văn hóa giao tiếp và ứng xử từ lâu đã trở thành một vấn đề được nhiều người
quan tâm. Trong nhà trường, vấn đề giao tiếp và ứng xử lại trở nên quan trọng và cần
thiết hơn bao giờ hết. Nhà trường không chỉ dạy chữ mà còn dạy làm người cho các
thế hệ học trò. Chúng ta cũng phải thừa nhận rằng văn hóa ứng xử, văn hóa giao tiếp
học đường đang đi xuống. Học sinh hiện nay thiếu những hành vi ứng xử đẹp, thiếu tế
nhị, thiếu suy nghĩ trong lời nói…Có nhiều em không có ý thức đạo đức trong việc
làm và lời nói, không kiểm soát được hành vi của mình. Nguyên nhân vì đâu? Theo
tôi lỗi tại các em một phần, lỗi nhiều hơn thuộc về người lớn, về cách giáo dục của gia
đình trong đó nhà trường và xã hội phải sẻ chia trách nhiệm. Bởi vì con trẻ bị ảnh
hưởng rất nhiều từ văn hóa ứng xử của cha mẹ, thầy cô. Mặt khác còn do thiếu kĩ
năng sống cho nên dẫn đến việc học sinh đánh nhau, phá hoại tài sản… Học sinh nữ
không ít những em còn là lứa tuổi học sinh mà đã làm mẹ. Đó là những nguyên nhân.
2
Vậy chúng ta phải làm gì? Theo tôi trước hết cần phải giáo dục cho các em về văn hóa
ứng xử nói chung và văn hóa ứng xử trong nhà trường nói riêng.Và việc rèn luyện kĩ
năng sống cho các em về văn hóa ứng xử trong nhà trường có thể tổ chức và lồng
ghép nó trong hình thức sinh hoạt của nhiều câu lạc bộ của Đội: CLB tuổi teen, CLB
tâm tình người bạn gái, CLB an toàn giao thông, ma túy học đường, CLB Bài ca
người lính…Sinh hoạt CLB trong nhà trường rèn cho các em nhiều vốn sống và kinh
nghiệm sẽ giúp các em dần đi vào quỹ đạo để điều chỉnh các hành vi của mình và có
văn hóa ứng xử trong cuộc sống văn minh.
2. Cụ thể về văn hóa ứng xử trong nhà trường
Phần dễ nhìn sễ thấy đó là:
- Tầm nhìn, chính sách, mục tiêu
- Khung cảnh, cách bài trí lớp học
- Logo, khẩu hiệu, bảng hiệu, biểu tượng
- Đồng phục, Các nghi thức, nghi lễ
- Các hoạt động văn hoá, học tập của trường, v¨n ho¸ øng xö trong nhµ trêng
1.
øng xö víi m«i trêng
2.
øng xö víi giao th«ng
3.
øng xö víi c«ng viÖc
4.
…
Ứng xử với mọi người
-Giải thích
1. øng xö víi m«i trêng: Lµm cho m«i trêng trë nªn s¹ch sÏ th©n thuéc lµnh
m¹nh ®¸ng yªu
2. øng xö víi giao th«ng: ThÓ hiÖn ë sù hiÓu biÕt vÒ luËt giao th«ng vµ øng xö
cã v¨n ho¸ khi tham gia giao th«ng
3. øng xö víi c«ng viÖc : ThÊy râ tr¸ch nhiÖm trong c«ng viÖc cè g¾ng nç lùc
hoµn thµnh, t¹o thãi quen tèt trong c«ng viÖc
4. Ứng xử với mọi người trong giao tiếp ( Phần được chú trọng)
Quan hệ giao tiếp trong trường được thể hiện ở rất nhiều mối quan hệ, quan hệ
thầy với trò, quan hệ trò với trò, thấy với thầy, cán bộ quản lý với nhân viên, cán bộ
quản lý, giáo viên, nhân viên với phụ huynh, …Các mối quan hệ giao tiếp cá nhân
này nhiều khi lại đại diện cho mối quan hệ tập thể, ví dụ, giữa nhà trường với phụ
huynh, giữa lãnh đạo với quần chúng.
Các mối quan hệ giao tiếp nói trên sẽ tốt nếu những người tham gia vào quá
trình giao tiếp ấy có lương tâm trong sáng, hiểu biết về cái đẹp và nắm được các
nguyên tắc giao tiếp.
Sự non nớt, lung túng, vụng về nhưng chân thực trong giao tiếp có thể cảm
thông, nhưng không thể chấp nhận những cử chỉ giao tiếp giả dối. Nhiều khi người ta
3
bị hại về những hành vi giao tiếp giả dối, có vẻ có văn hóa nhưng thực chất không có
văn hóa này.
Văn hóa là sự sống có ý thức, văn hóa là những giá trị vật chất và tinh thần do
con người sáng tạo trong quá trình lịch sử (1), mang đậm bản sắc dân tộc. Tính giá trị
của văn hóa thể hiện ở chổ nó có giá trị thúc đẩy sự sống chân chính phát triển.
Những hành vi giao tiếp có tác dụng góp phần làm cho con người tốt hơn, thúc đẩy
cuộc sống chân chính phát triển tốt hơn, mới được gọi là hành vi ứng xử, giao tiếp có
văn hóa.
Nội dung giáo dục văn hóa giao tiếp trong nhà trường rất nhiều nhưng điều
quan trọng nhất đó là giáo dục về chữ tâm. Người có cái tâm tốt là người có cái nhìn
nhân hậu đối với con người, mong mọi người được tốt hơn, người xấu trở thành tốt,
người tốt trở nên tốt hơn.
Lương tâm trong sáng là chiếc gương soi để mọi người tự kiểm tra sự trong
sáng trong hành vi giao tiếp của mình. Không ít trường hợp, hành vi giao tiếp đã
không bộc đúng bản chất thật của con người. Một học trò chào thầy giáo khi chưa có
kết quả học tập chưa đủ để khẳng định học trò này giao tiếp có văn hóa? Sau khi đủ
điểm thi, người học trò này có thể không chào thầy giáo đã dạy mình nữa! Đây có lẽ
không phải là hiện tượng hy hữu trong nhà trường. Một học trò gặp thầy giáo, vô tình
hay vì một lý do nào đó, đã không chào hay chậm chạp trong chào hỏi, cũng chưa đủ
để kết luận người học trò này không lễ phép với thầy giáo dạy mình, thiếu hay yếu về
văn hóa? Cái có thể cho chúng ta lời giải đáp đúng đắn nhất đó là cái tâm của người
học trò này. Người học trò này có văn hóa hay không, ở những hành vi cụ thể, có lẽ
chỉ có người đó biết. Muốn đánh giá được bản chất văn hóa của một người nào đó
chúng ta phải xem xét hành vi ứng xử văn hóa của họ trong hệ thống.
Giáo dục chữ tâm – với nghĩa là lương tâm, nhân tâm, chữ tâm trong sáng –
cho tiếp học đường, đều là đối tượng cần được giáo dục về chữ tâm. Ngay những
người đã có cái tâm trong sáng, việc bồi dưỡng thêm về chữ tâm cũng không thừa,
điều này chỉ làm cho chữ tâm của họ trong sáng, phong phú thêm lên.
Làm thế nào để giáo dục chữ tâm có hiệu quả? Điều này còn tùy thuộc vào đối
tượng, cấp học. Mỗi cấp học, mỗi đối tượng có cách giáo dục khác nhau. Cách dạy
của Khổng Tử về chữ Nhân đối với học trò đã cho chúng ta bài học này. Cha ông
chúng ta rất chú ý giáo dục chữ tâm – nhân tâm - cho con em mình, chú ý giáo dục từ
đầu đời của mỗi con người. Lớp học đầu tiên của trẻ được gọi là lớp vỡ lòng, lớp khai
tâm. Những ấn tượng có được từ đầu đời này sẽ ảnh hưởng suốt cuộc đời của mỗi con
người. Nội dung và hình thức giáo dục về chữ tâm – nhân tâm – rất phong phú, sinh
động, tùy vào từng loại đối tượng, tùy vào từng hoàn cảnh cụ thể. Chúng ta phải vừa
coi trọng tính tự giác vừa coi trọng việc bắt buộc trong giáo dục chữ tâm cho con
người.
Sau chữ tâm, cần giáo dục cho mọi người trong trường chuẩn mực về cái đẹp.
Trên hai cơ sở này, người ta sẽ tìm được hành vi ứng xử giao tiếp thích hợp.
4
Văn hóa gắn liền với cái đẹp. Cái tốt gắn liền với cái đẹp. Vì “biết rung cảm
trước cái đẹp sẽ rất khó làm điều xấu”.
Có được cái tâm tốt, có được quan niệm về cái đẹp đúng, người ta sẽ có hành vi
ứng xử văn hóa đúng, đẹp. Nhiều khi không cần lời chào, chỉ một cái gật đầu, chỉ một
ánh mắt, con mắt là cửa sổ tâm hồn, như có người đã nói, .. cũng là hành vi ứng xử có
văn hóa rồi. Những hành vi ứng xử phi ngôn ngữ ấy rất quan trọng đối với con người.
Sự giao tiếp trong tình yêu, ban đầu, nhìn chung là sự giao tiếp phi ngôn ngữ. Sự giao
tiếp phi ngôn ngữ ấy thường là sự mở đầu cho hạnh phúc của những gia đình mới. Sự
giao tiếp đó quan trọng biết chừng nào. Cái gì đã tạo ra hiệu quả của hành vi giao tiếp
không lời đó? Đó là cái tâm, đó là ý thức về cái đẹp của chủ thể và khách thể giao tiếp
trong kênh thông tin.
Dân gian có câu: Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng
nhau, nhưng cũng có câu: Im lặng là vàng. Cả hai câu đều đúng. Đó hình thức giao
tiếp linh hoạt của con người.
Người ta đã nói tới nhiều những quy định về hành vi, cử chỉ, lời nói, … ở dạng
hiển ngôn, mà không chú ý hay chưa chú ý đến những quy định về ứng xử văn hóa ở
dạng phi ngôn ngữ. Trong thực tế đời thường, sự tồn tại và biểu hiện của giao tiếp phi
ngôn ngữ rất nhiều, thậm chí nhiều hơn ngôn ngữ giao tiếp trực tiếp.
Nếu không có hai cơ sở trên, thì dù có quy định hình thức ra hỏi, về chào, …
và người ta thực hiện nghiêm túc bao nhiêu đi nữa thì bản chất văn hóa đích thực của
văn hóa giao tiếp vẫn không có được. Những hành vi có vẻ có văn hóa trong giao tiếp
bề ngoài nhiều khi lại chứa đựng bản chất vô văn hóa bên trong, sự dối lừa, nếu họ
không trung thực với nhau, không ưa nhau, không có cái tâm trong sáng.
Trong nhà trường, ưu tiên hàng đầu phải là sự giáo dục về chữ tâm, tiếp đó là
sự giáo dục về chữ mỹ, giáo dục về cái đẹp của con người, của văn hóa ứng xử.
Một nội dung quan trọng thứ ba cần giáo dục cho mọi thành viên trong trường,
đó là giáo dục các nguyên tắc giao tiếp. Nguyên tắc giao tiếp là nơi thể hiện cái tâm
và cái đẹp trong quan hệ giao tiếp ứng xử giữa con người với con người.
Mác đã khẳng định, về bản chất, con người là tổng hòa các mối quan hệ xã hội.
Di truyền tạo ra nhân hình, giao tiếp tạo ra nhân tính ở mỗi con người. Ở những môi
trường khác nhau, con người có những hành vi giao tiếp khác nhau.. Giao tiếp đó phải
có văn hóa, nghĩa là phải có tính chất người, phải góp phần cho sự phát triển chất
người chân chính. Điều đó có nghĩa là không phải giao tiếp lúc nào cũng cần sự hòa
nhã, cảm thông, nhẹ nhàng. Văn hóa “trọng âm” của người Việt đã tạo ra chuẩn tắc
ứng xử: “Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Thực ra
không ít lúc lời nói trực tiếp không vừa lòng nhưng lại rất cần thiết, “Thuốc đắng giã
tật, sự thật mất lòng”. Hành động nói thật này lại có chất văn hóa cao, vì sau hành
động nói thật đó, một sự điều chỉnh đã có thể xảy ra, người được góp ý sống tốt hơn,
có văn hóa hơn. Sự thẳng thắn trong giao tiếp là một nguyên tắc cần bồi dưỡng cho
học sinh trong nhà trường.
5
B. Gi¶i quyÕt vÊn ®Ò
1.Nh÷ng gi¶i ph¸p.
Giáo dục cho học sinh cách ứng xử có văn hóa đòi hỏi phải tỉ mỉ công phu và
có thời gian chứ không phải làm chỉ một sớm, một chiều là đã có kết quả ngay được.
Bởi vì môi trường giáo dục của gia đình, ngoài xã hội tác động rất lớn đối với các
em. Lương tâm và trách nhiệm của nhà giáo đã thôi thúc tôi tìm ra những giải pháp để
giáo dục các em, giúp các em hiểu và nhìn nhận lại chính bản thân mình, và tự điều
chỉnh tốt những hành vi của mình.
1. Giải pháp1.
Cần làm tốt vai trò của công tác Đội trong nhà trường. Công tác Đội có nhiều
hoạt động để giúp các em có cách ứng xử có văn hóa:
- Xếp hàng ra vào lớp ®óng giê ra vµo líp theo hiÖu lÖnh trèng, không xô đẩy,
chen lấn.
- Mặc đồng phục theo quy định
- Có kĩ năng chào hỏi lễ phép với mọi người
- Biết giúp đỡ bạn có hoàn cảnh khó khăn cùng vươn lên trong học tập.
- Có tinh thần đoàn kết tương thân tương ái.
- Giáo dục cho các em biết về truyền thống lịch sử của cha ông ( vào những
ngày lễ lớn trong năm học).
- Tham gia tổ chức các buổi HĐNG
- Thùc hiÖn tèt cuéc vËn ®éng “ThiÕu nhi th¸i B×nh thùc hiÖn tèt 5 ®iÒu B¸c Hå
d¹y ” vµ hëng øng tham gia phong trµo TrÇn Quèc To¶n, “Uèng níc nhí nguån”
- Thùc hiÖn hiÖu qu¶ c¸c phong trµo “Nãi lêi hay, lµm viÖc tèt ”
- PhÊn ®Êu häc tËp tèt ,tham gia tÝch cùc c¸c ho¹t ®éng cña ®éi cña nhµ trêng
b»ng c¸ch thùc hiÖn tèt c¸c giê truy bµi ®Çu giê .
- Tæ chøc x©y dùng nhãm häc tËp, c¸c c©u l¹c bé v¨n hãa, thÓ thao, häc tËp, an
toµn giao th«ng, c©u l¹c bé to¸n ho¹c, v¨n häc…
6
2. Giải pháp 2.
Giáo dục văn hóa ứng xử trong môn văn, môn công dân.
Có thể nói môn ngữ văn, môn công dân trong nhà trường là hai môn có
nội dung giáo dục văn hóa ứng xử rất nhiều cho học sinh.
Môn văn: Văn hóa ứng xử hầu hết các văn bản nào cũng có nội dung đó. Bởi vì
học văn chính là học cách làm người. Chính là học cách con người biết yêu thương
con người, học cách nói năng năng lễ phép… Văn học có khả năng hướng thiện cho
học sinh. Dạy học sinh biết học tập những cách ứng xử của các văn nhân, thi nhân
cũng là vai trò quan trọng của giáo viên văn. Vì vậy, theo tôi GV dạy văn cần có hình
thức cho học sinh sinh hoạt ngoại khoá, chẳng hạn như sinh hoạt CLB văn học…
Môn công dân: Những câu chuyện ở phần đặt vấn đề của môn công dân có
nhiều ý nghĩa giáo dục để rút ra bài học. GV dạy môn công dân cần cho học sinh hiểu
và vận dụng kiến thức bài học bằng cách xử lí, nhận xét những tình huống đang diễn
ra trong cuộc sống hiện tại để các em biết phản đối những điều xấu và yêu quý, trân
trọng những việc làm đẹp…
3. Giải pháp 3:
Nâng cao vai trò của giáo viên chủ nhiệm lớp.
Muốn giáo dục được văn hóa ứng xử trong nhà trường cần có sự chung tay giúp
sức của nhiều người trong đó có đội ngũ giáo viên chủ nhiệm lớp. Giáo viên chủ
nhiệm là linh hồn của lớp, là người mẹ thứ hai của các em đồng thời có khả năng trực
tiếp giáo dục cách ứng xử của các em trong việc thực hiện tốt các nề nếp của Đội, nội
quy của nhà trường. Đơn giản như việc giáo dục văn hóa ứng xử trong công tác Đội
là nề nếp ra vào lớp hay nề nếp truy bài 15 phút đầu giờ, nếu được giáo viên chủ
nhiệm quan tâm thì việc giáo dục văn hóa ứng xử sẽ có tác dụng hơn nhiều . Vì sao lại
như vây? Bởi vì người làm nên kỉ cương nề nếp, gia phong trong gia đình là ông bà,
cha mẹ thì người làm nên trật tự kỉ, cương của lớp ấy chính là giáo viên chủ nhiệm .
Công tác Đội có tốt hay không, không phải chỉ phụ thuộc ở giáo viên TPT mà nó còn
phụ thuộc ở vai trò trách nhiệm của giáo viên chủ nhiệm lớp. Để giáo dục tốt được
văn hóa ứng xử cho các em học sinh, cần phải phát huy vai trò của giáo viên chủ
nhiệm lớp.
4.Giải pháp 4.
Nâng cao vai trò của công tác đoàn thể, hội cha mẹ học sinh.
Mỗi gia đình có một truyền thống văn hóa riêng. Văn hóa ứng xử của học sinh
trong nhà trường còn thể hiện sự văn hóa giáo dục ứng xử của gia đình ấy bởi vì ngày
xưa các cụ có những nhận xét cũng không sai:
“Kẻ trên ở chẳng kỉ cương
Để cho kẻ dưới lắm đường mây mưa”
Hoặc
“Rau nào sâu ấy” hay “Giỏ nhà ai quai nhà ấy”
7
Giáo dục văn hóa ứng xử phụ thuộc một phần tất yếu của gia đình. Trong nhà
trường không tránh khỏi được những hành vi thiếu suy nghĩ của các em như nói bậy
văng tục, làm hư hoại của công, mâu thuẫn bạn bè…
Trong tình hình như vậy, ngoài việc giáo dục của các thầy giáo, cô giáo trong
nhà trường cũng rất cần sự hợp tác, cộng sự của hội cha mẹ học sinh trong nhà
trường, của Đoàn thanh niên, Hội phụ nữ, ban công an xã. Ngoài công tác vận động
họ còn có tác động tuyên truyền và trao đổi các biện pháp về việc giáo dục con cái
cho những gia đình có con chưa ngoan để gia đình ấy có những kinh nghiệm trong
việc giáo dục con cái.
5.Giải pháp 5.
Xây dựng cho học sinh những nguyên tắc chuẩn mực về văn hóa ứng xử
a.Giao tiếp ứng xử giữa học sinh với cán bộ, giáo viên, nhân viên nhà
trường:
Giao tiếp với cán bộ, giáo viên, công nhân viên của nhà trường, học sinh phải:
- Lễ phép, kính trọng, chào hỏi và xưng hô đúng phép tắc. Không được nói
trống không, không được vô lễ, xúc phạm đến danh dự và nhân phẩm của cán bộ, giáo
viên, nhân viên của nhà trường.
- Đảm bảo lời nói chính xác, trung thực. Không được nói dối.
- Thể hiện sự thân thiện nhưng không ngang hàng. Không được nhạo lời nói,
dáng dấp cử chỉ của thầy, cô giáo, của cán bộ công nhân viên hoặc của người khác.
- Khi phạm lỗi đối với cán bộ, giáo viên, nhân viên phải nghiêm túc nhận lỗi và
sửa chữa sai phạm.
b.Giao tiếp ứng xử giữa học sinh với học sinh
- Phải dùng ngôn ngữ giản dị, rõ ràng, trong sáng, thái độ vui vẻ hòa đồng, lịch
sự. Không dùng ngôn ngữ thô tục, ẩn ý, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của bạn bè và
của người khác; không nói tục, chửi thề.
- Không dùng lời lẽ đùa nghịch quá trớn, không nhạo lời nói hoặc dáng dấp của
bạn để gây bực tức, bất bình cho bạn và có thể dẫn đến mất đoàn kết, xích mích, gây
gỗ, đánh nhau.
- Giao tiếp phải thể hiện sự khiêm tốn, tế nhị, có văn hóa, không khí hòa bình –
thân thiện – ám áp, thể hiện đạo đức, phong cách người học sinh. Không khiêu khích,
hách dịch, lên giọng “đàn anh, chị” hoặc bất kỳ biểu hiện nào thiếu văn hóa.
- Trong giao tiếp phải thể hiện tính trung thực, khoan dung, độ lượng, lòng
nhân ái. Không phân biệt địa giới, chia rẽ học sinh xã này xã khác.
8
- Mỗi học sinh đều tâm niệm “Tập thể lớp là một gia đình” và “Nhà trường là
một đại gia đình”, luôn luôn mong muốn và góp phần xây dựng để “gia đình” là điểm
tựa, nguồn vui, niềm tin, niềm tự hào cho từng học sinh mỗi ngày đến trường.
2. Hành vi đạo đức ứng xử của người học sinh:
Mỗi học sinh phải:
- Luôn luôn có ý thức phấn đấu, vươn lên về mọi mặt.
- Biết vâng lời thầy, cô giáo, cán bộ công nhân viên và nghiêm chỉnh thực hiện
nội quy, quy chế trường học.
- Tích cực rèn luyện phẩm chất đạo đức, có lối sống lành mạnh, trung thực,
giản dị, hòa đồng với tất cả bạn bè cùng lớp, cùng trường
- Chấp hành nghiêm túc pháp luật, các quy định về trật tự an toàn xã hội, an
toàn giao thông. Hiểu biết và tích cực tham gia đấu tranh phòng chống tội phạm, tệ
nạn xã hội.
- Không che dấu khuyết điểm của bản thân, không bao che khuyết điểm cho
bạn. Hưởng ứng và tích cực tham gia chống mọi hành vi tiêu cực trong học tập, kiểm
tra, thi cử.
- Không thực hiện các hành vi học sinh không được làm:
+ Xúc phạm nhân phẩm, danh dự, xâm phạm thân thể giáo viên, cán bộ, nhân
viên của nhà trường, người khác và học sinh khác;
+ Gian lận trong học tập, kiểm tra, thi cử, tuyển sinh;
+ Đánh nhau, gây rối trật tự an ninh trong nhà trường và nơi công cộng;
+ Làm việc khác; nghe, trả lời bằng điện thoại di động; hút thuốc, uống rượu
bia trong giờ học, khi đang tham gia các hoạt động giáo dục trong nhà trường;
+ Đánh bạc; vận chuyển, mang đến trường, tàng trữ, sử dụng ma túy, hung khí,
vũ khí, chất nổ, chất độc; lưu hành, sử dụng văn hóa phẩm độc hại, đồi trụy; tham gia
tệ nạn xã hội.
3. Trang phục, tác phong người học sinh:
- Thực hiện trang phục đúng quy định của nội quy nhà trường: quần tây màu
xanh đen, áo trắng , bỏ áo trong quần, có thắt lưng hài hòa, giày ba ta trắng. Buổi học
có tiết Thể dục mang giày bata. Tất cả học sinh đều có phù hiệu và may hẳn vào áo.
Không mang áo, quần trái với quy định để đảm bảo việc việc học tập, sinh hoạt thuận
tiện, giữ gìn nét đẹp và văn hóa riêng của nhà trường.
- Không tô son, đánh phấn, sơn móng tay, móng chân, nhộm tóc khi đi học
- Đầu tóc gọn gàng, nam sinh không để tóc dài quá quy định, không cắt trọc .
Nữ sinh không cắt, chải đầu tóc theo mốt cầu kỳ, làm mất nét đẹp chân phương mái
tóc người phụ nữ Việt Nam.
9
Tất cả các nguyên tắc này đều phải được nhà trường và các giáo viên chủ
nhiệm đưa ra trước với phụ huynh trong cuộc họp đầu năm để phụ huynh biết được
những tiêu chuẩn và yêu cầu của nhà trường để họ có cách giáo dục con cái trước khi
đến trường. Làm được điều này tức là đã góp phần vào trong việc giáo dục văn hóa
ứng xử nhà trường.
2. Gi¸o dôc kÜ n¨ng sèng vÒ v¨n ho¸ øng xö trong nhµ tr êng qua
mét tiÕt H§NLLL
A.Môc tiªu ho¹t ®éng:
- Thông qua buổi hoạt động ngoài giờ lên lớp giúp các em hiểu biết sâu hơn về
văn hóa ứng xử trong nhà trường. Từ đó có những cách cư xử đúng mực và có kinh
nghiệm hơn trong cuộc sống văn hóa giao tiếp với mọi người.
- Các em có tính tích cực và phân biệt điều hay lẽ phải, cần học tập cái tốt và
tránh cái xấu xa tội lỗi
- Giáo dục các em sống có tình nghĩa, biết yêu cái đẹp và lên án những cái xấu
xa giả dối, hoàn thiện nhân cách con người.
B. Néi dung vµ h×nh thøc ho¹t ®éng:
1. Néi dung.
- Những kiến thức thuộc về lí thuyết của văn hóa ứng xử, học tập cách ứng xử
của các Bác Hồ kính yêu qua câu chuyện kể về Bác
2. H×nh thøc ho¹t ®éng:
- Phần thi hiểu biết
- Xử lí tình huống
- Kể chuyện Bác Hồ
- V¨n nghÖ xen kÏ.
C.ChuÈn bÞ ho¹t ®éng:
1. VÒ ph¬ng tiÖn:
- C©u hái thuéc c¸c lĩnh vực cuộc sống
- PhÇn thëng.
- Chu«ng l¾c, m¸y chiÕu...
- T¨ng ©m, loa ®µi...
2. VÒ tæ chøc:
*Gi¸o viªn chñ nhiÖm:
- Giao nhiÖm vô cho ®éi ngò c¸n bé líp tæ chøc ho¹t ®éng nµy. Trao ®æi víi c¸c
em ®Ó thèng nhÊt néi dung c©u hái, tập tình huống và học thuộc câu chuyện kể về
tấm gương ứng xử của Bác Hồ.
-.Giáo viên trực tiếp tổ chức dẫn chương trình ngoài ra còn giảng giải thêm cho
các em
*Häc sinh:
10
- Ph©n c«ng trang trÝ líp; kh¨n phñ bµn; lä hoa; kÎ ch÷ trang trÝ trªn b¶ng.; kª
bµn ghÕ.
- Tập thể lớp cùng tham gia
D. TiÕn hµnh ho¹t ®éng:
PhÇn 1: HiÓu biÕt
1. V¨n ho¸ øng xö trong nhµ trêng lµ g×?
A. Là văn học, nghệ thuật như thơ ca, mỹ thuật, sân khấu, điện ảnh...
B. Lµ häc ¨n, häc nãi, häc gãi, häc më
C. Là tổng hợp các giá trị, các chuẩn mực, niềm tin và hành vi ứng xử của các
thành viên trong nhà trường tạo nên sự khác biệt giữa trường này với trường khác
D. TÊt c¶ c¸c ý trªn
2. Nh÷ng hµnh vi nµo sau ®©y biÓu hiÖn cña sù thiÕu v¨n ho¸
A. Cêi nãi tù do trong líp häc
B. Kh«ng lµm bµi tËp
C. Huýt s¸o trong trêng
D. ThÊy mÈu giÊy r¬i ë hµnh lang líp häc bá vµo thïng r¸c
3. Nh÷ng viÖc lµm nµo sau ®©y biÓu hiÖn lµ ngêi cã v¨n ho¸
A. ThÊy b¹n bÞ ng· ®ì b¹n dËy
B. gÆp thÇy c« vµ ngêi lín kh«ng chµo
C. Bøt cµnh bÎ c©y, ph¸ cöa líp vµ hÖ thèng ®iÖn
D. §Õn chóc mõng thÇy gi¸o nh©n ngµy 20/11
4. Em chän hµnh vi nµo trong c¸ch øng xö sau? V× sao?
A. Hót thuèc l¸, thuèc lµo trong trêng vµ n¬i c«ng céng
B. XÐ bµi kiÓm tra khi bÞ ®iÓm kÐm
C. Nhæ bät ra líp häc, kh«ng s¬ vin vµ mÆc ®ång phôc theo quy ®Þnh
D. TÝch cùc tham gia c¸c buæi lao ®éng vÖ sinh trong nhµ trêng
E. Tè gi¸c nh÷ng b¹n thêng xuyªn ¨n quµ vÆt vµ thiÕu lÔ ®é víi c¸c thÇy c« gi
G. Mang ®iÖn tho¹i ®Õn líp häc, ch¬i ®iÖn tö
H. ThÊy khÈu hiÖu cña líp r¬i cïng nhau treo l¹i vµ söa ch÷a
I. H¸t to quèc ca vµ ®éi ca khi chµo cê
5. Em ®ång ý víi ý kiÕn nµo sau ®©y:
A. Giê thÓ dôc, ca móa h¸t kh«ng cÇn ph¶i tËp ®Ñp, ®óng ®éng t¸c v× m×nh lín råi
B. CÇn ph¶i xin lçi thÇy gi¸o khi líp trùc nhËt muén
C. CÇn ph¶i lµm duyªn trong giê häc v× m×nh lµ con g¸i.
D. Tõ chèi th ngá ý cña b¹n trai cïng trêng
E. Tham gia ®Çy ®ñ c¸c c©u l¹c bé khi liªn ®éi tæ chøc
11
G. Kh«ng ph¶i chµo c« Hång v× c« Êy kh«ng d¹y m×nh.
PhÇn 2: Xö lÝ t×nh huèng
1. T×nh huèng1: TiÓu phÈm
Thu:
- Mai ¬i, h«m nay s©n vËn ®éng x· nhµ cã mét ®oµn xiÕc, ca nh¹c hay l¾m. Tí
nghe qu¶ng c¸o cã 2 ca sÜ næi tiÕng lµ ….Mü Linh vµ Si- blach vÒ. ¤i! thÝch qu¸ . Tèi
nay bän m×nh tËp trung nhµ b¹n LÖ ®i nhÐ. M×nh vui ¬i lµ vui..h×,,h×…
Mai:
- Nhng mµ nay c« gi¸o to¸n ra nhiÒu bµi tËp båi l¾m, l¹i cßn lµm c¶ 1bµi v¨n
n÷a chø!
Thu:
- Th«i ®õng l¨n t¨n n÷a! §i cã mét tèi ®· chÕt ai ®©u, mµ cËu lµ häc sinh cng
cña c« gi¸o, c« gi¸o dÔ dµng bá qua cho cËu ®Êy. §i..®..i
Mai:
- C¸c b¹n ¬i trong t×nh huèng nµy t«i ph¶i tr¶ lêi b¹n Êy nh thÕ nµo ®Ó b¹n Êy
kh«ng giËn t«i?
2. T×nh huèng 2:
Trong g׬ häc c«ng nghÖ cã mét vµi b¹n ë líp kh¸c sang tù do ngåi vµo líp häc
cña m×nh kh«ng xin phÐp ý kiÕn cña c« gi¸o. Lµ mét thµnh viªn tÝch cùc cña líp em sÏ
lµm g× trong trêng hîp Êy?
3. T×nh huèng 3
H«m nay ®Õn líp em thÊy cã mét b¹n trai lÊy 2 qu¶ ph¸o næ ë trong cÆp ra ®Þnh
®a cho häc sinh líp 9. Trong trêng hîp nµy em sÏ khuyªn b¹n Êy nh thÕ nµo?
4. T×nh huèng 4
Lan vµ H¹nh lµ hai ngêi b¹n th©n ngåi c¹nh nhau. G׬ kiÓm tra to¸n, Lan ®ang
bÝ cha nghÜ ra ®îc c¸nh gi¶i, muèn liÕc nh×n bµi cña H¹nh. H¹nh võa hÝ ho¸y viÕt, võ
xoÌ tay che bµi lµm cña m×nh. Lan tøc qu¸, ®¹p m¹nh vµo ch©n b¹n. h¹nh võa ®au, véi
rôt tay l¹i, kh«ng che bµi n÷a…
Em cã suy nhÜ g× vÒ viÖc lµm cña Lan?
5. T×nh huèng 5
H¶i cã tËt nãi ngäng, mçi khi thÇy gi¸o nªu c©u hái, H¶i ®Ìu tr¶ lêi ®îc nhng sî
c¸c b¹n trong líp cêi v× tËt nãi ngäng cña m×nh nªn kh«ng d¸m gi¬ tay ph¸t biÓu ý
kiÕn.
Em cã ®ång ý víi th¸i ®é cña H¶i kh«ng? Em sÏ khuyªn H¶i nh thÕ nµo?
6. T×nh huèng 6
Minh vµ Phong ë gÇn nhµ nhau, do vËy mµ trë nªn th©n thiÕt. Mét h«m Phong
bÞ ®iÓm kÐm .VÒ nhµ Phong tæ ra buån b·. Bè Phong hái Minh, ë líp cã chuyÖn g×
kh«ng? S¬ b¹n mÊt lßng Minh tr¶ lêi lµ khong cã chuyÖn g×.
Em cã ®ång ý víi viÖc lµm cña Minh kh«ng? T¹i sao?
PhÇn3: Häc tËp v¨n ho¸ øng xö cña B¸c
1. C©u chuyÖn thø nhÊt:
12
Bác Hồ rất thương trẻ con.
Có lần đang ngủ đến gần sáng, lạnh quá Bác thức dậy. Gió vun vút đập vào cửa kính.
Chợt Bác nghe thấy có tiếng trẻ em rao hàng dưới đường, Bác mở cửa ngó xuống
nhìn em bé, nhìn mãi cho đến khi em bé đi khuất mới từ từ khép của lại.
Một lần khác, Bác cùng xem phim với cán bộ đồng bào sau Đại hội Chiến sĩ thi đua
năm 1952. Buổi chiếu phim tan, mọi người lục đục kéo nhau đứng dậy ra về, Bác vội
đứng lên đưa tay ra lệnh trật tự và nói to:
- Xin hãy để các cháu bé ra trước kẻo lộn xộn các cháu sẽ lạc đấy.
Thế là những người lớn lại ngồi xuống chờ các cháu nhỏ ra hết mới đứng lên về.
Có lần Bác bảo đồng chí phục vụ Bác mang cháu nhỏ 5 tuổi đến chơi với Bác. Đồng
chí phục vụ dẫn con đến, lúc ấy Bác bận nên đã bảo đồng chí cho cháu ngồi chơi ăn
kẹo. Khi Bác trở vào vẫn thấy 2 cha con ngồi chờ và không dám lấy kẹo ăn. Bác tỏ vẻ
không bằng lòng, phê bình đồng chí:
- Ở nhà, cháu là con của cô chú, nhưng đến đây, cháu là khách của Bác. Chú phải có
nhiệm vụ giúp Bác đãi khách chứ, ai lại để cháu bé ngồi chơi suông hay sao?
Em cã suy nghÜ g× vÒ phong c¸ch øng xö cña B¸c? Em häc tËp ®îc ë B¸c ®iÒu
g× trong phong c¸ch øng xö ®ã?
- B¸c sèng nh©n hËu mÉu mùc, t«n träng kh¸ch kh«ng ph©n biÖt giµ- trÎ.
- B¸c tiÕp kh¸ch b»ng c¶ tÊm lßng vµ yªu th¬ng ch¸u nhá.
2. C©u chuyÖn thø hai:
Bác Hồ đến với các cháu mồ côi ở Trại Kim Đồng
Một sáng đẹp trời, Bác Hồ đã đến với các cháu Trại Kim Đồng. Ngay từ phút
đặt chân đến cổng trại nhìn bờ rào dăng dây thép gai, trong mắt Bác hiện lên sự nhức
nhối. Nói với các cán bộ phụ trách, giọng Bác nhẹ nhàng, nhưng vô cùng thấm thía:
- Đây là nơi nuôi dạy các cháu mồ côi, được mang tên liệt sĩ Kim Đồng, sao
các cô, các chú lại rào dây thép gai như nhà tù thế này ?
Chú Thuận thưa:
- Dạ thưa Bác, cơ ngơi của thời đại cũ đề lại đấy ạ !
Bác lắc đầu: Các cô, các chú phải tháo gỡ đám dây thép gai ngay. Chế độ cũ
nhóm các cháu vào đây, chúng ta tiếp tục nuôi dạy vì tương lai các cháu. Bác đi vào
từng căn phòng ở, phòng ăn, phòng học, nơi các cháu vui chơi. Bác khen: “Được cái
gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ, nhưng còn - Bác hỏi cán bộ phụ trách Trại - còn thế nào,
các cô, các chú biết không ?
13
Mọi người nhìn Bác, vừa xúc động vừa lúng túng. rồi chú Thuận mạnh dạn
đáp:
- Thưa Bác, các cháu ở trại còn chật chội ạ.
Bác Hồ mỉm cười:
- Chú nói mới đúng có một phần nhỏ thôi. Đối với các cháu mồ côi, điều lớn
nhất là phải bù đắp tình thương. Các cháu đã không còn bố, mẹ thì các cô, các chú ở
đây là bố, là mẹ các cháu. Các cô các chú nuôi, dạy các cháu phải đem cả tấm lòng
làm mẹ, làm cha mà cư xử, mà săn sóc, mà dạy bảo. Bác thấy ở đây, đối với các cháu
còn có vẻ “trại lính”, thiếu cái ấm cúng của gia đình. Dạy bảo các cháu vào khuôn
phép, sống có kỷ luật trật tự là đúng. Nhưng không được để các cháu mất cái hồn
nhiên, mất cái vui tươi, thoải mái. Đừng biến các cháu thành các “ông cụ non”. Các
cô, các chú phải làm sao cho các cháu thấy Trại Kim Đồng là gia đình của các cháu,
đi xa các cháu nhớ, lúc ở nhà các cháu vui. Được như vậy thì cần gì phải rào dây thép
gai, phải canh phòng nghiêm ngặt với các cháu ?
Bác lại hỏi :
- Những cháu kém có nhiều không ?
- Thưa Bác, còn nhiều lắm ạ.
- Nhiều là bao nhiêu ?
Đồng chí phụ trách hơi bối rối. Bác nói ngay:
- Quản lý các cháu thì cần biết cụ thể từng cháu một, biết chắc chắn cái dở, cái
hay của mỗi đứa. Có vậy, thì dạy mới có kết quả tốt. Bác bảo chú Thuận đứng bên:
- Cho Bác gặp cháu nào kém nhất trại.
Em Quốc đứng khoanh tay trước mặt Bác, Bác cúi xuống vuốt nhè nhẹ tóc em.
Bác hỏi:
- Tên cháu là gì ?
- Thưa Bác, tên cháu là Quốc lủi ạ ! Bác nhìn em, ái ngại:
- Ai đặt cho cháu cái tên ấy ?
- Dạ thưa, các bạn gọi cháu thế ạ.
- Vì sao các bạn gọi cháu là Quốc lủi ?
- Thưa Bác... Cháu... Cháu hay trốn trại. Cháu chui qua hàng rào, lủi vào các
ngõ phố ạ.
- Sao cháu không chịu ở trong trại mà trốn ra ngoài ?
- Thưa Bác… ở trong trại khổ cực lắm ạ.
- Khổ cực thế nào ?
- Dạ chúng cháu bị gò bó đủ thứ ạ.
14
- Cháu nói rõ sự gò bó cho Bác nghe nào ?
Quốc nhìn Bác Hồ mà nước mắt trào ra, nghẹn ngào không nói lên lời.
Bác xoa đầu em, Bác đã hiểu thấu tất cả, dù em chưa nói ra được những điều
muốn thưa với Bác, Bác khuyên Quốc: “Từ nay cháu phải phấn đấu bỏ cái tên “lủi”,
giữ lại cái tên Quốc...”. Nước mắt càng giàn giụa trên hai má Quốc.
Bác Hồ cầm tay em Quốc đi ra chỗ cả trại đang tập hợp đón đợi Bác.
Bác thân mật kể cho các em nghe một số gương tốt của thiếu nhi trong kháng
chiến chống Pháp, gương tốt của thiếu nhi ở Liên Xô và các nước bạn. Các em đã
không cầm được nước mắt khi nghe Bác kể về thời niên thiếu của Bác, Bác đã từng
thèm một cái đồ chơi, ước ao một bộ quẩn áo mới để ăn mặc Tết. Bác cũng đã mồ côi
mẹ từ năm lên chín, lên mười. Bác đã phải bế em đi xin sữa sau ngày mẹ qua đời
Bác căn dặn các em như ông dặn cháu:
- Các cháu phải vâng lời các cô, các chú phụ trách. Thiếu nhi thì phải ngoan,
phải thật thà, lễ phép với người lớn, kính trọng người già, giúp đỡ người tàn tật yếu
đau. Các cháu ở trong tập thể với nhau càng phải thương yêu nhau như anh chị em
ruột thịt. Và phải dũng cảm sửa chữa những khuyết điểm, những thói hư tật xấu để
lớn lên làm người chủ của đất nước, đừng để mình là cái gánh nặng của xã hội...
Rồi bác bảo:
- Các cháu có hứa làm được điều Bác căn dặn không nào ?
Một tiếng “có” vang lên, đều khắp và sôi nổi. Bác còn dặn thêm các em là, noi
gương dũng cảm của liệt sĩ Kim Đồng trong học tập và rèn luyện, em nào đạt kết quả
tốt, được ban phụ trách báo lên Bác, Bác sẽ gửi phần thưởng. Và Bác thân mật hẹn:
“Nếu cả trại cùng tiến bộ vượt bậc, Bác sẽ còn về thăm các cháu nhiều lần nữa”.
Ngày hôm ấy, Bác đã đề lại rất nhiều quà để chia cho các em. Nhận phần quà
của Bác cho, nhiều em đã không ăn, cất làm kỷ niệm.
Từ hôm đó trong từng đôi mắt của các em, ngời lên niềm vui nhận quà Bác. Em
Quốc không lủi ra ngoài trại nữa, mà giữ gìn mình như giữ gìn kỷ niệm quà Bác trong
trái tim.
? Em cã nhËn xÐt nh thÕ nµo vÒ v¨n ho¸ øng xö cña B¸c khi B¸c ®Õn th¨m tr¹i
trÎ Kim §ång?
- B¸c quan t©m ®Õn m«i trêng xung quanh, c¸ch ¨n ë, c¸ch ch¨m sãc cña c¸c
c« c¸c chó ë tr¹i Nhi ®ång.
- B¸c nghiªm kh¾c trong viÖc lµm nhng trong d¹y dç B¸c nh¾c nhë rÊt khÐo
lÐo nhÑ nhµng khi ngêi kh¸c cha nh×n ra khuyÕt ®iÓm cña m×nh. Tõ ®ã mµ mäi ngêi
biÕt c¸ch söa nh÷ng lçi mµ m×nh kh«ng biÕt.
? Qua c©u chuyÖn trªn em thÊy B¸c ®· d¹y thiÕu niªn nhi ®ång ®iÒu g×?
“Các cháu phải vâng lời các cô, các chú phụ trách. Thiếu nhi thì phải ngoan,
phải thật thà, lễ phép với người lớn, kính trọng người già, giúp đỡ người tàn tật yếu
đau. Các cháu ở trong tập thể với nhau càng phải thương yêu nhau như anh chị em
15
ruột thịt. Và phải dũng cảm sửa chữa những khuyết điểm, những thói hư tật xấu để
lớn lên làm người chủ của đất nước, đừng để mình là cái gánh nặng của xã hội”
? C¸ch øng xö cña B¸c nh vËy ®em l¹i lîi Ých g×?
- B¸c ®îc mäi ngêi t«n träng, kÝnh phôc.
- B¸c ®îc mäi ngêi yªu mÕn.
- T¹o ®îc sù th©n thiÖn , xo¸ bá nh÷ng mÆc c¶m trong mçi ngêi.
- Mäi ngêi tù gi¸c söa ch÷a khuyÕt ®iÓm cïng nhau tiÕn bé.
Như vậy, giá trị văn hoá ứng xử Hồ Chí Minh luôn sống mãi với thời gian, là
hành trang quý giá để Đảng và Nhà nước ta vận dụng chủ trương mở cửa hội nhập,
“Việt Nam muốn là bạn với tất cả các nước”, để cuộc vận động xây dựng chỉnh đốn
đảng, học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, nhất là thực hiện tự phê
bình và phê bình, xây dựng văn hoá ứng xử được hiện thực hoá trong cuộc sống.
3. kÕt qu¶ ®¹t ®îc
Qua quá trình thực hiện năm đầu tiên tôi thấy có những chuyển biến rõ rệt.
Nhiều học sinh đã thể hiện mình là người sống có văn hóa, có trách nhiệm rõ ràng
trong công việc, có tác phong nhanh nhẹn và hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn hoặc
đúng với thời gian quy định, thể hiện đúng và có hiệu quả về nguyên tắc học sinh.
Nhìn tổng thể trong toàn trường thấy các em học sinh ngoan ngoãn hơn so với những
năm trước. Học sinh có vi phạm lỗi nhưng chỉ là lỗi nhỏ như em Phát, em Quân, em
Tuấn Anh, em Hậu, em Thắng, em Trường, em Đức. Không có các hiện tượng vi
phạm pháp luật, không có học sinh nghiện ma túy, không có hiện tượng học sinh bỏ
nhà đi …Việc thực hiện tốt văn hóa ứng xử trong nhà trường và được cộng đồng giáo
dục quan tâm tôi tin rằng giáo dục thế hệ trẻ ở trường tôi nói riêng và các nhà trường
nói chung tương lai sẽ sáng sủa và có nhiều kết quả tốt đẹp.
4. Bµi häc kinh nghiÖm
Như phần trên, tôi đã trình bày, muốn giáo dục được cho học sinh sống có văn
hóa, ứng xử văn hóa tốt thì cần phải có sự thống nhất, có sức mạnh tập thể của nhiều
lực lượng xã hội nhưng quan trọng hơn cả chính là vai trò, trách nhiệm và lương tâm
của các nhà giáo. Hãy sống đúng mực và có trái tim nhân hậu, hãy nêu cao tinh thần
“Kỉ cương, tình thương, trách nhiệm”. Chính từ những bài học kinh nghiệm rút ra từ
trong thực tế của sự nghiệp trồng người đã cho tôi những thành công nhất định. Học
trò biết tôn trọng thầy và thầy luôn yêu quý trò làm cho công tác giáo dục có niềm tin
hơn.
C. kÕt thóc vÊn ®Ò
Từ trước tới nay chúng ta luôn dạy học trò “Tiên học lễ, hậu học văn” chính là
cái lẽ giáo dục cho học trò biết cách sống, cách cư xử có văn hóa và điều gì cần phải
học trước, điều gì học sau. Còn lúc sinh thời chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại đã thường
nhắc nhở chúng ta rằng: “Người có tài mà không có đức là người vô dụng, người có
đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”. Thế nên, trách nhiệm của nhà giáo
chúng ta là phải đào tạo, bồi dưỡng cho các thế hệ học trò phải có đầy đủ đức và tài.
16
Làm được như vậy là điều hằng khát khao của các nhà giáo ngày nay.Vậy để xây
dựng một lớp thế hệ trẻ có đủ đức, đủ tài, có nếp sống giao tiếp ứng xử chuẩn mực đòi
hỏi nhà trường phải là nơi truyền bá những nét đẹp văn hóa một cách khuôn mẫu, bài
bản, thầy cô giáo phải chuẩn mực về lối sống, đạo đức, ứng xử và phải là tấm gương
sáng để học sinh noi theo. Phải có tâm huyết trong công việc và luôn học hỏi trau dồi
kinh nghiệm, vốn hiểu biết ngoài cuộc sống thì khi giáo dục kĩ năng sống cho học
sinh sẽ đỡ vất vả hơn.
Đây là lần đầu tiên thực hiện cho học sinh về văn hóa ứng xử trong nhà
trường dẫu sao vẫn còn đôi chỗ khiếm khuyết. Tôi rất mong được sự giúp đỡ, chia sẻ
rút kinh nghiệm của các bạn đồng nghiệp. Tôi xin chân thành cảm ơn!
17
- Xem thêm -