BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2
NGUYỄN VĂN HIỂN
NHÂN VẬT NGƯỜI CÙNG KHỔ
TRONG TRUYỆN NGẮN NGUYỄN KHẢI
LUẬN VĂN THẠC SĨ NGÔN NGỮ VÀ VĂN HÓA VIỆT NAM
HÀ NỘI, 2013
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2
NGUYỄN VĂN HIỂN
NHÂN VẬT NGƯỜI CÙNG KHỔ
TRONG TRUYỆN NGẮN NGUYỄN KHẢI
CHUYÊN NGÀNH: LÝ LUẬN VĂN HỌC
MÃ SỐ: 60 22 01 20
LUẬN VĂN THẠC SĨ NGÔN NGỮ VÀ VĂN HÓA VIỆT NAM
Người hướng dẫn khoa học
PGS. TS HÀ CÔNG TÀI
HÀ NỘI, 2013
LỜI CẢM ƠN
Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc tới PGS.TS Hà Công
Tài, người thầy đã tận tình chỉ dạy, giúp đỡ tôi trong suốt quá trình nghiên
cứu, thực hiện đề tài khoa học này.
Tôi xin trân trọng cảm ơn các thầy, cô giáo trong tổ Lí luận văn học,
Khoa Ngữ văn, các cán bộ Phòng Sau đại học, Trường Đại học Sư phạm Hà
Nộ 2 đã tạo điều kiện thuận lợi cho tôi trong thời gian học tập và nghiên cứu
tại trường.
Xin chân thành cảm ơn gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đã luôn động
viên, giúp đỡ tôi trong suốt thời gian học tập và hoàn thành luận văn.
Tác giả luận văn
Nguyễn Văn Hiển
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan luận văn là kết quả nghiên cứu của bản thân, không
sao chép của người khác. Nội dung luận văn có tham khảo và sử dụng các tài
liệu, thông tin được xuất bản trong các sách, báo, tạp chí và trên các trang
web theo danh mục tài liệu tham khảo của luận văn.
Tác giả luận văn
Nguyễn Văn Hiển
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU ....................................................................................................... 1
1. Lý do chọn đề tài ........................................................................................ 1
2. Mục đích nghiên cứu .................................................................................. 7
3. Nhiệm vụ nghiên cứu ................................................................................. 8
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu............................................................... 8
5. Phương pháp nghiên cứu ............................................................................ 9
6. Đóng góp của luận văn ............................................................................. 10
7. Cấu trúc của luận văn ............................................................................... 10
NỘI DUNG .................................................................................................. 11
CHƯƠNG 1. NHÂN VẬT VĂN HỌC VÀ THẾ GIỚI NHÂN VẬT ........... 11
1.1. Nhân vật văn học ................................................................................... 11
1.1.1. Khái niệm nhân vật văn học............................................................ 11
1.1.2. Chức năng của nhân vật văn học..................................................... 13
1.2. Thế giới nhân vật Nguyễn Khải. ............................................................ 18
1.2.1. Quan niệm nghệ thuật về con người................................................ 18
1.2.2. Thế giới nhân vật trong sáng tác Nguyễn Khải. .............................. 28
CHƯƠNG 2 KIỂU NHÂN VẬT NGƯỜI CÙNG KHỔ ............................... 36
2.1. Con người với những định kiến xã hội................................................... 37
2.2. Con người trong sự đổi thay của nền kinh tế thị trường ............................ 48
2.3. Con người với những éo le, trắc trở, ngẫu nhiên của cuộc đời ............... 54
CHƯƠNG 3 NGHỆ THUẬT XÂY DỰNG NHÂN VẬT ............................ 65
3.1. Nghệ thuật trần thuật, miêu tả ................................................................ 67
3.1.1. Điểm nhìn trần thuật ....................................................................... 67
3.1.2. Giọng điệu trần thuật ...................................................................... 71
3.1.3. Nghệ thuật miêu tả ngoại hình, tính cách nhân vật .......................... 76
3.2. Nghệ thuật phân tích tâm lý ................................................................... 80
3.3. Ngôn ngữ nhân vật ................................................................................. 89
KẾT LUẬN................................................................................................ 102
TÀI LIỆU THAM KHẢO .......................................................................... 104
1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
1.1. Nguyễn Khải là cây bút tiêu biểu của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại từ
sau Cách mạng tháng Tám. Ông thuộc số ít nhà văn sớm xác định cho mình
một quan niệm độc đáo về nghệ thuật, về vai trò của văn học và trách nhiệm
của nhà văn. Ông cũng thuộc số ít các nhà văn có sức viết dẻo dai, bền bỉ và
luôn có mặt ở những nơi mũi nhọn của cuộc sống. Với ngòi bút hiện thực đặc
sắc, năng lực quan sát và óc phân tích sắc sảo, Nguyễn Khải đã đem đến cho
người đọc những trang văn mang hơi thở của cuộc sống đất nước và con
người đương thời.
Là nhà văn thuộc thế hệ những nhà văn trưởng thành từ cuộc kháng
chiến chống Pháp, là người chiến sĩ cầm bút, có thể nói đời văn Nguyễn Khải
không bao giờ đi chệch hướng đi mà ông đã chọn ngay trong những sáng tác
đầu tay, đó là đi theo con đường cách mạng. Cuộc cách mạng giải phóng dân
tộc và cách mạng xã hội chủ nghĩa đã tạo nên sự nghiệp, nuôi dưỡng tài năng
và phong cách của nhà văn.
Nguyễn Khải được tặng giải thưởng của Hội nhà văn Việt Nam năm
1983 (cho tiểu thuyết Gặp gỡ cuối năm). Năm 2000, ông được tặng Giải
thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt II và Giải thưởng văn học
ASEAN.
Nguyễn Khải là một trong những nhà văn chinh phục được trái tim độc
giả bằng những tác phẩm đề cập đến những vấn đề được xã hội quan tâm
trong cuộc sống hiện nay, có thể dự báo điều gì đó cho mai sau. Nhận xét về
đặc điểm phong cách sáng tác của Nguyễn Khải, giáo sư Hà Minh Đức khái
quát: “Nguyễn Khải giỏi phát hiện vấn đề, khai thác sâu tâm trạng nhân vật,
nhạy cảm với nhiều mối quan hệ của nhân vật với thời cuộc, môi trường hoạt
2
động, hoàn cảnh gia đình và thân phận riêng. Văn mạch tiềm ẩn nhiều câu
hỏi, nhiều triết lý” [69, tr.11].
1.2. Tài năng nhiều mặt của Nguyễn Khải đã được khẳng định qua thời gian
và được kết tinh rõ rệt qua số lượng khá lớn những sáng tác ông để lại cho
đời. Trong đó có không ít những tác phẩm khiến cho giới nghiên cứu, phê
bình văn học và độc giả say sưa sôi nổi tìm đọc và luận bàn. Người quan tâm
có thể tìm thấy rất nhiều những bài nghiên cứu, phê bình về nhiều phương
diện của sáng tác Nguyễn Khải. ở đây, trong phạm vi hướng nghiên cứu của
đề tài chỉ xin tập trung điểm lại các ý kiến bàn luận về thế giới nhân vật nói
chung và nhân vật người cùng khổ nói riêng trong sáng tác của ông.
Nhận xét về khả năng dựng chân dung nhân vật mang tính vấn đề rõ rệt
của Nguyễn Khải, nhà nghiên cứu Phan Hồng Giang khẳng định: “Nói đến
nhân vật, người ta thường liên tưởng ngay đến chữ tính cách. Nhưng ở
Nguyễn Khải, có lẽ các nhân vật của anh thường không làm sự suy nghĩ của
ta dừng lại ở chữ ấy mà mau chóng xui ta nghĩ đến những vấn đề”
[69,
tr.286]. Nhà nghiên cứu Phan Cự Đệ lại nhấn mạnh sự sắc sảo tinh tế của
Nguyễn Khải trong bút pháp khắc họa tính cách nhân vật. Phan Cự Đệ cho
rằng các nhân vật của Nguyễn Khải phần lớn đều có cá tính rõ nét và độc đáo.
Đặc biệt, “ngòi bút hiện thực tỉnh táo”
của Nguyễn Khải thường nhanh
chóng phát hiện ra cái khát vọng đam mê, nội lực tiềm tàng ở mỗi nhân vật, từ
đó làm nổi bật lên tính cách của nhân vật. Nhưng ông cũng có những đánh giá
nhận xét rất đáng suy nghĩ về những nhân vật sắc sảo của Nguyễn Khải.
Những nhân vật như thế xuất hiện nhiều trong sáng tác của nhà văn. Họ hầu
hết đều là những con người thông minh, trí tuệ sắc sảo, tinh khôn. ở họ bộc lộ
sự tỉnh táo đến sắc lạnh đôi khi cả sự xảo trá, ranh ma. Và ông cũng chỉ ra rất
thẳng thắn những hạn chế của nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tác phẩm
của Nguyễn Khải: “Nhiều nhân vật của anh tuy sinh động nhưng hãy còn
3
dang dở, tính cách chưa phát triển trọn vẹn và chưa đa dạng. Nhìn chung
Nguyễn Khải quan tâm đến vấn đề nhiều hơn là vận mệnh, cuộc đời nhân vật.
Và khi các vấn đề hiện ra, được giải quyết thì nhân vật mờ dần hoặc bị bỏ
quên. Để làm nổi bật vấn đề, bao giờ cũng có những tính cách đối lập. Nhân
vật được khai thác một cách duy lý từ cái vấn đề đó, cho nên tính cách thường
chưa được thể hiện đầy đủ tính chất đa dạng và tạo hình của nó
[69, tr.49].
Trong bài Vài đặc điểm phong cách nghệ thuật Nguyễn Khải [69, tr.8788], tác giả Đoàn Trọng Huy đã khẳng định đặc điểm của nhân vật Nguyễn
Khải là loại nhân vật hiện thực. Theo Đoàn Trọng Huy, con người trong tác
phẩm của Nguyễn Khải thường hiện ra với bộ mặt chân thật. Nguyễn Khải
thường khảo sát và lấy tư liệu từ những con người thật ngoài đời. Những điển
hình nhân vật được nhào nặn nên từ chất liệu của một vài nguyên mẫu nào đó
trong cuộc sống. Nhà văn không có nhân vật hoàn toàn là sản phẩm của trí
tưởng tượng. Nhân vật của Nguyễn Khải không bị lý tưởng hoá đồng thời
cũng không bị bôi nhọ quá đáng. Nhận xét này của Đoàn Trọng Huy đã khái
quát được đặc điểm cơ bản nhất làm nên thế giới nhân vật Nguyễn Khải.
Quan điểm của tác giả Bích Thu trong một bài viết nghiên cứu về
truyện ngắn Nguyễn Khải ở góc độ thi pháp [69, tr.123] cũng đồng nhất với
một số nhà nghiên cứu khác ở chỗ cho rằng Nguyễn Khải không chủ trương
xây dựng tính cách, hình tượng khách quan của nhân vật. Trong khi đi khắc
hoạ tính cách nhân vật ông thường thiên về xây dựng ý kiến của nhân vật về
bản thân và về thế giới.
Tác giả Nguyễn Thị Bình, trong nhiều công trình nghiên cứu về
Nguyễn Khải cũng đã đưa ra những nhận xét rất lý thú và sâu sắc về đặc điểm
nhân vật trong sáng tác Nguyễn Khải. Chẳng hạn như Nguyễn Khải thường
gửi gắm trong các nhân vật yêu quý của ông những phát ngôn về niềm khát
vọng khôn cùng và những lý tưởng cao cả. Các nhân vật trong tác phẩm
4
Nguyễn Khải ở giai đoạn sáng tác trước 1975 nhìn chung không phải loại đơn
giản hay phiến diện nhưng phải đến giai đoạn sau này, ông mới dành toàn bộ
sự chú ý vào con người, lấy việc khám phá con người làm mục đích trung
tâm. Nguyễn Thị Bình cũng khẳng định trí tuệ là phẩm chất hàng đầu của các
nhân vật tâm đắc của Nguyễn Khải.
Đọc bài viết Cảm nhận về con người trong sáng tác của Nguyễn Khải
những năm gần đây của Nguyễn Thị Huệ đăng trên tạp chí Diễn đàn văn nghệ
Việt Nam, tháng 10/1999, ta thấy tác giả bài viết đã có những tìm tòi phát hiện
đáng giá về sự thể hiện con người trong sáng tác Nguyễn Khải. Theo nhà
nghiên cứu Nguyễn Thị Huệ, Nguyễn Khải đã miêu tả, khám phá con người
trong mối quan hệ với thời gian, nhìn con người trong tương quan với sự
nghiệp, nghiên cứu con người trong mối quan hệ giữa các thế hệ lịch sử . Đây
là một hướng đào sâu, một cách tiếp cận mới của Nguyễn Khải. Đặc biệt, do
sự chuyển hướng của quan niệm nghệ thuật về con người nên trong các sáng
tác của ông từ đầu những năm 80, bên cạnh con người với tư cách lịch sử, đã
xuất hiện con người với tư cách cá nhân. Tác giả Nguyễn Thị Huệ viết:
“Khẳng định vị trí cá nhân, không hoà tan cái “tôi
trong cái “ta , nhiệt
tình cổ vũ cho giá trị cá nhân là hứng thú nổi bật trong sự nghiên cứu, khám
phá và thể hiện con người của ngòi bút Nguyễn Khải” [69, tr.145]. Qua
những nghiên cứu của mình, Nguyễn Thị Huệ cũng rút ra nhận xét cho rằng
con người trong quan niệm của Nguyễn Khải luôn luôn đặt trước tình thế lựa
chọn.
Trong số những bài viết, công trình nghiên cứu chuyên sâu về nhân vật
của Nguyễn Khải, đáng kể có Thế giới nhân vật Nguyễn Khải trong cảm hứng
nghiên cứu phân tích - Đào Thuỷ Nguyên, Tạp chí văn học số 11/2001 và Thế
giới nhân vật trong tiểu thuyết Nguyễn Khải - Nguyễn Thị Kỳ, Chuyên luận,
Nhà xuất bản Văn hoá Sài Gòn, 2009.
5
Trong bài viết của mình, tác giả Đào Thuỷ Nguyên đã đề cập tới thế
giới nhân vật Nguyễn Khải trong mối tương quan với cảm hứng sáng tác.
Trên cơ sở đó, tác giả đã khái quát các loại nhân vật trong sáng tác của
Nguyễn Khải một cách hệ thống, thể hiện khả năng nghiên cứu sâu rộng và
năng lực tư duy sâu sắc. Theo Đào Thuỷ Nguyên, thế giới nhân vật Nguyễn
Khải gồm có: “Nhân vật tư tưởng - Con người trong thời gian và lịch sử Con người trong các khả năng chọn lựa và thích ứng - Con người trong quan
hệ gia đình - Con người trong mâu thuẫn và tiếp nối giữa các thế hệ” . Nội
dung bài viết có những phát hiện khá mới mẻ: Mỗi người đều sẵn sàng dấn
thân trong một thử thách mới với suy nghĩ và cách tính toán riêng của mình,
hy vọng vượt lên số phận bằng chính nhân cách cá nhân. Mỗi con người, mỗi
số phận nhân vật là một tìm tòi khám phá của Nguyễn Khải để mang đến cho
người đọc một nhận thức mới về con người [69, tr.151].
Trong khuôn khổ của một chuyên luận, Nguyễn Thị Kỳ trình bày
những nghiên cứu công phu của mình về thế giới nhân vật trong tiểu thuyết
Nguyễn Khải. Tác giả cũng đưa ra những kiến giải về con người - nhân vật,
con người - tác giả và bước đầu tìm hiểu về nghệ thuật xây dựng nhân vật
Nguyễn Khải. ở phương diện này, Nguyễn Thị Kỳ tập trung làm rõ hai vấn
đề: nghệ thuật miêu tả nhân vật và giọng điệu lời văn nghệ thuật trong tiểu
thuyết Nguyễn Khải. Qua hơn hai trăm trang sách, tác giả chuyên luận đã gửi
tới người đọc một thông điệp: “Trong hành trình khám phá bí mật của sự
sống, Nguyễn Khải đã xây dựng nên một thế giới nhân vật đa sắc, đa thanh,
lấp lánh cát bụi phận người. Thời gian của đời Nguyễn Mạnh Khải đã khép
lại nhưng thế giới nhân vật của nhà văn Nguyễn Khải còn đấy, đồng hành với
chúng ta trong cái hôm nay” [47, tr.211].
Nguyễn Khải là nhà văn của thời sự, của tâm lý nhân vật, ông đã tạo
dựng nhiều loại nhân vật của nhiều thời khắc. Thế giới nhân vật Nguyễn Khải
6
rất phong phú, đa dạng phản ánh quan niệm nghệ thuật về con người của nhà
văn qua từng giai đoạn sáng tác. Nhân vật của ông là nhân vật loại hình, là
người nông dân, người lính, người hoạt động tôn giáo, người cách mạng,
người trí thức. Mỗi loại người này trong văn ông, tuỳ vào hoàn cảnh được
phản ánh và viết ra, thường nghĩ suy theo những khía cạnh mà nó được hoặc
bị đặt vào và lựa chọn để bày tỏ một thái độ chấp nhận.
Tìm hiểu lịch sử vấn đề nghiên cứu về nhân vật trong sáng tác của
Nguyễn Khải, chúng tôi nhận thấy nhìn chung các bài viết đã quan tâm đến
một số đặc điểm của kiểu loại nhân vật như: nhân vật tư tưởng, nhân vật
chính luận - triết luận, nhân vật thích ứng …. trong đó có một số ý kiến đề cập
tới nhân vật bất hạnh, nhân vật có số phận éo le, trắc trở, kém may mắn.
Nhiều công trình nghiên cứu về Nguyễn Khải đều đi đến ý kiến
thống nhất cho rằng Nguyễn Khải đã dành nhiều tâm huyết cho loại nhân
vật có số phận éo le, trắc trở, bất hạnh, kém may mắn. Những nhân vật này
phù hợp với cốt cách nghiên cứu, phân tích trong sáng tác của Nguyễn
Khải. Nói rộng ra, các nhân vật trong tác phẩm Nguyễn Khải đều đặt ra
những vấn đề nhân sinh rất rõ.
1.3. Thời kỳ đổi mới, đặc biệt trước những xáo trộn của nền kinh tế thị
trường, Nguyễn Khải có dịp nhìn lại những sáng tác của mình và tập trung đi
sâu khám phá những cảnh đời éo le, bất hạnh, với những con người cùng khổ,
đớn đau, trắc trở, rủi ro, kém may mắm, những con người bình thường của
cuộc sống thường ngày. Ông nhìn ra ở đó niềm yêu thương giữa con người,
nhân cách cao thượng, sống vì người khác. Nhìn ra những vẻ đẹp ẩn chứa
trong những con người nhỏ bé, những kiếp người cùng khổ, bất hạnh. Trong
Chuyện nghề, Nguyễn Khải viết: “Cuộc đời của những con người bé nhỏ với
những vui buồn, lo lắng vặt vãnh ám ảnh tôi suốt một đời. Cho đến tận bây
giờ những số phận bất hạnh, những cuộc đời ngang trái, những trớ trêu trong
7
nhiều cảnh ngộ luôn quyến rũ tôi [69, tr.422]. Nói về những nhân vật này,
trong Những chặng đường văn Nguyễn Khải, Hà Công Tài viết: Văn ông như
có nước mắt, lời văn tha thiết đánh động và giục giã thái độ sống cần có
trách nhiệm và quan tâm hơn đến những cảnh ngộ của con người. Chính
trong những bối cảnh trên Nguyễn Khải lại phát hiện nhiều vấn đề nhân sinh
ẩn giấu sau những cuộc đời, những quan niệm về đạo đức truyền thống, lợi
ích kinh tế, giá trị đồng tiền [69, tr.26].
1.4. Điểm qua những bài viết, công trình nghiên cứu, phê bình về văn chương
Nguyễn Khải chúng tôi nhận thấy hầu như chưa có tác giả nào đặt vấn đề
nghiên cứu một cách có hệ thống về nhân vật đời thường có số phận trắc trở,
trớ trêu- nhân vật người cùng khổ. Bởi vậy, đây là một hướng nghiên cứu
còn để ngỏ chưa được chú ý tìm hiểu thích đáng. Thực tế đó gợi ý cho chúng
tôi đi sâu vào đề tài này. Trên cơ sở kế thừa, tiếp thu ý kiến của những nhà
nghiên cứu đi trước, qua một số sáng tác tiêu biểu của Nguyễn Khải, chúng
tôi mong muốn trình bày cảm nhận của mình về nhân vật người cùng khổmột kiểu nhân vật khá phổ biến trong văn học Việt Nam nói chung, trong
sáng tác của Nguyễn Khải nói riêng, hy vọng đóng góp một phần nhỏ trong
quá trình tìm hiểu, khám phá, như một cách tiếp cận để hiểu về một cây bút trí
tuệ trong đội ngũ các nhà văn hàng đầu Việt Nam sau 1945.
2. Mục đích nghiên cứu
Trên cơ sở khảo sát một số tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Khải, chủ
yếu ở thể loại truyện ngắn, luận văn hướng tới mục đích nghiên cứu tìm hiểu
về nhân vật người cùng khổ và nghệ thuật xây dựng nhân vật người cùng
khổ, nhằm xác định nét độc đáo trong nghệ thuật xây dựng nhân vật người
cùng khổ của Nguyễn Khải, chỉ ra được quá trình chuyển biến về tư tưởng và
nghệ thuật của phong cách sáng tác Nguyễn Khải trên bình diện khắc họa
8
nhân vật trong tác phẩm. Qua đó, góp phần khẳng định vị trí, vai trò của ngòi
bút Nguyễn Khải trong diện mạo văn học dân tộc.
3. Nhiệm vụ nghiên cứu
Nhiệm vụ của luận văn là:
Làm rõ quan niệm nghệ thuật về con người của Nguyễn Khải thể hiện
trong tác phẩm, bởi điều này chi phối việc lựa chọn nhân vật, cách thể hiện
nhân vật của tác giả.
Phân tích thế giới nhân vật, đặc biệt tập trung làm rõ vị trí, vai trò của
loại nhân vật người cùng khổ, chỉ ra các bình diện khác nhau của loại nhân
vật này trong các sáng tác của Nguyễn Khải.
Tìm hiểu nghệ thuật xây dựng nhân vật, điểm mạnh và chưa mạnh
trong nghệ thuật xây dựng nhân vật người cùng khổ của nhà văn.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Luận văn đi sâu nghiên cứu về đặc điểm của nhân vật người cùng khổ,
các kiểu nhân vật người cùng khổ và nghệ thuật xây dựng nhân vật người
cùng khổ trong truyện ngắn của Nguyễn Khải.
4.2. Phạm vi nghiên cứu
Thực hiện đề tài này, luận văn tập trung khảo sát những tập truyện ngắn
của Nguyễn Khải, đặc biệt giai đoạn sau 1986: Một người Hà Nội, Sư già
chùa Thắm và ông đại tá về hưu, Một thời gió bụi, Tuyển tập truyện ngắn
Nguyễn Khải, Truyện ngắn và tạp văn...Ngoài ra luận văn cũng đề cập đến
những sáng tác khác của Nguyễn Khải và một số nhà văn để so sánh làm rõ
luận điểm khi cần thiết.
9
5. Phương pháp nghiên cứu
Để có thể nhận diện, phân tích, lý giải và làm rõ đặc điểm của loại nhân
vật người cùng khổ và nghệ thuật xây dựng nhân vật người cùng khổ trong
sáng tác Nguyễn Khải, chúng tôi vận dụng kết hợp các phương pháp và thủ
pháp nghiên cứu sau:
Phương pháp tiếp cận hệ thống: Trong toàn bộ sáng tác của một nhà
văn, mỗi yếu tố có một vai trò độc lập tương đối. Song những yếu tố đó chỉ có
ý nghĩa khi có sự thống nhất gắn bó chặt chẽ với những thành tố khác trong
hệ thống để tạo nên một chỉnh thể nghệ thuật. Khi nghiên cứu nhân vật người
cùng khổ Nguyễn Khải cần đặt loại nhân vật này trong mối liên quan với thế
giới nhân vật trong sáng tác của nhà văn. Đặt nhân vật người cùng khổ trong
sự vận động của quan niệm nghệ thuật về con người của Nguyễn Khải. Mặt
khác cũng cần phải xem xét nhân vật trong hệ thống các đặc trưng về phong
cách sáng tác của tác giả.
Phương pháp phân tích, đối chiếu - so sánh: Phân tích nhân vật người
cùng khổ trong các tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Khải để từ đó khái quát
được các đặc điểm của kiểu loại nhân vật này. Kết hợp sử dụng phương pháp
so sánh, đối chiếu với kiểu nhân vật người cùng khổ của một số nhà văn
trong và ngoài nước để thấy được những nét riêng biệt, độc đáo trong nghệ
thuật xây dựng nhân vật người cùng khổ của Nguyễn Khải.
Phương pháp loại hình: Nhân vật người cùng khổ là một kiểu nhân
vật loại hình. Nghiên cứu nhân vật người cùng khổ cần sử dụng phương
pháp loại hình. Chúng tôi vận dụng phương pháp này trong nghiên cứu để
nêu ra được những kiểu, loại nhân vật trong thế giới nhân vật của Nguyễn
Khải. Trên cơ sở đó khai thác sâu hơn về những kiểu nhân vật người cùng
khổ của nhà văn.
10
Ngoài những phương pháp chủ yếu đã nêu trên, luận văn còn vận dụng
những khái niệm công cụ, phương pháp nghiên cứu của tự sự học và thi pháp
học hiện đại trong quá trình nghiên cứu.
6. Đóng góp của luận văn
Khảo sát hệ thống nhân vật người cùng khổ và các yếu tố nghệ thuật
có liên quan, luận văn hướng tới làm rõ những khám phá và đặc sắc trong bút
pháp xây dựng nhân vật của Nguyễn Khải. Từ đó góp phần khẳng định tài
năng và đóng góp của nhà văn trong văn mạch dân tộc.
7. Cấu trúc của luận văn
Ngoài phần mở đầu, phần kết luận và danh mục tài liệu tham khảo, nội
dung của luận văn gồm ba chương:
Chương 1. Nhân vật văn học và thế giới nhân vật trong sáng tác
Nguyễn Khải.
Chương 2. Kiểu nhân vật người cùng khổ trong truyện ngắn Nguyễn
Khải.
Chương 3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật người cùng khổ trong truyện
ngắn Nguyễn Khải.
11
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1. NHÂN VẬT VĂN HỌC VÀ THẾ GIỚI NHÂN VẬT
TRONG SÁNG TÁC CỦA NGUYỄN KHẢI
1.1. Nhân vật văn học
1.1.1. Khái niệm nhân vật văn học
Nhân vật văn học rất đa dạng, có thể là con người nhưng cũng có thể là
những sự vật, loài vật mang bóng dáng, tính cách con người. Nhân vật văn
học là đối tượng cụ thể được tác giả miêu tả trong tác phẩm văn học nhằm
phản ánh hiện thực cuộc sống bằng nghệ thuật ngôn từ. Theo quan niệm của
Trần thuật học, nhân vật là “một hiện tượng phức tạp, nhiều thành phần, nằm
ở chỗ giao nhau của những bình diện khác nhau của các chỉnh thể giao tiếp
là tác phẩm nghệ thuật
[35, tr.249]. Trong tác phẩm văn học, đặc biệt là
những tác phẩm văn xuôi như truyện ngắn, tiểu thuyết, nhân vật giữ vị trí và
vai trò quan trọng, bên cạnh cốt truyện và chủ đề, trong việc thể hiện tư tưởng
nghệ thuật của tác giả. Trong văn học dân gian và văn học cổ điển, cốt truyện
thường giữ vai trò chủ đạo nhưng trong văn học hiện đại, với xu hướng sáng
tác truyện không có chuyện thì vai trò đó là của nhân vật.
“Con người là điều thú vị nhất đối với con người, và con người cũng
chỉ hứng thú với con người
[66, tr.73]. Đọc tác phẩm văn học, ta sẽ gặp
những con người được trần thuật, miêu tả cụ thể. Đó chính là những nhân vật
văn học: “Hình tượng nghệ thuật về con người, một trong những dấu hiệu về
sự tồn tại toàn vẹn của con người trong nghệ thuật ngôn từ. Bên cạnh con
người, nhân vật văn học có khi còn là các con vật, các loài cây, các sinh thể
hoang đường được gán cho những đặc điểm giống với con người”
[25,
tr.1254]. Nhân vật văn học có thể có tên riêng hoặc không có tên riêng như
12
nhân vật người đàn bà hàng chài hay gã đàn ông trong truyện ngắn Chiếc
thuyền ngoài xa của nhà văn Nguyễn Minh Châu.
Nhân vật trong văn học là một hiện tượng nghệ thuật đầy tính ước lệ,
không thể đồng nhất nó hoàn toàn với con người thật trong cuộc sống. Nó
thực chất là những hình tượng khái quát nhất về bản thân con người được tái
hiện trong tác phẩm văn học bằng các phương tiện nghệ thuật ngôn từ. Và
thông qua nhân vật, nhà văn khái quát hiện thực một cách hình tượng. Vì vậy
cho nên sáng tác văn học không thể thiếu nhân vật. “Nhân vật chính là người
dẫn dắt người đọc vào một thế giới riêng của đời sống trong một thời kỳ lịch
sử nhất định” [16, tr.126]. Theo Phêđin, nhân vật là một công cụ [16, tr.126],
nhà văn sáng tạo ra nhân vật để trình bày quan điểm của mình về một cá nhân,
một loại người hay một hiện trạng nào đó trong xã hội. Còn B.Brecht lại cho
rằng: “Các nhân vật của tác phẩm nghệ thuật không phải giản đơn là những
bản dập của những con người sống, mà là những hình tượng được khắc họa
phù hợp với ý đồ tư tưởng của tác giả
[62, tr.18].
Trong tác phẩm văn học, nhân vật là phương tiện tất yếu quan trọng để
thể hiện tư tưởng (đặc biệt là các tác phẩm tự sự và kịch). Nhân vật là phương
diện có tính thứ nhất trong hình thức của các tác phẩm văn học, có vai trò
quyết định phần lớn đối với cốt truyện, chi tiết, sự lựa chọn phương tiện ngôn
ngữ biểu đạt và thậm chí có thể cả kết cấu của tác phẩm.
Trong thế giới nghệ thuật của tác phẩm văn chương, nhân vật văn học
là hiện tượng hết sức đa dạng, là yếu tố phong phú, biến hóa vô cùng vô tận.
Khả năng sáng tạo nhân vật rất dồi dào, đòi hỏi nhiều công phu của người
viết. Tên tuổi của nhà văn gắn với tác phẩm chủ yếu là thông qua nhân vật.
Sức sống của nhân vật, giá trị điển hình của nhân vật thể hiện rõ tài năng sáng
tạo nghệ thuật và bản lĩnh người nghệ sĩ. “Những nhân vật thành công thường
13
là kết quả một sự hiểu biết sâu sắc về con người, một sự phát hiện độc đáo
những vấn đề quan trọng, mới mẻ của cuộc sống, của thời đại” [22, tr.122].
Những nhân vật thành công của các nhà văn lớn thường là những sáng
tạo độc đáo không lặp lại. Tuy nhiên xét về mặt nội dung, cấu trúc, chức
năng, nhân vật có thể chia thành nhiều loại. Để chiếm lĩnh thế giới nhân vật
văn học đa dạng, cần tìm hiểu phương diện loại hình của chúng.
Lý luận văn học căn cứ vào một số tiêu chí nhất định để phân loại các
kiểu nhân vật văn học như sau:
Căn cứ vào phương pháp sáng tác có nhân vật cổ điển, nhân vật lãng
mạn và nhân vật hiện thực.
Căn cứ vào chức năng nghệ thuật có loại nhân vật chính, nhân vật phụ,
nhân vật trung tâm, nhân vật chính diện và nhân vật phản diện.
Căn cứ vào thể loại văn học có nhân vật tự sự, nhân vật trữ tình, nhân
vật kịch.
Căn cứ vào cấu trúc hình tượng, nhân vật chia thành kiểu nhân vật chức
năng, nhân vật loại hình, nhân vật tư tưởng, nhân vật tính cách.
Căn cứ vào thành phần xã hội có các loại nhân vật như: người nông
dân, người công nhân, chiến sĩ, trí thức, phụ nữ, trẻ em, người làm thuê, lưu
manh, giang hồ hảo hán, thương nhân, thầy tu …
Theo các nhà nghiên cứu, mỗi tác giả thường có một hoặc một số kiểu
loại nhân vật nổi bật trong sáng tác của mình.
1.1.2. Chức năng của nhân vật văn học
Văn học phản ánh hiện thực đời sống bằng hình tượng văn học, nhân
vật văn học. Nhân vật văn học là điều kiện thiết yếu giúp cho nhà văn miêu tả
thế giới sâu sắc, sống động và có tính hình tượng. Thông qua thế giới nhân
vật trong tác phẩm, người đọc có thể hình dung được bộ mặt của hiện thực
cuộc sống phong phú nhiều chiều, nhiều phương diện. Đó là mảnh đất màu
14
mỡ để người đọc tưởng tượng, khám phá và suy ngẫm. Cũng có khi nhân vật
trở thành “®ối tác” đối thoại với độc giả về cuộc đời và con người.
Nhân vật có chức năng miêu tả và khái quát các loại tính cách xã hội.
Với chức năng này, nhân vật thể hiện được ưu thế của tác phẩm văn học trong
việc phản ánh bản chất của đời sống xã hội qua một hiện tượng mang tính
khái quát là tính cách. Do tính cách là một hiện tượng xã hội, lịch sử, nên
chức năng khái quát tính cách của nhân vật văn học cũng mang tính lịch sử.
Tìm hiểu các nhân vật được xây dựng thành công trong văn học ta có thể nhận
thấy những con người đó giống như vừa từ cuộc đời bước vào trang văn. ở họ
toát lên đặc điểm riêng của mỗi thời đại lịch sử.
Trong thời cổ đại, nhân vật văn học của thần thoại, truyền thuyết
thường khái quát năng lực và sức mạnh của con người: Nữ Oa đội đá vá trời,
Lạc Long Quân và Âu Cơ đẻ ra trăm trứng tạo nên giống nòi Việt Nam, Sơn
Tinh dời núi đắp đê chiến đấu chống Thuỷ Tinh. Trong xã hội có phân chia
giai cấp, truyện cổ tích có những nhân vật khái quát các chuẩn mực giá trị đối
kháng trong quan hệ giữa người và người như thiện với ác, trung với nịnh,
thông minh với ngốc nghếch.... Trong truyện cổ tích Tấm Cám, nhân vật Cám,
dì ghẻ tiêu biểu cho những nhân vật phản diện, đại diện cho cái xấu, cái ác.
Nhân vật Tấm, Nhà vua, bà lão là những nhân vật chính diện, đại diện cho cái
tốt, cái thiện, cho lẽ phải. Hay ở nhân vật Grăngđê trong tiểu thuyết Ơgiêni
Grăngđê của Balzăc, người đọc có thể nhận thấy một tính cách keo kiệt, bủn
xỉn đặc trưng của giai cấp tư sản (thuộc giới những kẻ làm giàu phất lên từ
tầng lớp thị dân). Bên cạnh đó tính cách của nhân vật này cũng biểu lộ mặt
trái của xã hội Pháp thế kỷ XIX: đồng tiền có sức mạnh huỷ hoại nhân tính.
Nhân vật văn học có “chức năng tương tự chức năng của một chiếc
chìa khoá, giúp nhà văn mở cánh cửa bước vào hiện thực rộng lớn, tiếp
cận những đề tài, chủ đề mới mẻ” [66, tr.78]. Vì tính cách là kết tinh của
15
môi trường, nên nhân vật văn học là người dẫn dắt độc giả vào các môi
trường khác nhau của đời sống
[21, tr.235]. Nhân vật giúp người viết
nhận ra bản chất của đời sống và giúp người đọc hiểu được những quy luật
chi phối những diễn biến của lịch sử xã hội.
Nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao là
một ví dụ. Nhân vật Chí Phèo giúp tác giả khái quát được bản chất của xã hội
thực dân nửa phong kiến ở Việt Nam. Theo dõi những bước ngoặt đầy bất
ngờ về sự tha hoá, lưu manh, trở thành quỷ dữ của làng Vũ Đại, người đọc
khám phá được bản chất, quy luật của xã hội thực dân nửa phong kiến Việt
Nam trước Cách mạng tháng Tám năm 1945 với đầy những mâu thuân, bất
công, vô lý.
Cùng với chức năng nhân vật là một chiếc chìa khoá, giúp độc giả mở
cánh cửa bước vào hiện thực rộng lớn, tiếp cận những đề tài, chủ đề mới mẻ,
nhân vật văn học còn có chức năng biểu hiện quan niệm nghệ thuật về thế
giới, con người của nhà văn. Thông qua những nhân vật cụ thể, thái độ, quan
điểm đánh giá của nhà văn về các loại tính cách, về các vấn đề xã hội được
bộc lộ rõ hơn và tập trung hơn. Nhân vật là sự khái quát các loại tính cách xã
hội, như đã trình bày, song cho dù là những nhân vật lấy nguyên mẫu từ con
người thực ngoài đời thì phần chủ quan của người viết khi xây dựng nhân vật
là yếu tố quan trọng. Khi phân tích một nhân vật văn học, chúng ta cần phải
nhận ra rằng nhân vật là sản phẩm sáng tạo của nhà văn, là đứa con tinh thần
của người viết. Những suy nghĩ, hành động, diễn biến cuộc đời của nhân vật
thường nhằm hướng tới những chủ đích nghệ thuật cũng như tư tưởng riêng
của tác giả.
Khi đọc truyện ngắn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành, chúng ta
thấy rất rõ nhân vật cây xà nu là một loại cây họ thông, sống nhiều ở Tây
Nguyên. Là loại cây ham ánh sáng, có sức sống mãnh liệt, lại gắn bó mật thiết
- Xem thêm -