MỤC LỤC
Nội dung
Trang
Mở đầu………………………………………………………………….……...2
MỘT SỐ VẤN ĐỀ VỀ HỢP CHẤT DỊ VÒNG CHỨA NITƠ
A. ĐỊNH NGHĨA, PHÂN LOẠI VÀ CÁCH GỌI TÊN……………………… ...2
B. MỘT SỐ HỢP CHẤT DỊ VÒNG CHỨA NI TƠ…………………………… . 3
I. Dị vòng 5 cạnh…………………………………………………….………..3
II. Dị vòng 6 cạnh……………………………………………………………..4
III. Một số dị vòng chứa nitơ khác……………………………………………..4
C. PHƯƠNG PHÁP TỔNG HỢP DỊ VÒNG…………….……………………….7
I. Một số phản ứng tổng hợp pyrol…………………………………………..7
II. Một
số
phản
ứng
tổng
hợp
pyridine……………………………………….10
D. TÍNH CHẤT HÓA HỌC……………………………………………..………11
I. Một số tính chất chung………………………………………….………..11
II. Một số phản ứng hóa học …………………………………………..……12
MỘT SỐ BÀI TẬP TỔNG HỢP DỊ VÒNG
A. DANH PHÁP VÀ CẤU TẠO………………………………………………15
B. VIẾT CÁC PHƯƠNG TRÌNH PHẢN ỨNG………………………… …..18
KẾT LUẬN
TÀI LIỆU THAM KHẢO
MÃ H09B
1
MỞ ĐẦU
I. LÍ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Trong công tác bồi dưỡng học sinh khá, giỏi ở trường Chuyên dự thi học sinh
giỏi cấp Tỉnh và cấp Quốc gia, giáo viên và học sinh rất cần những tư liệu về hệ thống
lí thuyết, câu hỏi và bài tập cho tất cả các chuyên đề như : cấu tạo chất, nhiệt hoá học,
động hoá học, tổng hợp hữu cơ,...
Chương trình giảng dạy môn Hóa học ở phổ thông, hoá học các hợp chất dị
vòng ít được đề cập đến. Trong nội dung thi tốt nghiệp cũng như thi đại học, hầu như
không yêu cầu kiến thức về hợp chất dị vòng. Trong nội dung thi học sinh giỏi cấp
Quốc gia và Quốc tế, hợp chất dị vòng là mảng kiến thức rất quan trọng, kiến thức
rộng và rất khó. Đây là vấn đề khó khăn cho giáo viên cũng như học sinh khi học phần
kiến thức này. Vì vậy việc nghiên cứu về các hợp chất dị vòng là hết sức cần thiết.
Xuất phát từ thực tế đó, chúng tôi đã sưu tầm và tập hợp lại một số lí thuyết,
câu hỏi và bài tập theo chuyên đề “Một số vấn đề về hợp chất vòng của nitơ ” với hi
vọng đây là cuốn tài liệu hữu ích cho giáo viên và các em học sinh yêu thích môn Hóa
học.
II. MỤC ĐÍCH CỦA ĐỀ TÀI
Sưu tầm và tập hợp lại một số lí thuyết, câu hỏi và bài tập về “Một số vấn đề về
hợp chất vòng của nitơ ” dùng cho học sinh lớp chuyên Hoá học ở bậc THPT giúp
học trò học tốt hơn và chuẩn bị tốt hơn cho các kỳ thi học sinh giỏi Hóa học cả về lý
thuyết – bài tập – phương pháp giải, góp phần nâng cao chất lượng giảng dạy và học
tập môn Hóa học.
2
MỘT SỐ VẤN ĐỀ VỀ HỢP CHẤT DỊ VÒNG CHỨA NITƠ
A. Định nghĩa, phân loại và cách gọi tên
1. Định nghĩa: Dị vòng chứa nitơ là những chất hữu cơ mà phân tử của chúng có cấu
tạo vòng kín và trong vòng có chứa nguyên tử nitơ.
2. Phân loại:
- Theo số cạnh của vòng: dị vòng 5 cạnh, dị vòng 6 cạnh ...
- Theo dị tố: dị vòng chứa nitơ, chứa oxi, chứa lưu huỳnh ...
3. Cách gọi tên
a. Tên thông thường: ví dụ “ Quinolin” ; “pyrol’’ ; “pyridine” …
b. Tên hệ thống:
- Một hay nhiều tiếp đầu vĩ ngữ để chỉ tên và số lượng các dị tố trong vòng.
- Một tiếp đầu vĩ ngữ nói lên mức độ bão hòa của vòng.
+ Từ cơ bản: vòng 3 cạnh: -ir; 4 cạnh: -et; 5 cạnh:-ol; 6 cạnh: in; 7 cạnh: -ep.
+ Tiếp đầu ngữ: aza: chỉ nitơ.
Số lượng dị tố: di, tri, tetra …
Tiếp vĩ ngữ:
-
Vòng 5 cạnh chứa N, chưa bão hòa có đuôi –ol, bão hòa có đuôi –olidin.
Vòng 5 cạnh không chứa N, chưa bão hòa có đuôi –ol, bão hòa có đuôi –olan.
Vòng 6 cạnh chứa N, chưa bão hòa có đuôi –in, bão hòa có đuôi –an.
* Cách đánh số
- Nếu dị vòng có 1 dị tố thì số 1 dành cho dị tố và tiếp tục ngược chiều kim đồng
hồ.
- Nếu dị vòng có nhiều dị tố giống nhau thì đánh sao cho các dị tố có chỉ số nhỏ
nhất. ( Nếu 2 dị tố là N có bậc khác nhau thì bắt đầu từ dị tố bậc 2).
Ví dụ
4
N
N
4
N 2
N 1
H
1,2,4-Triazol
4
N 2
N
1
1,2,4-Triazin
N3
2
S 1
1,3-Thiazol
B. Một số dị vòng chứa nitơ
I. Dị vòng 5 cạnh
1. Pyrol
- Công thức phân tử: C4H5N
- Công thức cấu tạo:
3
4
H
3
N 4
N 2
3
2
S1
1,4-Thiazin
O 1
1,2-oxazol
N
H
- Cấu trúc cộng hưởng
- Sự phân bố mật độ điện tử n làm cho vòng pyrrol trở nên bền vững. Cặp e tự
do trên nguyên tử N đã tham gia vào hệ liên hợp trong vòng, do đó tính bazơ của pyrol
rất yếu (Kb= 10-14), nitơ mất khả năng tương tác vối proton H + của acid. Pyrol có tính
axit yếu, tạo muối với kim loại kiềm.
2. Imidazol
- Công thức phân tử: C3H4N2
- Công thức cấu tạo:
N
N
H
-
Cấu trúc cộng hưởng:
Dị vòng 5 cạnh có 2 dị tố imidazol, 2 nguyên tử N tham gia vào hệ thống theo 2
cách khác nhau, trong đó một dị tố vấn còn nguyên cặp e tự do nên imidazol vẫn có tính
bazơ
Ở 250C pKb = 6,95
Tinh thể Imidazol không màu, hòa tan dễ dàng trng nước. Imidazol được sử dụng chủ
yếu là nguyên liệu thô để sản xuất các loại thuốc, đặc biệt là các loại thuốc diệt nấm.
II. Dị vòng 6 cạnh
1. Pyridin
- Công thức phân tử: C5H5N
- Công thức cấu tạo:
N
-
Cấu trúc cộng hưởng:
4
- Các nguyên tử C và N đều ở trạng thái lai hóa sp2 và các liên kết (C-C, C- N)
nằm trên cùng 1 mặt phẳng, cấu trúc phân tử phẳng
- Nguyên tử N có 3AO – sp2 tạo liên kết với 2 nguyên tử C còn AO lai hóa thứ 3
chứa cặp e tự do. AO – p nguyên chất chứa 1e độc thân nằm thẳng góc với mặt phẳng
khung tạo đám mây e duy nhất với các AO – p của 5 nguyên tử C.
N
Khả năng thế electrophin của pyridin kém hơn nhiều so với benzen do nguyên tử
Mặt khác trong môi trường axit pyridin bị proton hóa nên sự tấn công của electrophin
vào vòng xảy ra khó khăn.
H
+
E
H
N
E
+
+
E
N
H
-H
N
H
N
H
Sự phân cực của liên kết C – N làm phân bố lại mật độ e trong hệ liên hợp dẫn đến sự
phân bố lại điện tích.
+
-
+
+
N
- Pyridin có hệ e liên hợp kín, chứa 6e- thỏa mãn công thức Huckel: (4n+2)
nên pyridin là hợp chất thơm
N có độ âm điện lớn hơn C gây hiệu ứng –I làm giảm mật độ e trong vòng.
- Tính bazơ của pyridin yếu ( Kb= 2,3.10-9) do các orbital p của N và C xen
phủ bên với nhau. N không sử dụng cặp electron không liên kết để liên hợp trong
vòng thơm, nên pyridin vẫn có tính bazơ. Vì N ở trạng thái lai hóa sp2 nên tính bazơ
yếu hơn các amin khác.
- Tác nhân E ưu tiên tấn công vào vị trí (C3, C5)
4
(E)
5
(E)
3
6
2
N
- Pyridin là chất lỏng không màu, rất bền, sôi ở 115 - 116OC, có mùi hôi đặc trưng,
rất độc.
5
2. Quinolin
- Công thức phân tử: C9H7N
- Công thức cấu tạo: nhân benzen và nhân pyridin
- Cấu trúc cộng hưởng:
-
Tương tự như pyridin, tính bazơ của quinolin pKa = 4,82, yếu hơn của NH3
III. Một số dị vòng chứa nitơ khác
Diazin
- Công thức phân tử: C4H4N2
- Công thức cấu tạo: có 3 đồng phân 1,2-diazin, 1,3-diazin, 1,4-diazin
-
Tính bazơ rất yếu. pKb của 1,2-diazin, 1,3-diazin, 1,4-diazin lần lượt là
11,7; 12,7; 13,4
Pyrazol
- Công thức phân tử: C3H4N2
- Công thức cấu tạo:
- Tính bazơ yếu ( pKb = 11,5)
Isoquinolin
- Công thức phân tử: C9H7N
- Công thức cấu tạo:
nicotin
Tính bazơ yếu ( pKb = 8,86)
6
Purin
-
Công thức phân tử: C5H4N4
Công thức cấu tạo:
- Là bazơ yếu pKb = 11,5
C. PHƯƠNG PHÁP TỔNG HỢP DỊ VÒNG
Nói chung có 2 cách tổng hợp dị vòng
- Dị vòng hóa các hợp chất mạch không vòng
- Vòng hóa các hợp chất thơm có mạch nhánh.
I. Một số phản ứng tổng hợp pyrol
Từ andehit
CH CH +
NH3 ,P
Cu 2 Cl2
HO-CH2-C C-CH2-OH
2HCHO
N
H
Tổng hợp từ furan
Tổng hợp Hantzch
Tổng hợp Knorr
7
Phản ứng Piloty–Robinson
Tạo vòng Diels-Alder
Tổng hợp Paal–Knorr
Phản ứng Van Leusen
Phản ứng Barton-Zard
Tổng hợp xúc tác muối bạc
8
Tổng hợp từ muối ammonium
Tổng hợp porphobilinogen
II. Một số phản ứng tổng hợp pyridin
Ng-ng tô andehit , ch-a no víi NH3 :
2CH2=CH - CHO
+ NH3
CH3
- H2O
N
Ng-ng tô este - xetoaxit víi andehit vµ NH3:
9
CH3
ROCO
CH3
CH2
CH3
CH2
+ CHO +
C=O
O=C
NH3
ROCO
COOR
CH3
CH3
COOR
N
CH3
H
CH3
CH3
2H
COOR
ROCO
+HNO3
CH3
N
CH3
+HOH
2C2H5OH,
2CO2
Tạo vòng Bönnemann
Tổng hợp Kröhnke
Từ pyrol
Tổng hợp Gattermann-Skita
Tổng hợp Isoquinolin từ benzandehit
10
CH3
N
CH3
Tổng hợp purin
D. TÍNH CHẤT HÓA HỌC
I. Một số tính chất chung
1. Đặc tính của dị vòng: là đặc tính của hợp chất thơm.
- Dị vòng bền với các tác nhân oxi hóa.
- Dị vòng 5,6 cạnh có hệ thống nối đôi lien hợp thì dễ thế, khó phản ứng cộng.
- Dị tố cũng tham gia vào hệ liên hợp bằng cách góp cặp e tự do vào hệ, nên
tính chất của dị tố cũng giảm đi hoặc mất hẳn.
2. Tính chất của dị tố
- Dị vòng 6 cạnh: ví dụ pyridine chỉ có 1 cặp e hóa trị của N tham gia vào việc hình
thành hệ thống electron kiểu benzolit (tính chất thơm gây ra bởi sự liêm hợp giữa 5e
của 5 C với 1e của N lai hóa sp2 tạo thành hệ liên hợp e π chung cho vòng). Cặp e tự
do của N vẫn còn nên pyridine còn nguyên tính bazơ.
- Dị vòng 5 cạnh có một dị tố( như pyrol) có cặp e tự do tham gia vào hệ thống thơm
nên tính bazơ của nitơ bị giảm hẳn và không còn rõ rệt nữa. Pyrol có tính axit yếu:
KOH
N
H
+ H2O
N(-)
K+
- Dị vòng 5 cạnh 2 dị tố như imidazol, 2 nguyên tử N
tham gia vào hệ thống theo 2 cách khác nhau, trong đó một
dị tố còn nguyên cặp e neenimidazol còn tính bazơ.
3. Tính chất của nhân thơm
a. phản ứng thế
11
N
N
H
- Dị vòng 5 cạnh phản ứng thế electrofin ở C2 (Cα) vì ở cacbon này điện tích âm lớn
hơn và năng lượng ở trạng thái chuyển tiếp thấp hơn so với ở vị trí β. Phản ứng dễ
hơn benzen và không cần có xúc tác mạnh.
VÍ dụ:
CH3CO2NO2
NO2
(CH3CO)2O, 50C
N
N
- Dị vòng 6 cạnh phản ứng thế electrofin ở C3 (C β ) điều kiện phản ứng cao hơn khi
thế vào vòng benzen, vì khi có axit cho proton, dị vòng chuyển thành cationlamf bị
động hóa vòng thơm.
Br
Br2,3000C
Ví dụ:
Br
Br
Vµ
N
N
N
H
X+
+
X
X
B-lÊy proton
N
+ BH+
SE
+ ZH
SN
N
N
Y
H
N
Z-lÊy hidrua
Y
N
Y
Ngược lại phản ứng thế nucleofin xảy ra ở vị trí C2(C) và C4(C), do nguyên tử N
hút e của vòng thơm làm mật độ e của vòng thơm bị giảm đi và giảm nhiều hơn ở
vị trí và .
b) Phản ứng cộng
Các dị vòng không no đều có phản ứng hidro hóa có xúc tác tạo ra các dị vòng no.
II. Một số phản ứng hóa học
1. Một số phản ứng hóa học của pyridin
Phản ứng với tác nhân electrofin
12
Phản ứng với tác nhân nucleofin
Phản ứng tạo piperidin
Tổng hợp para
Phản ứng tạo muối pyridine
oxy hóa rượu tạo thành aldehyde với thuốc thử
Collins
Chuyển hóa pyridine
13
2. Một số phản ứng hóa học của pyrol
Phản ứng với tác nhân electrofin
Sơ đồ phản ứng
Phản ứng với :CCl2
14
Mét sè bµi tËp vÒ Hîp chÊt dÞ vßng
A. Danh ph¸p vµ cÊu t¹o :
C©u1. Gäi tªn c¸c hîp chÊt sau, sö dông chØ sè vÞ trÝ
b»ng sè ®Õm vµ b»ng ch÷ c¸i Hi-L¹p.
OH
COOH
N
H
N
NO2
N
HC
Br
CH
C
C
COOH
N
C2H5
H
N
CH2-COOH
GI¶I:
axit 2-pirol cacboxylic
4-hidroxy piridin
3-nitro quinolin.
axit 2-indol axetic
C©u2. ViÕt c«ng thøc cÊu t¹o cho c¸c hîp chÊt cã tªn gäi
:
a)
2,5-dimetyl
furan
b) -brom thiophen
15
,'-dimetylpirol
c)
d) 2-amino piridin
e)
2-metyl-5-vynyl
f) -piridin sunfoaxit
g)
axit
4-indol
h) 2-metyl Quinolin
piridin
cacboxylic
GI¶I:
a)
c)
b)
Br
CH3
H3C
d)
CH3
H3C
S
O
N
N
NH2
H
COOH
SO3H
CH2=CH
e)
g)
f)
CH3
N
h)
N
CH3
N
N
H
C©u 3:
Gäi tªn c¸c chÊt d-íi ®©y :
N
(a)
,
N
N
N
(b)
S
,
(c)
N
,
(d)
O
N
,
N
N
H
(e)
(a) 1,3-diazin (pirimidin), (b) 1,3-thiazol, (c) 1,4diazin (pirazin), (d) 1,2-oxazon, (e) imidazol
C©u 4. ViÕt c«ng thøc cÊu t¹o vµ gäi tªn c¸c ®ång ph©n
cña metylpiridin.
GI¶I:
Cã ba ®ång ph©n :
CH3
4 ()
CH3
3 ()
5
2 ()
6
N
1
CH3
2-hoÆc -metylpiridin
(picolin)
N
N
3-hoÆc -metylpiridin
(picolin)
4-hoÆc -metylpiridin
(picolin)
C©u 5. Gi¶i thÝch cÊu t¹o th¬m cña furan, pirol vµ
thiophen, biÕt c¸c ph©n tö nµy cã cÊu t¹o ph¼ng víi gãc
liªn kÕt 120o.
GI¶I:
16
Xem h×nh 20-1. Bèn nguyªn tö C vµ dÞ tö Z ®· sö dông
c¸c ohital lai hãa sp2 ®Ó h×nh thµnh c¸c liªn kÕt . NÕu
Z lµ O hoÆc S th× mçi nguyªn tö nµy sÏ cßn mét obitan
lai hãa sp2 chøa hai electron. Mçi nguyªn tö C cßn mét
obitan p thuÇn khiÕt chøa electron ®éc th©n vµ dÞ tö Z
cã mét obitan p thuÇn khiÕt chøa cÆp electron. N¨m
obitan p nµy song song víi nhau vµ xen phñ c¶ hai phÝa
t¹o liªn hîp víi 6 electron. C¸c hîp chÊt nµy cã tÝnh
th¬m do phï hîp víi qui t¾c Hückel 4n+2.
C©u 6.
(a) Gi¶i thÝch tÝnh th¬m cña piridin, biÕt piridin cã
cÊu t¹o ph¼ng víi gãc liªn kÕt b»ng 120o.
(b) Piridin cã tÝnh baz¬ kh«ng ? T¹i sao ?
(c) Gi¶i thÝch t¹i sao piperidin (azaxyclohexan) l¹i
cã tÝnh baz¬ m¹nh h¬n so víi piridin.
(d) ViÕt ph-¬ng tr×nh ph¶n øng gi÷a piridin vµ HCl.
GI¶I:
(a) CÊu t¹o th¬m cña piridin (azabenzen) t-¬ng tù
cÊu t¹o benzen, ba liªn kÕt ®«i ®· ®ãng gãp s¸u electron
p t¹o ra hÖ liªn hîp phï hîp víi qui t¾c Hückel 4n+2.
(b) Cã. Kh¸c víi pirol, nguyªn tö N trong piridin
tham gia hÖ liªn hîp b»ng electron p thuÇn thiÕt vµ do
vËy nã cßn mét cÆp electron lai hãa sp2 tù do cã kh¶ n¨ng
kÕt hîp proton.
(c) Khi % cña s trong obitan lai hãa chøa
electron tù do Ýt h¬n th× tÝnh baz¬ sÏ m¹nh h¬n.
N
cÆp
N
3
H
Lai hãa sp
Piperidin
(% s nhá)
Lai hãa sp2
(% s lí n)
Piperidin
(d) C5H5N + HCl C5H5NH+ClC©u 7. a) Pirazol lµ ®ång ph©n izo cña Imidazol cïng c«ng
thøc ph©n tö C3H4N2. T-¬ng tù Thiazol vµ izothiazol lµ
®ång ph©n cïng c«ng thøc C3H3NS cßn Oxazol vµ izoxazol lµ
®ång ph©n cïng c«ng thøc C3H3NO. H·y viÕt cÊu t¹o c¸c
chÊt trªn.
b) Pirazol lµ chÊt kÕt tinh, 400 gam dung dÞch n-íc chøa
pirazol nång ®é 6,8% ®«ng ®Æc ë 271K. BiÕt h»ng sè
nghiÖm l¹nh cña pirazol b»ng 3,73. H·y x¸c ®Þnh cÊu t¹o
cña pi razol trong dung dÞch.
17
GI¶I:
(a)
N
N
N
N
N
H
Pirazol
H
N
S
S
IzoThiazol
Thiazol
Imidazol
N
N
O
O
Izoxazol
Oxazol
(b) Trong 400 gam dung dÞch cã 400 . 0,68 = 27,2 gam
pirazol vµ 372,8 gam n-íc.
Theo ®Þnh luËt Raoun: ∆t = k. m (trong ®ã m lµ nång
2
= 0,536
3, 73
®é molan) m =
Ph©n
tö
khèi
cña
pirazol
trong
®iÒu
kiÖn
nµy
=
27, 2 . 1000
= 136
0,536 . 372,8
lín gÊp 2 lÇn ph©n tö khèi cña
pirazol = 68 (tÝnh theo
c«ng thøc C3H4N2) chøng tá
trong dung dÞch pirazol tån t¹i
ë d¹ng dime do cã liªn kÕt hidro
liªn ph©n tö.
H
N
N
N
N
H
C©u 8. ViÕt nh÷ng d¹ng liªn kÕt hidro gi÷a c¸c ph©n tö :
a) Imidazol – Imidazol
b) Imidazol – Indol
GI¶I: (a)
H
N
N
H
H
N
N
N
H
N
N
(b)
N
H
N
C©u 9. Ba pirimidin ®-íi ®©y lµ tham gia cÊu thµnh axit
nucleic :
18
NH 2
N
N
OH
OH
H3C
N
OH
N
Cytosin
N
N
OH
OH
Thymin
Uracin
ViÕt cÊu tróc tautome cña c¸c pirimidin nµy.
GI¶I:
NH 2
N
N
H
O
O
NH
O
N
H
Cytosin
O
Uracin
H3C
NH
N
H
O
Thymin
B. ViÕt c¸c ph-¬ng tr×nh ph¶n øng:
C©u 10. ViÕt ph-¬ng tr×nh biÓu diÔn cÊu t¹o c¸c s¶n phÈm
theo s¬ ®å sau:
CH3CONO2
a)
(CH3CO)2O, 50C
A
B
Pyridin, SO3, 900C
Br2
N
(CH3CO)2O, 2000C
KOH
b)
CH3MgBr
N
HCN+HCl
H2O
O2N-C6H4-N2+
C
D
E
F
G
H
19
HNO3 , H2 SO4
e)
X1
3000C
X2
Br 2,300 0C
H2SO4, 3500C
N
X3
X4
CH3COCl, AlCl 3
HBr
f)
SO3
BF3
N
CH3 I
g)
NaOH
3000C
NaNH 2
N
1700C
h)
Y1
Y2
Y3
Y4
A1
A2
B1
B2
HNO3
H2SO4
N
NaNH2
20
C1
D1
+
C2
- Xem thêm -