Tập làm văn lớp 5
Tả cảnh dòng sông Hương
Tả cảnh dòng sông Hương - Mẫu 1
Đất nước Việt Nam có mạng lưới sông ngòi dày đặc với rất nhiều các con sông
nổi tiếng như sông Hồng, sông Mã, sông Tiền… nhưng nếu nói đến dòng sông
mang vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng thì phải kể đến sông Hương.
Sông Hương bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn, chảy qua các tỉnh thuộc Thừa
Thiên – Huế mang theo hương thơm của những cánh rừng già cùng những thảo
nguyên rộng lớn. Từ xa nhìn lại, dòng sông Hương giống như một dải lụa đào
mềm mại vắt ngang qua thành phố Huế. Sông Hương được mệnh danh là dòng
sông thơ mộng và trữ tình, quả thật là vậy bởi bốn mùa trong năm, mùa nào
sông Hương cũng mang một vẻ đẹp khác biệt.
Đông đến, bầu trời mang một màu xám nhạt, trên mặt sông thấp thoáng những
làn khói nhẹ nhàng bay lượn. Sông Hương khoác lên mình bộ áo màu tro cổ
kính, hòa mình vào làn mưa bụi, lắng nghe những âm thanh chuyển mình của
vạn vật chuẩn bị hồi sinh. Xuân về, sông Hương thay chiếc áo màu tro xám cũ,
thay vào đó là chiếc áo màu hồng đào dịu dàng, thơ mộng. Trong không khí
đón xuân tươi vui, hạnh phúc, sông Hương dường như cũng trở thành một cô
thiếu nữ e thẹn.
Hè đến, sông Hương lại điệu đà khoác lên mình chiếc áo màu thiên thanh xinh
đẹp, lơ đãng ngắm nhìn những cây hoa phượng cùng bằng lăng nở tím cả một
vùng trời. Cảnh vật hai bên bờ lúc này mới thơ mộng làm sao! Những cây hoa
bằng lăng nở tím thẫm xung quanh sông, thỉnh thoảng lại thả rơi những cánh
hoa như những chú bướm xuống làm mặt sông lăn tăn gợn sóng. Ánh nắng mặt
trời vàng óng chiếu xuống dòng sông thơ mộng làm nó lấp lánh như được dát
vàng. Mùa hè qua đi nhường chỗ cho mùa thu bước đến. Những buổi chiều
mùa thu chúng ta rất dễ bắt gặp hình ảnh những cô sinh viên trong bộ áo dài
trắng cùng những chiếc nón dạo bước xung quanh bờ sông. Trong ánh hoàng
hôn rực rỡ, hình ảnh những cô gái cứ như thục như mơ làm say đắm biết bao
người. Mùa này, lá của những cây bóng mát bao quanh hồ đã bắt đầu chuyển
sang màu vàng cam tuyệt đẹp. Những chiều mùa thu đứng trên cây cầu bắc
ngang sông Hương mà nhìn xuống mặt nước lấp lánh ánh hoàng hôn chúng ta
sẽ cảm nhận được rõ hơn vẻ đẹp của song sông này. Bạn đã từng một lần ngồi
trên chiếc thuyền Rồng lững lờ trôi mà lắng nghe những bài dân ca đậm đà bản
sắc do những nhạc công trẻ tuổi biểu diễn, hay lặng lẽ ngắm nhìn ánh trăng
bàng bạc trên mặt nước sóng sánh? Em chắc chắn bất cứ ai cũng sẽ đắm chìm
trong cái không gian thơ mộng khoáng đạt ấy, nghe văng vẳng từ xa tiếng
chuông chùa Thiên Mụ hoặc có thể lơ đãng ngắm ngọn tháp Phước Duyên.
Dòng sông Hương ở Huế được mệnh danh là dòng sông của thơ ca nhạc họa, là
nguồn cảm hứng cho các họa sĩ, nhà văn, nhà thơ sáng tác ra những bài thơ, bài
ca ca ngợi vẻ đẹp nơi đây.
Sông Hương là con sông đẹp và vô cùng thơ mộng, là dòng sông mà ai đã từng
một lần chiêm ngưỡng thì mãi mãi sẽ không bao giờ có thể quên. Em cũng vậy,
hình ảnh dòng sông Hương cùng vẻ đẹp của nó vẫn luôn in sâu trong tâm trí em
từ bây giờ cho đến mãi về sau.
Tả cảnh dòng sông Hương - Mẫu 2
Nếu như nhắc đến sông Xen nhớ đến Paris, sông Đa Nuýp nhớ đến Budapest
thì khi nhắc đến sông Hương người ta nhớ đến thành phố Huế thơ mộng. Con
sông ấy đã gắn liền với cuộc sống con người xứ Huế biết bao thế kỉ, trở thành
biểu tượng đẹp đẽ của mảnh đất cố đô.
Không giống với người con gái miền sơn tước sông Đà nhanh, mạnh, đầy thách
thức, sông Hương tựa như một nàng thiếu nữ hiền dịu, xinh đẹp, đầy quý phái.
Người con gái ấy đã được thiên nhiên ưu ái ban tặng những đường cong mềm
mại, tuyệt đẹp. Cả con sông dài tựa như một áng tóc dài, mềm mượt cứ tuôn
dài ôm lấy những đền đài lăng tẩm cổ kính, uốn lượn qua mảnh đất kinh kỳ xa
xưa, càng tô đậm thêm cho vẻ đẹp của xứ Huế mộng mơ.
Tựa như một nàng công chúa xinh đẹp, sông Hương cũng thật biết tô điểm,
khoác lên mình những bộ cánh lung linh rực rỡ "sớm xanh, trưa vàng, chiều
tím". Buổi sớm, sông Hương say giấc nồng trong chiếc chăn sương mỏng manh,
bàng bạc. Nhưng chỉ khi những tia nắng sớm đầu tiên xuất hiện, người con gái
ấy đã vội vàng lật tung tấm chăn, chải chuốt, diện cho mình bộ cánh màu xanh
trong veo đầy xinh đẹp. Nước sông trong xanh, lấp lánh ánh nắng mặt trời đôi
khi còn thấy những chú cá sẵn sỡ bơi lượn, uốn mình trong dòng nước ngọt
mát.
Nếu như buổi sáng sông Hương căng tràn sức sống thì buổi chiều sông Hương
lại mang một dáng vẻ duyên dáng, đằm thắm đến mê hồn. Khoác lên mình
chiếc áo màu vàng cam hòa vào sắc tím của không gian khiến cho sông Hương
phảng phất nét buồn vương. Xa xa những làn khói lam chiều bảng lảng trên
những nếp nhà đơn sơ, giản dị. Không gian thơ mộng, tĩnh lặng, man mác buồn
cảm tưởng như từng phút giây của thời gian đang ngừng trôi. Có lẽ vì vậy mà
nơi đây cũng còn được gọi là thành phố buồn. Bóng chiều dần nhạt phai
nhường chỗ cho màn đêm buông xuống, phủ trùm lên con sông. Con sông
không vì thế mà mất đi vẻ đẹp kiều diễm của mình. Ánh đèn rực rỡ về đêm hòa
cùng ánh sao và trăng điểm xuyết khiến cho con sông bừng lên rạng rỡ. Góp
phần điểm tô còn là tiếng hát, điệu hò trong trẻo, dịu êm của những người lái
đò nơi đây. Tất cả đã làm nên một bức tranh đẹp, đầy cuốn hút, hấp dẫn. Đặc
biệt đến với sông Hương cũng là cách để người ta bước chậm lại, hòa vào nhịp
sống chậm rãi, khoan thai. Sông Hương chầm chậm trôi qua không vồn vã, gấp
gáp. Đi thuyền trên sông, lòng con người ta cũng vì thế mà lắng lại, cảm nhận,
lắng nghe thanh âm của thiên nhiên đất trời.
Đâu phải tự nhiên sông Hương trở thành biểu tượng của mảnh đất cố đô. Sông
Hương đã gắn bó, ăn ở đời đời kiếp kiếp với những con người nơi đây. Phù sa
nặng hạt bồi đắp cho đất đai màu mỡ, cây trái tốt tươi. Cá tôm nặng thuyền chi
chút cho cuộc sống hằng ngày. Con sông tựa như một người mẹ dịu dàng, tần
tảo chăm lo cho đàn con của mình lớn khôn. Cũng từ sông Hương mà biết bao
nét đẹp văn hóa ra đời, khiến cho mảnh đất Huế thêm đẹp đẽ, đắm say. Không
những thế, sông Hương lặng lờ chảy cũng mang theo cả hồn cốt của người con
gái Huế, xứ Huế dịu dàng, êm ái, thướt tha. Quả thật, đến với sông Hương
người ta tựa như đi một chuỗi hành trình dài tìm về với cả lịch sử của mảnh đất
Huế cổ kính.
Sông Hương đã trở thành một phần máu thịt của xứ Huế. Con sông đã trở thành
một dấu ấn, một điểm tựa vững bền của quê hương trong lòng mỗi người con
của mảnh đất nơi đây.
Tả cảnh dòng sông - Mẫu 3
"Con sông dùng dằng con sông không chảy,
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu"
Nhắc đến Huế, có lẽ người ta sẽ nhớ ngay đến một sông Hương dịu dàng, nữ
tính mà trầm mặc trong lòng vùng đất cố đô. Em vẫn còn nhớ lần đi tham quan
Huế năm ngoái, bản thân được tận mắt ngắm nhìn và cảm nhận dòng sông xứ
mộng mơ.
Sông Hương là con sông lớn chảy giữa lòng thành phố Huế, nổi tiếng với vẻ
đẹp nên thơ, hữu tình. Sông được hợp thành từ hai con sông Tả Trạch và Hữu
Trạch. Nhìn bao quát, sông Hương như một dải lụa mềm mại vắt ngang qua
khu vườn Vĩ Dạ với những thảm cỏ xanh tươi, quàng lên ngôi chùa Thiên Mụ
cổ kính, ôm lấy sông Bạch Yến để lãng đãng phiêu du cùng gió mây.
Nước sông Hương xanh ngắt một màu ngọc bích. Mặt hồ trong in cảnh mây
trời. Những gợn sóng nhỏ lăn tăn cứ lần lượt nối đuôi nhau như chơi trò đuổi
bắt, dạt vào bờ rồi lại tiến ra xa. Dọc hai bờ sông là những thành quách rêu
phong, những phố xá cổ kính, những vườn cây xanh mướt, những chùa tháp
trầm mặc,... bóng lồng bóng in xuống mặt nước phản chiếu lung linh làm cho
dòng sông đã yêu kiều càng trở nên hữu tình. Nổi bật trên nền xanh của dòng
sông Hương là cây cầu Tràng Tiền duyên dáng cong cong như vành trăng non.
Cây cầu đỏ tươi, mềm mại như một sợi chỉ đỏ nối đôi bờ lại gần nhau hơn.
Đứng trước dòng sông Hương yên bình, em như nghe thấy mùi vị và hương
thơm của muôn vàn cỏ cây hoa lá thảo mộc nhiệt đới, tất cả nên mùi thơm ngát
hương đặc trưng cho con sông.
Sông Hương đẹp, ở mỗi thời điểm khác nhau trong ngày, sông lại mang những
vẻ đẹp khác. Ban ngày, sông Hương mang vẻ đẹp bình yên, thơ mộng. Dòng
sông xanh màu ngọc bích, trong vắt như chiếc gương trong phản chiếu quang
cảnh thành phố dưới mặt nước êm ả và lung linh dưới ánh nắng mặt trời lấp
lánh. Khi hoàng hôn buông xuống, sông Hương như được thay tấm áo mới,
sông khoác lên mình tấm áo màu vàng cam ấm áp ánh hoàng hôn. Không gian
như chìm sâu vào yên vắng. Và khi màn đêm buông xuống bao phủ dòng sông,
trong đêm tối tĩnh mịch, giọng hò Huế nào lại được vang lên ở mỗi khoang
thuyền lững thững trôi. Cầu Tràng Tiền lên đèn, toả ra những ánh đèn lung linh
rực rỡ sắc màu, chiếu sáng cả một vùng sông.
Sông Hương đã gắn bó mật thiết với với đời sống văn hoá của người Huế nơi
đây. Các hình thức sinh hoạt văn hoá truyền thống như nghe ca Huế trên sông,
đua thuyền, thả đèn, cũng chính trên dòng sông này mà được khởi xướng. Em
thích những buổi tối yên lành, trăng thanh gió mát, lênh đênh trên con thuyền,
nghe những khúc dân ca Huế, nghe những nhã nhạc cung đình Huế, những
khúc Nam Ai, Nam Bình da diết như gọi về cả một miền tâm hồn Huế chân
tình, thắm thiết, nặng sâu.
Sông Hương trở thành biểu tượng của Huế có lẽ bởi lẽ đó. Sông Hương đẹp
trong mắt em, đẹp trong mắt du khách trong và ngoài nước. Và em chợt băn
khoăn sông Hương phải chăng chính là điệu tâm hồn xứ Huế, tâm hồn con
người Huế rất mực dịu dàng, thiết tha?
Tả cảnh dòng sông Hương - Mẫu 4
Xuân đến, nhà nhà đều tất bật với việc mua sắm Tết. Dòng sông Hương thơ
mộng của quê hương tôi cũng hòa vào nhịp sống rộn ràng đó.
Một buổi sớm đầu xuân, tiết trời se se lạnh, sông Hương đang còn nằm ngái
ngủ giữa phố phường sôi động. Dòng sông bình lặng trôi, làm gương cho
những cô mây, chị gió soi mình. Mặt sông khoác một màu áo xanh lam, điểm
thêm vài sắc màu sặc sỡ của những bông hoa mới nở. Bên trên dòng sông là
bầu trời xanh và cao vút. Bầu trời sáng nay xanh và cao hơn vì được gội rửa
bởi cơn mưa bụi tối hôm qua. Sông Hương trầm ngâm nhìn phố xá bằng đôi
mắt trong sáng. Mọi ngôi nhà trên phố đều được trang trí bởi một màu đỏ thắm
tươi tắn của ngói mới, của những câu đối hay và của màu áo mới của những
cậu bé, cô bé tinh nghịch. Mỉm cười, dòng sông sung sướng nhìn cuộc sống
thanh bình phía trên. Từng gợn sóng nhỏ trên mặt sông cũng nhảy nhót vui vẻ
hẳn lên. Ngay cả những chú cá dưới sông cũng bơi lướt, nhảy múa tưng bừng.
Hai bên sông, hàng phượng già đứng nghiêng mình in bóng dưới dòng sông.
Từng chiếc lá tươi xanh ve vẩy đùa với gió. Hàng cỏ lim dim ngủ đang khẽ ấp
ủ vài hạt sương trong trắng. Những tia nắng nhỏ nhắn chạy nhảy, nô đùa vui vẻ
trên mặt sông. Trời trưa dần, sông Hương được sưởi ấm bởi ánh nắng ấm áp
của bác mặt trời. Dòng sông thay bộ áo xanh thẫm nổi bật. Phố xá bỗng trở nên
yên tĩnh, trầm lặng. Hóa ra mọi người đang nghỉ trưa. Sông Hương cũng khép
đôi mắt to tròn ngủ giữa sự bình yên của ban trưa. Chỉ trong chớp mắt, bác mặt
trời đã chuyển dần về hướng tây. Hoàng hôn từ từ lướt qua. Và tia nắng vương
vấn hôn nhẹ vào đám cỏ non rồi theo nắng chiều tàn dần tan vào không gian vô
tận. Dòng sông nhanh khoác lên mình tấm áo cam vàng dịu mắt. Mọi thứ chìm
vào một màu tím nhạt đặc trưng của Huế. Đêm xuống, sông Hương trở nên
lộng lẫy trong bộ váy dạ hội đen pha thêm ánh đèn đủ màu sắc. Mọi người lại
kéo nhau đi dạo phố, tập thể dục và ngắm cảnh. Từng ánh đèn ven bờ sông lần
lượt được thắp lên. Sông hương lại nghỉ ngơi sau một ngày vui chơi.
Ôi, dòng sông mới đẹp làm sao! Dù mai này có đi đâu xa tôi sẽ không bao giờ
quên sông Hương, dòng sông đã cho tôi nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
- Xem thêm -