Tập làm văn lớp 5
Kể về một nữ anh hùng mà em biết
Kể về một nữ anh hùng mà em biết - Võ Thị Sáu
Võ Thị Sáu - một người con gái sinh ra ở vùng Đất Đỏ thuộc vùng Long Đất,
tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu của nước Việt Nam ta ngày nay. Chị sinh năm 1933, là
người con gái vô cùng thông minh, mưu trí, có tinh thần yêu nước và dũng cảm.
Dù tuổi đời còn rất nhỏ nhưng chị đã tham gia làm liên lạc viên cho đoàn quân
cách mạng của chúng ta và lập được rất nhiều chiến công hiển hách đáng khen
thưởng.
Năm 1948, chị được cấp trên giao cho nhiệm vụ vô cùng quan trọng đó chính
là phải đánh phá một buổi lễ mít tinh nhằm kỷ niệm ngày chào mừng Quốc
khánh của thực dân Pháp để gây nhiễu loạn và phá hoại âm mưu của kẻ thù.
Tại buổi lễ mít tinh đó chị Võ Thị Sáu đã tung lựu đạn vào khán đài có tỉnh
trưởng Lê Thành Trường - một lãnh đạo cấp cao của bè lũ tay sai cho thực dân
Pháp để giải tán đám đông. Chính chiến công này đã giúp cho chị Võ Thị Sáu
của chúng ta lập thêm nhiều chiến công khác oanh liệt hơn.
Sau đó, chị Võ Thị Sáu được cơ quan trung ương Đảng giao cho nhiệm vụ tiêu
diệt kẻ gian tế, nên tháng 2 năm 1950 trong khi đi làm nhiệm vụ chị đã bị kẻ
thù bắt giữ. Bọn giặc ngoại xâm đã tra tấn chị Võ Thị Sáu của chúng ta vô cùng
dã man, bắt chị khai ra những đồng đội của mình. Nhưng chị anh dũng kiên
quyết không khai chúng dùng nhiều thủ đoạn tra tấn tàn bạo như dùng dùi điện
cho điện giật vào người chị, hay dùng dùi nung lửa nóng khoan lên người chị…
Nhưng mọi hình thức tra tấn dã man thời trung cổ đó càng làm chị thêm căm
hận kẻ thù chị kiên quyết không hé răng nửa lời.
Cuối cùng không làm được gì chị Võ Thị Sáu chúng buộc lòng đày chị ra Côn
Đảo là nơi chuyên giam giữ và đày đọa những người tù chính trị của nước ta, là
nấm mồ chôn thân của rất nhiều người anh hùng cách mạng của dân tộc Việt
Nam ta.
Tới ngày 23/1/1952, chị Võ Thị Sáu anh hùng của chúng ta bị mang ra pháp
trường xử tử khi tuổi đời chỉ tròn mười chín tuổi. Cho tới sau này khi đất nước
chúng ta hoàn toàn sạch bóng kẻ thù năm 1993 chị Võ Thị Sáu được phong
danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang Nhân dân, là một trong những chiến sĩ
vô cùng trẻ tuổi của ta được vinh danh thiên cổ.
Tấm gương của chị Võ Thị Sáu làm cho chúng em vô cùng ngưỡng mộ, kính
trọng vì những gì chị đã hy sinh cho quê hương, tổ quốc để chúng em hôm nay
được hưởng cuộc sống thái bình.
Kể về một nữ anh hùng mà em biết - Hai Bà Trưng
Hai Bà Trưng – hai vị nữ anh hùng
“Bà Trưng quê ở Châu Phong,
Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên.
Chị em nặng một lời nguyền,
Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân.”
Là con dân đất Việt, chắc hẳn chúng ta đều đã từng nghe danh tiếng của Bà
Trưng được nhắc đến trong câu thơ. Hai Bà Trưng là hai nữ anh hùng bất khuất,
gan dạ trong lịch sử kháng chiến chống giặc ngoại xâm của đất nước ta.
Em đã được học câu chuyện về Hai Bà Trưng. Hai bà là hai chị em ruột, người
chị tên là Trưng Trắc, người em tên là Trưng Nhị. Hai bà quê ở huyện Mê Linh,
từ nhỏ đã nổi tiếng là hai người con gái tài giỏi. Cha hai bà mất sớm, nhờ mẹ
dạy dỗ, hai chị em đều giỏi võ nghệ.
Thuở ấy, nước ta bị nhà Hán đô hộ. Chúng đàn áp dân lành hết sức tàn bạo.
Chúng thẳng tay chém giết dân ta, cướp hết ruộng đất của dân. Nhân dân ta
mang lòng oán hận ngút trời, chỉ chờ dịp để vùng lên đánh đuổi quân xâm lược.
Chồng bà Trưng Trắc là Thi Sách cũng mang trong mình chí hướng giành lại
non sông. Tướng giặc là Tô Định biết vậy, bèn lập mưu giết chết Thi Sách.
Nhận được tin không lành, Hai Bà Trưng liền kéo quân về thành Luy Lâu hỏi
tội kẻ thù. Hai Bà Trưng mặc giáp phục lộng lẫy, bước lên vành voi đầy uy
nghi. Đoàn quân hùng hồn lên đường. Giáo lao, cung nỏ, rìu búa, khiên mộc
cuồn cuộn tràn theo bóng voi ẩn hiện của hai bà. Đi đến đâu, tiếng trống đồng
của quân ta dội vàng đất trời tới đó. Cuối cùng, thành trì của giặc lần lượt sụp
đổ dưới đoàn quân khởi nghĩa. Tướng giặc sợ hãi, ôm đầu chạy về nước. Đất
nước ta sạch bóng quân thù.
Hai Bà Trưng trở thành hai vị anh hùng chống ngoại xâm đầu tiên trong lịch sử
đất nước ta. Để tưởng nhớ công ơn hai bà, dân ta đã lập đền thờ Hai Bà Trưng.
Hằng năm, cứ độ xuân về, vùng Mê Linh lại rộn ràng tiếng chiêng, tiếng trống
đón hội. Hai bà quả thực là những vị nữ tướng dũng cảm, anh hùng, đáng cảm
phục.
Kể về một nữ anh hùng mà em biết - Bùi Thị Xuân
Trong khởi nghĩa Tây Sơn nói riêng và lịch sử quân sự Việt Nam nói chung,
Bùi Thị Xuân là nhân vật đặc biệt. Bà không chỉ được người đời biết đến là
một nữ tướng giỏi mà còn là người gắn liền với giai thoại thuần phục voi trắng.
Nữ tướng Bùi Thị Xuân (?-1802) quê thôn Xuân Hòa, tổng Phú Phong, huyện
Tuy Viễn (nay thuộc thôn Phú Xuân, xã Bình Phú, huyện Tây Sơn, tỉnh Bình
Định). Từ khi còn trẻ, bà đã nổi tiếng xinh đẹp, khéo tay, viết chữ đẹp, giỏi
kiếm thuật, bắn cung, cưỡi ngựa và đặc biệt là kỳ tài luyện voi đánh trận.
Tương truyền, trước khi gia nhập nghĩa quân Tây Sơn, nhờ tài cao chí lớn, bà
mua được hai con voi ngà tại vùng Tây Sơn và thuần phục nó. Sau khi đã tập
luyện thuần thục, bà thường cưỡi voi đi săn tại các khu Đồng Sim, Đồng Trăng,
Thuận Ninh.
Một hôm, đang cưỡi voi đi săn ở Đồng Sim, bà nghe tiếng voi kêu thét đau
thương. Tới nơi, Bùi Thị Xuân thấy con voi trắng ngà dài đến hai thước đang bị
con trăn to quấn chặt bốn chân. Tiếng voi thét yếu dần lẫn trong tiếng thác
nước ầm ầm. Lập tức, Bùi Thị Xuân bắn ngay mũi tên vào mắt con trăn. Đau
quá, trăn bỏ mồi quăng mình tấn công bà.
Bà phóng ngay ngọn lao vào miệng đang há của trăn. Ngọn lao xuyên thấu đầu
và ghim chặt trăn vào gốc cây. Quá đau, con trăn quấn chặt thân cây siết mạnh.
Cây đổ, trăn duỗi mình chết. Con voi trắng đứng lên rồi quỳ gối gục đầu trước
bà. Bà vỗ lên đầu nó rồi nói một cách thân ái: “Bạch tượng, từ đây chúng ta sẽ
trở thành bạn thân nhé!”. Con voi trắng đưa vòi cạ vào vai Bùi Thị Xuân rồi
đứng dậy vươn vòi thét lên mấy hồi.
Từ phía xa, tiếng chân chạy rầm rập, cây rừng xào xạc, rồi một đàn voi xuất
hiện xung quanh bạch tượng. Sau tiếng thét dài của bạch tượng, đoàn voi đồng
loạt quỳ xuống, co vòi như hành lễ bái kiến Bùi Thị Xuân. Đàn voi theo bà về
làng. Bà thường đem trên 10 con voi ra tập trận tại gò Xuân Hòa nên nhân dân
địa phương còn gọi là gò Tập Voi.
Sau khi Tây Sơn khởi nghĩa, các sắc dân miền núi đem tặng nhiều thớt voi nữa,
đàn voi có trên trăm con. Quản tượng đa số là nữ binh, chỉ có một vài nam binh
điều khiển khi tập luyện. Khi điều khiển, bà dùng ngọn cờ đỏ có cán dài. Khi
bà chưa ra thao trường, voi đi lại lộn xộn. Lúc nữ tướng xuất hiện, con voi đầu
đàn vội chạy lại đứng nghiêm chỉnh trước mặt, chân trước co lên.
Bà nhảy lên, chân điểm nhẹ trên đầu gối voi rồi tung mình vút lên lưng con vật.
Được vỗ nhẹ hai cái trên đầu, con voi đầu đàn rống lên một tiếng dài. Cả đàn
răm rắp chạy đến xếp hàng ngay ngắn trước mặt voi đầu đàn. Bà dùng cờ phất
ngang, dọc, trước sau để điều khiển đàn voi tiến tới, rẽ sang phải, sang trái, tới,
lui, nhịp nhàng đều đặn.
Khi tập voi đánh trận, ban đầu, bà tập từng thớt một. Mỗi thớt có một nữ quản
tượng, khi thuần thục rồi mới tập thành đoàn. Khi đó, nữ quản tượng nào đi
kèm voi nấy. Hàng ngũ chỉnh tề rồi, các nữ quản tượng mình mặc áo quần gọn
gàng, đầu chít khăn đỏ, theo lệnh phất cờ đồng một lượt nhảy vút lên mình voi.
Cờ hiệu được tung lên, khi nam, khi bắc, lúc tả, lúc hữu. Cờ hiệu phất cao, buổi
diễn tập chấm dứt, đoàn voi lại xếp hàng ngay ngắn và nữ quản tượng nhảy
xuống cũng lẹ làng, nhịp nhàng với những nụ cười xinh tươi đắc ý. Sau khi
phong trào nông dân Tây Sơn bùng nổ năm 1771, Bùi Thị Xuân cùng chồng là
Trần Quang Diệu nhanh chóng trở thành những tướng lĩnh trụ cột, góp công
lớn trong công cuộc dựng nghiệp của nhà Tây Sơn.
Qua câu chuyện trên, ta càng cảm thấy khâm phục hơn nữa người phụ nữ tài
sắc vẹn toàn Bùi Thị Xuân. Từ phụ nữ bình thường, bà trở thành một danh
tướng được kính trọng, được người đời luôn luôn ghi nhớ và trầm trồ khen
ngợi.
Kể về một nữ anh hùng mà em biết - Nguyễn Thị Minh Khai
Lịch sử nước ta có biết bao nhiêu cuộc vị anh hùng chống ngoại xâm cứu nước
lỗi lạc mà xuất thân từ những người dân bình thường. Nguyễn Thị Minh Khai
cũng vậy.
Lớn lên chứng kiến cảnh lầm than của quê hương, năm 16 tuổi bà đã tham gia
hoạt động cách mạng. Trong đấu tranh bà rất kiên cường, nhanh trí khiến bọn
giặc Pháp nhiều phen hoảng sợ và tìm mọi cách hãm hại bà. Năm 1940,
Nguyễn Thị Minh Khai bị bắt, giặc tra tấn bà hết sức dã man nhưng sau mỗi
trận đòn tra tấn đó Nguyễn Thị Minh Khai đã dùng máu của mình viết nên
những câu thơ nêu cao khí tiết của người chiến sĩ cộng sản. Biết không thể
khuất phục được bà chúng đã đem ra xử bắn.
Em rất tự hào được học dưới mái trường mang tên người anh hùng Nguyễn Thị
Minh Khai.
- Xem thêm -