Khánh Hòa: Oan hồn trinh nữ nhập ‘linh thụ’ canh giữ kho báu?
Đến với xứ Trầm Hương Khánh Hòa, nhiều người không chỉ được đắm mình trong phong
cảnh hữu tình của trời biển mênh mông, mà bên cạnh đó là những câu chuyện tâm linh
đầy huyền bí. Một trong những câu chuyện được đồn đoán hàng trăm năm nay đó là hai
cây linh thụ ở cạnh chùa Hoa Tiên (Thị trấn Diên Khánh, huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh
Hòa) gắn với những lời nguyền rùng rợn về “oan hồn trinh nữ” và “thuật ngũ hành” kì lạ
có một không hai.
Tọa trên con đường Trần Cao Vân của Thị trấn Diên Khánh sầm uất là ngôi cổ tự có lịch
sử vài trăm năm với những đường nét cổ kính còn nguyên vẹn. Đáng chú ý hơn cả là cặp
dầu đôi sừng sững trước chùa như một minh chứng về những tháng năm thăng trầm của
ngôi chùa cổ Hoa Tiên.
Dưới những tán lá sum suê là gốc cây đại thụ với hơn chục vòng tay ôm không xuể. Từ
trước khi các vị tổ sư khai lập chùa Hoa Tiên thì cây đã mọc sừng sững ở đó rồi, qua bao
thế hệ người dân sinh sống nhưng không ai dám chặt phá hay leo trèo lên trên thân cây
vì sợ “thần thánh” bắt tội.
Trước đây có rất nhiều người muốn đốn hạ cây dầu đôi này để thành lập nhà hát nhưng
khi đưa các máy móc vào thì hết thảy đều không thể hoạt động được. Nhiều người còn
đưa cả máy ủi đến để hy vọng đốn hạ được, nhưng khi máy được đưa đến thì bỗng nhiên
thành đống sắt phế liệu. Sau khi không tìm được cách đốn hạ, những người chủ đầu tư
đành phải cho xây dựng nhà hát sang bên cạnh.
Thầy Thích Chơn Đạo (Trụ trì chùa Hoa Tiên) giảng giải, những người có ý đồ bất chính
muốn chặt phá cây dầu đôi này thì ban đêm thường không được ngủ ngon giấc mà mơ
thấy những điềm báo không may. Có nhiều người trước kia vì không tin rằng cây cổ thụ
này “có linh” nên đã viết vẽ bậy lên đây, khuya về thường thấy một “người cõi âm” đến
đến để trách phạt.
Sau đó những người này bị bệnh ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Từ đó, dân làng sống quanh vùng
không ai dám mạo phạm đến “linh thụ” mà thường đến ngày lễ rằm đến thắp nhang cầu
phúc. Kì lạ hơn, nhiều người tin vào “thần cây” đến nhang khói cầu khẩn thì thường cầu
được ước thấy một cách khó hiểu.
Liền kề với cây dầu đôi là miếu thờ Bình Tây Đại tướng Trịnh Phong uy nghi. Tương
truyền, Trịnh Phong sinh ra và lớn lên ở thôn Phú Vinh, xã Vĩnh Thạnh, TP.Nha Trang,
tỉnh Khánh Hòa.
Vốn là người văn võ song toàn nên khi vua Hàm Nghi xuống chiếu Cần Vương (tháng
8/1885), ông ra làm quan Đề lại, đóng ở thành Diên Khánh (Khánh Hòa). Vốn kết giao
với nhiều những người “anh hùng” cùng chí hướng nên khi ông dựng cờ khởi nghĩa
chống Pháp thì nhiều thành phần sĩ phu trong cả nước hưởng ứng dưới lá cờ của “Bình
Tây đại tướng”.
Sau khi làm lễ tế cờ ở Xuân Sơn, nghĩa quân của Trịnh Phong tuyên bố không phục tùng
chính quyền Đồng Khánh (tay sai của Pháp) và kiên quyết hưởng ứng theo đường lối của
phong trào Cần Vương chống Pháp. Bộ chỉ huy đã không ngừng rèn tập binh sĩ và bày
binh bố trận ở những nơi trận địa hiểm yếu như sông Cái, Thủy Xưởng, và phần lớn ở
Nha Trang.
Trước sự phát triển lực lượng của quân ở Nam Trung bộ nên thực dân Pháp quyết định
tấn công nhanh vào những điểm yếu ở Khánh Hòa, Ninh Thuận Bình Thuận.
Ngày 5/7/1886 quân đội viễn chinh đổ bộ lên Phan Rí (Bình Thuận) và cuối tháng
7/1886 thì quân Pháp đã chiếm xong Bình Thuận. Đầu tháng 8/1886 quân viễn chinh
Pháp do tướng Lhemitte chỉ huy lính thủy và lính bộ tiến thẳng ra Ninh Hòa và Vạn Ninh
(tỉnh Khánh Hòa).
Nghĩa quân dưới sự chỉ huy của Trịnh Phong chỉ huy đã chiến đấu kiên cường với sự giúp
sức của nhân dân địa phương đã làm tổn thương phần lớn cho quân địch. Nhưng ngay
sau đó, quân địch được tiếp thêm vũ khí tối tân cùng với tăng cường quân viễn chinh
đến Khánh Hòa nên thành Diên Khánh nhanh chóng thất thủ. Cùng lúc đó, nhiều thủ lĩnh
tài trí của quân khởi nghĩa bị giặc bắt giữ và hạ thủ.
Cuối tháng 6/1886 Trịnh Phong bị bắt, sau khi không mua chuộc được người anh hùng
đất Nha Trang, quân địch đã đem ông ra hành xử để uy hiếp tinh thần yêu nước của
nhân dân ta. Ngay sau đó, nhiều người tướng dưới tay của Trịnh Phong cũng ngang
nhiên nhận lấy cái chết để biểu dương tinh thần bất khuất của nhân dân Khánh Hòa nói
riêng và nhân dân ta nói chung.
Sau cái chết oanh liệt của đại tướng Trịnh Phong, nhân dân vô cùng thương tiếc và nhiều
câu chuyện mang tính huyền thoại được lưu truyền để khẳng định đức độ cũng như tài
trí của người anh hùng yêu nước Trịnh Phong. Và cây dầu đôi trước cạnh chùa Hoa Tiên
cũng là một minh chứng về sự linh thiêng của Bình Tây địa tướng Trịnh Phong.
Người dân địa phương còn kể lại rằng, trước đây có người phụ nữ ở địa phương đi ngang
qua cây dầu đôi thấy một đầu lâu treo lơ lửng trên cây mà kinh hồn bạc vía. Nhiều người
tin rằng cây dầu đôi này là nơi mà trước đây thực dân Pháp đã xử trảm và treo đầu của
Trịnh Phong.
Trên bề mặt thân cây dầu đôi có những hình thù kì dị mà theo như những người dân địa
phương sống gần đó cho biết, những hình thù kì lạ này đã có cách đây khoảng mấy trăm
năm rồi. Kì thú hơn là những hình xù xì đó trông rất giống cảnh các vị Chư Phật đang cúi
đầu trước Đạt Ma Sư Tổ. Chính những điều kì lạ không thể lí giải này đã khiến cho cây
dầu đôi nói riêng, và ngôi cổ tự nói chung mang một vẻ huyền bí thiêng liêng.
Tương truyền rằng từ gốc cây dầu đôi này hàng trăm năm về trước xuất hiện những điều
kì lạ mà mãi đến bây giờ không có khoa học nào giải được, đó là chuyện về cặp rắn thần
thường xuyên xuất hiện để canh giữ cây đại thụ để cấm cản những người có ác tâm
muốn đốn hạ cây dầu đôi để chiếm dụng đất làm của riêng.
Liền với đó là câu chuyện kì lạ về việc hai pho tượng trồi lên từ gốc cây dầu đôi này. Hai
tượng Phật Lồi được kính cẩn đem vào chùa thờ phụng, nhưng không hiểu nguyên do vì
đâu sau một đêm thì một pho tượng đã biến mất, pho còn lại thì bỗng ngã từ trên cao
xuống và đầu lìa khỏi thân. Nhiều người tin rằng cây dầu đôi đã sống lâu năm nên có
“linh khí” và trở thành nơi trú ngụ của những vị thần phật.
Kho báu ngàn năm dưới gốc cây cốc cổ đại
Cách cây dầu đôi khoảng 200m về phía Tây là cây cốc cổ đại tương truyền có kho vàng
Hời (vàng của người Chiêm Thành cổ). Thầy Thich Chơn Đạo vừa kể chuyện vừa quả
quyết với chúng tôi rằng kho vàng khổng lồ với nhiều châu báu ở dưới gốc đại thụ này là
hoàn toàn có thật, vì nhiều người dân địa phương sống ở gần với “linh thụ” thường thấy
ánh vàng hắt lên sáng rực một góc trời, nhiều người còn tận mắt thấy được vàng xuất
hiện trong đêm tối.
Tương truyền rằng, đấy là kho báu khổng lồ của một người dân Chiêm Thành giàu có
chôn cất còn vì nguyên nhân nào thì cho đến nay vẫn chưa thể lí giải được. Chôn cùng
với kho báu bí ẩn này là những bùa chú “trấn yểm” để những kẻ xấu không thể nào đột
nhập vào để lấy được.
Chính vì những bùa yểm “cao tay” này nên đến tận bây giờ vẫn chưa có ai hóa giải
những lời nguyền đó để có thể lấy được kho báu quý giá.
Sư thầy Đại Đạo Thích Chơn Đạo kể lại rằng, trước đây có một công sứ Pháp khi hay tin
ở vùng đất Diên Khánh (Khánh Hòa) có kho báu vàng Hời khổng lồ nên đã sớm có ý định
chiếm đoạt. Nhưng dù có dùng trăm phương ngàn kế thì cũng không thể nào quật ngã
“linh thụ” để đào kho báu dưới lòng đất được.
Nhiều người cho rằng vì kho báu này đã tồn tại lâu đời nên số vàng bạc chứa đựng trong
đó đã hóa thành tinh, và có thể di chuyển để tránh việc bị kẻ khác lấy đi. Cũng có người
cho rằng vị Công sứ dù có quyền lực trong tay để không bị dân chúng tại địa phương cản
trở, nhưng khi tiến hành truy tìm kho báu thì gặp những yếu tố tâm linh quở phạt.
Hơn nữa, gốc cây cốc này đã thành “linh mộc” nên bất kì ai đụng chạm đến sẽ tự rước
họa vào thân. Bên trong “linh mộc” mấy trăm năm này tương truyền có những “oan hồn
trinh nữ” luôn ẩn hiện để canh giữ nên rất khó cho những kẻ nào muốn chạm đến được
“thánh địa dưới lòng đất” của cây đại thụ.
Chính vì những lời nguyền đáng sợ xung quanh “linh mộc” đã khiến cho vị công sứ phải
từ bỏ ý định chiếm hữu kho báu riêng cho mình, mà về nước để tránh khỏi nạn diệt
vong.
Li kì “oan hồn trinh nữ” ẩn hiện quanh gốc cây cốc
“Kho báu vàng Hời của người Chiêm Thành ở dưới gốc cây cổ thụ là có thật, nhưng bao
năm qua vẫn không bị kẻ xấu lấy đi vì có một thế lực “siêu nhiên” canh giữ. Khi một kẻ
nào có âm mưu muốn chiếm đoạt thì lập tức bị những “oan hồn trinh nữ” làm cho kinh
hồn bạt vía mà không còn nghĩ đến nữa, có nhiều người vì cố chấp muốn độc chiếm kho
báu mà bây giờ trở nên khùng khùng điên điên, thậm chí có người mất mạng.
Hơn nữa, người Chămpa rất giỏi về chiêm tinh và thuật toán nên rất có thể họ chôn kho
báu theo kiểu ngũ hành tương sinh tương khắc rất khó để hóa giải”, thầy Thích Chơn
Đạo lí giải thêm.
“Có những người tận mắt nhìn thấy vàng khi đang đi làm về khuya, những đồng tiền
vàng cứ bay qua bay lại lấp lánh xung quanh gốc đại thụ nhưng khi tìm đến thì không
còn thấy nữa. Nhiều lần như vậy nên người dân tin rằng số vàng đó đã “thành tinh” và
có thể di chuyển từ nơi này đến nơi khác được.
Rồi rất nhiều người từ xa tới cũng muốn chiếm hữu kho báu khổng lồ ngàn năm này
nhưng không những trở về tay không mà có người còn bị bệnh “ngơ ngơ ngẩn ngẩn”
nằm liệt giường, thậm chí có kẻ bỏ mạng mà không hiểu lí do.
Đến bây giờ, mặc dù rất nhiều người muốn có được số vàng bạc châu báu đấy, nhưng
hết thảy đều run sợ trước những lời đồn đoán về những“oan hồn trinh nữ” sẵn sàng
“bóp chết” những ai dám ủ mưu lấy cắp kho báu”, cụ Nguyễn Hoàng Lộc nhà gần chùa
Hoa Tiên cho biết thêm.
“Người dân Chiêm Thành xưa rất giỏi về thuật dùng bùa ngải, mỗi khi có việc gì liên
quan đến vàng bạc hay thứ gì quý giá thì đều tìm đến thầy mo và những phép bùa chú
linh thiêng rất khó đoán lường được.
Riêng ở những khu mộ của người Chăm trước đây còn tồn tại trên đất Khánh Hòa này
cũng khá nhiều, mỗi khu mộ được đồn đoán rằng có nhiều vàng bạc được chôn cất cùng
với người chết. Sau đó là những bùa ngải được chôn cùng với số vàng bạc đó, tùy theo
những gia đình giàu nghèo khác nhau mà có những cách chôn bùa ngải khác nhau.
Có những nhà quyền quý vương tộc thì thường hiến tế người sống “ém” vào những khu
một cổ đó để “theo hầu” người chủ đã khuất, hoặc có những trường hợp đặc biệt hơn đối
với những người giàu có thường dùng bùa chú bằng cách sát hại những trinh nữ đã nuôi
từ nhỏ để đem chôn theo những vật báu của mình vì họ cho rằng linh hồn của những
người trinh nữ rất linh thiêng.”, thầy Thích Chơn Đạo cho biết.
Khi được hỏi về vấn đề này, thầy Chơn Đạo giảng giải, trong văn hóa người Chăm trước
kia thường có rất nhiều giai thoại về việc sử dụng bùa ngải để trấn áp những thứ quý giá
của riêng mình hoặc một dòng tộc.
Và hình thức “ém” bằng trinh nữ theo như sư thầy biết là, họ tập trung 1 số nữ tỳ còn
trinh trắng lại, sau đó sai người giết bỏ chỉ để lấy thi thể. Kế tiếp những tỳ nữ sẽ bị rạch
bụng để lấy sạch nội tạng ra ngoài, sau cùng là việc các thầy mo sẽ tiến hành yểm bùa
chú vào những thi thể này và đem chôn cất xung quanh những vật người chủ cần canh
giữ.
- Xem thêm -