BÀI DỰ THI VIẾT THƯ UPU
LẦN THỨ 48 NĂM 2019
Chủ đề cuộc thi viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 năm 2019 là “Hãy viết một bức thư về
người hùng của em” (Tiếng Anh: Write a letter about your hero) dành cho các em học
sinh dưới 15 tuổi.
1. Bức thư đạt giải Nhất quốc gia Cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48
Trái đất ngày 30 tháng 12 năm 2018
Gửi tới ozone, người hùng của tôi!
Hẳn anh sẽ ngạc nhiên khi nhận được thư của tôi. Tôi viết cho anh bằng cả sự trân quý,
ngưỡng mộ và cả nỗi hổ thẹn nữa. Vì với chúng tôi, anh vừa là ân nhân, vừa là anh hùng
nhưng có lẽ chính chúng tôi đã làm anh tổn thương, người hùng nhỉ.
Ozone ạ! Mới đây, tôi có đọc một bài báo viết về anh. Vì thế tôi nghĩ mình phải viết cho
anh để kể với anh về điều tôi đã đọc được. Họ đang nói đến anh với sự lo lắng không hề
nhỏ, tôi thấy như thế, vì hình như anh ốm và cuộc sống của loài người chúng tôi đang bị
ảnh hưởng rất nhiều vấn đề. Họ nói như thể anh sinh ra hiển nhiên có nhiệm vụ duy nhất
là bảo vệ trái đất của chúng tôi. Có lẽ, vì anh đã ở đó rất lâu, thậm chí trước khi loài
người quen thuộc, gần gũi như hơi thở vậy.
Vì thế tự nhiên lắm, chúng tôi quen với sự bao bọc của anh như đứa trẻ quen được
nuông chiều và nghĩ rằng, nơi anh sống chính là thiên đường. Nhưng sự thực, mỗi ngày
trôi qua với anh là cuộc chiến khó khăn với nữ thần mặt trời để bảo vệ con người, thảm
thực vật, động vật... rồi cũng phải giữ lại một phần sức mạnh của nữ thần để đem đến sự
sống cho trái đất. Anh hùng sự sống, chúng tôi gọi anh như vậy, đã chiến đấu rất kiên
cường chưa một phút nghỉ ngơi cũng chẳng cần những huy chương hay những lời tung
hô ca ngợi. Với chúng tôi, anh là người hùng thể và không được ốm.
Chúng tôi cứ hồn nhiên và đơn giản đến vô tâm vậy đấy. Chúng tôi cứ say sưa với những
phát minh mới và coi đó như giá trị bảo hiểm tuyệt đối cho sự sống của mình. Từ những
vật dụng được cho là giản đơn nhưng không thể thiếu trong cuộc sống tiện ích như những
chiếc tủ lạnh thôi cũng đang phả vào anh loại khí CFC, kẻ thù của ozone, những tòa nhà
kính chọc chời vốn là niềm kiêu hãnh của một thế giới văn minh lại đang từng ngày tiêm
vào cơ thể mong manh của anh những liều thuốc kịch độc, tàn phá sức khỏe của anh.
Anh vốn kiên cường là vậy, nhưng một ngày, chúng tôi không nhận ra anh, anh không
thể. Chúng tôi cuống lên, vận dụng hết óc sáng tạo, sự tinh thông của mình mong được
thấy anh khỏe lại. Chúng tôi cảm thấy có lỗi và hổ thẹn với anh vì lỗ thủng ở Nam Cực
ngày càng mở rộng, hiệu ứng nhà kính ở tình trạng báo động có phần lỗi không nhỏ từ
chúng tôi. Lúc này loài người đã nhận ra, dù người hùng cũng cần được chia sẻ, bảo vệ
và được nghỉ ngơi để tái tạo năng lượng sống.
Chúng tôi đã và đang phải trả giá vì thói ích kỷ, tự kiêu, tự đại của mình. Một thế giới
gọi là văn minh thì tại sao vẫn gục ngã trước cơn giận dữ của núi lửa Fuego? Những tòa
nhà kiêu hãnh có đủ sức làm dịu cái nắng nóng kinh hoàng ở Montreal, Canada hồi
tháng 7 vừa rồi? Hay chính phủ siêu cường quốc của Hoa Kỳ, có ngăn được sự hung
hăng của ngọn lửa thiêu đốt những cánh rừng ở California hay không? Tất cả có nên đổ
lỗi cho anh, người hùng không thể tròn sứ mệnh? Tôi rất xin lỗi, bởi có lúc tôi từng nghĩ
như vậy...
Nhưng hôm nay, khi đọc bài báo viết về anh, nhân loại hiểu được anh, anh hùng hay con
người bình thường cũng có những miền giới hạn không thể đơn độc vượt qua. Chúng tôi
đã và đang cùng nhau đến bên anh, bằng cả sự ăn năn, nỗ lực để mang đến cho anh một
đời sống mới. Như anh thấy đấy, một tin không thể vui hơn với chúng tôi và anh là sau
khoảng 30 năm kể từ khi thế giới cùng nhau chung tay ký Nghị định thư Montreal (1989)
nhằm cắt giảm khí thải phá hủy tầng ozone và cứu trái đất khỏi nguy cơ bị tia cực tím tấn
công thì đến nay, theo Liên Hiệp Quốc: tầng ozone ở Nam Bán Cầu đã có dấu hiệu lành
lại và có thể sẽ trở lại nguyên vẹn như xưa vào năm 2060. Đó là một điều tuyệt vời,
người hùng của tôi ạ.
Nhưng tôi cũng hiểu, những liều thuốc kháng sinh thế hệ mới nhất, những bộ óc thông
tuệ của những CEO giỏi nhất hay công nghệ cao nhất...không phải là thần dược làm cơ
thể anh khỏe mạnh. Phải chăng cái anh cần ở chúng tôi là sự trân quý tài nguyên của sự
sống, là anh, chứ không chỉ là sự kính ngưỡng như một người hùng? Chúng tôi sẽ nỗ lực
hơn nữa để anh sớm khỏe lại, không phải để làm người hùng mà chỉ đơn giản là một
người bạn, cứ an nhiên bên loài người chúng tôi. Vì kể từ bây giờ chúng tôi sẽ luôn đứng
cùng anh làm tấm lá chắn vững chãi nhất cho anh bạn trái đất thân yêu!
Tôi sẽ nhờ gió mang lá thư này đến cho anh vì anh bạn ấy ở gần anh nhất, cũng vì gọi
tên anh ấy WIND, tôi cứ liên tưởng tới WIN, Thần chiến thắng, một người có thể giúp
chúng tôi đủ bản lĩnh để sửa chữa những sai lầm đã qua và trở thành người bạn mà anh
có thể tin tưởng...
Hãy gửi thư lại cho tôi nhé, hãy luôn chia sẻ và tin tưởng chúng tôi!
Người bạn đến từ Trái đất.
2. Mẫu thư UPU quốc tế về người hùng của em là ba
Hà Nội, ngày 1/1/2019
Chào bạn Mai!
Hôm nay mình sẽ viết cho bạn về người anh hùng của mình nhé Mai.
Người anh hùng của mình đó chính là ba mình. Dù ba không hoàn hảo nhưng tình thương
của ba dành cho gia đình thì quá hoàn hảo.
Không phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến ba, người ta luôn ví công lao của người tựa non
cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.
Ba trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm,
nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này,
không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".
Ba mình sinh ra là một chàng trai trọn vẹn, thông minh nhưng đến năm 15 tuổi, ba bị tai
nạn. Người ta nghĩ ba sẽ chết nhưng ba nói không được chết mà phải cố gắng, cố gắng
vượt qua tất cả bệnh tật làm con người ta đau đớn nhưng nó cũng tôi luyện tinh thần thép
cho người ta. Ba mình là thế.
Ba kể năm đó ba lên bàn phẫu thuật hai lần lần đầu cắt chân đến quá gối và lần sau tháo
khớp kháng và từ đó ba gắn với cái tên Tuấn cụt. Con người không ai muốn cụt nhưng ba
vì bệnh tật mà trở nên không hoàn hảo. Tuy nhiên, ba không ngừng cố gắng vượt qua nỗi
đau về thể xác và ba luôn dành thành tích cao trong học tập.
Ba tham gia vào câu lạc bộ vận động viên người khuyết tật và đến năm 30 tuổi ba vẫn
chưa dám lấy vợ bởi ba mặc cảm tự ti.Nhưng tình yêu đến với ba khi tình cờ gặp mẹ. Ba
và mẹ gặ nhau do mai mối. Lần đầu gặp mẹ, ba đã yêu cô gái bé như hạt tiêu. Mẹ kể lúc
ấy mẹ cũng e dè vì ba mang tiếng cụt. Ba mẹ yêu nhau khi gia đình ngoại không đồng ý
nhưng tình yêu của họ vẫn lớn lên và hai năm sau gia đình bà ngoại mới đồng ý cho cưới.
Cưới nhau 3 năm, ba mẹ vẫn không sinh được mình. Gia đình không có tiền đi bệnh viện
để chữa. Ba khao khát có con và ba mẹ mình làm tất cả mọi việc để tích cóp tiền đi viện
chữa.
Sáng ba dậy từ 4h sáng với chiếc xe ba bánh chạy khắp khu vực Gia Lâm để giao bánh
mì còn mẹ cũng vội vã đi ra chợ lấy rau và hoa quả về bán. Bố mẹ bảo để sinh ra mình,
bố mẹ đã mất 3 năm không quản gian khó kiếm tiền. Mình là em bé sinh ra từ thụ tinh
trong ống nghiệm. Đến nay mình vẫn luôn tự hào vì bố mẹ không từ bỏ mà vẫn nỗ lực để
có được mình.
Ba mình không hoàn hảo nhưng ba luôn yêu thương mình bằng tình yêu hoàn hảo nhất.
Ba luôn dậy mình phải biết yêu thương mọi người và luôn vượt qua những gian khó trong
học tập cũng như trong cuộc sống.
Để kiếm tiền nuôi mình cũng như giữ vững tinh thần trụ cột trong gia đình, ngoài thời
gian đi tập với câu lạc bộ ba luôn bên cạnh mẹ phụ mẹ từ sọt hoa quả. Hôm nào hoa quả
ế, ba lại động viên mẹ để mai bố con anh ăn giúp nhưng lúc đó ba bê lên cái xe ba bánh
và lao ra ngoài đường cái bán rong cho hết hàng vì thế hàng mẹ không bao giờ bị ế.
Buổi tối, dù ba buồn ngủ nhưng lúc nào ba cũng bên cạnh mình chiến đấu từng bài toán
khó. Ba là vị gia sư tài tình môn nào ba cũng biết và có cách dạy vừa nghiêm túc, vừa hài
hước. Những kỳ thi, ba thức với mình tới 11 – 12 h đêm, sáng ba lại dạy sớm đi lấy hàng
cùng mẹ. Cứ như thế, ba mẹ vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Dù ba chỉ có 1 chân, chân bên cạnh còn nhờ có nạng giúp nhưng ba luôn cười và giúp đỡ
mọi người. Năm ngoái, ba bị tai nạn khi đang chở hàng và ba phải nằm viện cả tháng trời.
Mình và mẹ như ngồi trên đống lửa. Lúc tỉnh dậy ở phòng bệnh ba nhoẻn miệng cười nói
“lâu lắm mới được ngủ”. Ba đau nhưng ông không nhăn nhó mà luôn cười vì ba bảo cười
chính là thuốc chiến thắng số phận.
Với mình ba như người anh hùng, ba đã cho mình được sinh ra và nhờ có ba mà mình
thêm hiểu hơn về cuộc sống này dù có khó khăn, trông gai chỉ cần bước tiếp bạn sẽ đến
được đích của mình.
Chào bạn nhé Mai!
3. Mẫu thư UPU quốc tế về người hùng của em là chú
Gửi tới bạn yêu!
Hôm nay mình sẽ viết cho bạn nghe câu chuyện về người chú của mình người đàn ông
dũng cảm nhất mình được biết. Chú chính là người cha thứ hai của mình.
Chú mình sinh ra đã thiệt thòi vì chú bị sứt môi hở hàm ếch. Ngày đó bà nội kể vì bị sứt
miệng nói ngọng nên chú không được đến lớp như những người cùng trang lứa nhưng
chú lại rất thông minh. Bà kể khi sinh chú ra bà đã sợ vì chú sứt toàn bộ vòm ăn không ăn
được. Sau này chú phải ở viện suốt để họ cho ăn theo chuyên biệt. Dù trải qua 3 ca mổ
nhưng vòm chú vẫn không thể phục hồi như người thường.
Chú là con út trong nhà, bố và các bác tôi đều lập gia đình chỉ còn chú là chú út cũng là
người đã bết tất cả anh em chúng tôi. Chú dạy chúng tôi từ chữ a, b, c khi chúng tôi còn
học mẫu giáo, chú làm đồ chơi cho tôi. Đôi tay thô kệch của chú có lúc đã làm tôi xấu hổ
khi chú đến trường đón tôi nhưng rồi đó là lần tôi thấy ân hận nhất cuộc đời này. Bọn bạn
gọi chú là Nam ngọng, tôi đã mắng chú lần sau đừng đến đón tôi nữa tôi không thích và
tôi chỉ chờ bố mẹ tới đón. Lúc ấy, chú chỉ cười bào tôi “con xấu hổ à”. Tôi bảo vâng vì
chú nói ngọng khiến con bị các bạn chào.
Đó là điều tôi ân hận mãi và sau này tôi đã xin lỗi chú. Tôi phải cảm ơn chú vì chú là tuổi
thơ của tôi và các anh chị tôi.
Năm nay chú tôi đã 35 tuổi nhưng chú vẫn chưa lập gia đình. Chú vẫn lặng lẽ đi bên cạnh
hạnh phúc của các anh, các chị mình và vui với các cháu.
Học hành không đến nơi đến chốn nhưng chú thông minh. Những món đồ chơi của chúng
tôi đều do chú làm. Chú mở hẳn một cửa hàng làm đồ handmade và đến nay chú đã thành
công.
Chú kiên trì, tỷ mỉ đến lạ thường. Khi chúng tôi nhăn nhó vì bài tập khó chú đều ở bên
bảo không khó thì không vượt qua được chướng ngại vật đâu. Có lẽ vì thế, tụi tôi đứa nào
cũng hau háu chinh phục những bài toán khó. Chú không phải là người dạy bài chúng tôi
trực tiếp nhưng chú cổ động tinh thần cho tất cả tụi tôi.
Cứ tưởng một người đàn ông như chú sẽ chỉ biết nấu những món đơn giản thế mà chú của
tôi nấu toàn những món lạ nhưng lại ngon vô cùng, khiến cho chúng tôi không bao giờ có
thể ngớt lời trầm trồ thán phục. Không chỉ nấu ăn ngon, chú tôi còn cực kì khéo tay nữa.
Từ những bộ bàn ghế, những chiếc bít khắc tên, hay đồ dùng bằng gỗ trong nhà,... chú
đều có thể tự đóng từ gỗ, hoặc sửa chúng một cách dễ dàng.
Chú là một người làm việc có trách nhiệm, nhất là với cái công việc vất vả này thì để giữ
được nó càng khó hơn. Ngày nắng cũng như ngày mưa, sớm hôm hay lúc khuya khoắt,
chú không quản ngại chỉ cần các cháu gọi là chú tới. Chú dần trở thành chú xe ôm của
chúng tôi. 7h tối chú đóng cửa quán là lúc chú tranh thu đón chị Thục Nhi nhà bác Văn,
anh Quang nhà bác Hải và hai anh em tôi. Chú cứ như con tuấn mã vượt hết đoạn đường
này tới đoạn đường khác để đón các cháu đi học thêm. Hình như với chú đó là hạnh phúc.
Những lúc thấy chú đăm chiêu, chúng tôi lại lân la gần tới hỏi chú. Bọn tôi lớn hơn, chú
vấn nói khiếm khuyết là điều không ai muốn. Ranh giới giữa mặc cảm và hòa nhập
không phải ai cũng có thể vượt qua. Chú chỉ muốn sống là chính mình, sống có ích mỗi
ngày.
Chú dần trở thành ngọn lửa sẻ chia giúp tôi cảm thấy yêu cuộc sống hơn và biết nhìn vào
xã hội nhất là những khiếm khuyết điều gì đó giống chú tôi vậy. Mỗi khi gặp một ai đó bị
khiếm khuyết, tôi lại thầm cảm ơn chú tôi chỉ là đứa trẻ hở vòm miệng nặng và nói ngọn
líu lô nhưng cảm ơn cuộc đời đã mang chú tới chi đại gia đình chúng tôi.
4. Mẫu thư UPU quốc tế viết về người hùng của em là bố
Hà Nội năm 2018
Chào các bạn!
Hôm nay tôi viết bức thư về người hùng của tôi người ấy không ai khác chính là Bố của
tôi. Bố tôi là anh hùng thực sự của tôi vì ông ấy là người đặc biệt nhất trong cuộc đời tôi.
Với tôi, bố tôi là một bác sĩ và cũng là một người cha tuyệt vời nhất. Dù công việc vô
cùng bận rộn bởi những đêm trực, những ngày đi học, đi làm nhưng bố vẫn luôn dành
cho anh em tôi những ngày vui chơi quây quần vui vẻ nhất.
Những ngày trong tuần, bố tôi thường dành thời gian cho những người bệnh của mình.
Ông không có thời gian để nghỉ ngơi vì bệnh nhân đến chỗ bố tôi quá đông. Lúc nào
được nghỉ bố lại vội vàng về trường tranh thủ đón anh, em tôi để đỡ nhớ.
Tôi nhớ, năm 8 tuổi, mẹ đi công tác, em tôi về bà ngoại. Nhà chỉ còn tôi bị sốt, bố phải
trực và không cắt trực được bố đành bế tôi lên xe và đưa tôi vào nằm phòng bác sĩ nơi bố
và các đồng nghiệp của ông nghỉ ngơi sau mỗi tua trực dài.
Tôi sốt cao, bố cho tôi uống hạ sốt rồi ông lại lao nhanh ra phòng hồi sức cấp cứu nơi có
những bệnh nhân đang cần ông. Ông như một cái máy, cái máy không ngừng nghỉ. 15 –
20 phút ông lại chạy qua hỏi tôi “con trai, con thấy ổn chứ!” Tôi gật đầu là bố tôi lại lao
thoăn thoắt đi về phía phòng bệnh đèn sáng trưng kia.
Tôi không nhớ đã được bố đưa đi trực cùng bao nhiêu lần. Những lần đó, nhìn thấy công
việc của bố tôi thấy bố thực sự là người hùng. Có những bữa cơm, nhận được điện thoại
có ca cấp cứu nặng là ông lại bỏ bát, xoa đầu anh em tôi với lời hẹn “”các con ở nhà
ngoan, bố vào viện”. Bóng ông lại hun hút hành lang toà nhà để đến với người bệnh. Có
lúc, tôi thấy bố mình như anh hùng giải cứu thế giới.
Bố tôi nhận được nhiều giải thưởng từ cơ quan cũng như trong ngành và tôi thấy bố mình
xứng đáng nhận được điều đó.
Khi về nhà, Bố đã cố gắng hết sức để giữ cho gia đình của chúng tôi hạnh phúc. Ông làm
việc chăm chỉ để kiếm tiền cho gia đình chúng tôi. Ông ấy yêu thương anh em tôi rất
nhiều và luôn cố gắng làm tôi vui mỗi khi tôi đang ở trong một tâm trạng buồn. Ông luôn
dạy cho tôi những điều tốt và không làm hư tôi bằng cách mua cho tôi tất cả những điều
mà tôi muốn. Nhưng đồng thời, ông đã tặng tôi rất nhiều điều mà tôi luôn luôn muốn có.
Bố tôi đã luôn cố gắng với mức độ tốt nhất của mình để làm cho tôi trở nên một người
tốt.
Dù bận rộn, bố vẫn luôn trao đổi với cô giáo của tôi về việc học của tôi và ông không bao
giờ ép tôi phải học hành.
Ông ấy rất cẩn thận về những thứ tôi ăn. Ông luôn nhấn mạnh tôi ăn những thứ lành
mạnh như trái cây và rau quả giàu vitamin và khoáng chất. Ông là một người cha tràn đầy
yêu thương. Tôi lúc nào cũng thích dành thời gian với ông ấy và học hỏi những điều mới
mẻ từ ông ấy. Ông đã dạy tôi bơi. Tính đến nay tôi đã giành được nhiều giải vô địch bơi
lội. Bố của tôi đã giúp tôi rất nhiều trong việc học vấn. Ông không cho phép tôi tốn tiền
học phí mà thay vào đó ông ngồi với tôi giải quyết những vấn đề đang xảy ra. Bởi vì
niềm vẻ vang cho bố tôi nên Tôi thực hiện việc học rất tốt. Bố tôi là món quà quý giá
nhất của Chúa dành tặng cho tôi.
Bố tôi là một người cha tràn đầy yêu thương và là người lịch thiệp nhất mà tôi từng thấy
trong đời. Ông muốn tôi trở thành một con người tốt được như ông ấy. Đó là lý do tại sao
ông luôn dạy tôi cách phân biệt giữa sai và đúng.
Ông là người bạn tốt nhất của tôi. Tôi có thể thảo luận về tất cả mọi thứ với ông ấy mà
không hề do dự. Những điều mà tôi không bao giờ để lộ ra cho bất cứ người bạn thân
thiết nào, tôi có thể dễ dàng thảo luận với bố tôi. Bất cứ khi nào tôi cần sự giúp đỡ của
ông, ông luôn luôn ở đó. Ông ấy giống như một người hùng đối với tôi.
Dù tôi mới 15 tuổi nhưng bố đã chỉ cho tôi cách để đạt được thành công, bố chỉ ra cơ hội
đang tồn tại trước mặt tôi. Nhưng đồng thời, ông đã để cho tôi tự quyết định về con
đường mà tôi lựa chọn. Ông rất tự tin rằng những nỗ lực của ông sẽ làm cho tôi trở nên là
một người tốt mà không bao giờ đi vào điều xấu. Nhìn sự tin tưởng của ông ấy trong tôi
nên một ngày nào đó tôi muốn làm cho ông ấy tự hào.
Xin chào hẹn gặp lại!
Nguyễn Ngọc Nam Anh
5. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là Harry Potter
Việt Nam ngày 1/12/2018
Cháo các bạn!
Hôm nay tôi viết bức thư về người hùng của tôi người ấy không ai khác chính là người
hùng Harry Potter. Chắc hẳn các bạn ai cũng từng “điêu đứng” về chàng phù thủy này và
với mình Harry thực sự trở thành một người hùng mà mình yêu thích.
Mình chia sẻ cho các bạn lý do vì sao Harry lại trở thành người hùng của mình và vì sao
mình lại thích nhân vật này như vậy.
Harry là một người cực kỳ dũng cảm, trung thành, và vị tha. Cậu không thích bị coi là
trung tâm của sự chú ý và bực tức với những người lợi dụng sự nổi tiếng ấy vì mục đích
cá nhân. Cậu thông minh, có trực giác nhanh nhẹn, có khả năng làm chủ tâm trí tốt, đưa
ra quyết định đúng đắn, hợp lý trong những lúc quyết định, những tình huống khó khăn.
Nhìn chung cậu có thể duy trì tình trạng nhận thức và tuyệt đối đề phòng với bên ngoài
trong mọi trường hợp nguy hiểm.
Harry cũng cho mình thầy khả năng kiềm chế nóng giận, không mất đi sự bình tĩnh và thể
hiện sự vượt trội về pháp thuật trong những lúc khủng hoảng nhất. Cậu đã nhiều lần nhắc
mọi người rằng một khi đã quyết định thì cậu sẽ tự nguyện kiên quyết làm đến cùng, mặc
cho đó đã được dự tính trước là rất liều lĩnh. Ngay cả trong tính cách lãnh đạo cũng đã
thể hiện điều đó: kiên trì, bền bỉ, không bao giờ nao núng.
Cậu có thể tự ra quyết định và tự tin về việc đó, mặc dù có thể đó là một sai lầm: bắt đầu
từ phần bốn, một số người cho rằng việc cậu tự bỏ phiếu quán quân cho mình là một hành
động "tự làm anh hùng". Rồi đến phần năm, vì quyết định sai lầm mà cậu bị bọn Tử thần
Thực tử lợi dụng để lấy quả cầu tiên tri, gây ra một trận chiến khốc liệt.
Trong phần bảy, cậu bị phát hiện khi chạy trốn cũng vì đòn phép có hiệu quả nhưng lại
đặc trưng cho cậu (Đòn phép Giải giới, Expelliarmus Spell) được tung ra khi chiến đấu.
Hành động liều lĩnh đó đã phá hủy toàn bộ kế hoạch. Có thể đó không phải lỗi của cậu và
tính quyết định cương quyết không phải điểm yếu nhưng bọn xấu đã biết lợi dụng điểm
mạnh đó biến nó trở thành điểm yếu.
Trong một số trường hợp, Harry có thể trở nên vô cùng đáng sợ đối với những người như
Gilderoy Lockhart, Mundungus Fletcher, Hermione Granger và Ron Weasley. Cậu có thể
trở nên cực kỳ đáng sợ khi bị đẩy đến đỉnh điểm của sự tức giận hoặc sự phiền toái. Khi ở
trong một tâm trạng xấu và khi tranh cãi, thậm chí người bạn thân nhất của Harry cũng
phải cảnh giác với cậu, thường trả lời giọng nói giận dữ của cậu một cách bình tĩnh và
xoa dịu. Người duy nhất không tỏ ra sợ hãi khi cậu giận dữ (trừ giáo viên và một số nhân
vật có quyền khác trong truyện) là Ginny Weasley.
Một trong những sức mạnh lớn nhất của Harry Potter là tình yêu thương đối với mọi
người mặc cho những khó khăn và thử thách. Cậu có khả năng lãnh đạo vốn có cùng với
khả năng bình ổn và giảng dạy cho các bạn học
Cái mình thích ở Harry đó là bài học về tình yêu thương của những người thân trong gia
đình dành cho nhau, tình yêu ấy luôn tồn tại trong trái tim, trong tâm hồn và cả trong máu
thịt của mỗi người. Đó cũng có thể là bài học về tình bạn tri kỉ, tuy đôi lúc hiểu lầm nhau
nhưng trong gian khó thì luôn gắn bó và đoàn kết, cùng nhau vượt qua bao hiểm nguy.
Là bài học về cách nhìn người, đôi khi họ trông giống kẻ ác, thích bắt nạt, hãm hại người
khác nhưng biết đâu chừng phía sau vẻ độc ác ấy, sâu thẳm trong tâm hồn họ là một trái
tim lương thiện và biết yêu thương...
Xin chào
Nguyễn Hải Anh
6. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là Người Nhện
Việt Nam 11/2018
Chào các bạn, hôm nay mình sẽ viết cho các bạn một lá thư giới thiệu về một người hùng
trong lòng mình đó là nhân vật Người Nhện.
Các bạn ạ, chúng ta ai cũng đã từng một lần phải lòng anh chàng siêu anh hùng người
nhện. Và giống như bao người khác mình ước mình có thể có được sức mạnh như người
nhện. Ở người nhện, bất cứ ai cũng biết anh có một thứ giác quan vô cùng quan trong mà
người ta gọi là giác quan nhện. Đó là một khả năng đặc biệt là linh cảm trước những mối
nguy hiểm bất ngờ, với một cảm giác nhói đau sau gáy, liên hệ mật thiết với khả năng
phản xạ cực tốt, anh dễ dàng tránh né mọi mối nguy hiểm một cách tự động, trừ khi anh
muốn làm ngược lại.
Nguồn gốc của khả năng đặc biệt này còn chưa rõ. Nó cảnh báo cho anh mọi mối nguy
hiểm rình rập, từ những chiếc két sắt đang rơi, viên đạn bắn và những cú đấm của đối
phương. Tuy không thể phân biệt rõ mối nguy hiểm sắp tới là gì, nhưng Người Nhện
nhận thức được nó nguy hiểm đến chừng nào, và giúp anh dò tìm những kẻ địch đang ẩn
nấp hay những vũ khí nguy hiểm. Trong những tình huống khẩn cấp, hay bị tấn công bất
ngờ, sự báo động cũng rất dữ dội. Với một khoảng cách đủ xa, Người Nhện có thể né
được cả đạn bắn. Kể cả khi đang ngủ hay bị ngất, anh có thể né tránh nguy hiểm như một
phản xạ rất tự nhiên. Linh tính cũng mách bảo anh cẩn trọng với những chiếc máy ảnh,
camera khi thay bộ trang phục Người Nhện.
Người nhện cũng là một anh hùng siêu sức mạnh khi anh dư sức nâng, ném một chiếc xe
tải loại nhỏ dễ dàng như với một món đồ chơi. Sức mạnh này của anh thậm chí đã được
chính Stan Lee, tác giả trong các tác phẩm truyện tranh của Marvel, công nhận là nếu anh
không tự hạn chế bản thân để không gây rắc rối thì chỉ thua Hulk và Thor về độ cơ bắp.
Anh chỉ dùng siêu năng lực cua mình đối phó với những đối thủ nguy hiểm, không một
người bình thường nào có thể địch lại anh, một cái gõ nhẹ vào đầu có thể khiến người
thường phải ngất xỉu. Trong Cuộc xâm lược bí mật, Người Nhện hạ knock-out một con
khủng long bạo chúa Tyrannosaurus Rex chỉ với một cú đấm. Người Nhện chỉ cần nhún
chân một cái là bay qua một tòa nhà vài tầng, khi tránh một chiếc xe lao tới, anh đã nhảy
cao tới 30 feet (9,1m) theo phương thẳng đứng! Cũng cần lưu ý rằng các sức mạnh của
Người Nhện đã tăng tiến đáng kể từ so với lúc mới có sức mạnh.
Người nhện có thể bắt kịp một chiếc xe ôtô đang tăng ga, nhưng dù sao, anh vẫn thích đi
lại bằng tơ nhện hơn.
Người Nhện có sự nhanh nhẹn, thăng bằng, phối hợp nhịp nhàng vượt trội so với người
thường. Các thớ cơ và dây chằng của anh dẻo dai gấp hai lần người thường, và còn mạnh
gấp nhiều lần. Anh còn có khả năng nhào lộn như một nghệ sĩ thực thụ, trình diễn được
tất cả những động tác khó nhất: lật, xoay, đu dây.. Anh có thể phá bất cứ kỷ lục Olympic
môn Thể dục dụng cụ nào nếu muốn.
Đặc biệt, mình luôn coi anh ấy là người hùng bởi Người Nhện có một ý chí kiên định về
Công lý, hoàn toàn không vẩn đục một chút tà niệm hay sự cám dỗ. Nhiều năm liền, anh
vật lộn xoay xở để cân bằng giữa cuộc sống thực và sứ mệnh anh hùng của mình. Anh đã
đánh bại được những kẻ mạnh hơn cả anh bằng sức mạnh của ý chí. Điều này thể hiện rõ
khi anh có thể giành lại được tự chủ khi bị Doctor Octopus thao túng bằng nanobots.
Và anh ấy cũng làm siêu lòng chúng mình đó là Người Nhện có thành tích học tập,
nghiên cứu rất tốt, anh rất đam mê khoa học, về mọi lĩnh vực, đặc biệt là chế tạo phát
minh. Anh được chứng nhận vừa là một nhà Hóa học vừa là một nhà Vật lý học.
Người Nhện luôn đánh bại hàng loạt kẻ xấu như Tinkerer; thợ săn Kraven - kẻ muốn đi
săn Người Nhện; Sandman - tên tội phạm có khả năng biến thành cát; Dr. Doom (Tiến sĩ
hủy diệt); Lizard - một nhà khoa học tài năng biến thành một loài bò sát khổng lồ; Living
Brain - một cỗ máy hóa điên; Electro - một thợ điện sau một tai nạn đã trở thành một
nguồn điện sống; tên trùm tội phạm Big Man và nhóm Enforcers, Mysterio - một kẻ gây
ảo giác khiến Người Nhện bị coi là tội phạm; Green Goblin (Yêu tinh xanh) - một tên tội
phạm điên cuồng muốn thống trị thế giới ngầm; và cả kẻ thù đáng sợ nhất từ trước tới
nay: Dr. Octopus (Tiến sĩ bạch tuộc) một nhà khoa học có thêm 4 cánh tay thép gắn sau
lưng... Một vài tên trong số tội phạm nêu trên đã lập ra nhóm Sinister Six, hoạt động dưới
sự lãnh đạo của chính Octavius.
Chào các bạn!
Khánh An
7. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là Võ Tòng
Chào các bạn!
Hôm này ngày 1/11/2018
Mình viết lá thư này để kể cho các bạn về một người anh hùng trong lòng mình.
Mình rất thích các phim cổ trang của Trung Quốc. Có lẽ do bố mình hay xem nên mình
cũng xem cùng với bố. Các nhân vật anh hùng trong phim mà mình thấy thích nhất đó là
nhân vật Võ Tòng trong phim truyện Thủy Hử.
Nếu ai đã từng xem phim Thuỷ Hử hẳn không thể nào quên được hình ảnh người anh
hùng Võ Tòng trung nghĩa, khí tiết. Và với mình cũng thế. Nhân vật Võ Tòng trở thành
người hùng trong lòng mình từ nghị lực vươn lên, trọng tình trọng nghĩa, dám hi sinh vì
tất cả.
Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, Võ Tòng được anh trai là Võ Đại Lang nuôi dưỡng. Tình cảm của
anh em họ đã không ít lần lấy đi nước mắt của mình bởi tình huynh đệ vô bờ bến. Mình
luôn ngưỡng mộ tình cảm anh em của họ để thấy rằng tình cảm gia đình quý như thế nào.
Về cá nhân của Võ Tòng, từ nhỏ đã chịu biết bao tủi nhục nhưng ông một lòng muốn trở
thành bậc nam nhi mạnh mẽ, thề sẽ đánh bại tất cả những kẻ nào cậy mạnh hiếp yếu.
Võ Tòng vốn là người hiếu lễ, học được tuyệt kỹ nghề văn võ, muốn báo đáp quốc gia.
Tuy Võ Tòng không phải là nho sinh, nhưng tính cách trung hậu, đối với huynh trưởng,
với Tống Giang, với vợ chồng Tôn Nhị Nương, đối với bằng hữu xung quanh đều trung
nghĩa vẹn toàn. Chỉ cần người nào tốt với mình, thì ông đều dốc sức báo đáp. Ví dụ ở phủ
Trương Đô Giám, cũng có nhớ thương Ngọc Lan.
Cuộc đời Võ Tòng gian khổ, từ nhỏ đã long đong lận đận, hầu như chẳng lúc nào được
bình yên hưởng vui thú của kiếp người. Đời ông là chuỗi dài bất tận của nỗi cô đơn, đối
diện với hiểm ác, dấn thân vào tử địa, chỉ biết duy nhất lấy rượu bầu bạn, giải sầu.
Gian nguy, hiểm ác, kiếp nạn trùng trùng không khuất phục được người anh hùng đánh
hổ. Trái lại, đã hun đúc ra người anh hùng trung hậu với bề trên, hiếu lễ với huynh
trưởng, xả thân vì nghĩa, sẵn sàng vào sinh ra tử vì bằng hữu, đó chính là khí phách anh
hùng.
Trong phim, khi Tống Giang quy thuận triều đình, Võ Tòng dù không muốn nhưng vẫn
theo đi đánh dẹp Phương Lạp. Võ Tòng cùng với Lỗ Trí Thâm đã cùng nhau sau này sẽ
quy ẩn. Trong trận đánh tại Mục Châu, Võ Tòng bị Phương Lạp đâm giáo một cánh tay
vào cột. Tuy nhiên, trong lúc đau đớn nhất ông đã tự tay chém đứt cánh tay của mình và
một tay đánh Phương Lạp và bắt sống được Phương Lạp giao nộp cho triều đình, kết thúc
một trận đấu đầy nước mắt của nghĩa quân Lương Sơn Bạc.
Sau khi thắng trận, Võ Tòng không trở về kinh nhận chức mà xuất gia tại tháp Lục Hòa,
Hàng Châu, được phong Tĩnh Trung thiền sư và thọ 80 tuổi.
Nếu ai đã từng xem phim Thuỷ Hử sẽ có cảm giác giống mình, cái tên Hành Giả Võ
Tòng ban đầu chỉ là “màn kịch” trốn khỏi quan công nhưng say này dã ứng với với vận
mệnh Võ Tòng. Đời ông là chuỗi dài bất tận của nỗi cô đơn, đối diện với hiểm ác, dấn
thân vào tử địa, chỉ biết duy nhất lấy rượu bầu bạn, giải sầu. Nếm trải hết thế sự đổi thay,
trải qua hết lòng người gian hiểm, nếm hết những nóng lạnh chốn nhân gian, nhìn thấu
cõi hồng trần luẩn quẩn trong tranh tranh đấu đấu, giam hãm trong danh-lợi-tình.
Ở cuộc sống hiện nay, mình luôn mong có thể giống được như Võ Tòng, không cần giỏi
võ nhưng vẫn có thể hi sinh cho bạn bè, cho gia đình, đặc biệt là tình cảm anh em.
Mình mong các bạn cũng có hình tượng anh hùng của mình và hãy coi đó là một bức hoạ
cuộc đời để chúng ta có thể học theo một phần nào đó.
Chào các bạn!
Nguyễn Quốc Nhân
8. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là ông Nội
Việt Nam ngày 13/12/2018
Chào người bạn xa nhớ!
Vậy là chúng mình xa nhau đã được 2 năm. Bạn và gia đình đã chuyển sang Canada định
cư. Lá thư hôm nay mình gửi bạn là lá thư đặc biệt. Mình sẽ viết về người anh hùng trong
lòng của mình. Người đó chính là ông nội mình.
"Chúng mày chỉ là con nhà lão dọn phân trâu, phân bò" đó là những câu mà bố mình và
anh em của ông thường xuyên phải nghe khi bị nhiều người dè bỉu về ông nội. Nhưng với
bố và các anh em của mình bây giờ, ông nội là người anh hùng.
Bố kể gia đình của ông từng là bộ đội giải ngũ. Khi ấy gia đình ông rất nghèo, đông con.
Bà mình bị tai nạn ngã từ năm 35 tuổi khiến gãy xương không được điều trị trở thành cố
tật bà gù. Nhà bố có 5 anh em, bố là con áp út, các anh em của bố đều học rất giỏi nên ai
cũng được ông cho đi học. Hồi đó ông vừa đảm nhiệm trụ cột gia đình vừa gánh thêm
công việc của người phụ nữ.
Nhà nghèo nên chỉ có cơm độn khoai ăn. Bố kể rằng lúc ấy các bác, cô và bố chỉ ăn cơm
độn khoai và rắc mấy hạt muối trắng nhưng ai cũng ăn ngon lành. Về tháng giêng, nhà
không có gạo ăn chỉ còn khoai lang phơi khô nấu với lá khúc để ăn trừ bữa. Dù nghèo đói
nhưng ông luôn động viên các con phải chăm học, phải đi học thật tốt để không còn khổ.
Lúc nào ông cũng mong các con trở thành cô giáo hay bác sĩ để ông có thể vẻ vang với
mọi người.
Quanh năm, ông chỉ còn biết đi mò cua, bắt ốc bán lấy tiền cho con đi học. Bố kể khi
mùa đông lạnh thấu xương ông đi cày thuê cho người ta, hôm nào không có ai thuê ông
lội xuống ao đánh giậm, úp nơm kiếm tý cá về bán lấy tiền đong gạo. Cả nhà 7 miệng ăn
đều do ông lo hết.
Rét quá, ông luôn thủ sẵn bên cạnh mình bi- đông rượu. Bố kể chúng mình nghe có lúc đi
học về, nhìn thấy ông đang bì bõm dưới đầm đánh tôm, cá. Thấy ông cứ tu rượu ừng ực
con cái hỏi ông bảo uống rượu cho ấm. Có lẽ do thói quen đó, đến khi con cái trưởng
thành thì ông mắc bệnh xơ gan cổ trướng.
Ông nội làm đủ các nghề cày thuê, cuốc mướn, ruộng nương của nhà ông làm hết. Bố kể
thời nông nhàn không ai thuê làm, ông mình đi lấy phân trâu, phân bò thải ra đường
mang đi bán cho người ta bón lúa, trồng cây. Mỗi gánh phân trâu chỉ được 200 đồng
nhưng để có nó ông mình đã mất cả ngày đi khắp các ngả đường để thu lại và mang bán.
Dù làm vất vả, ông chưa bao giờ than thở với con cái. Đặc biệt với bà, ông thương bà vô
bờ bến. Ông luôn nói với các con về tình nghĩa vợ chồng. Nhờ thế mà đến nay, các bác
nhà mình ai cũng trân trọng gia đình của mình. Đặc biệt, công việc vất vả đôi khi bị coi
thường nhưng ông luôn kiên cường vượt qua. Lúc nào gặp các con ông cũng cười nói vui
vẻ để mọi vất vả ở xa ngoài cổng nhà.
Bác Hải là bác lớn trong nhà học xong cấp 3 bác đi bộ đội và bác sống xa nhà từ đó, bác
thứ hai học xong cao đẳng sư phạm cũng phải vào tận Tây Nguyên mới xin được làm
giáo viên. Bác thứ ba chỉ học hết cấp 2 do bác thương ông quá nên tình nguyện ở nhà
giúp ông làm ruộng và phụ ông nuôi em. Nhờ thế mà bố mình và cô Hà mới có cơi hội
học đại học. Cô Hà học bác sĩ và giờ theo chồng sang định cư ở nước ngoài còn bố làm
kinh doanh.
Mỗi lần về quê, bố đều kể cho chúng mình nghe về ông nội. Ông đã đi theo các cụ về thế
giới bên kia hơn chục năm nhưng mỗi lần nhắc về ông, mọi người đều kính nể và coi ông
như một người anh hùng.
Bố kể cả đời ông vất vả, khi con cái làm được tiền muốn báo hiếu thì ông bị xơ gan, dù
các con cố gắng nhưng chỉ được 4 năm là ông qua đời vì ung thư gan. Mỗi khi nhắc đến
ông, đại gia đình nhà mình đều cảm kích tình thường và nghị lực vượt qua khó khăn ông
dành cho cả gia đình nhỏ.
Bà nội mình cũng qua đời năm ngoái, khi bà mất bà chỉ mong các con hãy giữ tinh thần
nhiệt huyết như lúc ông còn sống. Bố luôn mong chị em chúng mình sống là người tốt và
biết vượt qua khó khăn như ông mình đã trải qua nó. Đó chính là người anh hùng trong
mình, còn bạn, người anh hùng trong lòng bạn là ai bạn hãy gửi lại thư cho mình nhé!
Xin chào Hạ Vy!
Hẹn gặp lại bạn vào mùa hè
Ký tên: Nguyễn Gia Hân
9. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là cô bé Hải An
Hải Phòng 20/12/2018
Chào bạn Mai Chi!
Hôm nay viết thư cho bạn, mình sẽ kể cho bạn nghe về người hùng trong lòng mình. Mai
Chi biết không, đến bây giờ, người hùng trong mình chính là cô bé Hải An – em ấy đã
hiến tặng giác mạc của mình khi qua đời vì bệnh u não ác tính.
Suốt cả năm qua, mình đã luôn đau đáu về câu chuyện của cô bé Hải An đã truyền cảm
hứng cho chúng ta về lòng tốt, về sự sẻ chia và quan tâm giữa người và người. Hơn 2300
lá đơn hiến tạng và những bộ phận trên cơ thể đã được gửi đi chính là bằng chứng rõ ràng
nhất về ngọn lửa cảm hứng mà em lan tỏa.
Câu chuyện truyền cảm hứng của cô bé thiên thần Hải An bắt đầu bằng một cuộc điện
thoại đến Trung tâm điều phối tạng Hà Nội vào sáng ngày 22/2/2018. Cán bộ của trung
tâm đã chia sẻ ở đầu dây bên kia, một người phụ nữ nghẹn ngào: "Con tôi là Nguyễn Hải
An, mới 7 tuổi 3 tháng, đang trong tình trạng hôn mê do u cầu não xâm lấn. Gia đình có
nguyện vọng hiến tặng nội tạng của cháu cho những bạn nhỏ khác đang bị bệnh chờ ghép
tạng".
Cuộc điện thoại ấy kết thúc cũng là lúc đã mở ra hành trình truyền cảm hứng của cô bé
Hải An - thiên sứ đã hiến tặng giác mạc của mình sau khi qua đời. Giác mạc của em ấy
đã mang lại ánh sáng cho hai người mở ra hai cuộc đời mới. Giữa bộn bề của vô cảm,
những cái xấu, bạo hành lên ngôi thì câu chuyện của em Hải An mang lại ánh sáng ấm áp
xua đi sự lạnh lẽo của lòng người.
Việc hiến tạng mình và bạn chúng ta đã bao giờ nghĩ đến. Hiến tạng chỉ là tin trên tivi, ở
nơi nào đó rất xa chúng ta, nó không phải của chúng ta bạn nhỉ nhưng sau khi nghe câu
chuyện bé Hải An, mình đã nói với mẹ việc đăng ký hiến tạng. Bà nội đã mắng mình
nhưng sau khi mình đọc cho bà nghe về câu chuyện của bé Hải An, bà đã cười và nói nếu
có thể gia đình mình sẽ cùng đăng ký hiến mô tạng để thắp lên ngọn lửa yêu thương, cho
đi là còn mãi.
Bé An không chỉ giúp 2 người tìm lại được ánh sáng của cuộc đời mình, mà còn khiến
hàng ngàn, hàng vạn con người thêm tin yêu cuộc sống, tin rằng cuộc sống này vẫn luôn
tồn tại những trái tim giàu lòng yêu thương và sự nhân ái.
Nói về Hải An, cả mình và bạn trong lớp đều cảm phúc, nếu ở cái tuổi lên 7, có lẽ cả
mình và bạn đều chưa biết đến cảm xúc đau đớn, cảm xúc lo cho người khác và đến giờ
khi chúng mình đã 13 tuổi nhưng vẫn chỉ biết ăn, biết học không biết gì ngoài cái điện
thoại lúc rảnh. Nhiều bạn của mình vẫn còn giữ cái “tôi” của cá nhân mình với mọi người
sự sẻ chia chỉ là những điều quá khứ thế kỷ trước còn bây giờ đầy rẫy lường gạt và ai
cũng thu mình chỉ nghĩ cho bản thân mình.
Vậy mà Hải An đã biết lo cho người khác, lo cho tương lai. Hải An đã biết cho đi không
phải để nhận lại. Căn bệnh u não quái ác gây bao đau đớn, thế nhưng trái tim của bạn
luôn nồng ấm yêu thương, đập những nhịp đập của lòng nhân ái.
Nhiều người gọi Hải An là thiên thần. Điều này hoàn toàn có ý nghĩa. Bởi trong thế giới
hiện tại ngày hôm nay, vẫn còn nhiều người sống ích kỷ, vô cảm, không quan tâm đến
những người xung quanh. Nhiều bạn trẻ chỉ biết đến cái "tôi" cá nhân của mình, đắm
chìm vào thế giới "ảo", không bao giờ biết cho đi mà chỉ quen với hưởng thụ, chờ đợi
mọi thứ đến với mình từ công sức, mồ hôi và nước mắt của người khác.
Sự kiên cường chống chọi với bệnh tật và tấm lòng nhân ái của bạn đã làm lay động và
thức tỉnh hàng loạt trái tim.
Và đúng "không phải mình cứ mất đi là người khác sẽ quên mình", những gì tốt đẹp bé
Hải An dành tặng lại cuộc đời luôn luôn được mọi người nhớ đến và biết ơn. Những
người bạn ở lớp học đều biết đến tấm gương của An, ngay cả những cô bé, cậu bé thôi
cũng hiểu được hành động hiến tặng giác mạc của Hải An ý nghĩa biết nhường nào. Với
mình, Hải An như người hùng trong lòng và em ấy đã truyền lửa để mình hiểu được sự sẻ
chia như thế nào. Dù lúc nào mệt mỏi nhất, mình cũng sẽ nghĩ cho người khác để tự cố
gắng cho mình.
Chào bạn nhé! Mong nhận được thư bạn!
Huỳnh Na
10. Mẫu thư UPU quốc tế viết thư về người hùng của em là HLV Park Hang Seo
Thái Bình 6/1/2019
Gửi bạn thân yêu
Có ai hỏi người hùng trong bạn là gì, tôi không biết người hùng như nào cho đúng nghĩa
nhưng tôi sẵn sàng trả lời người hùng trong tôi là người thầy đáng yêu, Huấn luyện viên
của đội tuyển Việt Nam ông Park Hang Seo.
Tôi mê bóng đá từ nhỏ, tôi hay xem bóng cùng với cậu tôi từ năm lớp 2, lớp 3 tôi đã thần
tượng nhiều cầu thủ bóng đá nhưng vắng các cầu thủ trong nước và chỉ đến năm nay tôi
mới thấy yêu cái tên Quang Hải, Văn Hậu, Văn Toàn và đặc biệt đó là ông HLV Park
Hang Seo.
Không nhiều người kỳ vọng vào HLV Park Hang Seo khi ông bắt đầu đặt chân tới mảnh
đất hình chữ S. Nhưng giờ đây, cái tên ấy mang theo niềm hy vọng, khát khao cháy bóng
của cả dân tộc Việt Nam…
Ông đã đưa bóng đá Việt Nam lạc vào câu chuyện cổ tích tưởng chừng... huyễn hoặc
nhất. Giờ đây, ông cái tên ấy mang theo niềm hy vọng, khát khao cháy bóng của cả dân
tộc Việt Nam. Ông là Park Hang Seo - người thầy đáng kính của đội tuyển Việt Nam.
Sau khi nhậm chức HLV trưởng đội tuyển Việt Nam, HLV Park Hang Seo từng tuyên bố:
"Tôi sẽ giúp bóng đá Việt Nam lọt top 100 thế giới". Có lẽ, ở thời điểm ấy, không ít
người đã cười cợt cho rằng đó là giấc mơ viển vông của thầy Park. Một người đã hết thời
thì sao có thể làm được điều to lớn như vậy?
Sau khi HLV Calisto thôi việc ở Việt Nam, đội tuyển Việt Nam đã được dẫn dắt bởi
không ít thầy ngoại. Nhưng rồi, họ cứ đến, rồi đi như những cơn gió thoảng qua. HLV
Miura là người đặt nhiều dấu ấn nhất trong những năm qua nhưng ông cũng sớm bị sa
thải sau thất bại ở SEA Games 2015.
Và chỉ tới khi gặp HLV Park Hang Seo, người ta mới cảm nhận được niềm tin mạnh mẽ
về khả năng thành công của bóng đá Việt Nam. Ông đã đưa nền bóng đá của mảnh đất
hình chữ S vươn tầm, gây tiếng vang lớn ở đấu trường châu Á.
Tờ Marca từng dè bỉu bóng đá Việt Nam: "đội tuyển yếu nhất châu Á, chưa bao giờ dự
vòng loại cuối cùng ở World Cup, chỉ 1 lần tham dự Asian Cup với tư cách chủ nhà".
Nhưng rồi, sau tháng 1 năm nay, nhật báo lớn nhất Tây Ban Nha cũng ca ngợi về "cơn
địa chấn" vĩ đại của đội U23 Việt Nam ở giải U23 châu Á.
Báo giới Hàn Quốc, những người xem HLV Park Hang Seo như… kẻ hết thời, đã săn
đón thầy Park như người hùng dân tộc. Thậm chí, lần đầu tiên, một đài truyền hình Hàn
Quốc (SBS) đã mua bản quyền phát sóng AFF Cup 2018 chỉ để xem… đội bóng của Park
Hang Seo thi đấu. Trong khi đó, ở quê nhà Changwon, thầy Park được chào đón, tôn vinh
như thể ông giúp đội tuyển Hàn Quốc làm nên điều thần kỳ.
Quan trọng hơn cả là tình yêu, sự chào đón của những người Việt Nam. Sau giải U23
châu Á, thầy trò HLV Park Hang Seo được hàng vạn người dân Việt Nam ra đường chào
đón trong lễ diễu hành xe bus từ sân bay nội bài về nhà khách chính phủ. Quãng đường
ấy chưa bao giờ dài đến vậy, chưa bao giờ "khổ sở" đến thế, nhưng đó là quãng đường
đầy hạnh phúc của đội U23 Việt Nam.
Tiếp đó, tới Asiad 2018, đội Olympic Việt Nam tiếp tục tạo nên điều thần kỳ khi lọt vào
vòng bán kết. Chúng ta chỉ chịu thua trước Olympic Hàn Quốc (với ngôi sao Son Heung
Min), đội sau đó đã lên ngôi vô địch.
Không thể phủ nhận yếu tố may mắn nhưng điều quan trọng, người ta đã thấy được tinh
thần, ý chí chiến đấu trên đôi chân của tuyển thủ Việt Nam. Lần đầu tiên sau nhiều năm,
chúng ta mới thấy được sự tự tin lớn tới như vậy của những cầu thủ (còn rất trẻ) của Việt
Nam, ngay cả khi đối diện với đối thủ mạnh hơn gấp nhiều lần. Thầy Park như thể có
"chiếc đũa thần". Ông đã thay đổi toàn diện diện mạo bóng đá Việt Nam. Giờ đây, ngay
cả những đối thủ lớn ở châu Á cũng nhìn vào chúng ta mới con mắt dè chừng nhất định.
"Phép thuật" của thầy Park không chỉ nằm ở chiến thuật, mà còn ở tình yêu thương vô bờ
bến cho các học trò. Đó là yếu tố cốt lỗi để những cầu thủ Việt Nam có thể chiến đấu hết
mình vì thầy Park và cả vì sứ mệnh dân tộc.
Thầy Park cũng lấy tình cảm của người hâm mộ để tăng tinh thần chiến đấu của toàn đội
tuyển. Và cũng chính sự gần gũi của thầy cũng khiến chúng em cảm thấy thoải mái và tự
tin dù phải phải thi đấu trong điều kiện khắc nghiệt, căng thẳng".
Sự tâm tâm của người thầy ấy đã được đền đáp xứng đáng bằng những thành công. Thậm
chí, báo Hàn Quốc đã ví HLV Park Hang Seo như "vị sứ giả" để gắn kết hai dân tộc Việt
Nam và Hàn Quốc.
Chào bạn nhé!
Nguyễn Thành Đạt
- Xem thêm -